Quan Khí​

Thường Hồng lên cấp không phải việc nhỏ. Tỉnh ủy dự định dùng việc này mà tuyên truyền tỉnh Giang Sơn về mọi mặt. Vì thế theo bố trí của tỉnh thì lễ lên cấp tổ chức rất long trọng, rất nhiều công tác cần làm. Vương Trạch Vinh giao việc này cho Phó bí thư Phiền Chính Phú và Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lương.

Đương nhiên Thường Hồng cũng thành lập một tổ lãnh đạo, Vương Trạch Vinh làm tổ trưởng. Là Thường vụ tỉnh ủy nên địa vị của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng đã khác trước. Bây giờ ai dám tranh quyền với Thường vụ tỉnh ủy?

Tất cả đều diễn ra một cách nhanh chóng, thời gian gấp, nhiệm vụ quan trọng, cán bộ Thường Hồng không ai dám coi nhẹ việc này.

Trong việc điều chỉnh nhân sự thì Vương Trạch Vinh có suy nghĩ của mình. Hắn bây giờ đã là Thường vụ tỉnh ủy thì không còn như trước nữa. Cho dù là quan điểm khác nhau thì cũng không quan hệ đến đại cuộc. Hơn nữa mấy Lãnh đạo Tỉnh ủy đều tỏ vẻ giao người của mình cho Vương Trạch Vinh. Bây giờ cán bộ Thường Hồng có ai dám đấu với Thường vụ tỉnh ủy?

Ngay khi Thường Hồng chuẩn bị khẩn trương thì truyền thông lại bắt đầu xuất hiện một vài tin làm người ta không thể không chú ý. Công tác phản hủ ở Trung Quốc đạt kết quả cao. Một tập đoàn tên Hồng Cao Miên bị điều tra, tập đoàn này trốn thuế rất lớn, có nhiều hành vi vi phạm pháp luật, cấu kết xã hội đen.

Thấy tên công ty này, Vương Trạch Vinh đang có chút khó hiểu thì Hầu Dã gọi tới nói chuyện. Vương Trạch Vinh tùy ý nói một câu:

- Hầu Dã, tôi thấy tập đoàn Hồng Cao Miên trên Bắc Kinh, tập đoàn này là như thế nào?

Hầu Dã cười nói:

- Anh cũng thấy công ty này bị niêm phong hả. Tôi nói với anh, việc này có quan hệ tới anh đó.

Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nói:

- Sao có quan hệ với tôi?

- Anh quên lần trước khi lên Bắc Kinh ăn cơm thì gặp người Bạch gia sao?


Vương Trạch Vinh:

- Có việc này, vậy có quan hệ gì tới tập đoàn Hồng Cao Miên?

Hầu Dã nói:

- Tôi nói với anh thế này là hiểu ngay. Tập đoàn Hồng Cao Miên có một chuỗi các nhà hàng. Nhà hàng các anh ăn chính là của tập đoàn này.

Thì ra là như vậy, Vương Trạch Vinh coi như hiểu đúng là có quan hệ với mình. Xem ra Lâm hệ đã có hành động.

Hầu Dã nói:

- Vương ca, anh cứ nhìn xem, đây chỉ là bắt đầu, sau đó còn nhiều chuyện nữa cơ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Lúc ấy chỉ nói điều tra về vệ sinh thực phẩm, không nói gì khác mà.

- Vương ca, người Lâm gia đúng là chỉ tra xét vấn đề này, phạt ít hóa đơn. Chẳng qua anh không biết sau khi Lâm gia ra tay thì các nhà ở Bắc Kinh đều hành động, đủ hành động nhằm vào tập đoàn Hồng Cao Miên này. Ngay cả Hà gia cũng ra tay.

Nghe thấy Hà gia cũng xen vào, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Hắn vốn nghĩ sao Hà gia lại xen vào việc này nhưng sau khi hắn đã hiểu ra. Bạch gia bây giờ là món tài sản quá lớn, các thế lực sao có thể bỏ qua. Hà gia dù không ăn thì các nhà khác cũng ăn, bọn họ sao lại bỏ qua.


Tập đoàn Hồng Cao Miên xảy ra chuyện là do Lâm gia, các nhà khác thấy thế đều nghĩ Lâm gia sẽ không can thiệp nếu mình có hành động. Hầu Dã nói đúng, giông tố sẽ tới.

Quả nhiên ngay sau đó đủ quan chức, tập đoàn trong cả nước đều ngã ngựa. Tuy nói chủ yếu là các công ty nhưng theo Vương Trạch Vinh biết thì một loạt chuyện này đều có quan hệ với Bạch gia.

Bạch gia có một tập đoàn khai thác khoáng sản lớn ở phía Nam đã niêm yết trên thị trường chứng khoán. Bây giờ truyền thông không ngừng đưa tin về tập đoàn này gây ô nhiễm, Chủ tịch, tổng giám đốc đều bị lún vào. Theo Vương Trạch Vinh biết thì Bạch gia đã mất mảnh đất sinh lãi lớn ở phía Nam.

Vương Trạch Vinh đã hỏi bố vợ, ông nói đây là hoạt động không thống nhất, nhưng một loạt chuyện này đã kéo ra không ít quan chức Bạch gia. Hạng Nam yêu cầu Vương Trạch Vinh đừng tham gia vào, làm tốt công tác Thường Hồng là được.

Vương Trạch Vinh qua đó mới biết các nhà Bắc Kinh đang bắt đầu phân chia lợi ích Bạch gia.

Nói thật Vương Trạch Vinh bây giờ rất nhiều chuyện, hắn không có thời gian mà quan tâm chuyện Bạch gia. Ở việc này Vương Trạch Vinh có thể tưởng tượng Hạng Thành có tác dụng quan trọng. Gặp cơ hội tốt như vậy thì Hạng Thành không tận dụng mới lạ.

Sau đó Hạng Định đã gọi điện xác thực việc này. Hạng Thành đã lao phía trước, nghe nói có vài chuyện cả Bạch Kiến Quang cũng bị dính vào.

Vương Trạch Vinh cũng hỏi Hạng Định về tình hình Lưu gia nhưng nghe nói bọn họ không có hành động gì.

Nghĩ Ngưu Thanh Đào là người Bạch gia, Vương Trạch Vinh bắt đầu quan sát thái độ của Lăng Vũ Trình với Ngưu Thanh Đào. Thông qua quan sát hắn thấy các Thường vụ tỉnh ủy đang cố giữ khoảng cách nhất định với Ngưu Thanh Đào. Ngưu Thanh Đào bây giờ rất cô đơn.

Có thể lên làm Thường vụ tỉnh ủy thì ai chẳng có chỗ dựa, hơn nữa lần này nhiều người tới như vậy thì sao lại không biết chuyện của Bạch gia. Nếu biết tình hình Bạch gia, ai còn có thể dính vào Bạch gia.


Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng thấy Lăng Vũ Trình không có hành động nào nhằm vào Ngưu Thanh Đào. Dù sao tỉnh Giang Sơn mới điều chỉnh, Lăng Vũ Trình không hy vọng bộ máy không đoàn kết.

Thấy tình hình này rồi nhìn dáng vẻ của Ngưu Thanh Đào, Vương Trạch Vinh phát hiện Phó chủ tịch tỉnh này rất buồn bã. Nếu Bạch gia ngã thì vị trí Phó chủ tịch tỉnh của y khó giữ.

Ra khỏi văn phòng, Vương Trạch Vinh nói với Long Dũng Đình:

- Đi đến Khu công nghệ cao.

Hôm nay đám Tiền Thanh Chí gọi tới báo bọn họ đến Thường Hồng, đang mở tiệc chào mừng.

Nói thật Vương Trạch Vinh vẫn cẩn thận suy nghĩ về quan hệ với đám thiếu gia Bắc Kinh này. Dùng tốt thì sẽ có tác dụng lớn đối với hắn, nhưng quan hệ quá gần và dính tới lợi ích thì lại mang tới nguy hiểm. Cho nên hắn bây giờ cố gắng giữ khoảng cách nhất định với bọn họ.

Đi vào phòng, Vương Trạch Vinh thấy Tiền Thanh Chí, Mã Hạo Dân, Trịnh Tuệ Kiệt cùng Diệp Ba đều ở đó. Mấy người này bây giờ quan hệ rất tốt. Lão gia tử nhà bọn họ đều là người tiến thêm một bước sau Đại hội.

Trịnh Tuệ Kiệt vừa thấy Vương Trạch Vinh đi vào liền cười nói:

- Vương ca giỏi quá đó, là Thường vụ tỉnh ủy trẻ tuổi nhất. Lão gia tử nhà tôi gần đây cũng bớt mắng, bảo tôi đi theo anh mà học. Đáng tiếc tôi không thích chính trị, chỉ thích kiếm tiền nên không thể học anh.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chú là một thiếu gia hào hoa, hại bao cô gái rồi. Nếu lão gia tử nhà chú biết thì ăn đòn đó.

Trịnh Tuệ Kiệt liền nghiêm túc nói:

- Vương ca, việc này anh sai rồi. Đây là chúng tôi nghiên cứu sự huyền bí của cuộc đời, đây chính là chuyện ngàn vạn năm cũng không thể điều tra ra. Cái này chỉ khác nhau ở chỗ các anh có ít phụ nữ, chúng tôi phụ trách điều tra nhiều phụ nữ một chút, phân công khác nhau. Đương nhiên phụ nữ cũng có phân công khác nhau, sao các anh lại nói sai lệch như vậy chứ?


Lời này của Trịnh Tuệ Kiệt làm mọi người cười phá lên.

Diệp Ba cười nói:

- Lý lẽ này tôi thấy ông nên về nói với lão gia tử nhà mình, xem ông ta có xử lý ông không?

Tiền Thanh Chí cũng nói:

- Lý luận của ông cao thâm quá, đây đúng là vấn đề đáng để chúng ta chăm chú nghiên cứu.

Thấy đám thiếu gia như vậy, Vương Trạch Vinh nói sang việc khác:

- Các chú lần này tới Thường Hồng làm gì?

Mã Hạo Dân nói:

- Vương ca, Trung ương sẽ phát triển Thường Hồng thành trung tâm nguồn năng lượng mới, nơi này rất nhiều cơ hội nên bọn tôi đến xem có cơ hội không.

Trịnh Tuệ Kiệt nói:[/COLOR]

- Đúng thế, Vương ca, ở việc này anh cứ yên tâm, chúng tôi nhất định không làm anh phiền phức. Anh không ngừng phát triển là việc đáng mừng, chỉ cần anh không ngã thì bọn tôi cũng sẽ sống sung sướng. Chúng tôi chỉ cần môi trường cạnh tranh công bằng.

Nhìn đám người, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Thường Hồng muốn phát triển thì cần nhiều công ty có thực lực tiến vào, tôi đại biểu Thị ủy Thường Hồng chào mừng các chú tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui