Lật xem tài liệu vi phạm pháp luật của Lỗ Hùng mà Mạnh Học Nam đưa cho, Vương Trạch Vinh càng xem càng tức tối. Hắn không ngờ Lỗ Hùng lại coi thường pháp luật như vậy, Mạnh Học Nam có lẽ là kẻ khác lạ hiếm hoi ở huyện Trạch Điền. Có lẽ y đấu với Lỗ Hùng nên mới được ai đó đưa tài liệu đến cho mình.
Nhìn từng nhân vật xuất hiện trong tài liệu, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Ngoài huyện thì thành phố cũng có, tỉnh cũng có.
Nhớ lại vẻ mặt bất khuất của Mạnh Học Nam, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than đó mới là Đảng viên chân chính.
- Cẩn thận.
Long Dũng Đình đột nhiên hét lên.
Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một xe tải đang lao về phía xe mình.
Nhìn xe tải lao thẳng tới, Vương Trạch Vinh hét lên:
- Nhảy ra.
Long Dũng Đình nói:
- không cần.
Chỉ thấy Long Dũng Đình rất nhanh vòng xe lại, sau đó nghiêng hẳn sang bên.
Đường này rất xấu, xe tải không thể lái quá nhanh nên mới khiến Long Dũng Đình thoát được.
Nhìn xe tải, Long Dũng Đình nói:
- Hắn cố ý.
Vương Trạch Vinh cũng nhìn về phía chiếc xe đó, mặt rất nghiêm túc. Vương Trạch Vinh biết Lỗ Hùng muốn giết mình.
Tô Hành Chỉ là người sợ nhất. Trong ba người thì Long Dũng Đình và Bí thư Vương đều có công phu, nhảy xuống thì sẽ thoát. Chỉ có y chắc sẽ chét.
- Bí thư Vương, đây là mưu sát.
Tô Hành Chỉ tức giận nói.
- lái xe.
Vương Trạch Vinh nói với Long Dũng Đình.
Xe một lần nữa lăn bánh, Vương Trạch Vinh gọi cho Lô Ba mà nói:
- Vừa nãy có người muốn đâm xe của tôi.
Lô Ba hoảng hốt nói:
- Bí thư Vương, xin ngài ra lệnh.
Lô Ba bây giờ hoàn toàn trung thành với Vương Trạch Vinh, nếu Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện thì y không biết tình hình sẽ như thế nào. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh nếu bị đâm chết thì y rất tức.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh lập tức thông báo người của mình khống chế Lỗ Hùng, cách chức Lỗ Trường Sơn.
Có nhiều tài liệu như vậy trong tay, Vương Trạch Vinh không sợ bắt nhầm người.
Lô Ba thầm nghĩ việc này không phải chỉ là một câu của Bí thư Vương sao? Y vội vàng gọi điện cho Trần Tín Trung.
- Trần Tín Trung, bắt đầu từ bây giờ anh chủ trì công tác Công an huyện, lập tức bắt Lỗ Hùng và Lỗ Trường Sơn.
Ngay khi Vương Trạch Vinh gọi điện, Bưu tử cũng nhận được điện của tên lái xe.
- Bưa ca, đường quá kém nên xe đi chậm, không ngờ đối phương sớm có chuẩn bị, xe em không đâm được.
- Mẹ nó chứ, ông nuôi mày làm gì hả?
Bưu tử tức giận hét lên.
- Làm sao bây giờ Bưu ca?
- Quay xe lại đuổi theo đâm cho tao.
Bưu tử cũng biết xe không thể đuổi theo, hắn liền phái xe khác tới, chuẩn bị chặn hai đầu. Hắn còn sai một đám người chờ ở cổng đi vào huyện thành.
Xe đi được một đoạn, Vương Trạch Vinh bảo Long Dũng Đình ngừng xe. Hắn nghĩ đối phương nhất định sẽ phái xe khác đến đâm mình.
Vương Trạch Vinh gọi cho Quản Thuật rồi nói:
- Quản Thuật, anh lái một chiếc xe tới đón chúng tôi.
Quản Thuật không hỏi nhiều mà lập tức lên tiếng, lái xe Mitsubishi đến đón.
Long Dũng Đình nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, đối phương nếu muốn mưu sát, tôi đoán chúng sẽ trở lại, tôi đi bắt đối phương.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Cẩn thận chút.
Khi Quản Thuật lái xe tới, Long Dũng Đình đã bắt được tên lái xe tải.
Trần Tín Trung nhận được điện của Lô Ba, hắn biết Lỗ Trường Sơn có nhiều tâm phúc ở huyện Trạch Điền, nếu mình trực tiếp bắt thì sẽ gặp chuyện. Vì thế y lấy lý do bàn công việc mà lừa Lỗ Trường Sơn đến văn phòng mình mà bắt.
Lỗ Trường Sơn cũng quá khinh thường, y đang suy nghĩ nên giết Vương Trạch Vinh như thế nào nên không đề phòng Trần Tín Trung.
Cứ như vậy Trần Tín Trung dùng biện pháp đó bắt hết đám người của Lỗ Trường Sơn.
Trần Tín Trung hiểu rõ tình hình của Lỗ Trường Sơn, biết ai là tay chân của đối phương. Hơn nữa Trần Tín Trung cũng có thế lực mạnh ở Công an huyện, đội cảnh sát hình sự đối phó người của Lỗ Trường Sơn là khá dễ dàng.
Lỗ Hùng một mình ngồi trong nhà, tâm trạng y bây giờ vô cùng phức tạp. Nhìn điện thoại di động trên bàn, y đang mong nhận được tin. Lỗ Trường Sơn sau khi bố trí Bưu tử đi đâm Vương Trạch Vinh thì đã gọi tới cho Lỗ Hùng. Lỗ Hùng rất hy vọng nếu Lỗ Trường Sơn có thể giết Vương Trạch Vinh thì tùy tiện tìm người đối phó là mình sẽ giải quyết được nguy hiểm.
Khi Trần Tín Trung đi vào, Lỗ Hùng tái mặt. Y biết đã xong.
Nghĩ cũng buồn cười, vốn nghĩ mình có thể khống chế hoàn toàn huyện Trạch Điền, nhưng khi Vương Trạch Vinh đến thì y đương nhiên phát hiện tất cả quyền thế của mình đều không đủ, lúc này Lỗ Hùng mới nhớ lại một câu:
- Chỉ sợ hai chữ nghiêm túc.
Y coi như hiểu được hai chữ này. Nếu như muốn động y thì thế lực lớn như thế nào cũng sẽ sụp đổ.
Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng Huyện ủy rồi không ngừng ra lệnh.
Vương Trạch Vinh vốn đã chuẩn bị cả quân đội. Theo hắn nghĩ Lỗ Hùng ở huyện Trạch Điền hơn mười năm thì phải có thực lực chứ? Nhưng tình hình nằm ngoài suy đoán của hắn, Lỗ Hùng và Lỗ Trường Sơn bị khống chế, người của Lỗ Hùng rất nhanh bị bắt.
Huyện Trạch Điền lần này coi như gặp phải động đất, bộ máy lãnh đạo bị bắt sạch.
Nhìn Cục trưởng cục Công an Lô Ba, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Dư Bội Luân, Trưởng ban tổ chức cán bộ Cận Hình Đào tới, Vương Trạch Vinh nói:
- Tình hình huyện Trạch Điền rất phức tạp, tạm thời do Cục trưởng Lô phụ trách công việc ở đây. Hy vọng Ủy ban kỷ luật có thể điều tra thật nhanh. Đồng chí Mạnh Học Nam rõ ràng bị oan uổng, dáng phê bình phải phê bình, cần khôi phục công tác thì cũng phải khôi phục.
Cận Hình Đào nói:
- Mạnh Học Nam đã bị khai trừ công chức, nếu muốn khôi phục công tác của anh ta thì sẽ gây ảnh hưởng không tốt đối với hình ảnh chính quyền, có phải nên xử lý êm thấm không?
Vương Trạch Vinh trừng mắt nhìn y rồi nói:
- Đảng chúng ta không phải sợ gì hết, sai thì phải sửa. Huyện Trạch Điền cần những đồng chí hết lòng vì công việc như bọn họ.
Dư Bội Luân lúc này cũng tìm hiểu được tình hình về Mạnh Học Nam:
- Đồng chí như vậy là tấm gương của chúng ta. Tôi đồng ý với Bí thư Vương, Ủy ban kỷ luật sẽ nghiêm túc điều tra, nếu thật sự oan thì nên biến Mạnh Học Nam thành lá cờ đầu.
Vương Trạch Vinh nhìn Lô Ba rồi nói:
- Tình hình an ninh trật tự huyện Trạch Điền giao cho các anh, tôi không hy vọng thấy huyện Trạch Điền hỗn loạn.
Lô Ba nói:
- Xin Bí thư yên tâm, trước khi hệ thống công an huyện Trạch Điền được rửa sạch, tôi sẽ không về thành phố. Tôi đã phái người bắt đám xã hội đen Bưu tử.
Trần Tín Trung đứng bên nói:
- Bí thư Vương, chúng tôi đã đến nhà Lỗ Hùng thì vợ và con y không ở nhà, có lẽ đã bỏ chạy.
Vương Trạch Vinh nhìn Lô Ba rồi nói:
- Lập tức thông báo Sở công an bắt bọn họ ở sân bay.
Không ai ngờ huyện Trạch Điền lại biến hoá lớn như vậy, trong một đêm mà bộ máy Huyện ủy bị bắt sạch.
Sau khi biết kết quả này, không biết từ đâu mà tiếng pháo bắt đầu truyền ra. Mới đầu chỉ có một hai nhà, không lâu sau khắp huyện đều là tiếng pháo.
Đừng ở trong văn phòng Bí thư huyện ủy, Vương Trạch Vinh nghe tiếng pháo không khỏi thầm than thở.
Chỉ vào huyện thành, Vương Trạch Vinh nói với Dư Bội Luân đứng bên:
- Lão Dư, đây là dân chúng đang phê bình chúng ta.
Dư Bội Luân gật đầu nói:
- Đây là do chúng ta không công tác tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...