Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, căn cứ bố trí đầu tiên là Cục Công an tiến hành cạnh tranh, sau đó tiến hành ở các huyện. Các cấp đều tiến hành thì mới khiến Cục Công an có dòng máu mới.
Vương Trạch Vinh quá mạnh nên dù mọi người nghĩ như thế nào cũng biết lần này phải làm đến cùng.
Các lãnh đạo cũ là gặp nguy hiểm nhất. Bình thường ăn chơi, nhảy múa thì biết nhưng nếu muốn bọn họ liều mạng già đi thi thì sao được. Càng làm bọn họ lo lắng là công khai thi đua, đồng thời còn lấy ý kiến của quần chúng nhân dân. Bọn họ biết mình đâu làm gì cho quần chúng mà được điểm đánh giá cao.
Đầu tiên là cạnh tranh vị trí lãnh đạo, lần này đã bỏ yêu cầu kinh nghiệm, toàn nhân viên cạnh tranh, lấy ý kiến dân chúng, thi viết, máy tính… Là cán bộ lãnh đạo đầu tiên phải qua cửa này, đương nhiên lo lắng các đồng chí tuổi cao không biết nhiều về máy tính nên điểm không quá quan trọng.
Trong này quan trọng nhất là ý dân. Ý dân chia ra làm ý người trong cục và ý dân của các khu vực phụ trách, điểm này chiếm thành phần quan trọng.
Vì đảm bảo cạnh tranh công bằng, công khai, Vương Trạch Vinh đã dùng biện pháp đảm bảo bí mật như thi đại học. Tất cả đề bài chỉ được mở ra khi cuộc thi diễn ra. Tất cả những giáo viên đại học, cảnh sát có thâm niên ra bài đều bị tập trung và tịch thu điện thoại di động, sau đó đưa đến nơi ra đề bài. Địa điểm ra đề khác nhau, đều là nơi tạm thuê, xung quanh có lực lượng cảnh sát, quân đội canh gác. Trong địa điểm ra đề đều không có tín hiệu điện thoại di động, điện thoại bàn và máy tính đều bị mang đi. Một ngày sau khi thi xong thì những người ra đề mới được ra khỏi.
Bởi vì có Ủy ban kỷ luật, thanh tra tham gia, ơn nữa lực lượng cảnh sát giám sát nên đã chặn tối đa sự gian lận.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lý Ích Tài phụ trách quá trình giám sát, y rất phụ trách, đưa ra không ít biện pháp và chặn mọi vấn đề gian lận.
Vương Trạch Vinh thấy Lý Ích Tài chăm chú trong công việc như vậy liền thầm nói đối phương cũng hy vọng Cục Công an Xuân Dương có thể thay đổi. Đây là người hết lòng vì công việc.
Không ai nghĩ tình hình sẽ là như vậy. Mới đầu mọi người chỉ là làm cho có, chẳng qua Vương Trạch Vinh dùng thủ đoạn như vậy khiến không ít người bên dưới cười thầm trong lòng, cho rằng những người trúng tuyển đã sớm được chọn.
Nhưng khi mọi người tham gia kỳ thì mới phát hiện vấn đề lần này thực sự công bằng và công khai, tất cả quá trình đều được nêu rõ, mọi người có thể tiến hành giám sát.
Lý Quốc Huy phòng Pháp chế cũng là người tham gia cạnh tranh. Suy nghĩ ban đầu của y cũng như mọi người.
Nhưng sau đó Mạc Đại Bưu đã nói chuyện và yêu cầu y phải toàn lực cạnh tranh thì y mới chú tâm tới.
Lý Quốc Huy từ trước đến giờ vẫn không thích tình hình trong Cục Công an, sớm muốn có một ngày thay đổi tình hình bây giờ. Có Mạc Đại Bưu động viên, mặc dù Mạc Đại Bưu không cho y thứ gì nhưng cũng làm y thầm nghĩ biết đâu đấy.
Tất cả đều rất thật, trong này không có gì không công bằng. Khi Lý Quốc Huy thấy điểm của mình thì rất kích động.
Hà Kiến Dân – đội cảnh sát hình sự vẫn là người nhiều kinh nghiệm ở đội, khuyết điểm duy nhất là không biết nịnh bợ. Mặc dù vẫn được bầu là nhân viên xuất sắc nhưng đến khi đề bạt là không có phần của y. Y cũng biết vấn đề của mình, nhưng y không thể nịnh nọt như người ta. Lần này tất cả nội dung thi đều là sở trường của y, lúc thi làm rất tốt. Y muốn cạnh tranh vị trí đại đội trưởng. Lần này y rất chú tâm. Y đã hơn 40 tuổi nên có thành công hay không cũng không sao.
Thực ra trong đội ngũ công an Xuân Dương cũng có nhiều người có suy nghĩ như vậy.
Đương nhiên có nhiều người cạnh tranh như vậy chủ yếu là thấy Phó bí thư Tỉnh ủy đến tự mình giám sát. Cán bộ cơ sở rất tin Lãnh đạo tỉnh ủy, không ít người cũng xem cảnh động đất ở Thường Hồng, bọn họ ít nhiều tin tưởng vào Bí thư Vương.
Bí thư Vương khi đi Wc ở Cục Công an thì nghe thấy hai cảnh sát nói chuyện với nhau.
Một người là Trương Triêu Phi ở đội An ninh trật tự, một là Cao Ba – đội Phòng chống ma túy.
Cao Ba nói:
- Anh nói lần này có làm thật không?
Trương Triêu Phi nói:
- Không cần biết là thật hay không. Tình hình ở cục nhất định phải thay đổi. Anh nhìn lãnh đạo xem, cả ngày ngồi trong phòng làm việc còn không nhiều bằng thời gian chúng ta đi vệ sinh, văn phòng chưa ngồi bao nhiêu đã chạy ra ngoài. Người không biết còn nghĩ bọn họ ra ngoài công tác. Anh biết không? Hầu hết thời gian bọn họ đi làm việc riêng.
- Anh đó, lãnh đạo mà nghe được thì anh đen rồi.
- Tôi thấy lần này Bí thư Vương thực sự muốn chỉnh đốn Cục Công an. Nghe nói Cục Công an Thường Hồng quản lý rất tốt, lần này không biết chừng tôi sẽ lên chức.
- Ha ha, tôi thấy lần này ngoài đám lãnh đạo thì hầu hết mọi người đều ủng hộ.
Cao Ba cười nói:
- Thấy không, trong thời gian này liên tục có mấy vụ án. Mọi người đều rõ mà, đây là có người âm thầm sai khiến đám xã hội đen làm để ngăn cản việc này.
- Bỏ đi, không nói nữa, tôi thấy việc này chỉ cần là thật thì Cục Công an sẽ thay đổi hẳn.
Hai người mặc dù nói chuyện nhưng Vương Trạch Vinh nghe thấy hắn càng thêm tự tin vào công việc mình làm. Hai người này nói đúng, Cục Công an không phải tất cả đều xấu, rất nhiều cán bộ cảnh sát hy vọng một bầu trời trong sạch. Lòng người đáng tin.
Vì đảm bảo công bằng nên chấm bài của mọi người do tổ lãnh đạo cùng chấm, mỗi người cùng chấm, ngay cả Vương Trạch Vinh cũng chỉ chiếm một phần, điểm không cao quyết định không đề bạt.
Khi 21 cán bộ lãnh đạo cấp trưởng phó được công bố, Cục Công an hoàn toàn chấn động. Ngoài mấy lãnh đạo cũ có năng lực mạnh bảo vệ được vị trí, một loạt thanh niên xuất sắc đã được lên chức.
Khi danh sách được công bố, mọi người lúc ấy đều ngậm miệng. Nhưng sau đó các cán bộ mất chức liền không ngừng đi kiện cáo, lên cả tỉnh kiện. Tất cả đều chỉ trích Vương Trạch Vinh đây là dùng người thân, việc này có giao dịch quyền tiền.
Càng có mấy lãnh đạo cục quyết định xin nghỉ bệnh ở nhà, vứt mọi chuyện cho Mạc Đại Bưu.
Trong vòng bảy ngày, Ủy ban kỷ luật nhận được một vài thư nặc danh. Cứ một bức thư là các đồng chí Ủy ban kỷ luật đều điều tra rõ ràng, kết quả đều là các chuyện không có căn cứ.
Vì thế Ủy ban kỷ luật cũng công bố kết quả trước quần chúng nhân dân.
Ngồi trên đài nhìn các cán bộ mới trúng tuyển, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất tốt. Có người kiện cáo thì sao, chỉ cần những người này được chọn ra là Cục Công an sẽ thay đổi hẳn.
Vương Trạch Vinh có thể thấy mọi người đang ngồi bên dưới đều rất kích động.
- Các đồng chí, các đồng chí là cán bộ trung tầng được chọn ra. Xuân Dương muốn phát triển nhanh thì cần rất nhiều nhân tài. Các đồng chí có thực sự xuất sắc, xứng đáng với trách nhiệm hay không thì không phải do tôi quyết định, cũng không phải do lãnh đạo nào quyết định. Đây là do biểu hiện của từng đồng chí. Cấp trên đã cho các đồng chí sân khấu, diễn như thế nào, diễn được quần chúng nhân dân chào đón hay không là do các đồng chí. Xuân Dương lần này công khai tuyển chọn lãnh đạo là thí điểm, các đồng chí có thể dùng hành động của mình chứng minh cách sử dụng cán bộ này không? Trong ba tháng trên cương vị, tôi không hy vọng có ai trong các đồng chí bại trận mà lui. Các đồng chí có tin mình làm tốt công tác không? Tôi bây giờ không muốn nghe các đồng chí tỏ thái độ. Tôi sẽ mở mắt mong chờ, quần chúng nhân dân cả nước đều mong chờ.
Vương Trạch Vinh nhìn từng cán bộ được chọn ra, hắn phát hiện trong mắt từng người đều hiện rõ sự tự tin.
- Các đồng chí, người trúng tuyển không được có sự kiêu ngạo. Đưa các đồng chí lên vị trí quan trọng là muốn các đồng chí phục vụ nhân dân. Thành phố muốn các đồng chí tạo ra một Xuân Dương ổn định, không chọn các đồng chí không hết lòng vì công việc. Sau này khi tuyển chọn cán bộ đều dùng phương pháp này, chỉ cần đồng chí nỗ lực công tác, chỉ cần đồng chí vì nhân dân phục vụ, đồng chí sẽ có hy vọng.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, các cán bộ ở đây đều im lặng. Những người trúng tuyển đều thấy áp lực trên vai mình là rất lớn. Làm không tốt thì sẽ có người lấy vị trí của mình, chỉ có thể hết lòng công tác.
Đối với những người vì đủ nguyên nhân mà không tham gia thi thì những lãnh đạo mới trúng cử là tấm gương. Chỉ cần sau này có đợt như thế này thì bọn họ sẽ tham gia.
Mạc Đại Bưu là người vui vẻ nhất. Sau lần tuyển chọn này thì đã phá vỡ hết quan hệ của lãnh đạo cục trước đây, quyền uy của một Cục trưởng đã được thể hiện. Nghĩ đến mấy tên xin nghỉ nhà vì bệnh, y cười lạnh trong lòng. Không còn nhân viên bên dưới thì đám người kia có thể làm gì.
Trong văn phòng Cục trưởng, Vương Trạch Vinh nói với Mạc Đại Bưu:
- Sau đây phải do anh, mấy vụ án kia nhất định phải phá. Xuân Dương không thể mất ổn định.
Mạc Đại Bưu nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, ngài đã giúp tôi đến như vậy. Nếu tôi không làm tốt Cục Công an thì là không tròn nhiệm vụ.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có tròn nhiệm vụ hay không là dựa vào sự ổn định của Xuân Dương. Ngoài ra việc tuyển chọn cán bộ cấp quận huyện cũng cần nhanh chóng tiến hành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...