Nhìn các Thường vụ thị ủy ngồi đó, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Tình hình Xuân Dương thay đổi quá nhiều.
Bí thư đảng ủy công an đổi thành Mạc Đại Bưu; bí thư huyện ủy Triêu Tây cũng do Giang Vân Đảng chính thức tiếp nhận, hai người này hoàn toàn đứng phía mình. Hơn nữa còn có Lý Ích Tài, Kỳ Hiền Mẫn, Dương Kế Thuận, Trâu Tùng Diệu, Thị ủy Xuân Dương đã hoàn toàn nằm trong tay hắn.
Nhìn thoáng qua Cận Trung Thuận cùng Bùi Vân Hoa, Vương Trạch Vinh nói:
- Hội nghị hôm nay chủ yếu có hai nội dung. Đầu tiên tôi thông báo một việc đó là sau khi Tổ công tác trung ương điểu tra và nắm giữ nhiều chứng cứ. Phát hiện thường vụ Thị ủy Xuân Dương, Phó thị trưởng Hứa Thư Lâm đã lợi dụng quyền lực mà tham ô. Bây giờ y đã bị Tổ công tác trung ương mang về nước, đang tra hỏi.
- Đã từ Hàn Quốc về ư?
Trâu Tùng Diệu giật mình mà hỏi.
Cận Trung Thuận tái mặt nói:
- Y bây giờ đến Hàn Quốc đại biểu Xuân Dương, như vậy có tạo thành ảnh hưởng không?
Mạc Đại Bưu nói:
- Vợ và con Hứa Thư Lâm đều đã làm thủ tục muốn đi Mỹ du lịch, cũng may kịp thời ngăn cản. Bây giờ đã điều tra ra vợ con y đều có vấn đề, đã bị bắt.
Vương Trạch Vinh nhìn Trâu Tùng Diệu và nói:
- Trưởng ban thư ký Trâu, Tỉnh ủy quyết định do chị đi thay thế công tác của Hứa Thư Lâm.
Trâu Tùng Diệu rất vui vẻ. Bí thư Vương nói phái mình đi, như vậy mình không có vấn đề gì nên vội vàng nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ. Tôi chưa đến Hàn Quốc, nghe nói ở đấy phẫu thuật thẩm mỹ rất tốt. Nếu có cơ hội thì tôi sẽ đi nâng mũi.
Bùi Vân Hoa nói:
- Thật không ngờ Hứa Thư Lâm luôn ra vẻ chính trực mà lại là người như vậy.
Lý Ích Tài nói:
- Lần này chúng tôi khi điều tra việc cải tổ các công ty, có vài công ty tồn tại vấn đề có quan hệ tới y. Rất nhiều tài sản quốc gia đã thất thoát.
Hứa Thư Lâm là người bên Cận Trung Thuận, nghe Hứa Thư Lâm đã bị dẫn độ về nước nên bọn họ đều ủ rũ.
Đồng Trường Hải thở dài nói:
- Tôi thấy việc này tạo thành ảnh hưởng rất lớn, sao không có tin tức gì đã bắt Hứa Thư Lâm rồi.
Đồng Trường Hải còn ra vẻ đau xót.
Bùi Vân Hoa nói:
- Vấn đề của Bắc Dương rất nghiêm trọng. Thông qua hành động phản hủ đã làm tươi mới không khí Tỉnh Bắc Dương, bây giờ quần chúng nhân dân đều vỗ tay khen ngợi. Tình hình an ninh trật tự của Xuân Dương cũng chuyển biến tốt.
Đang khi mọi người nói chuyện thì thấy cửa phòng hội nghị mở ra, chỉ thấy Cổ Kiến Sơn – Tổ công tác trung ương dẫn theo vài người đi vào.
Thấy Cổ Kiến Sơn, các thường vụ đều giật mình. Cổ Kiến Sơn bây giờ chính là người hái mũ đối với quan chức Bắc Dương. Chỉ cần y xuất hiện thì sẽ không có việc tốt.
Thấy Cổ Kiến Sơn đi vào, tay Cận Trung Thuận run lên, chén trà lập tức rơi xuống mặt đất.
Đồng Trường Hải cũng sợ hãi, ngồi đó mà run lên.
Thấy bọn họ đi vào, Vương Trạch Vinh cũng không đứng dậy mà nói:
- Hôm nay còn một nội dung chính là Tổ công tác trung ương điều tra ra một Lãnh đạo thị ủy Xuân Dương chúng ta có vấn đề rất lớn. Bây giờ sẽ bắt.
Vương Trạch Vinh nói như vậy, mọi người liền nhìn Cận Trung Thuận và Đồng Trường Hải, bây giờ có thể nhất chính là hai người bọn họ.
Hai người bọn họ đều rất sợ.
Nhưng làm người ta sợ hãi là hai nhân viên đi theo Cổ Kiến Sơn lại đi tới sau lưng Bùi Vân Hoa:
- Bùi Vân Hoa, mời đi theo chúng tôi.
Hả.
Trâu Tùng Diệu há hốc mồm nhìn Bùi Vân Hoa.
- Không phải chứ?
Dương Kế Thuận cũng rất giật mình.
- Các người có ý gì, tôi sao có thể có vấn đề?
Bùi Vân Hoa lớn tiếng nói.
Cổ Kiến Sơn nói:
- Bùi Vân Hoa, Tổ công tác trung ương điều tra ra anh có vấn đề rất nghiêm trọng, mời anh hỗ trợ chúng tôi.
- Bí thư Vương, ngài hiểu tôi, tôi vẫn luôn ủng hộ ngài, khi ngài khó khăn nhất thì tôi đứng về phía ngài. Bọn họ nhất định sai lầm, tôi sao có thể có chuyện.
