Quan Khí​

Bộ máy lãnh đạo huyện Trạch Điền bị bắt hết tạo thành tiếng vang rất lớn. Sau khi Ủy ban kỷ luật và cơ quan công an tiến vào, càng ngày càng có nhiều lãnh đạo bị bắt, ngay cả trên tỉnh cũng coi trọng, một vài cán bộ cấp thành phố, tỉnh cũng bị bắt.

- Bí thư Vương, bây giờ trên thành phố có lời nói là huyện Trạch Điền có quá nhiều cán bộ ngã xuống, đả kích quá lớn, nói Bí thư khắp nơi là kẻ địch.

Tiền Hồng cẩn thận nói với Vương Trạch Vinh.

Sau khi nghe thấy tin tức bất lợi về Vương Trạch Vinh, Tiền Hồng là người thân tín của Vương Hệ vội vàng đến báo cáo.

Vương Trạch Vinh mỉm cười, việc này hắn đã sớm tính tới. Bắt Lỗ Hùng thì sẽ có rất nhiều người dính tới. Chẳng qua việc này không quá nghiêm trọng. Thành phố xảy ra động đất, các Thường vụ thị ủy trước đã chết gần hết, lưu lại chỉ là một vài lãnh đạo cục mà thôi. Trên tỉnh cũng không nghiêm trọng như tưởng tượng.

- Lão Tiền, nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ là phát triển kinh tế của huyện Trạch Điền, các chuyện khác đều là việc nhỏ.

Vương Trạch Vinh rất tin tưởng Tiền Hồng.

Thấy Vương Trạch Vinh có vẻ đã tính trước, Tiền Hồng thở dài một tiếng.

- Bí thư Vương, bây giờ huyện Trạch Điền đã coi như dọn dẹp xong, bước tiếp theo nên làm như thế nào?

Y vốn định hỏi bộ máy lãnh đạo huyện Trạch Điền sẽ như thế nào, nhưng nói đến miệng vội vàng sửa lại.


Vương Trạch Vinh gật đầu, việc này bây giờ chính là tâm điểm chú ý của mọi người. Bảy thường vụ bị bắt, nói cách khác huyện Trạch Điền cần bổ sung bảy lãnh đạo, đây chính là việc phân phối quyền lực, nhiều người nhìn chằm chằm vào.

- Lão Tiền, bây giờ cán bộ toàn thành phố đã biết việc xảy ra ở huyện Trạch Điền, cũng có nhận thức nhất định về tình hình kinh tế huyện Trạch Điền. Anh thông báo xuống, tất cả cán bộ cấp Trưởng phòng trở nên viết một bài làm thế nào phát triển huyện Trạch Điền, việc này do anh phụ trách, ban Tuyên giáo, ban Tổ chức cán bộ cũng tham gia.

Tiền Hồng nghe thấy liền hiểu, chẳng qua y vẫn nói:

- Bí thư Vương, tôi lo lắng một vài đồng chí có năng lực không biết tình hình huyện Trạch Điền.

Vương Trạch Vinh nói:

- Trọng điểm là các đồng chí huyện Trạch Điền viết bài. Tôi nghĩ huyện Trạch Điền muốn phát triển mà dựa vào người ngoài là không thể, phải do bọn họ mà thôi. Lãnh đạo ở các nơi khác không quá rõ ràng tình huống huyện Trạch Điền. Thông qua hoạt động lần này, chúng ta cần phải phát hiện một vài nhân tài. Nếu bài viết tốt thì giao cho ban Tổ chức cán bộ khảo sát, tin rằng có thể tìm ra một nhóm cán bộ muốn phát triển huyện Trạch Điền.

Lần lựa chọn bộ máy huyện Trạch Điền này, Vương Trạch Vinh muốn tìm người hiểu huyện Trạch Điền.

Do Thị ủy, ban Tổ chức cán bộ, ban Tuyên giáo yêu cầu cán bộ từ cấp phòng trở lên viết bài về việc phát triển huyện Trạch Điền được thông báo, cán bộ Thường Hồng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó liền biết đây là cơ hội của mình. Huyện Trạch Điền thiếu cán bộ, đây là Thị ủy muốn thông qua bài viết để tìm cán bộ điều đến huyện Trạch Điền.

Các cán bộ người huyện Trạch Điền là hưng phấn nhất, bọn họ biết cơ hội của mình tới. Từng người vùi đầu viết bài có liên quan đến sự phát triển của mình. Các cán bộ nơi khác biết tình hình huyện Trạch Điền cũng viết, người không biết tình huống liền gọi điện, thậm chí tự mình đến huyện Trạch Điền.


Vương Trạch Vinh bây giờ đã phái mấy cán bộ tới huyện Trạch Điền, có bọn họ tạm thời chủ trì công tác thì huyện Trạch Điền không có biến hoá gì cả. Sau khi một đám quan chức hủ bại bị quét sạch, không khí huyện Trạch Điền rất nhanh phát triển tốt. Quần chúng bắt đầu tin vào chính quyền.

Nhìn Tiền Hồng không ngừng đưa bài viết đã chọn tới, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Các anh cảm thấy nội dung thế nào?

- Số người tham gia mặc dù đông nhưng chúng tôi đã cẩn thận đọc và phát hiện nhiều bài có nội dung mạnh miệng, sáo rỗng.

Vương Trạch Vinh cười cười, hắn đương nhiên biết tình huống này.

- Anh để đó, tôi xem một chút.

Vương Trạch Vinh gọi Cận Hình Đào tới rồi đưa 20 bài cho y:

- Lão Cận, ban Tổ chức cán bộ các anh khảo sát tình hình 20 người này rồi báo kết quả cho tôi.

Cận Hình Đào bây giờ không dám phản đối ý kiến của Vương Trạch Vinh. Y phát hiện Phùng Triêu Lâm trước mặt Vương Trạch Vinh cũng phải cúi đầu, mình bây giờ không thể động Vương Trạch Vinh. Bây giờ cần làm là được để Vương Trạch Vinh tin mình.


Nghe Vương Trạch Vinh phân công, Cận Hình Đào vội vàng nói:

- Xin Bí thư yên tâm, chúng tôi nhất định nghiêm túc khảo sát các đồng chí này.

Thú vị chính là trong 20 người này có một người coppy bài của người khác, người viết bài này đầu tiên là một giáo viên dạy ở huyện Trạch Điền.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh cũng có chút tò mò, một lần nữa đọc bài này. Bài này đã chia việc phát triển huyện Trạch Điền thành vài điểm, mỗi một bước đều rất cụ thể. Vương Trạch Vinh có thể nhìn thấy nếu theo nội dung này thì huyện Trạch Điền không biết phát triển quá lớn nhưng sẽ thay đổi được tình huống lạc hậu này.

- Người tên Đái Dương Bình là như thế nào?

Cận Hình Đào nói:

- Đây vốn là giáo viên toán ở trường Nhất Trung huyện Trạch Điền.

Vương Trạch Vinh nói:

- Đồng chí coppy bài nhất định phải nghiêm túc xử lý. Đái Dương Bình này có lẽ là nhân tài, như vậy đi, ngày mai anh mời những người này lên thành phố, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ, chủ đề là phát triển huyện Trạch Điền.

Vương Trạch Vinh cũng đã nghe Cận Hình Đào báo cáo, ngoài người coppy bài kia, hơn mười người khác về cơ bản đều được.

Đái Dương Bình trước đây đáng lẽ được đề bạt làm Phó Trưởng phòng Giáo dục huyện Trạch Điền nhưng lại đắc tội với con cả của Lỗ Hùng, kết quả từ phòng Giáo dục đẩy đến trường học. Cũng may bố y lúc đó là lão lãnh đạo trong huyện, tuy đã lui ra nhưng ít nhiều còn có chút quan hệ. Thông qua giúp đỡ nên y trở thành Giáo viên chủ nhiệm của một lớp.


Cẩn thận mà nói, bài viết này lần trước y được đang trên báo Huyện, không biết như thế nào sau đó lại bị một Phó Trưởng phòng Đất đai huyện Trạch Điền đổi tên mà nộp lên. Tiền Hồng lần này vì tăng cường ảnh hưởng mà dán các bài ở trụ sở huyện Trạch Điền. Đái Dương Bình vô tình thấy bài này của mình liền báo cáo lên trên.

Lần này Phó Trưởng phòng Đất đai kia không có năng lực viết bài liền tìm đến chủ biên Báo huyện nhờ y viết. Nhưng chủ biên cũng phải viết bài của mình nên rất bận. Chẳng qua người này nghĩ lúc trước Đái Dương Bình đã viết bài nhưng vì Đái Dương Bình có mâu thuẫn với Lỗ Hùng nên bị chặn lại, y lúc đó không đọc kỹ. Y liền tìm đến đưa cho Phó Trưởng phòng kia. Y cũng nói bài viết này là của Đái Dương Bình, bảo đối phương sửa rồi hãy nộp. Nhưng Phó Trưởng phòng kia lại cầm thẳng lên đổi tên vài gửi.

Điều này làm cơ hội của Đái Dương Bình đã tới, việc này lộ ra làm Vương Trạch Vinh chú ý đến y. Từ bài viết Vương Trạch Vinh nhìn ra năng lực của Đái Dương Bình. Vương Trạch Vinh có một suy nghĩ mình sẽ nghe Đái Dương Bình nói chuyện xem. Nếu có thể dùng thì không ngại dùng y một chút.

Sau khi bố trí xong, Vương Trạch Vinh gọi Dư Bội Luân tới mà hỏi:

- Tình huống Mạnh Học Nam sao rồi?

Dư Bội Luân nói:

- Đã tra xét xong, đồng chí Mạnh Học Nam sau khi được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch huyện Trạch Điền thì bởi vì đối đầu với Lỗ Hùng, mấy lần Lỗ Hùng dùng tiền và gái để mau chuộc nhưng không được. Vì thế đám Lỗ Hùng liền tạo chứng cứ giả là đồng chí Mạnh Học Nam nhận hối lộ, kết quả khai trừ Đảng và công chức.

Vương Trạch Vinh rất tức giận vì huyện Trạch Điền lại xảy ra chuyện như vậy.

- Lão Dư. Mạnh Học Nam là một đồng chí tốt, chúng ta nhất định phải lấy lại công bằng cho đồng chí này.

Dư Bội Luân nói:

- Bí thư Vương, tôi đã nói chuyện với đồng chí Mạnh Học Nam. Đồng chí này đồng ý xử lý êm thấm, còn nữa nếu như khôi phục lại thì toàn bộ tiền lương còn thiếu của anh ta sẽ nộp vào thành Đảng phí, không có yêu cầu nào khác. Chỉ hy vọng có thể nhanh chóng khôi phục công việc để cống hiến cho huyện Trạch Điền.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui