Địch Phẩm Chu là Bí thư Đảng ủy công an Phượng Hải, theo Bạch gia xảy ra chuyện ở Phượng Hải, y càng lúc càng không thể ngồi yên.
Địch Phẩm Chu vốn không phải người Bạch hệ, nhưng theo Bạch gia phát triển ở tỉnh Giang Sơn, Địch Phẩm Chu ở rất nhiều chuyện bắt đầu bật đèn xanh với Bạch gia. Do là Bí thư Đảng ủy công an Phượng Hải nên Địch Phẩm Chu cũng được Bạch gia trọng điểm lôi kéo. Không biết từ lúc nào y bắt đầu nhận chỗ tốt của siêu thị Bạch gia, mới đầu chỉ là ăn chơi, sau đó thành nhận hối lộ.
Theo Địch Phẩm Chu nghĩ thì Bạch gia là gia tộc lớn ở Bắc Kinh, vấn đề gì cũng xử lý được. Hợp tác với gia tộc như vậy thì không bao giờ có vấn đề gì.
Nhưng theo Bắc Kinh có hành động thì không ngờ đám thiếu gia kia lại đến tỉnh Giang Sơn chỉnh Bạch gia, siêu thị kia trong nháy mắt xảy ra chuyện. Bạch gia do nhiều người muốn hạ nên đã tan tác. Ngưu Thanh Đào cũng đã dựa vào Lăng Vũ Trình.
Làm sao bây giờ? Địch Phẩm Chu không ngừng nghĩ tới người có thể cứu mình nhưng dù nghĩ như thế nào, y không tìm được ai. Bạch gia bây giờ do mấy nhà cùng đấu, dù là Bạch lão gia tử còn một chút quan hệ cũng chỉ bảo vệ chính mình.
Xem ra chỉ có thể nhờ Vương Trạch Vinh giúp mình.
Địch Phẩm Chu định mặt dày tìm Vương Trạch Vinh.
Gọi cho Vương Trạch Vinh, Địch Phẩm Chu nói:
- Trạch Vinh, tôi là Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh hôm qua đã đồng ý giúp Điền Quang Bình, bây giờ lại thấy Địch Phẩm Chu gọi tới. Nghĩ đến Địch Phẩm Chu có quan hệ với Bạch gia nên hắn lạnh nhạt nói:
- Là Bí thư Địch sao, có việc gì?
- Trạch Vinh, hôm nay có rảnh không? Tôi mời anh đi ăn.
Nghĩ tới Vương Trạch Vinh lúc ở Phượng Hải còn xếp sau mình, Địch Phẩm Chu thở dài một tiếng.
- Hôm nay không được rồi, tôi vừa về Thường Hồng.
Vương Trạch Vinh không muốn gặp Địch Phẩm Chu.
Nghe ra Vương Trạch Vinh không muốn gặp mình, tâm trạng Địch Phẩm Chu rất kém.
Dập máy, Vương Trạch Vinh nghĩ Địch Phẩm Chu có vấn đề lớn nên gọi cho Ngũ Tĩnh.
- Bí thư Ngũ, nghe nói Địch Phẩm Chu có chút vấn đề?
Ngũ Tĩnh liền coi trọng:
- Trạch Vinh, Địch Phẩm Chu có quan hệ với cậu?
Vương Trạch Vinh nói:
- Đồng chí Cục trưởng cục Công an Phượng Hải Điền Quang Bình có thể tiến thêm không?
Ngũ Tĩnh liền hiểu ra và nói:
- Vấn đề của Địch Phẩm Chu rất nghiêm trọng.
Vương Trạch Vinh không hỏi nữa, Ngũ Tĩnh nói được như vậy là tốt rồi.
Ngay khi Vương Trạch Vinh đang gọi điện thì Bí thư thị ủy Phượng Hải – Xương Lưu Bình đang suy nghĩ người vào chức Bí thư Đảng ủy công an. Địch Phẩm Chu xuất hiện nhiều vấn đề như vậy là do không có chỗ dựa. Là Bí thư thị ủy mới tới Phượng Hải, Xương Lưu Bình đương nhiên muốn khống chế hệ thống công an. Y muốn loại Địch Phẩm Chu và cho người của mình lên thay.
Cẩn thận lựa chọn, Xương Lưu Bình cảm thấy phải đưa người của mình lên chức.
Điện thoại vang lên, Xương Lưu Bình nghe điện liền tỏ vẻ nghiêm túc. Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy sẽ lập tức bắt Địch Phẩm Chu.
NGồi trong xe, Xương Lưu Bình nói với lái xe:
- Đến Tỉnh ủy.
Y quyết định muốn được Lăng Vũ Trình ủng hộ.
Bí thư Đảng ủy công an Phượng Hải Địch Phẩm Chu bị bắt tạo chấn động mạnh. Ngay khi mọi người nghĩ vấn đề của Bạch gia kết thúc thì Địch Phẩm Chu lại xảy ra chuyện do dính líu tới siêu thị. Điều này nói rõ tranh đấu chưa kết thúc.
Địch Phẩm Chu nhất định là xong đời, vậy Bí thư Đảng ủy công an sẽ rơi vào tay ai?
Lúc này các Thường vụ tỉnh ủy đều động. Bí thư Đảng ủy công an Phượng Hải là vị trí rất quan trọng. Ai cũng hy vọng mình đoạt được vị trí đó.
Lăng Vũ Trình cũng suy nghĩ việc này. Xương Lưu Bình đến nói chuyện với y về người vào vị trí đó.
Lăng Vũ Trình không hề tỏ thái độ gì. Y cũng muốn vị trí Bí thư đảng ủy cục Công an Phượng Hải kia.
- Bí thư Ngũ, anh đến chỗ tôi một chút.
Lăng Vũ Trình gọi cho Ngũ Tĩnh. Ở việc điều chỉnh nhân sự này, y muốn xem Ngũ Tĩnh có thái độ gì. Là Bí thư Đảng ủy công an, Ngũ Tĩnh không thể không có suy nghĩ.
Lăng Vũ Trình có chút đau đầu. Trong thời gian này được Uông hệ ủng hộ nên y đã đưa không ít người của mình lên vị trí quan trọng. Nếu như người Uông hệ coi trọng vị trí kia thì không dễ xử lý.
Ngũ Tĩnh rất nhanh đã đến.
Lăng Vũ Trình nói:
- Đồng chí Ngũ Tĩnh, Địch Phẩm Chu do nguyên nhân nhận hối lộ mà bị bắt, ảnh hưởng rất không tốt.
Ngũ Tĩnh nói:
- Việc này nói rõ vấn đề giáo dục cán bộ của Phượng Hải. Bây giờ Bí thư thị ủy Phượng Hải mới điều chỉnh, cần đảm bảo ổn định.
Lăng Vũ Trình gật đầu nói:
- Đúng thế, bây giờ có một vấn đề. Bí thư đảng ủy cục Công an quan hệ đến sự ổn định của địa phương, Địch Phẩm Chu xảy ra chuyện thì bên anh có suy nghĩ ai phụ trách không?
Việc này Ngũ Tĩnh đã sớm nghĩ. Làn trước Vương Trạch Vinh gọi tới đã tỏ rõ muốn Điền Quang Bình lên chức.
Ngũ Tĩnh cũng nghĩ tới việc này. Điền Quang Bình có năng lực, quan trọng nhất là người của Vương Trạch Vinh. Từ việc Vương Trạch Vinh nhúng tay vào Phượng Hải có thể thấy Vương Trạch Vinh bắt đầu bố trí người đến các nơi ở tỉnh Giang Sơn.
Là nhân viên Uông hệ, Ngũ Tĩnh hiểu rõ sự quan trọng nếu thực lực của Vương Trạch Vinh mạnh. Dù như thế nào cũng phải giúp Vương Trạch Vinh.
- Bí thư Lăng, Phượng Hải là trung tâm của tỉnh, lựa chọn người vào chức Bí thư Đảng ủy công an phải là đồng chí quen thuộc tình hình Phượng Hải. Cục trưởng cục Công an Phượng Hải Điền Quang Bình dù kinh nghiệm hay năng lực đều đạt tiêu chuẩn. Theo ý cá nhân tôi thì Điền Quang Bình phù hợp.
- Ồ.
Lăng Vũ Trình nghe thấy thế liền nhìn đối phương.
Ngũ Tĩnh là người Uông hệ, y có thể nhanh chóng đưa ra lựa chọn thì nói rõ người Uông hệ đã có chung ý kiến.
Lăng Vũ Trình gật đầu không nói gì nữa.
Nhìn Ngũ Tĩnh rời đi, Lăng Vũ Trình gọi thư ký vào rồi nói:
- Cậu biết về Điền Quang Bình Phượng Hải không?
Thư ký nói:
- Bí thư Lăng, tôi nghe thấy một việc, mấy hôm trước khi Vương Trạch Vinh và Uông Phỉ và Uông Kiều đi dạo xảy ra chuyện ….
Sau khi nghe thư ký nói xong, Lăng Vũ Trình gật đầu và cảm thấy Điền Quang Bình đã đi theo Vương Trạch Vinh.
Đối với tình hình của Điền Quang Bình, Lăng Vũ Trình không hiểu mấy, cũng không biết Điền Quang Bình đã sớm dựa vào Vương Trạch Vinh. Chỉ là y biết Ngũ Tĩnh có thể đề cập Điền Quang Bình thì nhất định có quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Biết việc này có quan hệ tới Vương Trạch Vinh, Lăng Vũ Trình không thể không coi trọng.
Vương Trạch Vinh tuy đã nghe Bí thư Lâm nhưng mình không thể nào vì một Bí thư đảng ủy cục Công an mà phải nhờ Bí thư Lâm giúp chứ?
Lăng Vũ Trình biết rõ tình hình bây giờ. Nếu Vương Trạch Vinh không ủng hộ thì cục diện hiện có sẽ mất đi. Đến lúc đó mặc dù Bí thư Lâm sẽ bực Vương Trạch Vinh nhưng Bí thư Lâm cũng có cái nhìn về năng lực của mình.
Lại nghĩ đến hậu quả nếu mình cố đưa người của mình ra, nếu không được lực lượng Uông hệ ủng hộ thì đối mặt các Thường vụ tỉnh ủy thì mình không có phần thắng.
Lăng Vũ Trình thở dài một tiếng, chẳng qua chỉ là một Bí thư đảng ủy cục Công an mà thôi.
Sau khi có suy nghĩ này, Lăng Vũ Trình quyết định không tranh đoạt nữa.
Nhâm Thường Huy là người Xương Lưu Bình mang tới, y đến làm Phó cục trưởng cục Công an Phượng Hải.
Sau khi Địch Phẩm Chu xảy ra chuyện, mọi người đương nhiên coi người thay thế là Nhâm Thường Huy.
Nhâm Thường Huy là người Xương Lưu Bình mang tới, y đương nhiên biết rõ suy nghĩ của Xương Lưu Bình. Xương Lưu Bình mang mình tới là muốn nắm giữ hệ thống công an Phượng Hải. Lần này vị trí Bí thư Đảng ủy công an để trống, đây là việc tốt đối với y. Y có đủ kinh nghiệm, tuổi tác để phụ trách vị trí này.
Nhìn thoáng qua văn phòng Điền Quang Bình, Nhâm Thường Huy biết đây là đối thủ lớn nhất của mình. Chẳng qua xem ra Điền Quang Bình không có động tác gì, giống như đã bỏ qua việc tranh đoạt. Điền Quang Bình chắc cũng hiểu không có Bí thư Xương Lưu Bình ủng hộ thì muốn lên chức là rất khó khăn.
Nhâm Thường Huy dù sao cũng mới tới Phượng Hải nên không hiểu tình hình ở đây. Y không biết Điền Quang Bình đã được Vương Trạch Vinh giúp.
Điền Quang Bình đang ngồi trong văn phòng chú ý đến việc này. Từ sau khi nói rõ mình muốn làm Bí thư Đảng ủy công an với Vương Trạch Vinh, y không có hành động gì. Y biết rõ tình hình tỉnh Giang Sơn, nếu Vương Trạch Vinh không có biện pháp thì không ai có biện pháp.
Bây giờ quan trọng là xem Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh muốn giúp thì khả năng thành công là rất lớn.
Nói thật Điền Quang Bình đang rất lo lắng, sức hấp dẫn từ Thường vụ thị ủy là quá lớn. Điền Quang Bình muốn cầm điện thoại gọi cho Vương Trạch Vinh nhưng không dám.
Nghe đám thân tín không ngừn nhắc việc Nhâm Thường Huy nhảy lên nhảy xuống, Điền Quang Bình thở dài một tiếng:
- Thuận theo tự nhiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...