Quân Lâm Thiên Hạ


- Đây là ám giới?

Đứng trong hư không vô tận, Nhạc Băng Thiến nhìn chằm chằm vào thế giới cách đó không xa, trong mắt đầy vẻ kích động, cự ly chỉ trong gang tấc, thậm chí chỉ cần thò tay là có thể chạm vào, xuyên qua hàng rào không gian chính là nơi vô số thiên ma hoành hành.

Mấy người Nhiễm Lực Lâm Trác lẫn Sơ Tam Tinh Nguyệt đều lộ vẻ khẩn trương, ngay cả Nhạc Trương thị cũng lộ vẻ ngưng trọng, duy chỉ có Đằng Huyền im lặng đứng trên vai Nhạc Vũ, đưa mắt cảnh giác nhìn bốn phía.

Nhạc Vũ nhắm mắt suy tính hồi lâu rồi đem mấy người tiến về hướng xa. Vốn Chiến Tuyết lúc khi vừa lên thần vị tại thần quốc thì ở gần đây nên dễ dàng tìm được vị trí ám giới nhưng lối vào tốt nhất thì cần phải xác định.

Sau một lát mấy người đã tìm được một chỗ phong bạo thời không cực kỳ mãnh liệt, Nhạc Vũ lại không kinh sợ mà còn cười khẽ vẻ đắc ý, trực tiếp thôi động

Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận, gia trì thêm vô số lực hư không, lại dùng pháp lực ngưng tụ ra cự thủ ngũ sắc xé rách hàng rào hư không. Chỉ một thoáng liền có một luồng âm khí sát lực dày đặc từ bên trong tràn ra, ngoại trừ Nhạc Vũ và Đằng Huyền, mấy người còn lại đều chau mày, bất giác rùng mình một cái. Tiếp đó vô số

Vực Ngoại Thiên Ma theo đó điên cuồng thoát khỏi kẽ nứt.

Nhạc Vũ hừ nhẹ một tiếng, hồn áp mênh mông ngưng tụ như đao chém ngược vào kẽ nứt nghiền nát tất cả Thiên Ma, bảo vệ mấy người xông vào bên trong.

Mấy người hạ xuống một ngọn núi nhỏ, đưa mắt nhìn bốn phía thì thấy là một vùng tựa như hoang mạc, không hề có cỏ cây lẫn sinh linh, tràn ngập sương đỏ, chỉ có tràn ngập Vực Ngoại Thiên Ma.


- Quả nhiên là ám vô thiên địa, không hổ là ám giới.

Nhìn lên không trung tuy thấy quần tinh lấp lánh, nhưng không hề thấy hai vì sao Khải Minh Trường Canh và vầng thái dương, án theo thời gian lúc này là ban ngày nhưng lại bị một lực lượng nào đó che khuất khiến quần tinh không đầy đủ.

Mấy người Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực không cần phân phó liền từng người lựa chọn một chỗ rời đi, khoanh chân nhắm mắt nhập định, qua một lát đều lộ vẻ đau đớn trải nghiệm đối kháng huyễn tượng ma kiếp.

Nhạc Vũ nhìn xem một lúc thấy mấy người tuy tận lực nhưng vẫn có thể bảo vệ linh trí tinh tường, đạo tâm vững chắc mới thỏa mãn gật đầu, phân ra tâm thần đánh ra từng viên tiên thạch., dùng Ngũ Sắc Thần Quang che lại khí tức bảo trụ mấy người bình yên vô sự, lại dùng tiên thạch bày trận, áng chừng nửa ngày thì bố xong một đại trận có phạm vi chừng ngàn vạn trượng.

Tiếp đó Nhạc Vũ cười hắc hắc, lấy ra tam linh Trấn Tiên bàn, dẫn động khí huyết, cố ý khai mở một kẽ hở từ ngũ sắc quang hoa.

Trong chốc lát, không gian lập tức sôi sục, vô số ma ảnh hình dung dữ tợn từ bốn phương tám hướng men theo khí tức của Nhạc Vũ điên cuồng tràn đến, lại có thêm nhiều ma ảnh vô hình vô tướng trùng kích thần hồn.

Nhạc Vũ không hề để ý, hồn niệm vững chãi như một cự sơn không hề dao động, qua mấy chục nhịp hô hấp thì hắn chợt mỉm cười, thần quang trong mắt lóe lên nhìn ra ngoài vạn dặm.

- Hỗn Độn Chân Ma?

Ở trên sát ma tương đương với Tán Tiên chính là Vô Tướng Linh Ma, Vô Tướng Thiên Ma, Vô Tướng ngọc ma, có thể đối kháng với linh tiên, thiên tiên và ngọc tiên.


Sau đó là Hỗn Độn Chân Ma, Hỗn Độn huyền ma cùng Hỗn Độn ám ma đều thống suất hàng tỉ ma loại hoành hành ám giới, về phần Thiên Ma thì sau hàng tỉ năm chưa từng nhắc tới.

Trên Hỗn Độn Chân Ma đều không cần phụ thuộc nhân thân, chỉ bằng bản thể đã có thể thi triển nhiều loại thần thông thiên ma, tùy ý một vị chạy ra từ ám giới đã có thể khiến cho ngàn vạn sinh linh vẫn mệnh, gây thành ma tai, thậm chí đủ khiến cho thế giới diệt vong, mặc dù vẫn còn xa mới so được tu sĩ hai tộc Nhân Yêu nhưng cực kỳ khủng bố.

Nhạc Vũ cười lạnh, dùng pháp lực ngưng tụ ra cự thủ ngũ sắc ép tới, sau một lát đã hấp nhiếp một thiên ma cự đại đến trước người.

Cùng trong thời gian, thần sắc mấy người Nhiễm Lực Lâm Trác đều vặn vẹo, ánh mắt mờ mịt. Nhạc Vũ nhíu mày, biết Hỗn Độn Chân Ma có thể so với Thái Ất Chân Tiên vẫn là quá mức cường đại với mấy người liền gia tăng ấn quyết đem Chân Ma vừa nhiếp tới đánh vào tiên bàn, lại dùng hai kinh bàn phía trong dựng lên sau lưng, miệng niệm chân ngôn có hiệu dụng thanh tâm dấy lên vô số phù văn kim sắc từ hai kinh bàn nhập vào mấy người.

Tuy những kinh văn này không đầy đủ nhưng vẫn có hiệu dụng an bình tâm thần, chỉ qua một lát đã khiến thần sắc mấy người Nhạc Trương thị khôi phục bình tĩnh.

Bên ngoài đại trận, tấ cả ma loại dưới Vô Tướng Thiên Ma đều nhao nhao tránh xa, tận lực không tiếp xúc với chú âm của Nhạc Vũ, những con nào không tránh kịp đều bị hóa thánh linh tử tiêu tán, toàn bộ mấy vạn dặm đều bị quét sạch không.

Tòa đại trận dưới chân Nhạc Vũ cũng thình lình khởi động hấp thu hồn niệm tinh thuần còn lại, qua một hồi biến hóa dần dần gia trì từng điểm linh quang tới mấy người trong trận.

Hiệu quả của những điểm linh quang này đối với Nhạc Vũ cực kỳ bé nhỏ nhưng lại khiến cho hồn lực mấy người Nhiễm Lực tăng vọt, sau đó đại trận tụ tập linh quang này lại đổi thành trực tiếp trùng kích, không ngừng trợ giúp mấy người chiết xuất lấy hồn niệm.

Nhạc Vũ vẫn không ngừng niệm chân ngôn, lấy khí huyết bản thân dụ dỗ vô số Thiên Ma hội tụ, cũng không để ý tới, chỉ có khi không đi quản.


Hỗn Độn Chân Ma tìm tới mới ra tay dùng Ngũ Sắc Thần Quang kết hợp này Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn trực tiếp nhiếp lấy.

Đến ngày thứ mười hắn thấy một nữ tử thân hình yểu điệu tìm đến, tuy không tuyệt mĩ nhưng lại có khí phách kiên cường, trong mắt lộ ra vẻ trí tuệ. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Nhạc Vũ nhíu mày:

- Hỗn Độn huyền ma? Phiền toái rồi.

Trên chân ma ngoại trừ vô hình vô tướng thì còn có dị năng ngưng tụ hình thể, trước mắt Nhạc Vũ chính là bạn gái kiếp trước.

Hắn dùng Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm bắn ra như mưa sa, thân ảnh nữ tử kia lập tức toái diệt, từ phía xa truyền đến một trận cười như chuông bạc.

Nhạc Vũ cười lạnh, càng thêm nhiều phù văn kim sắc tuôn ra từ hai kinh bàn ngưng thành cự kiếm kết nối nhất thể với thần hồn.

- Tuệ kiếm của ta có thể trảm vạn ma!

Kim kiếm bỗng hóa quang bắn tới màn sương đỏ, tiếng cười phía xa lập tức biến thành tiếng thét kinh hãi. Tiếp đó Nhạc Vũ lại dùng cự thủ ngũ sắc nhiếp lấy thiên ma vô hình vô tướng vào tay, thanh âm gào thét ghê tởm không ngừng truyền ra khiến thần hồn chấn động.

Nhạc Vũ không chút lưu tình chút đem phong ấn tại này tam linh Trấn Tiên bàn. Sau mấy chục ngày đã phong ấn được bốn trăm Hỗn Độn Chân Ma, trong đó có tới mười vị Hỗn Độn Huyền Ma.


Lúc đầu hết thảy đều giãy dụa ý đồ muốn phá phong ấn, bất quá khi Nhạc Vũ tế lên Ngũ Sắc Thần Quang, lại được tam viên huyền xu diệu hóa thanh tâm an thần chú cọ rửa thì đều yên tĩnh trở lại.

Nhờ lực của 400 Hỗn Độn Chân Ma, mười Hỗn Độn huyền ma, kinh bàn lộ ra một vầng quang hoa đỏ thẫm có lực lay động thần hồn, lại ngưng thực đến cực điểm.

Nhạc Vũ đã từng thử dùng Thiên Ý Kiếm chém vào với bốn thành lực lượng nhưng đúng là khó có thể lay động. Điều khiển mấy trăm ma vật này không thể dùng quá nhiều pháp lực nhưng dựa vào

Tiên Thiên Ba La Thần Diễm cùng Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa lại càng huyền diệu, chỉ cần khoát tay đã có thể khiến lòng người mê hoặc.

Cũng ngay tại tháng thứ hai lúc, từ ngoài mấy vạn dặm cuối cùng có một ý niệm cường hoành khổng lồ hạ xuống, mấy người Nhiễm Lực Lâm Trác không thể chống đỡ, ý niệm tan rã gần như thất thủ.

Nhạc Vũ lại không chút nào để ý, đem mấy người Nhiễm Lực thu nhập vào Diễn Thiên Châu rồi bình tĩnh chịu đựng.

Hỗn Độn ám ma tuy cùng cấp bậc với Đại La Kim Tiên nhưng đến tột cùng vẫn không bằng Kim Tiên.

Thần thông pháp lực của nó thiện về công kích tâm thần, vừa khéo Nhạc Vũ lại có sáu loại chân hỏa, sáu loại linh thủy, mấy ngàn lôi kiếp hộ thân nên không cần sợ hãi, còn nếu luận về chiến lực thì mười hai Hỗn Độn ám ma liên thủ vẫn chưa thể so với một Kim Tiên.

Nếu không phải băn khoăn tam linh Trấn Tiên bàn khó có thể áp chế thì Nhạc Vũ đã nhảy ra trảm sát Hỗn Độn ám ma.

Nhạc Vũ lộ vẻ tiếc nuối, hơi vung tay bắt hết mấy ngàn Vô Tướng ngọc ma rồi ra khỏi ám giới, lúc này trong tam linh trấn tiên bàn đã có tới 16 Hỗn Độn huyền ma, 600 Hỗn Độn Chân Ma.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận