- Bí thư Vương, Cố Hiến Cao bị chúng tôi truy đuổi nên đã nhảy lầu và chết!
Khi Mạc Đại Bưu gọi điện thoại tới thì Vương Trạch Vinh vừa mới thiếp đi.
- Cái gì?
Vương Trạch Vinh lắc lắc đầu, tin tức này khiến hắn chấn động không nhẹ, không thể ngờ được Cố Hiến Cao lại nhảy lầu.
- Chuyện là như này, khi chúng tôi tới thì Cố Hiến Cao vừa mới nhảy từ tầng trên của trung tâm giải trí xuống, bởi vì tầng quá cao nên sau khi hắn nhảy xuống đã chết.
- Tầng trên của trung tâm giải trí sao?
Vương Trạch Vinh lại lắc đầu, cái tên này sao lại chạy tới trung tâm giải trí rồi nhảy lầu chứ, việc này e rằng khiến cho hình tượng quan chức bị tổn hại rất nặng!
- Bí thư Vương, rất nhiều người đều biết trung tâm giải trí này là do tình nhân của Cố Hiến Cao mở ra.
Mạc Đại Bưu liền giải thích.
Nghe được việc này, trong lòng Vương Trạch Vinh đầy nghi hoặc, làm sao Cố Hiến Cao lại biết có người muốn bắt hắn chứ? Hơn nữa, lạ nhất là sao hắn lại nhảy xuống từ trung tâm giải trí của nhân tình hắn nữa?
Tất cả vẫn mờ mịt như sương mù, làm cho người ta càng nghĩ càng không rõ.
- Xử lý theo trình tự đi!
Càng ngày Vương Trạch Vinh càng cảm thấy tỉnh Bắc Dương này có nhiều điều khó hiểu. Tư Mã Sơn vốn là một nhân vật chính có vấn đề nhất, kết quả là Tư Mã Sơn uống thuốc tự sát không thành bị biến thành bại não. Vấn đề ở Bắc Dương đã nhiều rồi nhưng giờ lại càng xuất hiện thêm tình tiết mới, người bên hệ Chu Kiến Đào càng ngày càng cho thấy có vấn đề, hiện tại Cố Hiến Cao là người trong diện điều tra nhưng không hiểu tại sao tin tức này lại bị lộ rồi khiến cho hắn nhảy lầu.
Khi điện thoại cho Cổ Kiến Sơn thì nghe được giọng nói đầy tiếc nuối:
- Cố Hiến Cao là đối tượng quan trọng, vốn định tìm một ít đầu mối từ hắn thì ai dè lại xuất hiện chuyện như vậy. Tôi cũng thật sự không ngờ, tôi đang đuổi theo thì lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng dù thế nào thì vẫn phải tiếp tục điều tra từ trên người hắn.
Sáng sớm hôm sau khi Vương Trạch Vinh vừa tới trụ sở thị ủy Xuân Dương thì thấy tất cả mọi người đều bàn tán. Cái chết của Cố Hiến Cao khiến cho mọi người đều cảm thấy khiếp sợ, một bí thư Đảng ủy tự nhiên chết khiến cho người khác cứ suy đoán này nọ. Điều khiến cho người ta phỏng đoán nhiều hơn chính là địa điểm hắn chết lại là trung tâm giải trí, điều này ảnh hưởng không nhỏ tới thành phố Xuân Dương, nếu để cho cánh truyền thông báo chí thêm mắm thêm muối vào thì chẳng biết chuyện sẽ đi đến đâu.
Mới vừa vào phòng làm việc, trưởng ban thư ký Trâu Tùng Diệu liền đi vào, khi nhìn thấy thư ký của Vương Trạch Vinh đang pha trà thì cười nói:
- Bí thư Vương, tôi mang tới một ít trà Liên Sơn, nghe nói ngài thích uống loại trà này, để tôi pha trà cho ngài.
Vừa nói hắn vừa nhanh nhẹn đỡ lấy cái cốc từ tay thư ký của Vương Trạch Vinh tráng qua nước nóng một lát, sau đó hắn lấy một hộp trà tinh xảo đựng đầy lá trà đổ ra một ít, pha trà xong liền bê đặt lên trên bàn Vương Trạch Vinh.
Hôm nay Trâu Tùng Diệu mặc một chiếc quần jean màu trắng bó sát nên càng khiến hai quả mông tròn lẳn hiện lên, khi bước đi lộ ra vẻ phong tình thành thục.
Vương Trạch Vinh cũng không hề ngăn cản động tác của nàng, nhìn biểu hiện này là đủ biết cô nàng này muốn mượn việc này để nhờ cậy mình đây.
Lén quan sát vẻ mặt Vương Trạch Vinh, trong lòng Trâu Tùng Diệu rất bất an.
Sau khi nghe được chuyện Cố Hiến Cao nhảy lầu thì Trâu Tùng Diệu lại càng không yên lòng về cái tỉnh Bắc Dương này. Từ sau khi Vương Trạch Vinh tới đây thì tỉnh Bắc Dương càng lúc càng tra ra nhiều vấn đề, đầu tiên là Tư Mã Sơn tự sát giờ lại Cố Hiến Cao theo gót. Hai lần tự sát tuy nói khác biệt quá lớn nhưng có thể khẳng định rằng, vô luận là người thuộc hệ Tư Mã Sơn hay là Chu Kiến Đào thì đều bị cuốn vào cơn bão ở tỉnh Bắc Dương này rồi, chẳng biết sắp tới sẽ lại xuất hiện chuyện gì nữa đây.
Nhìn lại tình hình thành phố Xuân Dương, lần trước một bí thư thị ủy vào tù, giờ lại thêm một bí thư Đảng ủy chết, thế lực đối thủ của Vương Trạch Vinh đang bị suy giảm trên diện rộng, trái lại quyền uy của Vương Trạch Vinh ở trong thị ủy thì vô tình lại tăng lên, người này rất có năng lực!
Nhìn người thanh niên ngồi ở chỗ này mà không hiểu sao trong lòng Trâu Tùng Diệu lại cảm thấy như bị Vương Trạch Vinh nhìn thấu hoàn toàn vậy. Giống như là ở trước mặt người thanh niên này mình chẳng có gì che đậy cả, trong đầu Trâu Tùng Diệu tự nhiên lại nảy sinh một ý nghĩ quái dị, người thanh niên này rất cường tráng, nếu như mà lên giường cùng với mình thì không biết sẽ như thế nào.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trâu Tùng Diệu có phần mơ màng.
- Bảo Mạc Đại Bưu tới đây, tôi muốn nghe báo cáo.
Vương Trạch Vinh nói với Trâu Tùng Diệu.
Giọng của Vương Trạch Vinh kéo Trâu Tùng Diệu ra khỏi giấc mộng mị, vội vàng đáp:
- Vâng, tôi thông báo ngay lập tức.
Nói xong lời này, Trâu Tùng Diệu lại chèn thêm một câu:
- Bí thư Vương, nếu ngài còn cần tôi làm gì thì cứ thoải mái phân phó, tôi xin nghe ngài tất.
Vương Trạch Vinh nhìn lướt qua gương mặt ửng hồng của Trâu Tùng Diệu, gật gật đầu, nói:
- Sắp tới cô cần chú ý trong công tác một chút, tôi tin tưởng năng lực của cô. Tôi có khá nhiều chuyện ở trên tỉnh ủy, cô để ý giúp tôi.
Thấy Vương Trạch Vinh nói với ý thu nạp mình, không biết vì sao mà Trâu Tùng Diệu lại đột nhiên có khoái cảm hạnh phúc, loại khoái cảm này từ trước này chưa từng gặp. Thở gấp gáp vài hơi mới bình ổn lại tâm tình của mình rồi nũng nịu nói với Vương Trạch Vinh:
- Xin bí thư Vương yên tâm, tôi xin nghe theo ngài.
Lời này đã hoàn toàn biểu lộ ý tứ đầu nhập, chẳng hề có rụt rè gì cả, Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Vậy là tốt rồi.
Từ trong phòng làm việc của Vương Trạch Vinh đi ra, Trâu Tùng Diệu phát hiện một niềm vui sướng tràn ngập khắp người mình, vừa vào phòng làm việc của mình liền lớn tiếng nói với người bên dưới:
- Gọi điện thoại cho tôi tới cục trưởng cục công an.
Đám nhân viên văn phòng thị ủy này đều là những người tinh nhanh, nhận thấy tỉnh thành phát sinh quá nhiều chuyện, lại nhìn thấy Vương Trạch Vinh càng ngày càng có quyền thế nên vốn cũng không xem trọng vị trưởng ban thư ký mà nhìn qua là người thuộc phe Tư Mã Sơn này. Cũng không biết mấy ngày hôm nay thị này trông như gà nước nhưng từ sau khi đi ra khỏi văn phòng của Vương Trạch Vinh thì giống như biến thành một người khác, thanh âm cũng lớn hơn không ít, trên mặt lại hồng hồng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Một cô gái với ánh mắt tinh nhạy vô tình nhìn thấy đũng quần bò trắng ôm chặt mông Trâu Tùng Diệu trông sẫm sẫm màu như ẩm ướt, trong lòng đã sớm phỏng đoán, chẳng lẽ mụ này đã làm gì đó với Vương Trạch Vinh ở trong văn phòng?
Vương Trạch Vinh thì không biết phát sinh chuyện như vậy, đối với hắn mà nói thì có thể thu nạp một thường vụ thị ủy vào tay thì là một chuyện tốt. Vừa rồi hắn đã nhìn thấy quan khí của Trâu Tùng Diệu, sau mình tỏ ý thu nhận thì quan khí của cô nàng thay đổi rất nhanh, là cái loại hoàn toàn hướng về phía mình.
Có sự đầu nhập của Trâu Tùng Diệu, Vương Trạch Vinh biết lực khống chế thành phố Xuân Dương của mình lại được tăng thêm, việc triển khai công tác sắp tới càng thêm thuận lợi. Đối phương nếu đã tự nguyện nhảy sang mà không thu thì quá là mình có vấn đề, đây là chuyện tốt.
Mạc Đại Bưu nhanh chóng đi tới văn phòng của Vương Trạch Vinh.
- Bí thư Vương, các đồng chí trong tổ công tác trung ương vừa mới rời đi, ngoại trừ trung tâm giải trí thì chúng tôi còn tìm thấy một lượng lớn tiền mặt và chứng khoán có giá trị trong nhà Cố Hiến Cao, vợ và con trai của Cố Hiến Cao đã bị tổ công tác trung ương dẫn đi.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Cố Hiến Cao có khả năng bị giết hay không?
Mạc Đại Bưu nói:
- Bây giờ còn khó mà nói, bên pháp y còn đang giám định.
Vương Trạch Vinh gõ gõ nhẹ vài cái lên bàn, về việc này thì hắn có phần không rõ gì cả.
Mạc Đại Bưu liền kể kỹ càng tỉ mỉ cho Vương Trạch Vinh nghe.
- Anh chờ lát nữa tới hội nghị thị ủy báo cáo.
Vương Trạch Vinh nói.
Đã xảy ra chuyện như vậy, nhất định là nhân tâm sẽ bất định, nhất thiết phải thông báo một ít trong hội nghị thường vụ mới được.
Rất nhanh, các đảng ủy trong thị ủy đều đến hội nghị.
Thấy hội nghị thiếu đi hai thường vụ, trong lòng mọi người lại càng thêm cảm khái. Nhìn thấy Vương Trạch Vinh ngồi ở chính giữa, hiện giờ chẳng còn một thường vụ nào khinh thị như trước mà ngược lại trong ánh mắt còn toát ra vẻ kính sợ.
- Tối hôm qua trong thành phố đã xảy ra một chuyện lớn, bí Đảng ủy Cố Hiến Cao đã ngã từ trên tầng xuống chết, hôm nay mời mọi người tới đây họp chủ yếu là để đồng chí Mạc Đại Bưu bên cục công an tới thông báo một chút tình hình. Đồng thời nghiên cứu công tác bên Đảng ủy một chút, không thể để công tác xuất hiện đình trệ vì thiếu người được. Trước tiên để đồng chí Mạc Đại Bưu thông báo.
Tâm tình Mạc Đại Bưu lúc có phần khẩn trương, nhìn thấy xung quanh đều là thường vụ thị ủy thì lần đầu tiên hắn cảm thấy mình gần trung tâm đến vậy. Cố Hiến Cao đã chết rồi, chẳng lẽ mình có cơ hội tấn công vào thường vụ thị ủy?
Thu hồi lại tâm tình phức tạp, Mạc Đại Bưu từ từ báo cáo lại tình hình điều tra.
Nghe Mạc Đại Bưu báo cáo xong, Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:
- Kể từ khi Thiết Dũng Nghị bị bắt đi, tổ công tác trung ương đã thu giữ được không ít nội dung quan trọng từ miệng của hắn. Trước đây Cố Hiến Cao ngoài làm bí thư Đảng ủy ra còn đứng ra bảo kê cho băng nhóm xã hội đen, sở dĩ Thiết Dũng Nghị muốn làm gì thì làm ở thành phố Xuân Dương này là do không ít lần có Cố Hiến Cao bao che. Lần này tổ công tác trung ương chỉ thị cục công an đi bắt Cố Hiến Cao. Kết quả là khi các đồng chí ấy còn chưa đến nơi thì Cố Hiến Cao đã chết rồi, tổ công tác trung ương còn đang tiến hành điều tra tiếp về việc này.
Vương Trạch Vinh nói tới vấn đề của Cố Hiến Cao một cách rất từ từ.
Phần lớn các thường vụ thị ủy đều đã công tác ở Xuân Dương được một thời gian nên ít nhiều cũng biết một chút tình hình ở đây. Đối với chuyện Cố Hiến Cao bảo kê xã hội đen thì cũng biết trong lòng, chỉ nhìn việc hắn thường xuyên dẫn mọi người tới ủng hộ trung tâm giải trí của người phụ nữ kia là biết, tay hắn không thể không đen.
Nghĩ đến Cố Hiến Cao là người bên hệ Cận Trung Nhuận, ánh mắt của mọi người vô tình lại hướng sang phía Cận Trung Nhuận với sắc mặt không được tốt cho lắm. Trong lòng đều đoán bước tiếp theo liệu có phải Vương Trạch Vinh muốn thu thập thị trưởng này hay không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...