Buổi chiều hôm đó chỉ gọi người phòng Nhân sự đưa tài liệu liên quan đến nhân viên Sở nông nghiệp tới, ngoài ra không làm gì hết.
Vương Trạch Vinh cắm usb tài liệu liên quan đến từng cán bộ, hắn quan sát tình hình của từng người.
Thực lòng mà nói tài liệu phòng Nhân sự cung cấp rất đầy đủ, không lâu sau Vương Trạch Vinh có thể xem rõ tình hình từng người.
Biết rõ ai có thể dùng, ai không thể dùng là điểm trội của Vương Trạch Vinh so với người khác. Vừa nãy trong hội nghị Vương Trạch Vinh đã quan sát quan khí của mấy lãnh đạo, bây giờ hắn cần làm là phân biệt những người này.
Vương Trạch Vinh mở từng trang từng trang một. Đầu tiên hắn loại bỏ kẻ có quan khí ngược với mình, những người này không thể dùng. Vương Trạch Vinh không có thời gian để bọn họ thay đổi, bây giờ hắn cần làm là khống chế Sở nông nghiệp vào tay.
Nắm giữ một đơn vị quan trọng nhất là nhân sự và tài chính, nếu nắm giữ được hai quyền này thì coi như khống chế được cả đơn vị. Vương Trạch Vinh bây giờ chính là làm thế nào chọn ra người mình có thể sử dụng.
Nhìn đám nhân viên có quan khí dựa vào mình hoặc trung lập, Vương Trạch Vinh liền tiến hành chia ra. Người trung lập trong thời gian ngắn không thể dùng, chỉ có thể dùng người có ý dựa vào mình.
Nghĩ đến Chánh văn phòng Hồ Bằng Vũ không đến xin chỉ thị, Vương Trạch Vinh quyết định cho tên này mất chức. Vương Trạch Vinh không hy vọng Chánh văn phòng không phải người của mình.
Không dùng Hồ Bằng Vũ, vậy dùng ai?
Vương Trạch Vinh không ngừng xem tài liệu về nhân viên văn phòng, xem ra Quế Hướng Minh là người có thể sử dụng.
Nhưng nghĩ đến quan khí của Quế Hướng Minh, theo tình hình hiện nay thì quan khí của Quế Hướng Minh vẫn chưa ngã về phía nào. Người như vậy nếu dùng tốt thì có lẽ sẽ nghiêng về mình.
Thấy đã một lúc mà không có lãnh đạo nào đến tìm, Vương Trạch Vinh biết mình từ ngoài đến không được chào đón. Nếu đổi là nơi khác thì mọi người đã bố trí tiệc chào đón.
Khương Tắc Xương được bố trí vào văn phòng công tác. Thấy Vương Trạch Vinh đi ra, Khương Tắc Xương vội vàng đi theo.
- Sao, cảm tưởng ngày đầu tiên công tác như thế nào?
Sau khi vào xe, Khương Tắc Xương liền làm lái xe. Trước khi Long Dũng Đình đến thì Khương Tắc Xương tạm thời làm lái xe.
Khương Tắc Xương nói:
- Cảm giác rất không tốt, nơi này rất bài ngoại.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đây là bình thường, dù ở đâu cũng xuất hiện tình huống này.
Hai người bởi vì đều có chỗ ở tại Phượng Hải nên vẫn ở nơi cũ.
Vừa vào nhà, điện thoại di động của Vương Trạch Vinh đột nhiên vang lên. Hắn rút ra thì thấy Phó chánh văn phòng Quế Hướng Minh gọi tới.
Thấy Quế Hướng Minh gọi tới, Vương Trạch Vinh liền cười cười một tiếng. Xem ra Quế Hướng Minh cũng thông minh đó. Nếu hắn có thể tỏ thái độ thì mình sẽ dùng.
- Giám đốc Vương, hôm nay tình hình đơn vị rất phức tạp, tôi muốn đến nhà, không biết giám đốc có rảnh không?
- Anh lại đâu.
Vương Trạch Vinh nói.
Sau khi vào nhà, Lữ Hàm Yên hỏi:
- Hôm nay anh đến Sở nông nghiệp công tác thế nào?
- Cũng không có gì, chính là tâm trạng đám người kia chưa điều chỉnh mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong, Vương Trạch Vinh vừa xem Tv vừa chờ Quế Hướng Minh đến.
Lữ Hàm Yên nói:
- Trạch Vinh, hôm nay bố mẹ gọi điện tới bảo em về Bắc Kinh để chờ sinh.
Vương Trạch Vinh nhìn bụng Lữ Hàm Yên rồi tính toán một chút, Vương Trạch Vinh phát hiện Lữ Hàm Yên đã có thai được tám tháng.
- Như vậy cũng tốt, anh bây giờ không có thời gian chăm sóc em.
Vương Trạch Vinh nói.
- Em cũng nghĩ vậy. Anh vừa đến Sở nông nghiệp nên có rất nhiều việc. Em về Bắc Kinh thì anh cũng yên tâm công tác.
Lữ Hàm Yên nói.
- Anh đưa em về.
Lữ Hàm Yên nói:
- Không cần đâu, đến lúc ấy mẹ đến đón em.
Vương Trạch Vinh cũng không miễn cưỡng, bây giờ hắn đúng là khó có thể rời đi.
Quế Hướng Minh cầm theo cặp đi vào nhà.
Quế Hướng Minh coi như là người đầu tiên của Sở nông nghiệp đến nhà hắn.
- Giám đốc Vương, hôm nay trong giờ làm việc tôi đã muốn báo cáo với ngài một chút tình hình công việc, nhưng tình hình cơ quan có chút phức tạp, tôi định tối đến báo cáo sẽ tốt hơn.
Vương Trạch Vinh đưa cho Quế Hướng Minh một điếu thuốc lá rồi nói:
- Lão Quế, hai chúng ta đã quen biết từ trước nên anh không cần khách khí, có gì anh cứ nói.
Han đến nhà Vương Trạch Vinh, Quế Hướng Minh đã đấu tranh tư tưởng một phen. Theo y thấy đám người do Lưu Tiến Giang cầm đầu muốn cô lập Vương Trạch Vinh. Y cũng có chút do dự, chẳng qua rất nhanh y thấy đây là cơ hội của mình.
Quế Hướng Minh bây giờ là Phó chánh văn phòng, y đương nhiên muốn lên làm Chánh văn phòng, thậm chí tiến thêm bước nữa. Chẳng qua Hồ Bằng Vũ vẫn luôn đè đầu cưỡi cổ y, Hồ Bằng Vũ được Lưu Tiến Giang ủng hộ nên y dù muốn vượt qua cũng khó. Tình huống hôm nay làm y thấy hy vọng. Hồ Bằng Vũ làm chuyện chống lại Vương Trạch Vinh.
Cả buổi chiều Quế Hướng Minh không ngừng phân tích tình hình về Vương Trạch Vinh. Bởi vì trước đây có quan hệ khá tốt với Vương Trạch Vinh, nên ít nhiều y hiểu tình hình về Vương Trạch Vinh. Sau khi cẩn thận phân tích, y phát hiện Vương Trạch Vinh có lai lịch rất mạnh. Trong trận đấu tranh này, Vương Trạch Vinh có Uông Nhật Thần ủng hộ thì đã không thể thất bại. Lưu Tiến Giang muốn cô lập Vương Trạch Vinh xem ra có thể, nhưng Vương Trạch Vinh có chỗ dựa mạnh như vậy, chỉ cần hắn dùng lực lượng phía sau thì chỉ vài phút đồng hồ là bắt được Lưu Tiến Giang. Cả chiều hôm nay Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng không làm gì, nhưng Quế Hướng Minh không cho rằng Vương Trạch Vinh không hành động mà là chưa chuẩn bị tốt. Nếu để Vương Trạch Vinh chuẩn bị tốt và bắt đầu hành động thì cơ hội của mình sẽ đến.
- Giám đốc Vương, bây giờ Sở nông nghiệp tồn tại vài điểm không bình thường, nên cần lãnh đạo có khí phách như ngài.
Quế Hướng Minh nịnh bợ một câu.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi mới đến công tác nên không hiểu tình hình Sở nông nghiệp, sẽ có nhiều việc cần hỏi anh.
- Chỉ cần Giám đốc Vương cần, tôi luôn sẵn sang nói những gì mình biết với ngài.
Quế Hướng Minh nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Quế, sau này anh phải gánh vác công việc của Sở nông nghiệp một chút, tôi sẽ có nhiều chuyện trực tiếp giao cho anh làm.
Vương Trạch Vinh thử dò xét một câu.
Quế Hướng Minh nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn dùng mình, hắn đúng là có cảm giác không biết nên nói gì.
- Giám đốc Vương, sau này có chuyện xin ngài cứ phân phó, tôi cam đoan có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Quế Hướng Minh vội vàng cam đoan.
- Phó Trưởng phòng nhân sự Cao Lâm mới được điều đến phải không?
Vương Trạch Vinh đột nhiên hỏi.
- Cao Lâm?
Quế Hướng Minh nghe Vương Trạch Vinh đột nhiên nhắc đến tên người này liền có chút giật mình. Cao Lâm có năng lực rất mạnh nhưng ngay thẳng, bây giờ vẫn chưa dựa vào ai, nhưng Vương Trạch Vinh chẳng lẽ coi trọng người này?
- Giám đốc Vương, Cao Lâm được điều từ thành phố bên dưới lên, mới đến Sở nông nghiệp phụ trách công tác nhân sự, năng lực rất tốt.
Vương Trạch Vinh liền gật đầu nói:
- Sở nông nghiệp cần rất nhiều nhân tài, tôi đảm nhiệm giám đốc sở chính là muốn cung cấp không gian cho các đồng chí có năng lực, để các đồng chí có năng lực được phát huy hết khả năng.
Quế Hướng Minh gật đầu, y biết đây là Vương Trạch Vinh nói cho mình nghe.
- Lão Quế, không biết bây giờ quyền ký tên ở Sở nông nghiệp như thế nào?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Quế Hướng Minh nói:
- Trước đây khi còn lão giám đốc, do lão giám đốc ít để ý nên về cơ bản đều do phó giám đốc Lưu ký.
- Các phó giám đốc khác có bao quyền ký tên?
- Cái này thì không có, toàn bộ đều do phó giám đốc Lưu ký.
Vương Trạch Vinh nói:
- Sau khi về anh lập tức viết ra một văn bản, sau này sử dụng dưới năm trăm tệ do các phó giám đốc ký tên, trên 500 tệ do giám đốc sở ký tên.
Quế Hướng Minh nói:
- Hàng tháng có hạn mức không?
Vương Trạch Vinh nói:
- Nếu quá 20 ngàn thì phải báo giám đốc sở phê duyệt.
Quế Hướng Minh nói:
- Vâng, tôi về lập tức sẽ làm.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Quế Hướng Minh cảm thấy đây là Vương Trạch Vinh muốn ra tay với Lưu Tiến Giang. Đây hoàn toàn là thu hồi quyền ký của Lưu Tiến Giang. Bởi vì cho các phó giám đốc sở quyền ký tên, như vậy các phó giám đốc sở nhất định sẽ ủng hộ biện pháp này.
Thấy Quế Hướng Minh ra ngoài, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ đây là một biện pháp đả kích uy tín của Lưu Tiến Giang, sau đó từ từ thu thập hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...