Hội nghị thường ủy đang được nhiều cán bộ Quán Hà quan tâm. Sau khi nghe nói hội nghị được triệu tập, mọi người đều phân tích khả năng có thể xuất hiện. Thời gian này Chu Tài Khâm nhờ thành tích thu hút đầu tư nên mạnh hơn nhiều, mọi người đều cho rằng Chu Tài Khâm sẽ có thu hoạch. Những người dựa vào Chu Tài Khâm đều cảm thấy mình sẽ nhanh chóng tiến bộ nên vô cùng vui vẻ.
Nhưng kết quả hội nghị làm mọi người sợ hãi. Ngoài Vương Trạch Vinh thắng lợi, Mạc Chính Quần cũng đạt được thành quả rất lớn. Đồng thời Chu Tài Khâm lại không có thu hoạch gì hết.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Chu Tài Khâm được Bí thư tỉnh ủy ủng hộ đã thất bại hoàn toàn, đây không phải việc nhỏ. Trong này rốt cuộc là có việc gì?
Những người bình thường chỉ thấy kết quả bề ngoài, đều sợ hãi vì Vương Trạch Vinh vẫn giữ quyền lực quá mạnh. Thấy nhiều người của Vương Trạch Vinh tiến bộ như vậy, điều này nói rõ thế lực của Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời không thể rung chuyển. Nhưng có người lại thấy vấn đề từ việc Long Dũng Đình và Hác Duệ Bân đã được điều đến cơ quan khác.
Tại sao Vương Trạch Vinh đang mạnh lại điều thân tín của mình đi, trong này nhất định có vấn đề.
Nguyên Phó thị trưởng Quán Hà – Tiếu Gia Khánh mặc dù đã về hưu nhưng vẫn rất chú ý đến tình hình quan trường. Y đang ngồi nói chuyện với con gái mình về việc này.
Tiếu Gia Khánh nâng chung trà lên rồi nói với con gái:
- Con thấy thế nào?
Tiếu Băng Di là Chủ tịch huyện Lâm Ba, cô là một người phụ nữ rất mạnh mẽ. Cô đương nhiên quan tâm đến sự phát triển ở Quán Hà. Cô suy nghĩ một chút rồi nói:
- Từ hội nghị lần này có thể thấy người của Vương Trạch Vinh chiếm tỷ lệ lớn, hội nghị thường ủy có lẽ do Vương Trạch Vinh nắm giữ.
Tiếu Băng Di nhìn Tv còn nói thêm:
- Bí thư Mạc Chính Quần có lẽ đã được Vương Trạch Vinh ủng hộ nên đã có thu hoạch. Nhưng Chu Tài Khâm lại không được gì cả.
Tiếu Gia Khánh gật đầu nói:
- Rất đúng, con nói tiếp đi.
Tiếu Băng Di nói:
- Theo tình hình này thì con thấy Quán Hà đang là thiên hạ của Vương Trạch Vinh, phải quan hệ tốt với người này.
Tiếu Gia Khánh nói:
- Còn thấy gì nữa không?
- Chắc chỉ như vậy thôi ạ.
Cô khẽ lắc đầu với ông bố.
- Ha ha, con còn quá trẻ nên có mấy thứ không quan sát được, ở vấn đề này con phải học tập nhiều.
Tiếu Gia Khánh vừa cười vừa nói.
- Còn nội dung gì nữa bố?
Tiếu Băng Di có chút giật mình nhìn ông bố.
Tiếu Gia Khánh nói:
- Con có thấy là thư ký của Vương Trạch Vinh đã được điều đến Huyện Đại Phường?
- Có gì đâu bố, Vương Trạch Vinh đây là đề bạt thư ký của mình thành thường vụ, phó chủ tịch huyện.
Việc này Tiếu Băng Di đương nhiên cũng nghe thấy.
Tiếu Gia Khánh cười hì hì nhìn con trai út ở bên mà nói:
- Tiểu Phi, con nói lái xe của Vương Trạch Vinh đã đến cục Công an là sao?
Tiếu Phi đang làm việc ở cục Công an nên hiểu rõ việc này:
- Long Dũng Đình đã đến cục Công an, rất được Vu Dương tin tưởng. Con thấy anh ta rất nhanh sẽ tiến bộ.
- Long Dũng Đình đến cục Công an công tác?
Tin này đối với Tiếu Băng Di mà nói là một tin quan trọng. Cô nghe thấy tin này liền cẩn thận phân tích, sau đó giật mình nói:
- Chẳng lẽ Quán Hà sẽ có biến động?
Tiếu Gia Khánh thấy con gái đã hiểu được việc này nên cười cười không nói gì nữa.
Tiếu Băng Di nhìn ông bố mà nói:
- Chẳng lẽ Vương Trạch Vinh sẽ có biến hoá gì sao bố?
Tiếu Gia Khánh nói:
- Vương Trạch Vinh đang an bài cho thân tín, xem ra hắn sẽ đi.
Tiếu Gia Khánh đúng là không hổ một đồng chí nhiều kinh nghiệm, từ tình hình đã phân tích được việc Vương Trạch Vinh sẽ đi.
- Bố, nếu như Vương Trạch Vinh đi thì Quán Hà có phải sẽ thành thiên hạ của Chu Tài Khâm?
Tiếu Gia Khánh một lần nữa lắc đầu nói:
- Con vẫn chưa nhìn rõ vấn đề.
Nhìn Tiếu Băng Di có vẻ không hiểu, Tiếu Gia Khánh nói:
- Bây giờ sau khi Vương Trạch Vinh, Mạc Chính Quần và Mạch Kỳ liên hợp thì trong lúc nhất thời Chu Tài Khâm sẽ không thể lay chuyển. Đặc biệt Vương Trạch Vinh rất có thể sẽ giao người của mình cho Mạc Chính Quần. Việc này chỉ cần thành công thì Mạc Chính Quần sẽ có thế lực rất lớn.
Nghe thấy Tiếu Gia Khánh nói như vậy, Tiếu Băng Di mới biết Quán Hà sẽ thay đổi rất lớn.
- Bố, con nên làm như thế nào?
- Vương Trạch Vinh có lẽ sẽ tiến bộ và phát triển rất nhanh, con nhất định phải giữ quan hệ tốt với hắn. Chỉ cần quan hệ tốt với hắn thì sẽ có tác dụng lớn đối với con. Sau đó Mạc Chính Quần trong thời gian ngắn sẽ chiếm ưu thế lớn ở Quán Hà. Nhưng bố cho rằng con không nên dựa vào Mạc Chính Quần, mà nên lập tức dựa vào Chu Tài Khâm.
Lời này của Tiếu Gia Khánh làm Tiếu Băng Di rất khó hiểu nên nói:
- Ý bố là bây giờ Chu Tài Khâm vẫn yếu nên dựa vào hắn, sau này hắn có quyền có thế thì con sẽ có chỗ tốt?
Tiếu Gia Khánh cười nói:
- Đúng thế. Con đừng thấy bây giờ Chu Tài Khâm yếu thế. Chỉ cần có hai điểm tồn tại thì hắn sẽ không ngã. Một là Chu gia không đổ, hai là Lâm Chính Vũ vẫn là Bí thư tỉnh ủy.
Tiếu Băng Di liền hiểu mà nói:
- Tức là về chỗ dựa thì Chu Tài Khâm sẽ mạnh hơn Mạc Chính Quần.
- Bố, nhưng còn một vấn đề đó là nếu con dựa vào Chu Tài Khâm thì Vương Trạch Vinh sẽ thấy như thế nào?
Tiếu Gia Khánh cười nói:
- Chính trị không có bạn bè, không có kẻ địch. Con cho rằng Vương Trạch Vinh và Mạc Chính Quần thực sự là một ư? Con sai rồi. Vương Trạch Vinh muốn an bài người của mình nên hợp tác với Mạc Chính Quần mà thôi. Bởi vì Chu Tài Khâm quá mạnh nên Vương Trạch Vinh không hy vọng Chu Tài Khâm mạnh thêm. Đương nhiên hắn cũng không muốn quá đắc tội Chu Tài Khâm nên chỉ hợp tác tạm thời với Mạc Chính Quần.
Tiếu Băng Di gật đầu, cô biết mình nên làm như thế nào.
Thấy Tiếu Băng Di đã hiểu, Tiếu Gia Khánh nói một câu nữa:
- Con nếu muốn phát triển mạnh thì nhất định phải theo sát Vương Trạch Vinh. Con phải hiểu một việc đó là ai đi theoVương Trạch Vinh thì đều được đưa lên vị trí tốt. Lôi Đức Bình trước kia đi theo hắn thì bây giờ đã được đưa lên tỉnh.
Tiếu Băng Di nói:
- Con cũng biết tính cách này của Vương Trạch Vinh.
Tiếu Gia Khánh cười nói:
- Điều này nói rõ ai đi theo Vương Trạch Vinh thì sẽ tốt.
Sau hội nghị, nhà Vương Trạch Vinh liên tục có người đến cảm ơn hắn.
Sau khi tiễn đám người này, Vương Trạch Vinh đang định đi tắm thì Tiếu Băng Di đến.
Thấy Tiếu Băng Di, Vương Trạch Vinh liền nhiệt tình mời cô ta vào nói chuyện.
- Thị trưởng Vương, tôi lần này đến là phải cảm ơn Thị trưởng Vương. Sau khi điều chỉnh bộ máy lãnh đạo huyện khiến công tác của tôi trở nên dễ dàng hơn.
Vương Trạch Vinh ra hiệu cho Long Hương Băng rót trà cho Tiếu Băng Di rồi nói:
- Công tác huyện Lâm Ba rất được, đó là do bộ máy lãnh đạo có năng lực. Lần này đề bạt hai phó chủ tịch huyện cho chị, tôi tin rằng lực lượng của bộ máy lãnh đạo sẽ càng mạnh hơn.
Tiếu Băng Di sau khi nói chuyện một chút liền nói:
- Thị trưởng Vương, tôi nghe thấy tin tức là ngài sẽ đi. Không biết có chuyện này không?
Vương Trạch Vinh không ngờ đối phương lại nghe được điều này. Chẳng qua từ kết quả hội nghị lần này thì hắn nghĩ cũng sẽ có người đoán ra.
Tiếu Băng Di thực ra chỉ là thử thám thính mà thôi. Cô muốn chứng thực phân tích của ông bố. Khi thấy Vương Trạch Vinh cười cười không nói thì coi như đã xác định được.
- Thị trưởng Vương, nếu ngài đi thì công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà sẽ như thế nào? Chúng tôi nên làm như thế nào?
Tiếu Băng Di hỏi câu này rất chuẩn.
- Không nên suy nghĩ nhiều quá. Các đồng chí chỉ cần làm tốt công tác của mình là được.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.
- Thị trưởng Vương, tôi nghe lời ngài.
Tiếu Băng Di rất chăm chú mà nói.
Nhìn Tiếu Băng Di như vậy, Vương Trạch Vinh liền hiểu ra ý đồ đến đây của cô ta.
- Thị trưởng Vương, trong công tác tiếp theo tôi có điểm không rõ nên xin ngài chỉ điểm.
Thì ra là như vậy.
Nghe Tiếu Băng Di nói thế, Vương Trạch Vinh biết cô ta nghĩ mình sẽ rời đi nên cảm thấy khó xử giữa Bí thư và Thị trưởng.
Đây là một người phụ nữ thông minh. Vương Trạch Vinh cảm thấy khá cao hứng khi Tiếu Băng Di có thể tự chạy đến đây xin chỉ thị của mình.
- Các đồng chí khi công tác chỉ cần nắm vững một điểm đó là chuyện gì có lợi cho phát triển, có lợi cho dần thì nên làm.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Tiếu Băng Di yên tâm. Cô sợ Vương Trạch Vinh bảo mình phải dựa vào phái nào đó. Theo yêu cầu của Vương Trạch Vinh thì cô hoàn toàn có thể linh hoạt giữa Bí thư và Thị trưởng. Cho dù đến lúc đó xảy ra vấn đề gì thì tin rằng Vương Trạch Vinh cũng không có cái nhìn với mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...