Bùi Vân Hoa lớn tiếng nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lắc đầu và nói:
- Bùi Vân Hoa, thật lòng tôi cũng không ngờ. Tôi không ngờ anh lại quan hệ thân mật với Thiết Dũng Nghị như vậy, thật không ngờ anh lại là nhân vật quá quan trọng ở Bắc Dương.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Bùi Vân Hoa chỉ còn có thể ngậm miệng.
Một lúc sau Bùi Vân Hoa cười phá lên nói:
- Vương Trạch Vinh, tôi không ngờ, xem ra tôi không đủ quyết đoán.
Nói xong Bùi Vân Hoa bị người của Cổ Kiến Sơn mang ra ngoài.
Cửa phòng hội nghị được khép lại nhưng trong phòng rất yên tĩnh. Chuyện vừa nãy xảy ra làm không ai hiểu, Bùi Vân Hoa không phải vẫn theo Vương Trạch Vinh sao? Sao Vương Trạch Vinh lại phát hiện Bùi Vân Hoa có vấn đề?
Nguyên nhân gì?
Kỳ Hiền Mẫn nhìn về phía Vương Trạch Vinh, cười nói:
- Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt.
Kỳ Hiền Mẫn ít nhiều cũng phát hiện Bùi Vân Hoa có vấn đề, nếu không lần trước cũng không nhắc Vương Trạch Vinh. Bây giờ thấy Bùi Vân Hoa bị bắt, y thấy mình đã nhìn đúng.
Sau khi Cổ Kiến Sơn đi thì mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Cận Trung Thuận biết việc của mình. Ở Bắc Dương này thì y đương nhiên tồn tại rất nhiều vấn đề. Vừa nãy y sợ đến độ rơi cả cốc nước xuống. Bây giờ thấy Bùi Vân Hoa bị mang đi thì y mới tỉnh táo lại và cúi xuống nhặt cốc lên.
Khi mọi người bàn bạc, Cận Trung Thuận cuối cùng đã bình tĩnh và thở dài nói:
- Thật không ngờ lại là như vậy, đừng nói mọi người giật mình, tôi cũng vậy, rơi cả chén. Ha ha.
Đồng Trường Hải cũng không tốt hơn Cận Trung Thuận là bao. Bây giờ y mới tỉnh táo lại và nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Vương, đến bây giờ tôi vẫn không thể hiểu nổi. Bùi Vân Hoa sao lại có vấn đề?
Nhìn thoáng qua Đồng Trường Hải và Cận Trung Thuận. Vương Trạch Vinh biết bọn họ có vấn đề chỉ là chưa đến lượt mà thôi. Vì nhắc nhở nên Vương Trạch Vinh dự định lộ một chút tình tiết.
- Các đồng chí, chuyện này tôi rất ngạc nhiên, việc này là do một cặp tài liệu mang tới.
Nghe Vương Trạch Vinh nói là nhận được một cặp tài liệu, vẻ mặt mọi người liền thay đổi, trong lòng thầm đoán trong đó có vấn đề gì. Ai cũng lo lắng nhìn Vương Trạch Vinh.
- Tôi nhận được một cặp tài liệu và giao cho Tổ công tác trung ương, tin rằng bây giờ Tổ công tác trung ương đã có nhiều chứng cứ. Nếu ai tồn tại vấn đề thì còn có cơ hội đầu thú.
Vương Trạch Vinh nhìn các thường vụ mà nói.
Lời này của Vương Trạch Vinh rất rõ ràng, phòng hội nghị lập tức trở nên yên tĩnh.
Vương Trạch Vinh dừng một chút rồi nói:
- Trong cặp ngoài tài liệu còn có vài đĩa VCD. Bùi Vân Hoa chính là bị phát hiện từ trong đó, nếu không thấy y ở trong đó tôi sao có thể để đồng chí Mạc Đại Bưu thầm điều tra, còn không biết y có quan hệ với tên trùm xã hội đen Thiết Dũng Nghị, càng không biết Thiết Dũng Nghị có thế lực như ngày hôm nay đều là do Bùi Vân Hoa đứng sau.
Vương Trạch Vinh đợi một lúc rồi nói:
- Tin rằng Tổ công tác trung ương đã nắm giữ rất nhiều chứng cứ. Là Lãnh đạo thị ủy, tôi hy vọng mọi người có thể thống nhất với Thị ủy. Bây giờ đã đến điểm mấu chốt của công tác phản hủ của Xuân Dương.
- Bởi vì Bùi Vân Hoa bị bắt, tôi đề nghị hội nghị lần này bàn về công tác tổ chức. Tất cả công tác tổ chức của Xuân Dương không thể vì Bùi Vân Hoa bị bắt mà dừng lại. Tôi đề nghị do Phó trưởng ban Ôn Hòa Lâm tạm thời phụ trách công tác tổ chức.
Bây giờ trong Thị ủy Xuân Dương thì Vương Trạch Vinh nắm toàn bộ. Hắn nói ra sự lựa chọn thì làm có ai dám chống đối. Ôn Hòa Lâm được quyết định chủ trì công tác Ban Tổ chức cán bộ.
Vương Trạch Vinh thấy hội nghị như vậy liền nhìn Lý Ích Tài mà nói:
- Chủ nhiệm Lý, tôi đoán sẽ có nhiều cán bộ đến khai báo, anh phải làm tốt.
Lý Ích Tài nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, gần đây đã có mấy cán bộ đến Ủy ban kỷ luật, chúng tôi sẽ nghiêm túc chấp hành quy định.
- Được, hội nghị kết thúc.
Vương Trạch Vinh đứng dậy đi ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...