Quân Lâm Thiên Hạ


- Thì ra là như vậy! Không ngờ là tòa đại trận này.

Dừng lại bên cạnh một vách tường không gian, cảm nhận thiên địa lực lượng, hắn vẫn đang cảm thấy kỳ quái, thế giới này rõ ràng linh lực dư thừa, còn hơn Đông Thắng đại lục, nhưng lại giống như sắp lâm vào hỏng mất. Vốn đang suy đoán đem nơi này biến thành dược viên là do đại tông môn nào đó, hoặc bởi vì Ám Giới cùng thế giới này có quá nhiều yêu thú cao cấp, nhưng hôm nay xem ra lại không phải như thế. Hơn nữa trong thế giới này cũng không chỉ đơn giản được xem như dược viên, người bố trí đúng là có thủ bút thật lớn.

Trong đầu Nhạc Vũ bắt đầu thôi diễn, thậm chí mượn lực lượng của Đại Diễn linh trận trong thần quốc của Chiến Tuyết, kết quả cuối cùng cũng làm cho hắn hít sâu một hơi rét lạnh. Kích thước của tòa đại trận này thật sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Hơn nữa khi thế giới này hoàn toàn hỏng mất, hết thảy tất cả cũng sẽ bị đại trận này hấp thu ngưng tụ, hoàn toàn luyện hóa thành hậu thiên chí bảo!

Thở mạnh một hơi, trong mắt Nhạc Vũ hiện lên một đạo hàn quang, cơ hồ không chút do dự, một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang mười lăm cấp bắn ra, đem mặt đất bên dưới cùng tòa Nhật Nguyệt Thiên Luân kiếm trận ẩn tàng hoàn toàn phá vỡ.

Ngay sau đó thân hình hắn chợt lóe, dùng Súc Địa Pháp rời khỏi nơi đây, sau mấy chục lần hô hấp mới dừng lại, phát hiện có một tòa linh trận ẩn núp trong một ngọn núi. Phương viên linh trận chưa đầy trăm trượng, vô cùng bí ẩn, ở tận sâu trong một động dung nham, chiếm cứ một linh mạch nhỏ, cơ hồ không hề có chút linh lực phát ra.

Tòa linh trận này có thể giấu diếm được linh giác của hắn, thậm chí còn vượt qua khỏi phạm vi hiểu biết của hắn.

Bất quá vừa rồi khi linh trận chấn động cũng đã giúp cho hắn trong lúc mơ hồ tìm kiếm được vài phần mạch lạc của linh lực. Khi tìm hiểu nguồn gốc, quả nhiên hắn liền phát hiện được một bộ phận do linh trận tạo thành. Tuy nói nơi này đoán chừng cũng chỉ là một chi nhánh nhỏ trong linh trận mà thôi.

Nhưng hắn không chút do dự, lấy ra Long Tước Phiến liên tục vẩy ra hai luồng ngũ sắc quang hoa. Ngay lập tức làm linh trận hỏng mất, trong lúc mơ hồ loại cảm giác rung động thiên địa liền xuất hiện lần nữa. Ngũ hành linh lực lưu động bên trong vạn dặm, tựa hồ đã phát sinh sự thay đổi nào đó, chẳng qua so sánh với trước đó thật yếu hơn rất nhiều.

- Hắc hắc! Chỉ có nơi trọng yếu nhất mới dùng kiếm trận trấn áp sao? Cửu Diệp Yêu Linh Thảo cùng Oán Sát Địa sợ rằng chỉ phụ thêm mà thôi!


Nhạc Vũ lạnh lùng cười một tiếng, linh giác cũng đã có thu hoạch, vừa rồi khi thiên địa chấn đãng kịch biến, đã lần nữa tập trung được một phương vị khác. Hắn một đường chạy tới, kế tiếp liền liên tục phá hư mười mấy nhánh linh trận.

Thật ra theo kết quả mà hắn suy tính, những linh trận chi nhánh này tuyệt không thể bỏ mặc cho người tùy ý phá hủy, bất luận kẻ nào có ý đồ phá hư đều sẽ nhận lấy cả đại trận phản kích.

Bất quá nếu là những người khác có lẽ không có biện pháp gì với tòa đại trận này, thậm chí dù là tiên nhân tầng cấp Thái Ất Chân Tiên cũng phải trả giá thật nhiều, nhưng trong đó không có hắn.

Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang có thể xuyên phá hết thảy linh trận bảo vật. Ngũ Sắc Thần Quang mười lăm cấp chỉ sợ cho dù còn chưa được trọn vẹn, nhưng linh trận không cách nào chống đỡ. Mặc dù nhất thời không hoàn toàn phá hủy, nhưng chỉ cần vẩy ra vài lần liền có thể thành công, đoạn đường này phá hủy như thế chẻ tre.

Đợi đến sau một canh giờ, lúc này Nhạc Vũ dừng lại thân hình, đứng bên trong một đại hình siêu phẩm linh mạch kéo dài bảy vạn dặm, là một tầng sâu nhất bên trong.

Giờ phút này Nhạc Vũ cũng không còn tâm tình đi quản hết thảy những linh trân bên trong này, trước mắt hắn chỉ chú ý tới đại hình sát trận nằm bên trong, Nhạc Vũ dùng Vọng Khí Thuật lại phát hiện sát phạt khí thật hung liệt phóng lên cao, trong lúc mơ hồ còn ẩn chứa vài phần huyết tinh.

Chỉ thấy quanh ngàn dặm nơi này rõ ràng không hề có một đầu yêu thú, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy mấy chục bóng kiếm, nhưng không có cấp thấp, đều là trên tiên phẩm.

- Nơi này nhất định là một trong những nơi mấu chốt nhất của tòa đại trận! Nếu không phải như thế, cũng không cần thận trọng tới như vậy.

Nhạc Vũ cau mày, giờ phút này trong nội tâm của hắn đang có một cỗ cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt đang quay quanh trong lòng, hắn cảm giác đang có một nhóm địch nhân vô cùng mạnh mẽ đang từ từ tiến tới.

Tuy hắn không rõ vì sao chủ nhân của thế giới này mãi cho tới nay cũng không hề có chút phản ứng, nhưng Nhạc Vũ cũng vô cùng hiểu rõ ràng giờ phút này chỉ cần mình chần chờ thêm chốc lát sẽ có thể nhận lấy hậu quả không lường được. Tình hình trước mắt giống như đang giành giật từng giây! Mà bên trong sát trận trước mắt có thể là sinh cơ duy nhất của hắn hôm nay!


Toàn lực thúc giục Diễn Thiên Châu, cùng Đại Diễn linh trận, bắt đầu thôi diễn, Nhạc Vũ nhìn lên bầu trời, tiếp theo trong mắt lộ ra vài phần may mắn.

- Quả nhiên! Chỉ cần đem đại trận phá vỡ thì thế giới này liền có thể tự mình khôi phục.

Ngoài ra Nhạc Vũ vẫn còn một loại cảm giác kỳ quái. Bản thân hắn không hề có cảm giác bị thế giới này bài xích, ngược lại Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí trong cơ thể hắn tựa hồ có thể điều khiển thêm càng nhiều thiên địa linh lực bên trong thế giới này. Ngũ hành linh lực quanh thân cũng phảng phất như càng thêm mạnh mẽ biến ảo.

Nhạc Vũ chỉ thoáng kinh ngạc chốc lát, nhưng cũng không thâm nhập suy nghĩ lâu hơn.

Sau ba lần hô hấp, không đợi công thức thôi diễn hoàn thành, hắn bắn ngón tay, ba trương Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù liên tiếp đánh ra.

Sau đó từ bên trong linh thú đại triệu ra Sơ Tam, Sơ Tam liên tục đánh ra Ngũ Sắc Thần Quang, không chút nào trở ngại xông thẳng vào trung ương sát trận.

Đi tới nơi đây, Nhạc Vũ thoáng cau mày, trung ương tiên trận không phải được đặt tại đây mà là phân ra năm hướng. Nơi này mặc dù cũng cực kỳ trọng yếu, nhưng chỉ có thể làm giảm bớt uy năng của tòa sát trận này mà vẫn không cách nào làm đình chỉ vận chuyển.

Nhạc Vũ không hề có chút chần chờ, đem trương Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù dẫn phát nổ tung, đem linh trận cấm chế nơi này phá vỡ hơn phân nửa, tế lên Thiên Ý Kiếm, dùng một chiêu kiếm đem Hồn Thạch nơi này chém vỡ. Tại

Ngay khi sát trận nơi này vừa trở nên hỗn loạn, Nhạc Vũ đem Cửu Long Trầm Kim Đỉnh tế lên cao, ngay sau đó vẩy ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười lăm, lần này không ngờ chỉ làm linh lực trở nên rối loạn chao đảo một lúc mà thôi.

Nhạc Vũ không chút nôn nóng, cắn đầu lưỡi thi triển bí pháp, thúc giục huyết nguyên chân khí toàn thân.


Ngay lập tức bốn đạo Ngũ Sắc Quang Hoa liên tục đánh xuống đất, cuối cùng đem linh trận bên dưới hoàn toàn phá vỡ.

Ngay lúc này, cả thiên địa bỗng nhiên truyền tới tiếng ầm ầm chấn vang, dưới chân lay động dữ dội, một cỗ thiên địa uy áp thật lớn phủ xuống nơi đây, nhưng ngoài dự tính của Nhạc Vũ, hắn không hề cảm giác được có chút nào áp bách.

Ngay sau đó, vô số linh lực loạn lưu bạo ngược mênh mông cuồn cuộn như long quyển phong tàn sát bừa bãi khắp nơi, lan tràn ra phương viên mấy chục vạn dặm bên ngoài, bên trong tòa linh mạch còn có không ít yêu thú cao cấp, trực tiếp bị phong bạo xé tan giải thể hoàn toàn.

Ngay cả tòa tiên trận bên cạnh hắn cơ hồ hoàn toàn mất đi khống chế, vốn Cửu Long Trầm Kim Đỉnh bị vô số lôi quang oanh kích gần như hỏng mất, được hòa hoãn một hơi, tuy quang mang ảm đạm nhưng cuối cùng vẫn không bị hỏng mất.

Nhạc Vũ cũng không quan sát thiên địa dị biến, lập tức nhân cơ hội lao ra, cùng Sơ Tam hợp lực đem Ngũ Sắc Thần Quang liên tục đánh ra ngoài, men theo đường cũ quay trở về.

Nhưng ngay khi đi tới gần kiếm trận, cuối cùng Cửu Long Trầm Kim Đỉnh kêu lên một tiếng khe khẽ, bị một thanh tiên binh chém rơi xuống.

Trong lòng Nhạc Vũ nhói đau, lập tức thu hồi trở về, cho đến khi thu được cự đỉnh vào tay mới thở nhẹ một hơi. Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cực kỳ kiên cố, vừa rồi bị chém một kiếm cũng chưa bị hao tổn, chẳng qua do mất hết linh lực nên làm nguyên khí của chín đầu long hồn khí linh tổn thương nặng nề mà thôi, không phải không thể chữa trị.

Nhưng hắn vẫn cau chặt mày, hiệu dụng của Cửu Long Trầm Kim Đỉnh đã mất, trong khoảng thời gian ngắn không còn cách nào sử dụng. Tuy hắn có nhiều pháp bảo, còn có vài đại thần thông hộ thân, nhưng trong đó không có thứ nào có thể chống đỡ được tòa sát trận. Chẳng lẽ hôm nay mình phải táng thân tại đây hay sao?

Quả nhiên sau một khắc liền có vô số bạch mang linh khí hội tự, giống như tên nhọn xuyên tới, Băng Diễm Huyền Quang Chướng tầng thứ mười cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích quanh người hắn đều không thể ngăn cản liền bị phá vỡ.

Nhạc Vũ khẽ cau mày, đang dự định thúc giục mười mặt Kim Lân Long Thuẫn ngăn cản, liền nhìn thấy một thanh kiếm chém thẳng vào trong trận, hồng quang dày đặc biến ảo thành hư ảnh Tham Lang, chỉ dùng một kích lập tức đem bạch mang tinh khí toàn bộ tiêu diệt.

Đúng lúc này Chiến Tuyết đã tìm đến, trong nội tâm Nhạc Vũ chợt vui mừng, lập tức vẩy ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang, mang theo Sơ Tam bay ra ngoài trận.

Hắn cảm kích nhìn vẻ mặt lo lắng của Chiến Tuyết, sau đó nhìn quanh bốn phía, cho tới lúc này hắn mới có thời gian quan sát thiên địa biến ảo.


Chỉ thấy sắc trời hoàng hôn bao phủ chân trời lúc này đã biến mất gần phân nửa, trên không trung còn có vô số kiếp vân hội tụ.

Nhạc Vũ vừa bay lên cao, chỉ thấy trong vòng mấy vạn dặm là một mảnh hỗn độn. Dưới mặt đất không chỉ có rất nhiều yêu thú chết yểu, hơn nữa mười mấy linh trận chung quanh bị linh lực phong bạo hoàn toàn làm nứt vỡ.

Ở phương xa mặc dù Nhạc Vũ không nhìn thấy rõ, nhưng có thể suy đoán tình hình chỉ sợ không khá hơn bao nhiêu.

- Đây là oai lực thiên địa cắn trả hay sao?

Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ nhìn lên phiến thiên không, nơi xa hắn có thể trông thấy vô số lôi quang, nhưng không phải nhằm vào yêu thú mà nhằm vào những tòa linh trận.

Kể từ khi hắn phá vỡ một trong những trụ cột trọng yếu nhất của tòa đại trận, ý niệm của thiên địa đã có dư lực tự mình duy trì phản kích.

Nhưng hắn vẫn có thể cảm giác bên trong thế giới này vẫn còn có một cỗ lực lượng không biết nằm ở phương vị nào còn đang ương ngạnh áp chế lực lượng thiên địa nơi đây.

Sau một khắc, Nhạc Vũ thở nhẹ một hơi, trên mặt hiện lên vẻ nhẹ nhàng, nguy cơ quanh quẩn trong lòng rốt cục đã thoáng thối lui, địch nhân cường đại phương xa tựa hồ cũng không còn nhìn thấy bóng dáng.

Nhạc Vũ dùng hồn niệm yên lặng điều tra, chỉ sau chốc lát liền điều tra ra được nguyên nhân.

- Thì ra là như vậy, tọa tiêu của hoàng hôn giới đã thay đổi rồi sao?

Vừa rồi khi thiên địa dị biến, Nhạc Vũ chỉ một lòng bỏ chạy, cũng không biết lúc ấy đang xảy ra chuyện gì. Hắn chỉ có thể suy đoán hẳn là lực lượng của thế giới này đang đem bản thân nó kéo tới gần bên Ám Giới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận