Quan Khí​

Lần này đến Huyện Liên Hoa, Vương Trạch Vinh đã dành nhiều công sức để bồi dưỡng tay chân của mình. Căn cứ quan sát hắn đã rút nhân viên từ các phòng ban vào văn phòng Luân chuyển đất đai. Có thể nói văn phòng Luân chuyển đất đai về cơ bản là người Vương Hệ. Đương nhiên văn phòng này có tác dụng gì hay không thì vẫn chưa ai có thể biết.

Trong thời gian này Vương Trạch Vinh không ngừng đi lại giữa các huyện, dưới sự chỉ đạo của hắn khiến các huyện thành lập văn phòng Luân chuyển đất đai. Bởi vì nhân viên về cơ bản do một tay hắn lựa chọn, người ngoài không biết nhưng Vương Trạch Vinh biết các Chánh văn phòng về cơ bản đều là người của hắn.

Sau khi làm xong việc thành lập văn phòng Luân chuyển đất đai ở các huyện, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Cơ cấu tổ chức của mình coi như đã được xây dựng, bây giờ xem trên Thị ủy vận hành như thế nào. Nếu như mình có quyền nhất định trong Thị ủy thì sẽ từ từ đề bạt nhân viên lên. Nếu là như vậy thì trong vài năm là sẽ khống chế được Phượng Hải.

Muốn bồi dưỡng nhân viên có hai điểm quan trọng. Một là xem trên tay mình có ai không, hai là xem mình có thể đưa những người đó đến vị trí thích hợp không? Còn cả việc mình có bao nhiêu quyền lên tiếng trong Thị ủy.

Đương nhiên đây cũng chỉ là một phương diện Vương Trạch Vinh làm. Văn phòng Luân chuyển đất đai cũng do Huyện ủy điều động nhân viên từ các phòng ban vào tham gia.

Vương Trạch Vinh đến Phượng Hải muốn phát triển phải dựa vào chính mình. Ở đây Vương Trạch Vinh không có nhiều sự trợ giúp, không có nhiều tay chân.

Khi Chánh văn phòng Ủy ban Triệu Hải Đào gọi tới thì Vương Trạch Vinh đang trên đường về nhà.

- Phó thị trưởng Vương, tối nay tôi muốn đến nhà một chút, không biết anh có rảnh không?

Triệu Hải Đào rất khách khí mà nói.

Triệu Hải Đào muốn đến nhà, Vương Trạch Vinh căn bản không cần suy nghĩ cũng biết ý đồ của Triệu Hải Đào. Tình hình Thành phố Phượng Hải có chút kỳ quái, từ sau chuyện thanh niên nước Pháp kia khiến không ít lời đồn đoán xảy ra.

Triệu Hải Đào lần này đến có mục đích rất rõ ràng. Hắn có lẽ thấy quan hệ giữa mình và Uông Nhật Thần, muốn mình giúp. Ai cũng nói mình có quan hệ với Bí thư tỉnh ủy Uông Nhật Thần, Triệu Hải Đào này có lẽ nhìn trúng điều đó nên muốn nhờ mình giúp.


- Chánh văn phòng Triệu, tối nay tôi ở nhà, anh đến đi.

Vương Trạch Vinh nói.

Vương Trạch Vinh bắt đầu tính toán lực lượng của mình trong Hội nghị thường vụ Thị ủy, nếu có thể kéo Triệu Hải Đào về phía mình thì đây là việc tốt đối với hắn.

Cẩn thận phân tích tình hình xảy ra trong nhà khách ủy ban, Vương Trạch Vinh biết Triệu Hải Đào gặp nhiều khó khăn. Nếu có người giúp Triệu Hải Đào thì chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.

- Phó thị trưởng Vương, tôi nghe được một vài tin tức. Có người đồn rằng Chánh văn phòng Triệu lần này có thể sẽ bị điều đi.

Khương Tắc Xương ngồi bên cạnh mà nói. Hắn nghe thấy cuộc điện thoại nên biết là Triệu Hải Đào gọi tới vì thế nhắc nhở Vương Trạch Vinh một chút.

Vương Trạch Vinh nói:

- Biết rồi.

Lời Khương Tắc Xương nói thì Vương Trạch Vinh hiểu, đây chính là nhắc mình rằng Triệu Hải Đào bây giờ không được yên ổn.

Ở chuyện này Vương Trạch Vinh cũng có quyết định của chính mình. Người khác sợ dính vào Triệu Hải Đào nhưng mình không cần. Nếu có thể giúp được Triệu Hải Đào, có lẽ mình sẽ có thêm một phiếu trong Thị ủy. Đây là điểm mà Vương Trạch Vinh coi trọng.


Tám giờ Triệu Hải Đào đến, Vương Trạch Vinh vừa xem tin tức vừa đợi Triệu Hải Đào. Hắn cũng suy nghĩ một lúc, Triệu Hải Đào có lẽ đã đến bước đường cùng nên mới phải tìm tới mình.

Mời Triệu Hải Đào ngồi xuống, Lữ Hàm Yên rót trà xong vào phòng ngủ. Chỉ cần Vương Trạch Vinh nói chuyện với khách thì cô sẽ đi vào trong.

Triệu Hải Đào khen:

- Nghe nói vợ Phó thị trưởng Vương rất hiền hậu, quả nhiên là như vậy.

Vương Trạch Vinh cười cười không nói gì. Mục đích Triệu Hải Đào đến đây thì hắn biết, bây giờ xem đối phương tỏ vẻ thôi. Triệu Hải Đào bây giờ đang rất nguy hiểm, chức Thường vụ thị ủy có lẽ cũng mất. Nếu Triệu Hải Đào đưa ra cái giá hấp dẫn, Vương Trạch Vinh có lẽ cũng sẽ giúp.

- Phó thị trưởng Vương, tôi nghe được một vài tình hình, có người cho rằng anh tuyển dụng nhân viên của văn phòng Luân chuyển đất đai các huyện là không tôn trọng chính quyền địa phương.

Triệu Hải Đào nói. Hắn nói như vậy nhằm mục đích tỏ ra thân cận với Vương Trạch Vinh. Lời này cũng tỏ vẻ với Vương Trạch Vinh là tôi quan tâm chuyện của anh.

Việc này khi làm Vương Trạch Vinh cũng sẽ nghĩ có lời bàn tán, hắn không thể hiện nhiều mà nói:

- Muốn triển khai công tác khó tránh khỏi có người nói này nói kia sau lưng, việc này không cần quan tâm.


Triệu Hải Đào nói:

- Tôi phục Phó thị trưởng Vương rồi, một lòng vì công việc. Chẳng qua cần đề phòng cũng nên đề phòng. Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, dù bất cứ lúc nào tôi cũng ủng hộ anh.

- Trải qua một thời gian công tác, các huyện đã thành lập văn phòng Luân chuyển đất đai, công tác Luân chuyển đất đai của cả thành phố đã có thể triển khai. Thành phố có Chánh văn phòng Triệu ủng hộ thì tôi tin rằng mình sẽ thuận lợi hơn.

- Đúng thế, trước đây văn phòng Luân chuyển đất đai thành phố chỉ là cho có, bây giờ các huyện đều có văn phòng này, công tác xem như đã đủ cơ sở. Ở việc này tôi thấy Phó thị trưởng Vương đã dồn rất nhiều tâm sức, thành tích cũng có đầy đủ.

Vương Trạch Vinh vừa nói chuyện vừa quan sát Triệu Hải Đào.

Triệu Hải Đào lần này đến nhà Vương Trạch Vinh là do đã suy nghĩ trong vài ngày. Đây là hành động bất đắc dĩ của hắn. Ở Thành phố Phượng Hải này ai có thể giúp mình, Triệu Hải Đào đã đến nhưng không ai tỏ vẻ sẽ giúp. Đến chỗ Vương Trạch Vinh là hành động cuối cùng của hắn. Nếu Vương Trạch Vinh không giúp, hắn biết mình không còn hy vọng.

- Phó thị trưởng Vương, sau này muốn Văn phòng ủy ban làm gì, ngài cứ sai bảo. Tôi sẽ bố trí người làm tốt. Mặc dù tôi chỉ có một mình, lực lượng có hạn nhưng ít nhiều cũng có tác dụng.

Triệu Hải Đào cũng không nói cái gì là nhờ vả, nhưng lời này đã lộ rõ ý mình là một Thường vụ thị ủy, trong Hội nghị thường ủy cũng có tác dụng nhất định.

Vương Trạch Vinh nói:

- Năng lực của anh rất mạnh, Ủy ban cần anh để chủ trì công tác.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Triệu Hải Đào có chút kích động, xem ra Vương Trạch Vinh có ý giúp mình.

Triệu Hải Đào thấy mục đích về cơ bản đã đạt được liền đứng dậy nói:


- Phó thị trưởng Vương, tôi không quấy rầy anh nữa. Sau này có công việc gì anh cứ sai bảo.

Hai người về cơ bản đã đạt thành nhất trí, quan trọng là Triệu Hải Đào có thể qua cửa này hay không?

Sau khi Triệu Hải Đào về, Vương Trạch Vinh không ngừng suy nghĩ việc này. Từ tình hình ở Phượng Hải hiện nay thì thấy mình có Triệu Hải Đào, Phú Tuấn Tiên ủng hộ. Như vậy mình có ba phiếu, nếu nói như vậy mình cũng có lực lượng trong Thị ủy.

Bây giờ có một vấn đề nếu muốn Triệu Hải Đào ủng hộ thì điều kiện kiên quyết là giúp Triệu Hải Đào qua cửa khó này.

Theo Triệu Hải Đào quan sát Triệu Hải Đào không phải người của Lô Cát Xuân. Bí thư Tiền Lâm Đào mới tới cũng không thể nào giúp Triệu Hải Đào. Ở tình huống này thì Triệu Hải Đào nguy hiểm rất nhiều.

Lữ Hàm Yên đi ra rót nước cho Vương Trạch Vinh rồi nhẹ nhàng bóp vai cho hắn:

- Anh có chuyện gì buồn phiền ư?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Không có gì, anh chỉ nghĩ một chuyện thôi.

Lữ Hàm Yên nói:

- Lúc ở xã rất thoải mái, không phải nghĩ nhiều việc như vậy.

Vương Trạch Vinh cũng thầm than, ở xã không thoải mái gì. Lúc đó mình vì nghĩ giữ ghế nên đấu đá cũng căng. Nhớ lại lúc hợp tác với Tiểu Giang vì giữ ghế, Vương Trạch Vinh đột nhiên nhớ đến Tiểu Giang. Mấy ngày không nói chuyện với Tiểu Giang, không biết gần đây cô ấy như thế nào?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui