Quan Khí​

Lần này cả Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều đến Thường Hồng tham gia đêm diễn của Nối vòng tay lớn.

Thấy hai lãnh đạo cao nhất tỉnh đến Thường Hồng, mọi người đều thấy vấn đề nhỏ mà làm lớn. Tuy nói hoạt động Nối vòng tay lớn là hoạt động mà người Trung Quốc rất coi trọng, nhưng cũng không đến mức hai lãnh đạo cao nhất tỉnh cùng tới tham gia. Một Phó bí thư Tỉnh ủy tới đã là rất cho mặt mũi rồi. Ở tình huống bình thường có một Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo tham gia là đủ rồi. Nhưng lần này rất nhiều lãnh đạo tỉnh đều tới.

Trên tỉnh làm như vậy rất là lớn. Nghe thấy Bí thư, chủ tịch tỉnh đều tham gia, ban Tuyên giáo Trung ương cũng phái một Phó trưởng ban thường trực tới.

Chuyện càng lúc càng lớn, Phó trưởng ban thường trực ban Tuyên giáo Trung ương đến, một vài nhân vật cao cấp của Trung ương cũng được mời tham gia.

Nghĩ đến chuyện xảy ra lúc trước, quan chức Thường Hồng đúng là không rõ tình hình. Ai biết bọn họ làm như vậy là có ý gì, chẳng may là nhằm vào Vương Trạch Vinh thì nếu xảy ra chuyện thì mình sẽ là người thế tội.

Khương Tắc Xương bây giờ đã là Trưởng ban thư ký Thị ủy Thường Hồng, y cũng có chút khó hiểu với việc này. Đi vào văn phòng của Vương Trạch Vinh, Khương Tắc Xương cẩn thận nói:

- Bí thư Vương, lần này Bí thư Hà và chủ tịch Tả đều tới, có vài cán bộ lo lắng.

Vương Trạch Vinh bây giờ không lo xảy ra chuyện gì nên nói:

- Các công tác đã bố trí xong chưa?

Khương Tắc Xương nói:

- Công tác chuẩn bị đã xong.

- Đi thôi, đi mời hai lãnh đạo.


Vương Trạch Vinh đứng lên. Lịch hôm nay chính là báo cáo với lãnh đạo tỉnh về công tác của Thường Hồng.

Người trên tỉnh đến tham gia buổi diễn đều ở trong nhà khách thị ủy.

Do Vương Trạch Vinh, Phùng Triêu Lâm đi cùng, Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy cười cười đi vào phòng hội nghị của khách sạn.

Thấy Lãnh đạo tỉnh ủy tới, bộ máy lãnh đạo bốn ban của Thường Hồng đều đứng lên.

- Mọi người ngồi đi.

Hà Vi Trạch cười cười ra hiệu mọi người ngồi xuống.

- Hôm nay tôi và đồng chí Quân Huy đến Thường Hồng là muốn nghe mọi người báo cáo một chút. Hơn năm công tác, Thường Hồng đạt được rất nhiều thành tích. Điều này nói rõ cán bộ Thường Hồng chú tâm trong công việc. Thường Hồng có thể đạt được phát triển lớn như vậy đã nói rõ đồng chí Vương Trạch Vinh hoàn thành tốt công tác của mình.

Ngay từ đầu Hà Vi Trạch đã nói như vậy làm các cán bộ Thường Hồng đều có chút sửng sốt.

Bình thường đầu tiên là mọi người phát biểu, lãnh đạo tổng kết. Nhưng bây giờ chưa ai phát biểu mà Bí thư Hà đã tổng kết rồi.

Các cán bộ Thường Hồng nghe như vậy nhưng không ai nói gì. Bí thư tỉnh ủy đã nói như vậy, nếu không đồng ý thì không thích hợp rồi.

Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà nhìn thoáng nhau đầy khó tin.


Nghe Hà Vi Trạch, Tả Quân Huy muốn nghe mọi người báo cáo, hai người lén suy nghĩ nếu như trong hội nghị mà Thường Hồng xảy ra chuyện thì sao? Bọn họ có suy nghĩ nếu hai vị lãnh đạo muốn đối phó Vương Trạch Vinh, mình sao không theo ý mà tỏ vẻ đối đầu với Vương Trạch Vinh. Chỉ cần tỏ vẻ mình đối lập với Vương Trạch Vinh, có lẽ Bí thư Hà và chủ tịch Tả sẽ coi trọng mình.

Hai người đều nghĩ như vậy, bây giờ Thường Hồng thiếu chính là người đối đầu với Vương Trạch Vinh, chỉ cần biểu hiện mình là loại người đó thì hai vị lãnh đạo sẽ coi trọng mình.

Nhưng bây giờ lại biến hoá quá lớn. Hà Vi Trạch rõ ràng khen ngợi công tác của Vương Trạch Vinh, sao lại như vậy? Nghĩ đến Thường Hồng mới có thêm ba thường vụ là người của Vương Trạch Vinh, hai người vô cùng lo lắng. Chẳng lẽ Bí thư Hà cũng không thể làm gì Vương Trạch Vinh?

Nghe Hà Vi Trạch nói như vậy, Vương Trạch Vinh rất bình tĩnh. Điều này nói rõ Hà Vi Trạch tạm thời không gây rối Thường Hồng nữa, đây là việc tốt. Tuy nói Vương Trạch Vinh bây giờ không lo đám Hà Vi Trạch làm gì, nhưng Hà Vi Trạch có thái độ như vậy là việc tốt.

- Thưa hai vị lãnh đạo, có phải nên mời Thị trưởng Thường Hồng – đồng chí Phùng Triêu Lâm báo cáo một chút tình hình chuẩn bị với đêm diễn Nối vòng tay lớn không?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Hà Vi Trạch do dự một chút, y biết Phùng Triêu Lâm vẫn luôn đối đầu với Vương Trạch Vinh, bây giờ nghe Vương Trạch Vinh muốn để Phùng Triêu Lâm báo cáo, y đúng là lo lắng Phùng Triêu Lâm làm chuyện gì trong báo cáo thì sao?

Hà Vi Trạch gật đầu nói:

- Cũng được, nói ngắn gọn.

Phùng Triêu Lâm báo cáo rất rõ ràng rành mạch. Mọi người ngạc nhiên là thấy trong báo cáo này Phùng Triêu Lâm tỏ rõ Thị ủy ủng hộ, nói sự phát triển của Thường Hồng là do sự lãnh đạo của Thị ủy.

Trong báo cáo Phùng Triêu Lâm cũng không có lời châm chích nào cả. Báo cáo này đã thể hiện rõ một bộ máy Thường Hồng đoàn kết.


Vương Trạch Vinh cũng đoán ra Phùng Triêu Lâm sẽ báo cáo như vậy. Thông qua việc điều chỉnh bộ máy lãnh đạo vừa rồi, Vương Trạch Vinh không hề lo lắng xảy ra chuyện gì nữa. Để Phùng Triêu Lâm báo cáo chính là muốn xem thái độ của đối phương mà thôi.

Hà Vi Trạch không ngờ Phùng Triêu Lâm lại báo cáo như vậy, nhìn Phùng Triêu Lâm với ánh mắt khen ngợi. Y thầm nghĩ Phùng Triêu Lâm biết hướng gió nên có tiền đồ.

Tả Quân Huy nhìn Phùng Triêu Lâm mà thầm gật đầu. Tên này đúng là thông minh, không gây phiền phức cho cấp trên.

Nói thật cả Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy đều không hy vọng Vương Trạch Vinh tiến lên, bây giờ chẳng qua chỉ là tạm hòa giải mà thôi. Phùng Triêu Lâm vẫn luôn đấu với Vương Trạch Vinh, đây là người bọn họ thích dùng. Trước khi Phùng Triêu Lâm lên tiếng, bọn họ nghĩ chẳng may Phùng Triêu Lâm lại châm chích gì đó thì sao? Bây giờ thì hay rồi, Phùng Triêu Lâm là người thông minh, không gây vấn đề khó cho lãnh đạo.

- Nghe đồng chí Phùng Triêu Lâm báo cáo, tôi rất xúc động. Một nơi phát triển thì cần có bộ máy đoàn kết. Thường Hồng phát triển lớn như vậy nói rõ bộ máy đoàn kết. Tôi cảm thấy vui mừng vì Thường Hồng có một bộ máy như vậy.

Tả Quân Huy nói tiếp:

- Bí thư Hà nói rất đúng. Lần này ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức hoạt động Nối vòng tay lớn, các đồng chí nhất định phải tuyên truyền mạnh mẽ hình ảnh của Thường Hồng.

Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy tỏ thái độ rõ ràng. Mọi người biết hai vị lãnh đạo này không phải tự dưng đến Thường Hồng, đây là đến để tỏ vẻ ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Tình huống quá rõ, mọi người không ai có thể nói điều gì không tốt ra cả.

Hội nghị báo cáo rất nhanh kết thúc.

Hà Vi Trạch gọi Vương Trạch Vinh vào phòng mình.

Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi trước mặt, Phùng Triêu Lâm thầm than mình đúng là không nghĩ tới.

Hà Vi Trạch vốn nghĩ Vương Trạch Vinh dù có chỗ dựa thì mình là Bí thư tỉnh ủy, điều chỉnh người ở Thường Hồng cũng không vượt quá quyền hạn, đây là việc rất bình thường. Điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thường Hồng, từ từ làm giảm tác dụng của Vương Trạch Vinh, đến lúc đó không cho Vương Trạch Vinh đạt được thành tích lớn nhất. Làm xong thì trong thời gian ngắn Vương Trạch Vinh cũng không thể vào Tỉnh ủy.

Động vài thường vụ Thường Hồng chỉ là dò xét, nhưng không ngờ lại bị phản đòn mạnh như vậy. Các loại lực lượng xuất hiện, ngay cả Tổng bí thư cũng lên tiếng.


Nghĩ đến Tổng bí thư đã lên tiếng, tâm trạng Hà Vi Trạch liền kém đi nhiều. Xem ra muốn động Vương Trạch Vinh là không dễ.

Nếu không thể động đến Vương Trạch Vinh, không biết tiếp theo Vương Trạch Vinh sẽ vào Tỉnh ủy không? Y càng nghĩ càng thấy khả năng này rất lớn.

Nếu Vương Trạch Vinh thật sự vào Tỉnh ủy thì đó là uy hiếp lớn đối với mình. Hắn đến lúc đó mà hợp sức với đám Lâm đ*o Nguyên, sau lưng có Uông Nhật Thần và Hạng Nam ủng hộ thì tình hình tỉnh Giang Sơn càng phức tạp.

- Trạch Vinh, lần này điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thường Hồng, đồng chí không nên có suy nghĩ gì. Đồng chí yên tâm, Tỉnh ủy tin tưởng đồng chí.

Hà Vi Trạch muốn làm Vương Trạch Vinh yên tâm.

- Bí thư Hà, đối với việc điều Tiền Hồng cùng Ngô Kim Thành khỏi Thường Hồng, tôi cho rằng việc này ảnh hưởng đến công tác của Thường Hồng. Nói thật Thường Hồng bây giờ cần nhất là sự ổn định. Lần này liên tục điều chỉnh ba thường vụ khiến công tác của chúng tôi gặp nhiều khó khăn.

Vương Trạch Vinh không hề khách khí. Hắn bây giờ vẫn còn tức giận.

Hà Vi Trạch nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy thì có chút không hài lòng. Nghĩ mình đến Thường Hồng là tỏ ý tốt nên không cần vì lời này mà có vấn đề:

- Lần này tôi và đồng chí Quân Huy đến Thường Hồng chính là muốn loại trừ ảnh hưởng không tốt. Đồng chí Ngô Kim Thành cùng Tiền Hồng lên tỉnh đều sẽ được trọng dụng. Trên tỉnh cũng cần có thêm nhiều cán bộ đầy năng lực như bọn họ.

Vương Trạch Vinh thấy Bí thư tỉnh ủy đã nói như vậy, nếu mình còn cứng rắn là không thích hợp nên nói:

- Thường Hồng muốn phát triển thì rất cần trên tỉnh ủng hộ.

Thấy Vương Trạch Vinh đã thả lỏng, Hà Vi Trạch liền cười cười.

- Trạch Vinh, Thường Hồng được Trung ương rất chú ý, trên tỉnh sẽ ủng hộ về nhiều mặt. Cần ủng hộ như thế nào thì các đồng chí đưa ra kế hoạch, đến lúc đó trên tỉnh nhất định sẽ dồn nhiều tài chính giúp đỡ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui