Bởi vì trường Đảng trung ương yêu cầu rất chặt nên Vương Trạch Vinh chỉ được nghỉ một ngày. Hắn phân biệt gặp Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh để trao đổi.
Thông qua trao đổi với Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh, Vương Trạch Vinh càng lúc càng cảm thấy động tác của Lăng Vũ Trình ở tỉnh Giang Sơn là rất lớn. Ba người đều có cùng suy nghĩ phải cứ để Lăng Vũ Trình làm loạn, lực lượng Uông hệ không động nếu không ảnh hưởng quá mức tới cục diện Uông hệ.
Vài hôm sau Vương Trạch Vinh nhận được điện của giám đốc Sở nông nghiệp Lý Hạ.
Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên, Lý Hạ bình thường ít gọi điện, hôm nay sao thế này?
- Bí thư Vương, tôi nghe thấy tin đồn là trên tỉnh muốn cách chức tôi.
Lý Hạ hoảng hốt nói.
Việc này Vương Trạch Vinh không hề nghĩ tới nên hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
- Tôi cũng chỉ nghe thấy lời đồn, tình hình cụ thể thì không rõ.
Lý Hạ nói.
Vương Trạch Vinh dở khóc dở cười nói:
- Anh đó, sao nghe thấy gió lại nghĩ là mưa, nếu điều chỉnh anh thì tôi phải biết chứ.
Gần đây Vương Trạch Vinh không nghe thấy tin này, chẳng qua Lý Hạ làm giám đốc Sở nông nghiệp đã một thời gian nên nghe được cũng không lạ.
Lý Hạ rất lo lắng nói:
- Bí thư Vương, khả năng của việc này là rất lớn, tình hình sở tôi có chút phức tạp. Phó giám đốc Lưu là người của Trương Đại Vi, gần đây Trương Đại Vi rất chú ý đến việc của y, thường xuyên chạy đến chỗ Bí thư Lăng.
Nghe Lý Hạ nói như vậy, Vương Trạch Vinh thấy việc này rất có khả năng nên nói:
- Để tôi tìm hiểu rõ rồi nói.
Ai cũng biết Lý Hạ là người của Vương Trạch Vinh, vậy mà có tin này truyền ra là có nghĩa gì? Chẳng lẽ nói Lăng Vũ Trình đã thỏa thuận với ai đó? Vì kéo Trương Đại Vi, Lăng Vũ Trình sẵn sàng đắc tội mình?
Vương Trạch Vinh không thể đoán được cách làm của Lăng Vũ Trình, bây giờ Lăng Vũ Trình đúng là muốn phát triển lực lượng quá nhanh.
Từ đủ điều kiện cho thấy Lăng Vũ Trình đã quyết tâm đè lực lượng của Uông hệ, Lăng Vũ Trình bây giờ thấy mình nắm vài phiếu nên không hy vọng tỉnh Giang Sơn có lực lượng nào uy hiếp đến y. Y cần bây giờ là liên hợp với vài thường vụ, sau đó làm suy yếu lực lượng Uông hệ.
Lăng Vũ Trình tính rất tốt, cứ như vậy chỉ cần đánh tan lực lượng Uông hệ, như vậy mấy thường vụ kia không còn sức uy hiếp gì với y. Y đã có thể hoàn toàn khống chế tỉnh Giang Sơn.
Phân tích các nhân viên mà Lăng Vũ Trình kéo gần đây, Vương Trạch Vinh biết Lăng Vũ Trình đang muốn thăm dò một chút. Lý Hạ là người của mình, y làm giám đốc Sở nông nghiệp. Tỉnh Giang Sơn lại là tỉnh chú trọng công nghiệp, y muốn thông qua Lý Hạ mà dò xét thái độ của mình, muốn xem bên mình phản kích mạnh đến đâu?
Vương Trạch Vinh vừa về khách sạn thì Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Cố Vũ gọi tới.
- Bí thư Vương, thông báo anh là Bí thư Lăng nói ngày mai tổ chức Hội nghị thường ủy, không biết anh có thể về không?
Tổ chức Hội nghị thường ủy?
Vương Trạch Vinh nói:
- Có thông báo nội dung hội nghị không?
Cố Vũ nói:
- Chủ yếu là điều chỉnh nhân sự. Bộ máy Sở nông nghiệp cũng dự định điều chỉnh.
Vương Trạch Vinh đúng là không hiểu mấy về cô con dâu của phó Thủ tướng Hà này, hầu hết chị ta thường ủng hộ hắn. Nghe cô ta cố ý nhắc đến Sở nông nghiệp, Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu.
- Bí thư Lăng nói lo lắng anh bận học thì anh có thể không tham gia.
Cố Vũ nói thêm.
- Chị nói với Bí thư Lăng là tôi sẽ về đúng giờ.
Vương Trạch Vinh nói. Trong đó có Sở nông nghiệp thì Vương Trạch Vinh cảm thâý mình bắt buộc phải về.
- Tôi sẽ gửi nội dung hội nghị vào hộp thư của anh.
Cố Vũ nói xong liền dập máy.
Vương Trạch Vinh bật máy và đọc nội dung.
Quả nhiên trong đó có việc điều chỉnh Lý Hạ, không ngờ muốn đưa đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân làm Phó chánh văn phòng.
Nhìn thấy thế Vương Trạch Vinh rất tức. Lăng Vũ Trình thật quá đáng, rõ ràng muốn hạ Lý Hạ, đây là làm cho người khác thấy y muốn đánh lực lượng Uông hệ.
Hừ, tưởng rằng lực lượng của y đủ mạnh để không cần Uông hệ sao?
Khi Vương Trạch Vinh đi vào phòng hội nghị, hắn phát hiện ánh mắt mọi người nhìn vào mình có chút đặc biệt.
Vương Trạch Vinh không ngừng bắt tay mọi người và nói chuyện.
Ngồi vào vị trí, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh, lại nhìn Cố Vũ và Bảo Quốc Cường. Thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Bảo Quốc Cường liền cười nói:
- Trạch Vinh cũng về kịp ư?
Vương Trạch Vinh nói:
- Tỉnh ủy họp nên không về không tiện. Tôi xin phép với trường, họp xong là về ngay.
Khi Lăng Vũ Trình vào thấy Vương Trạch Vinh ngồi đó liền bắt tay nhưng không nói gì.
Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận Lăng Vũ Trình không còn thân thiết như trước.
- Bây giờ bắt đầu họp. Nội dung chủ yếu hôm nay là điều chỉnh nhân sự. Tỉnh Giang Sơn đang phát triển với tốc độ rất nhanh, xây dựng đội ngũ cán bộ cũng cần phải phù hợp với giai đoạn mới, phải đưa các đồng chí có năng lực mạnh đặt ở cương vị phù hợp. Ban Tổ chức cán bộ gần đây đã tiến hành khảo sát cán bộ, căn cứ kết quả thì hôm nay sẽ nghiên cứu một chút. Trước hết mời Ban Tổ chức cán bộ nói kết quả khảo sát một chút.
Lăng Vũ Trình nghiêm túc nói. Từ khi có thêm vài phiếu, y càng lúc càng có uy nghiêm của Bí thư tỉnh ủy.
Nghiêm mặt nhìn thoáng qua các thường vụ, Lăng Vũ Trình rất thích cảm giác này.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói sẽ về tham gia hội nghị, Lăng Vũ Trình cũng có chút lo lắng.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cao Vân Cương thông báo đợt khảo sát cán bộ toàn tỉnh ra một lần, nói gần tiếng mới xong.
Ban Tổ chức cán bộ khảo sát cũng không có nhận định Sở nông nghiệp có vấn đề quá lớn, chỉ là so sánh với phát triển công nghiệp thì công tác nông nghiệp không theo kịp. Nghĩ lại tình hình tỉnh Giang Sơn thì nông nghiệp dù đầu tư lớn hơn nữa cũng không thể so sánh với công nghiệp, đây là điều mọi người đều biết. Lăng Vũ Trình bây giờ lại muốn nói Sở nông nghiệp có chuyện thì mục đích đã rõ ràng.
Vương Trạch Vinh đang thầm thở dài, tình hình bây giờ cũng không có quá mức khó xử lý. Cách làm của Lăng Vũ Trình thời gian gần đây làm mọi người cảnh giác. Các thường vụ có lẽ sẽ không làm theo ý của Lăng Vũ Trình.
Cao Vân Cương thông báo xong, Lăng Vũ Trình nói:
- Căn cứ tình hình khảo sát thì vài cơ quan cần điều chỉnh nhân sự để phong phú thêm. Ban Tổ chức cán bộ đã đưa ra một phương án, mời mọi người thảo luận.
Mới đầu điều chỉnh vài người thì không tạo phản ứng gì, dù sao đều là của các lãnh đạo Tỉnh ủy trước, có điều chỉnh cũng không ai nói giúp.
Vương Trạch Vinh đang ngồi im mà nghe ngóng. Hắn cảm thấy cả Lăng Vũ Trình hay các Lãnh đạo tỉnh ủy khác cũng không quá chú ý đến việc điều chỉnh mấy người này. Nói chung về cơ bản phương án được thông qua.
Nhìn tình hình phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh biết hầu hết lãnh đạo đang khó chịu với Lăng Vũ Trình.
- Còn có chính là việc ở Sở nông nghiệp. Trong thời gian này tình hình Sở nông nghiệp không được như ý, tốc độ phát triển của tỉnh Giang Sơn rất nhanh, công tác nông nghiệp không thể theo kịp. Vì xúc tiến triển khai công tác nông nghiệp toàn tỉnh thì nên điều chỉnh bộ máy Sở nông nghiệp một chút. Đồng chí Lý Hạ sẽ điều đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân công tác …
Cao Vân Cương lạnh nhạt nói.
Cao Vân Cương nói đến đây liền lén nhìn Vương Trạch Vinh, bây giờ mới là lúc quan trọng. Y biết hội nghị hôm nay đã đến lúc khẩn trương.
Vừa nói tới việc điều chỉnh Lý Hạ, mọi người đều âm thầm nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh.
- Mọi người bàn một chút.
Lăng Vũ Trình mặt không chút thay đổi mà nói.
Vương Trạch Vinh biết mọi người đang nhìn mình, bây giờ hắn từ phương diện nào cũng phải đứng ra. Hắn liền nói:
- Tôi nói một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...