Quan Khí
Hội nghị thường ủy theo lệ diễn ra. Hội nghị lần này vốn đã được định sẵn nội dung.
Chẳng qua xảy ra chuyện Trương Hồng Thì nên lần này khá kỳ quái. Hà Vi Trạch không muốn tổ chức hội nghị này làm gì.
Hà Vi Trạch nghĩ đến hành vi của Phú Thì Cách liền thầm than không biết làm việc.
Hà Vi Trạch nghĩ liên minh với Phú Thì Cách thì tình huống tỉnh Giang Sơn sẽ có lợi cho mình, nhưng không ngờ chỉ vì 20 triệu nhỏ nhoi mà lại như thế này. Mấy cuộc điện kia làm tâm trạng Hà Vi Trạch rất kém. Y phát hiện sau lưng Vương Trạch Vinh có thực lực không thể thấy, Tổng bí thư cũng hỏi đến việc này.
Thú vị chính là mọi người lần này tham gia rất đông đủ. Nhìn các thường vụ ngồi đây, Hà Vi Trạch cố cười cười ngồi xuống.
Hà Vi Trạch nhìn Phú Thì Cách thì phát hiện đối phương vẫn chưa khôi phục lại.
Phú Thì Cách bây giờ đang có chút lo lắng. Y sợ không phải vì việc của Vương Trạch Vinh, mà là chuyện Ủy ban kỷ luật Trung ương điều tra việc tham ô làm đường của tỉnh Giang Sơn. Gần đây vợ y và vợ Trương Hồng Thì qua lại rất gần, nghe nói nhận một công trình rất lớn. Chẳng may …
Y không dám nghĩ sẽ xảy ra chuyện như thế nào.
Hà Vi Trạch nói:
- Bây giờ bắt đầu họp, hội nghị lần này nghiên cứu mấy nhân sự.
Nội dung phía trước rất nhanh đã xong, Lâm đ*o Nguyên nói:
- Có một việc vốn không nên nói ra trong hội nghị, nhưng tôi nghĩ thì phải bàn bạc mới được. Thường Hồng nhận được 20 triệu tiền sửa đường từ trên bộ, không ngờ về tỉnh lại bị chặn còn có ba triệu. Việc này đồng chí Vương Trạch Vinh đã đập bàn Trương Hồng Thì. Mọi người thấy như thế nào?
Đến rồi.
Mọi người biết việc đã được nói ra.
Thực ra các thường vụ đều đang đợi việc này, đây là nội dung quan trọng nhất trong hôm nay. Đừng nhìn đây là việc nhỏ nhưng nó quan hệ đến cục diện tỉnh Giang Sơn.
“Đã tới” Hà Vi Trạch thở dài một tiếng. Lâm đ*o Nguyên không ngờ lao ra trước tiên khiến Hà Vi Trạch phải chú ý.
Tư lệnh quân khu Khâu Đại Giang bình thường không nói gì, bây giờ cười nói:
- Thú vị, Vương Trạch Vinh rất có khí chất của quân nhân.
Khâu Đại Giang nói xong liền ngậm miệng nhưng khiến mọi người đều sửng sốt. Chẳng lẽ quân đội đã bắt đầu ủng hộ Vương Trạch Vinh?
Phòng hội nghị lập tức trở nên yên ắng.
Nhìn mọi người, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Vương Khải Thần nói:
- Tôi cũng thông báo một việc. Ủy ban kỷ luật Trung ương nhận được thư tố cáo nói tỉnh Giang Sơn đã có quan chức tham ô lớn khi làm đường, Trung ương đã phái tổ công tác đến tỉnh Giang Sơn điều tra.
Việc này ngoài Hà Vi Trạch và Phú Thì Cách biết thì người khác không biết. Bây giờ đột nhiên nghe thấy thế, lại nghĩ đến vấn đề tài chính sửa đường của Thường Hồng, mọi người đều hít vào một hơi thật sâu, việc này lớn rồi.
Ủy ban kỷ luật Trung ương không thể tùy tiện đến tỉnh Giang Sơn điều tra được, điều này nói rõ Trung ương đã nắm giữ vài thứ. Xem ra có người đi đời.
Tâm trạng các thường vụ có chút khẩn trương, có mấy người suy nghĩ người nhà mình xem có vi phạm pháp luật hua không?
Đối với việc này, mọi người biết đây là liên quan đến Vương Trạch Vinh, chọc vào Vương Trạch Vinh như chọc vào tổ kiến lửa.
Tả Quân Huy gật đầu nói:
- Chuyện có chút phức tạp, trong tỉnh nhận được thông báo là Bộ Giao thông đã phái tổ công tác đến tỉnh Giang Sơn điều tra về việc cấp tài chính làm đường.
Y cố ý nói như vậy. Thấy dáng vẻ của Hà Vi Trạch và Phú Thì Cách lúc này, Tả Quân Huy cười thầm trong lòng.
Các thường vụ nghe hai tin này liền lén nhìn Phú Thì Cách, việc này thú vị đây.
Các thường vụ nghĩ tới Phó chủ tịch tỉnh Trương Hồng Thì kia, xem ra Trương Hồng Thì ngu quá, chắc sẽ xong đời.
Lục Bích Tuyết nói:
- Xây dựng Thường Hồng là do cựu Tổng bí thư xác định phát triển làm Thành phố công nghệ cao, chúng ta phải coi trọng chứ không phải cản trở. Ở việc này tôi thấy tư tưởng một vài đồng chí trong chúng ta phải nâng cao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...