Thường Hồng mất ba thường vụ làm mọi người lo lắng. Mấy thường vụ ngồi đây biết hội nghị hôm nay sẽ nghiên cứu vấn đề báo cáo nhân viên thay thế lên Tỉnh ủy. Mặc dù đây chỉ là danh sách mà thôi, hơn nữa đưa lên thì chưa chắc Tỉnh ủy đã thông qua. Nhưng các thường vụ lại rất coi trọng.
Vương Trạch Vinh hôm qua đã trao đổi với Trần Bảo Hàng, kết quả làm Vương Trạch Vinh có chút không hài lòng. Trần Bảo Hàng đã nói rõ mình không muốn xen vào việc này. Đối với Trần Bảo Hàng, Vương Trạch Vinh không thể hiểu nổi. Người này cứ thấy chút tiếng gió là đứng ngoài. Đối với người như vậy thì đúng là không dễ đối phó.
Vương Trạch Vinh nhìn các thường vụ rồi nói:
- Hôm nay mời mọi người tới là nghiên cứu ba thường vụ của thành phố chúng ta. Việc này Tỉnh ủy yêu cầu báo cáo lên, chúng ta nhất định phải nghiên cứu rõ ràng.
Phòng hội nghị vô cùng yên tĩnh, ai cũng không muốn nói đầu tiên.
Dư Bội Luân nhắm mắt ngồi đó, Trương Chấn Trung bởi vì nhân vật sau lưng nên bình thường luôn bỏ cuộc, không xen vào là nguyên tắc của y.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Cận Hình Đào nhìn Phùng Triêu Lâm, lại nhìn Các Vũ Tuấn, lời đến bên miệng liền nhịn xuống. Y đương nhiên hiểu rõ sự quan trọng của các thường vụ sắp tới. Nếu như người phản đối Vương Trạch Vinh tiến vào thường vụ, thế lực của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng sẽ giảm. Y biết ý đồ của Vương Trạch Vinh, để Điền Lệ Vân ở ban Tổ chức cán bộ chính là muốn đẩy mình đi.
Các Vũ Tuấn nói:
- Bí thư Vương, Thường Hồng thoáng cái có ba thường vụ đi, điều này nói rõ cấp trên rất tin tưởng vào cán bộ Thường Hồng, đây là việc tốt. Nếu Tỉnh ủy yêu cầu thành phố đề cử danh sahcs, tôi cho rằng phải do ban Tổ chức cán bộ nghiên cứu rồi đưa ra, không thể sơ sót. Việc này để lão Cận nói trước là hay nhất.
Nhìn thoáng qua Cận Hình Đào, Vương Trạch Vinh có chút không hài lòng. Mình là một Bí thư thị ủy mà mấy Phó bí thư và Trưởng ban tổ chức cán bộ lại đối đầu với mình, điều này làm công tác khó triển khai. Sau chuyện này thì nhất định phải điều bọn họ đi.
Các Vũ Tuấn nói như vậy làm Cận Hình Đào có chút bất đắc dĩ. Trước đó Vương Trạch Vinh đã tìm y mà nói chuyện ứng viên, bây giờ mình có nên nói người Vương Trạch Vinh chọn ra không? Lén nhìn Phùng Triêu Lâm thì thấy đối phương không hề giống các hội nghị trước, mắt nhìn quyển sổ rất chăm chú.
Không có chỉ thị gì, Cận Hình Đào cố lấy bình tĩnh rồi nói:
- Ban Tổ chức cán bộ có mấy sự lựa chọn gồm: Điền Lệ Vân, Đặng Diệu Hoa, Chu Minh Cường, Chu Nghênh Tùng, Giang Chu Vân, Chu Sử Long, Thôi Bình, Duẫn Lương Quang, Cao Lâm Thành, đương nhiên đồng chí Khương Tắc Xương cũng có thể suy nghĩ.
Nghe Cận Hình Đào nói như vậy, vẻ mặt các thường vụ khá kỳ quái. Cận Hình Đào sao lại đưa ra nhiều tên như vậy, đây là quấy rối. Trong này có người của Vương Hệ, Phùng hệ, Các hệ, Lưu hệ. Mọi người không ngờ Cận Hình Đào lại nói như vậy.
Vương Trạch Vinh mặc dù không tỏ vẻ gì nhưng hắn đã quyết tâm đẩy Cận Hình Đào đi. Cận Hình Đào làm như vậy là gây loạn. Đưa nhiều người như vậy chính là muốn mình đối mặt với đám người kia. Đặc biệt nói cả người của Vương Trạch Vinh ra, động cơ rõ ràng là có. AI cũng biết nội dung trong Hội nghị thường ủy không lâu nữa sẽ được truyền ra. Mọi người nghe thấy sẽ nghĩ như thế nào?
Cận Hình Đào nói xong, Các Vũ Tuấn nói:
- Đúng thế, xem ra Thường Hồng chúng ta có nhiều nhân tài. Tôi thấy lão Cận còn đưa cả người bên ngoài vào. Đồng chí Khương Tắc Xương mặc dù là từ Thường Hồng đi ra, lão Cận sao lại có thể chọn cả đồng chí này. Khương Tắc Xương lên tỉnh sẽ phát triển mạnh, tôi thấy không nên đưa đồng chí này vào danh sách.
Ở việc này Các Vũ Tuấn cũng có chút không hài lòng với Cận Hình Đào.
Cận Hình Đào nói xong liền ngồi đó mà hút thuốc. Khương Tắc Xương là do Vương Trạch Vinh yêu cầu, y đương nhiên phải phục tùng.
Lưu Gia Hà nói:
- Lão Cận nói đúng, bây giờ muốn đồng chí Khương Tắc Xương về công tác, không biết Khương Tắc Xương có đồng ý không?
Tâm trạng Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà hôm nay khá vui vẻ. Sau khi biết hai người của Vương Trạch Vinh đi, bọn họ như thấy mình có ngày được mở mày mở mặt tại Thường Hồng.
Các Vũ Tuấn càng thêm vui vẻ. Nghĩ đến mình đã lén giao lưu với vài người, nếu như mấy người này không tỏ thái độ trong hội nghị thì Vương Trạch Vinh sẽ khổ rồi.
Thấy tình hình như vậy, Hoàng Như Tú do Vương Trạch Vinh đề bạt lên rất không thích. Cô cảm thấy mình nên nói cho Vương Trạch Vinh. Hoàng Như Tú biết mình vốn không có chỗ dựa, nếu không phải có Bí thư Vương thì mình sao có thể lên làm Bí thư huyện ủy? Hoàng Như Tú không hy vọng có người đấu với Vương Trạch Vinh.
- Các vị thường vụ, tôi nói chút suy nghĩ của mình. Lần này là Tỉnh ủy yêu cầu Thường Hồng báo cáo danh sách lên, chọn người cũng không nên giới hạn trong phạm vi thành phố. Trưởng ban thư ký Tiền điều đi, Thị ủy cần có đồng chí quen thuộc với Thị ủy phụ trách. Đồng chí Khương Tắc Xương rất quen thuộc với công tác văn phòng Thường Hồng. Sau khi về Thường Hồng thì đồng chí này sẽ phát huy được năng lực của mình. Tôi thấy đồng chí Khương Tắc Xương rất phù hợp với việc thay thế Tiền Hồng.
Hoàng Như Tú nói xong liền nhìn thoáng qua Các Vũ Tuấn.
Đừng nhìn Các Vũ Tuấn là Phó bí thư Thị ủy, Hoàng Như Tú nhiều lúc luôn đối đầu với y.
Vương Trạch Vinh không ngờ Hoàng Như Tú lại tỏ vẻ trung thành với mình như vậy.
Tình hình hội nghị khá khó hiểu, Bí thư và Thị trưởng không tỏ vẻ gì, người bên dưới lại không ngừng tranh cãi.
Các thường vụ thảo luận người mà Cận Hình Đào đưa ra, mỗi người đều có quan điểm của mình, trong thời gian ngắn không thể thống nhất. Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà khá vui vẻ giống như Hội nghị thường ủy do bọn họ khống chế vậy.
Khó hiểu nhất chính là Phùng Triêu Lâm, là người luôn đối đầu với Vương Trạch Vinh, biểu hiện của y hôm nay rất kỳ quái. Y ngồi đó chăm chú viết gì đấy mà không nói.
Thấy cảnh này, bí thư đảng ủy cục Công an Hàn Chính Cương biết mình nên nói.
- Các vị thường vụ, tôi ủng hộ ý kiến của Bí thư Hoàng, đồng thời tôi đề cử một chút. Tào Tín Xuân điều đi, chức Phó thị trưởng thường trực phải mau chóng có người thay thế. Nối vòng tay lớn sắp đến Thường Hồng, Thường Hồng phát triển rất nhanh, thiếu lãnh đạo sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển. Vị trí Phó thị trưởng thường trực rất quan trọng, tôi thấy do đồng chí Quách Thư Quân phụ trách là tốt nhất. Một năm qua đồng chí Đặng Diệu Hoa – Chủ nhiệm Khu công nghệ cao đã đạt thành tích quá rõ ràng, cũng nên đề bạt. Về phần Trưởng ban Tuyên giáo, tôi thấy Điền Lệ Vân là rất thích hợp.
Nghe Hàn Chính Cương nhắc đến Điền Lệ Vân, Cận Hình Đào sửng sốt một chút, trong lòng liền vui vẻ. Đây là việc tốt. Điền Lệ Vân là cái đinh đối với y, nếu Điền Lệ Vân đi thì ban Tổ chức cán bộ sẽ lại do mình khống chế. Nghĩ đến đây Cận Hình Đào rất tán thành với ý kiến của Hàn Chính Cương:
- Ý lão Hàn rất đúng. Không phải tôi khen người nhà, biểu hiện của Tiểu Điền rất tốt, có thể đưa đồng chí này lên một bước.
Các Vũ Tuấn nghe Cận Hình Đào nói như vậy liền nhíu mày. Cho dù Điền Lệ Vân ép đến đâu cũng không thể phản bội chứ?
Lưu Gia Hà nhìn các thường vụ liền cười nói:
- Tôi thấy nên biểu quyết một chút, nếu không tranh luận mãi cũng không kết thúc.
Các Vũ Tuấn cũng có suy nghĩ này. Nghĩ đến mình gần đây được chủ tịch Tả ủng hộ, trong lòng nghĩ dù như thế nào cũng phải thể hiện một chút, để chủ tịch tỉnh biết mình có tiếng nói tại Thường Hồng. Hội nghị hôm nay chính là mình khai chiến với Vương Trạch Vinh, hiệu quả khá được. Vương Trạch Vinh mất hai phiếu nên chắc gì hắn đã thắng:
- Bí thư Vương, tôi thấy ý của Phó bí thư Lưu rất được, hay là biểu quyết?
Vương Trạch Vinh thông qua quan sát thì khá tự tin, cười nói:
- Được cứ như vậy đi. Thiểu số phục tùng đa số.
Nói xong liền nhìn các thường vụ:
- Đầu tiên về người làm Trưởng ban Tuyên giáo, có đồng chí đưa ra đồng chí Điền Lệ Vân và đồng chí khác. Chúng ta biểu quyết từng người một. Không đồng ý đề cử Điền Lệ Vân làm Trưởng ban Tuyên giáo với Tỉnh ủy thì giơ tay.
Các Vũ Tuấn, Lưu Gia Hà giơ tay.
Khó hiểu là chỉ có hai người bọn họ, những người khác không tỏ vẻ gì.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Đồng ý giơ tay.
Nói xong hắn giơ tay lên, sau đó Hoàng Như Tú, Hàn Chính Cương, Quách Thư Quân, Sử Chí Hòa đều giơ tay, Cận Hình Đào cũng giơ tay lên.
Thấy Cận Hình Đào giơ tay, mọi người đều ngạc nhiên. Các Vũ Tuấn lại chửi thầm Cận Hình Đào ở trong lòng.
- Còn mấy đồng chí khác không đồng ý, không phản đối, xem ra là bỏ cuộc hả?
Vương Trạch Vinh nhìn mấy người không có ý kiến, nhất là Phùng Triêu Lâm. Thấy không ai nói gì, hắn gật đầu nói:
- Thường Hồng có 15 thường vụ, bây giờ chỉ còn 12, vừa vặn đạt được đa số. Chúng ta biểu quyết các đồng chí khác.
Kết quả Điền Lệ Vân thắng, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Như vậy quyết định là Điền Lệ Vân đi.
- Sau đây nghiên cứu ứng viên cho chức Trưởng ban thư ký Thị ủy. Bây giờ có mấy người đề cử Khương Tắc Xương. Đồng chí Khương Tắc Xương tuy đã lên tỉnh nhưng Thường Hồng cần nhân tài, có thể điều đồng chí này về cũng được. Đương nhiên chúng ta cũng chỉ là báo cáo danh sách mà thôi. Tỉnh ủy có đồng ý hay không khó mà nói. Bây giờ chúng ta nghiên cứu một chút.
Vương Trạch Vinh lần này không biểu quyết Khương Tắc Xương trước, mà biểu quyết mấy người khác.
Kết quả làm Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà rất bực mình. Tuy nói Cận Hình Đào kiên quyết đứng về phía bọn họ, nhưng người bỏ cuộc lại nhiều, ngay cả Phùng Triêu Lâm cũng bỏ cuộc.
Không có Phùng Triêu Lâm, Các Vũ Tuấn, lão gia tử và Cận Hình Đào căn bản không có sức chiến đấu. Các Vũ Tuấn vốn định kéo Trần Bảo Hàng và Sử Chí Hòa, nhưng hai người này tỏ vẻ không nhúng tay. Điều đó làm Các Vũ Tuấn rất tự tin, chỉ cần mọi người bỏ cuộc hết thì Vương Trạch Vinh không còn mấy lực lượng. Nhưng tình huống bây giờ cho bọn họ thấy mình đã sai, mấy tay chân thân tín của Vương Trạch Vinh đâu dễ thay đổi.
Sau đó, danh sách Quách Thư Quân làm Phó thị trưởng thường trực, Đặng Diệu Hoa làm thường vụ, Phó thị trưởng, Khương Tắc Xương làm Trưởng ban thư ký Thị ủy, Điền Lệ Vân làm Trưởng ban Tuyên giáo đã ra lò.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...