Quân Lâm Thiên Hạ


Thanh niên kia trên người mặc một thân y phục đỏ thẫm, nhìn vào có vẻ thật trương cuồng khí phách, dung mạo làm cho Nhạc Vũ vừa cảm giác quen thuộc vừa cảm thấy xa lạ.

- Hoa Dật chân nhân?

Trong lòng Nhạc Vũ theo bản năng liền toát ra tên người này. Lúc trước hắn dùng Hi Hoàng Quan Tâm Thuật dò xét trí nhớ của thần hồn tu sĩ Thiên Minh Tông, làm hắn khắc sâu ấn tượng nhất chính là thân ảnh người trước mắt.

Bên trong những mảnh nhỏ trí nhớ, người này tuy chỉ có Linh Tiên cảnh giới, nhưng là người mạnh nhất bên trong Thiên Minh Tông!

Ngay khi ánh mắt giao nhau, giữa hai người như phát sinh ra dòng điện, ngay quảng trường bằng bạch ngọc bỗng dưng truyền ra một tiếng nổ vang, bên trong phương viên ngàn trượng nổi lên cuồng phong, hồn lực ba động lan tràn cả đình viện.

Hồn niệm vừa giao phong, Nhạc Vũ liền khẽ cau mày. Nghịch thiên đao ý tuy đọng mà không tán, giờ phút này lại giống như chiếc thuyền nhỏ chao đảo trong sóng lớn, tùy thời đều gặp nguy hiểm bị lật úp.

Mà người ngay trước mắt thời khắc này cho hắn cảm giác giống như biển cả rộng lớn, vô biên vô hạn, sâu không lường được, mênh mông cuồn cuộn chẳng khác gì ngọn núi lớn đè xuống, cơ hồ làm hắn ngưng cả suy nghĩ!

Thanh niên tuấn dật đầu tiên khinh thường cười một tiếng, tiếp theo ánh mắt âm hàn vẻ mặt hờ hững nói:

- Quỳ xuống cho ta!

Hồn lực như dời non lấp bể lập tức tăng vọt thêm mấy lần, phảng phất như muốn đem cả người Nhạc Vũ hoàn toàn đập vụn.

Khóe môi Nhạc Vũ tràn đầy máu tươi, mạnh mẽ chống đỡ thần hồn của mình bên trong cơn sóng gió động trời này tiếp tục giãy dụa. Tuy hắn cảm giác thần hồn người này cực mạnh đến mức khó tin, nhưng trong nội tâm hiện lên ý niệm bất phục mơ hồ bị những cơn sóng lớn kia mài dũa càng thêm sắc bén.


Chẳng qua dưới lực áp bách của hồn niệm như ngọn núi lớn, hắn không cách nào phá thể bay ra, ngược lại còn làm bên trong thần hồn của hắn bị cắt đầy vết thương chồng chất.

Ngay lập tức Chiến Tuyết liền kịp phản ứng, Bạch Đế kiếm mang theo sát lực khôn cùng chợt vung về phía trước, liền đem ý niệm mạnh mẽ kia xé nứt ra thật lớn.

Nhạc Vũ lập tức cảm thấy thần hồn được buông lỏng, hai mắt hiện tia hàn mang, bắt ngay cơ hội này mạnh mẽ đem hồn niệm ý thức truyền ra ngoài, chỉ trong một khắc sau đó một cỗ sát ý chưa từng có bắt đầu tràn ngập trong lồng ngực, chụp lấy Long Tước Phiến vung lên thật mạnh, vô số ngũ sắc quang châm bỗng nhiên toàn bộ bắn ra, như cơn mưa lớn đánh về hướng đối diện.

Thanh niên tuấn dật đối diện không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc, tiếp theo khẽ lắc đầu nói:

- Không biết tự lượng sức mình!

Hắn bắn ngón tay, đồng dạng có mấy trăm đạo bạch sắc hỏa châm từ trong tay áo hắn xuyên ra, va chạm cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm.

Chỉ chốc lát bên trong phương viên ngàn trượng tuôn ra hỏa vân đầy trời, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm vẫn còn lưu lại gần phân nửa đánh về hướng đối diện.

Lúc này Hoa Dật chân nhân mới kêu lên một tiếng kinh dị, tiếp theo không hề ngăn cản, tùy ý cho quang châm đâm vào trong cơ thể, đem thân thể hắn nổ tung.

Nhưng chỉ sau một khắc thân ảnh của hắn lại xuất hiện phía bên trái.

Vô số năng lượng phong bạo bộc phát ra, dẫn phát linh trận cấm chế dày đặc trong khu vực này, vô số long quyển phong cuồn cuộn cuốn qua, bên trong phương viên ngàn trượng tàn sát bừa bãi, sáng lạn không thôi.

Nhạc Vũ cảm thấy kinh hồn táng đảm, nhìn lên đỉnh núi không thấy bất kỳ phản ứng nào, tâm tình hắn liền dẹp yên trở xuống.


- Quả nhiên khi thời không thông đạo được buông ra, sẽ thả lỏng điểm mấu chốt của Hi Hoàng Tàn Kính. Không giống như lần trước khi ta đến, không chịu nổi chút động tĩnh nào!

Trong lòng Nhạc Vũ thoáng ổn định, tiếp theo lại chuyên chú tâm thần.

Sau hỏa châm, vô số ngọn lửa lại tụ tập, tạo thành một hỏa trùy nửa thước oanh kích tới. Chiến Tuyết dùng Bạch Đế kiếm chém ra, đem hỏa trùy chém vỡ, hỏa diễm lại bộc phát lần nữa, đem hai người bao vây, nhiệt độ phảng phất như có thể hòa tan hết thảy vạn vật trên thế gian lập tức ập vào.

Nhạc Vũ không hề quan tâm tới, dưới chân hắn giờ phút này đột nhiên tạo thành đồ án hai Thái Cực Âm Dương Ngư, bất quá bên trong xoay tròn tuần hoàn lại chính là băng hỏa hai cực. Ngay lập tức đem hỏa lực quanh người hút vào bên trong, lại rót vào trong hồ nhân tạo phía sau. Chỉ một thoáng vô số hơi nước bốc lên, khiến hỏa linh lực trong phiến thiên địa này liền bị áp chế tới cực hạn.

Ngay khi hắn dùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết hóa giải hỏa trùy, trong lòng hắn hiện lên tia linh quang.

- Thiên Toàn Tinh Hỏa! Người này tu tập chính là Hỏa Vân công pháp! Bản thân hắn có thể như Thanh Loan, ý niệm thân thể chuyển hóa hỏa linh, chỉ sợ hắn có cả Hỏa Linh Thể! Hoặc giả hắn đem Thiên Toàn Tinh Hỏa triệt để luyện hóa, chỉ cần hỏa chủng Thiên Toàn Tinh Hỏa bất diệt, hắn liền có thể trường tồn thế gian!

Nghĩ tới đây, khóe môi Nhạc Vũ ngược lại hiện lên một nụ cười. Nếu là loại thần thông nào khác, hắn còn có thể kiêng kỵ vài phần, nhưng nếu là hỏa hệ, đừng nói là Linh Tiên cảnh giới, dù là Thiên Tiên có đại thần thông, hắn cũng không hề sợ chút nào!

Ngay khi ngọn lửa quanh người hắn hoàn toàn dập tắt, thân ảnh thanh niên tuấn dật lại lần nữa xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Ở trước người người này lại hiện lên một thanh tiên binh màu trắng, trên thân kiếm phảng phất như có hỏa diễm nhảy múa, trong tay hắn cầm một hồ lô nho nhỏ, đồng dạng cũng đỏ rực như lửa. Lúc này trên gương mặt tuấn dật của thanh niên ngưng đọng lại, khi nhìn về phía hai người Nhạc Vũ liền cười lạnh một tiếng.

- Mới chỉ có Đại Thừa cảnh giới, lại tu tập hai môn đại thần thông! Ngươi cũng thật sự có chút bản lĩnh! Ba sư đệ của ta xem ra đúng thật do ngươi giết chết!

Trong lúc nói chuyện Hoa Dật đưa tay vỗ lên tiểu hồ lô, trong khoảnh khắc liền có vô số hỏa nha từ trong bay ra, biến thành hàng trăm đạo tiến lên, bao trùm khắp trời đất đánh tới.


Thanh kiếm tiên bạch sắc cũng hóa thành hỏa lực mênh mông cuồn cuộn rót vào bên trong, lại có vài trăm hỏa nha kèm theo hai bên thân kiếm, thân kiếm từ màu trắng chuyển hồng, nhảy lên không trung chém tới, uy thế vô song, còn áp qua Bạch Đế kiếm của Chiến Tuyết.

Nhạc Vũ mặt không đổi sắc, dưới chân giẫm mạnh một bước. Hắn dùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa chân khí ngưng tụ thành âm dương đồ án, lại khuếch trương lần nữa, tiếp tục hấp thu lực lượng hỏa diễm.

Tiếp theo hắn lấy ra Cửu Long Trầm Kim Đỉnh, treo lơ lửng trên bầu trời, chín long đầu ngoài cự đỉnh đồng thời há miệng khẽ hấp, ngọn lửa kia lập tức liền bị hấp thu vào bên trong. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Chiến Tuyết phi thân lên, Bạch Đế kiếm đón lấy hỏa diễm cự kiếm, chém xuống một kiếm, chuyển sát vi cương liền xuất hiện thành hư ảnh tham lang, Thập Ngự Phục Ma kiếm trận quanh thân bắn ra mấy ngàn đạo bóng kiếm, lần này hợp cùng một chỗ, kèm theo Bạch Đế kiếm.

Song kiếm giao kích, một cỗ kình khí khổng lồ bộc phát dẫn phát càng nhiều linh trận cấm chế. Bên trên bầu trời xuất hiện một lôi long khổng lồ, từ phía đỉnh núi bắn thẳng xuống, tựa như một con chân long, vô số quang hoa ngân sắc lóng lánh ẩn chứa lôi điện quanh quẩn bay múa.

Trông thấy cảnh tượng này, không chỉ vẻ mặt của Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết đều thay đổi, ngay cả Hoa Dật sắc mặt cũng trở nên vô cùng tái nhợt, cơ hồ không thể tự chủ nhớ tới mấy cỗ di thể Thiên Tiên trước đó.

Tâm thần Nhạc Vũ chấn động, liền lập tức khôi phục tỉnh táo, sát cơ trong lòng hắn càng tăng lên, trong khoảnh khắc liền bắn ra mười mấy viên linh thạch, bố trí chung quanh người. Trong vòng trăm trượng toàn bộ thiên địa linh lực đang rối loạn chợt bình tĩnh trở lại, khiến lôi quang lớn hơn mười trượng trên bầu trời cũng lệch sang một bên, bắn thẳng tới chỗ thanh niên tuấn dật đang đứng.

Nhìn thấy cảnh này, Hoa Dật chân nhân chợt biến sắc, tiếp theo trong mắt hắn mang theo vẻ khó tin nhìn sau gáy Nhạc Vũ, cẩn thận phân biệt chốc lát, con ngươi chợt co rút lại:

- Hẳn là Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn! Ngươi vào cung còn muộn hơn ta mấy canh giờ, sao có thể nhận được vật này trước chúng ta? Đúng rồi! Vừa rồi chính là Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm!

Nhạc Vũ không thèm để ý tới hắn, chỉ toàn lực thúc giục tiên bảo đang tràn ngập Âm Dương Vân Khí sau gáy, hắn cảm thấy toàn bộ linh lực mạch lạc trước mắt cũng không thoát khỏi sự điều tra linh giác, linh trận phức tạp bên trong Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn cũng đang toàn lực vận chuyển, đang thôi diễn hướng đi của những luồng linh lực lưu kia.

Hắn bắn ngón tay, lại thêm mười mấy viên linh thạch đánh ra, khiến linh lực lưu gần chỗ thanh niên tuấn dật kia càng thêm bạo loạn, khó thể khống chế.

Mà Hoa Dật chân nhân từ sau khi kinh hô, liền không tiếp tục xuất thủ, chẳng qua vỗ lên hồ lô trong tay, chỉ một thoáng hỏa nha vừa bị tiêu tán lại phun ra lần nữa, hơn mấy ngàn con, lục tục oanh kích tới.

Ngay khi chút ít hỏa nha bạo liệt quanh người Nhạc Vũ, dẫn phát ngọn lửa đầy trời, thân hình Hoa Dật chân nhân lại biến mất.


Nhạc Vũ liền hiểu được ý hắn, cười lạnh một tiếng, hai tay kết ấn toàn lực thúc giục pháp lực trong cơ thể.

Lần này thúc giục cũng không chỉ dùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết còn có Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông.

Từ trong miệng hắn quát lên một tiếng:

- Tự!

Một cỗ nguyên từ lực mạnh mẽ liền bao phủ ngay trước người, trọng lực nặng hơn trăm lần đột nhiên kéo mạnh hai hướng trên dưới trái ngược, đem ngọn lửa đầy trời đánh vỡ ra.

Tiếp theo là đồ án âm dương ngư dưới chân lại khuếch trương lần nữa, đem diễm lực lưu động phía trên mạnh mẽ hấp xả vào, ngay lúc Hoa Dật xuất hiện trước người hắn lần nữa, trên người tràn đầy vết thương lẫn máu tươi, trong mắt mang theo vẻ oán độc tựa hồ đã bị thương không nhẹ.

Nhạc Vũ sớm đoán được như thế, lại tiếp tục ném ra mười mấy viên linh thạch, đem lôi long giáng xuống trên không trung dẫn dắt ra xa hơn một chút.

Linh trận cấm chế tuyệt sẽ không biết tự nhận thức, mặc dù có thể dẫn dắt xuống tới để đuổi giết người kia, nhưng chính hắn cùng Chiến Tuyết cũng phải chịu tai họa ngập đầu.

Hoa Dật không lùi mà tiến tới, gần người dây dưa, chính là phương pháp lựa chọn chính xác nhất, mà chính hắn cũng thấy được điểm này mới có loại thủ đoạn trước đó.

Nhưng hành động lần này của Hoa Dật ngược lại phù hợp với toan tính trong lòng Nhạc Vũ!

Nhạc Vũ vung tay áo, ngay sau đó mấy trăm lưỡi phi kiếm chen chúc xuyên ra, từng thanh bố trí quanh người, rõ ràng sắp xếp thành Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận!

Hai mắt Hoa Dật híp lại, không khỏi theo bản năng liếc nhìn chín cặp Nhật Nguyệt Thiên Luân trên đỉnh đầu Nhạc Vũ. Lần đầu tiên hắn liền cảm giác được nguy cơ mãnh liệt ập đến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận