Sáng hôm sau Chu Tài Khâm rốt cuộc đã về đến Quán Hà. Lúc này chỉ có nửa số thường vụ thị ủy tham gia hội nghị.
Các thường vụ chăm chú lắng nghe Vu Dương báo cáo tình hình. Trong vòng một đêm các thường vụ có thể về đã về, xảy ra chuyện này nên ai cũng lo lắng.
Sau khi nghe Vu Dương báo cáo tình hình, Chu Tài Khâm nói:
- Chuyện Nhà máy dệt tôi cũng biết một chút. Quá trình cải cách đều theo trình tự, phương pháp cải cách được đưa ra hội nghị trường trực thị ủy, đồng thời cũng báo cáo với tỉnh. Sau khi tính toán giá thành đổi của hai bên gần như là ngang nhau. Vì lấy lòng dân nên tôi đồng ý do Thị ủy tổ chức một tổ công tác đến Nhà máy dệt điều tra.
Mạc Chính Quần nghiêm túc nói:
- Thị trưởng Tài Khâm nói rất đúng, nhất định phải chứng minh Thị ủy, ủy ban nghiêm minh trong việc này. Hôm qua Bí thư Lâm đã được tôi báo cáo, ngài chỉ thị chúng ta cần phải dùng sự thật mà chứng minh. Tôi thấy như vậy, do đồng chí Trạch Vinh làm tổ trưởng tổ công tác rồi điều động các nhân viên, nhất định phải trả lại sự trong sạch cho ủy ban, Nhà máy dệt.
Ý kiến của Mạc Chính Quần lập tức được mọi người thông qua. Lần này Vương Trạch Vinh có thể mau chóng ổn định tình hình khiến mọi người đánh giá cao năng lực của hắn.
Xảy ra chuyện này thì cả Mạc Chính Quần và Chu Tài Khâm đều có áp lực lớn, trên tỉnh không ngừng gọi điện hỏi tình hình, còn có lãnh đạo phê bình bọn họ.
Sau khi biết việc này rơi vào mình, Vương Trạch Vinh không từ chối:
- Hy vọng Ủy ban kỷ luật, cục Công an, ban Tuyên giáo, cục Tài chính, cục Thống kê, cục Thuế, cục Đất đai điều nhân viên tham gia tổ công tác.
Mọi người lập tức tỏ vẻ lập tức sẽ phái người tham gia.
Sau khi tan hội, Vương Trạch Vinh nói với Đặng Tiến Triệu:
- Giám đốc Nhà máy dệt đã về chưa?
Đặng Tiến Triệu nói:
- Đã sớm thông báo, chắc trưa nay sẽ về.
Vương Trạch Vinh nói:
- Thông báo tổ công tác rằng sáng mai cùng tôi đến nhà máy.
Đặng Tiến Triệu lập tức đi làm việc. Hắn bây giờ đã sớm coi Vương Trạch Vinh là Thị trưởng, Vương Trạch Vinh nói gì hắn đều lập tức làm theo.
Vương Trạch Vinh biết việc này muốn xử lý cũng không khó gì. Có người nào đó muốn mượn việc này để gây khó dễ cho bộ máy lãnh đạo Quán Hà. Bây giờ thấy không làm được gì thì hắn chắc đang suy nghĩ nên giấu đi.
Khi Vương Trạch Vinh đến Nhà máy dệt thì giám đốc Tư Mã Giang Thiên cùng giám đốc công ty Xương Long đã sớm chờ ở đấy. Bọn họ cũng rất lo lắng, nghe thấy tin này đều lập tức lấy vé bay về.
Tư Mã Giang Thiên là một người Hongkong, nói chuyện không phải tiếng phổ thông chính thống.
- Chào mừng Phó thị trưởng Vương đến kiểm tra công việc.
Tư Mã Giang Thiên vội vàng đi lên bắt tay Vương Trạch Vinh.
- Lần này Nhà máy dệt xảy ra đợt biểu tình trong dịp tết, điều này nói rõ phát triển kinh tế mặc dù là việc lớn nhưng phải làm tốt công tác tư tưởng cho nhân viên. Nhà máy các anh không coi trọng việc này.
Tư Mã Giang Thiên phải gật đầu nói:
- Phó thị trưởng Vương, đây là lỗi của chúng tôi.
Tư Mã Giang Thiên mặc dù là người Hongkong nhưng hiểu rõ chuyện trong chốn quan trường. Tuyệt đối không được để quan chức khó chịu, hơn nữa việc này đúng là do lỗi của nhà máy.
- Anh Tư Mã, lần này Thị ủy rất coi trọng chuyện của nhà máy, tôi đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ công tác đến nhà máy điều tra, mong các anh phối hợp.
Tư Mã Giang Thiên nói:
- Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp.
Vương Trạch Vinh nhìn Đan Hải Lâm – giám đốc công ty Xương Long:
- Quần chúng không rõ nội dung trao đổi của các anh, làm việc gì cũng nên thông báo với mọi người. Nếu không sẽ khiến mọi người hiểu lầm.
Đan Hải Lâm nói:
- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, cần công ty chúng tôi phối hợp gì thì xin ngài cứ nói.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Hai ngày này tôi sẽ ở Nhà máy dệt.
Thấy Vương Trạch Vinh tự mình mang tổ công tác đến Nhà máy dệt, công nhân nhà máy rất hài lòng với động tác rất nhanh này.
Các nhân viên được Vương Trạch Vinh phái ra ngoài để xem xét các phương diện kinh tế của Nhà máy dệt, xem có hành vi vi phạm pháp luật hay không?
Thực ra chuyện cũng không phức tạp, công ty Hongkong vận hành nhà máy rất có khoa học, không có điểm nào vi phạm pháp luật. Vương Trạch Vinh sau khi nghiên cứu phương pháp đổi nhà ở cho nhân viên thì thấy cũng không có gì không đúng.
Vương Trạch Vinh rất nhanh báo cáo kết quả lên Thị ủy.
Đọc báo cáo, Mạc Chính Quần vui vẻ nói:
- Trạch Vinh, vất vả rồi, có tài liệu này chúng ta cũng có thể báo cáo với cấp trên.
Chu Tài Khâm cũng thở phào nhẹ nhõm mà nói:
- Còn phải phiền Trạch Vinh truyền đạt lại nội dung với công nhân Nhà máy dệt.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi dự định triệu tập hội nghị toàn Nhà máy dệt, thông báo nội dung này.
Mạc Chính Quần nói:
- Đây là điều nên làm, phải ổn định tình hình ở Nhà máy dệt. Về phần ai đứng sau lưng làm việc này, tôi tin Tỉnh ủy sẽ chú trọng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Quán Hà muốn phát triển thì rất cần sự ổn định.
Chu Tài Khâm nghiêm túc nói:
- Đây không phải việc nhỏ, tôi sẽ báo cáo với ủy ban nhân dân tỉnh.
Nhà máy dệt thông báo đến toàn công nhân tổ chức hội nghị, lần này do Ủy ban thành phố tổ chức.
Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi trên bàn Chủ tịch, không ít người trong nhà máy thầm than Phó thị trưởng này còn rất trẻ.
Đương nhiên mặc dù có suy nghĩ như vậy, nhưng thấy Vương Trạch Vinh mấy hôm nay chuyên tâm điều tra nhà máy, mọi người đều có ấn tượng tốt đối với hắn.
Hội nghị do Chánh văn phòng Ủy ban thành phố Đặng Tiến Triệu chủ trì.
Nội dung đầu tiên chính là thông báo tình hình kinh tế, tài chính, đổi đất của Nhà máy dệt.
Người tham gia chăm chú lắng nghe nhân viên ủy ban thông báo, nghe thấy nội dung đổi nhà thì mọi người mới biết, tiếng bàn tán không ngừng vang lên.
Vì tăng cường lòng tin của mọi người, Vương Trạch Vinh yêu cầu thông báo số liệu cụ thể.
Thấy hội nghị có hiệu quả, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu.
- Sau đây xin mời thường vụ thị ủy, phó thị trưởng thường trực Quán Hà – Phó thị trưởng Vương nói chuyện.
Sau khi tiếng vỗ tay vang lên, Vương Trạch Vinh nhìn công nhân bên dưới mà nói:
- Kính thưa các đồng chí, hội nghị thông báo tình hình hôm nay đáng lẽ không phải diễn ra, nhưng vì sao lại phải diễn ra? Việc này là do có vấn đề thông báo. Ở đây tôi phải phê bình lãnh đạo Nhà máy dệt, các anh công tác chưa đủ. Mặc dù nhà máy bây giờ đã tư nhân hóa, nhưng lợi ích của công nhân phải có. Hy vọng các có thể có thể thay đổi trong việc này.
Tiếng vỗ tay lại ầm ầm vang lên, Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Một nhà máy hoạt động là việc nội bộ, đáng lẽ ủy ban không cần quan tâm nhưng lần này là việc bất đắc dĩ. Nhà máy dệt đồng ý để ủy ban công bố số liệu kinh tế của bọn họ, điều này nói rõ Nhà máy dệt là một nhà máy rất nghiêm túc. Trong dịp tết không biết mọi người bị ai xúi giục mà đến ngồi trước cửa ủy ban, việc này tạo ra ảnh hưởng rất xấu. Vừa nãy mọi người đã nghe nội dung điều tra thì biết đây là trao đổi công bằng. Đồng thời giám đốc Tư Mã cũng đã nói không để Nhà máy dệt có tổn hại về lợi ích. Về phần nợ tiền của công nhân thì đã có quyết định rõ ràng trong quy chế, tiền do giám đốc trả. Nhà máy quyết định ngày mai sẽ trả cho mọi người.
Vương Trạch Vinh nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Lần này công nhân nhà máy bị một số người có ý đồ xấu xúi giục nên làm như vậy nên Thị ủy sẽ không truy cứu. Nhưng mọi người phải cẩn thận suy nghĩ vì sao lại xảy ra chuyện này. Nếu như phát hiện có ai xúi bẩy thì mời mọi người kịp thời báo cho chính quyền. Đối với đám người gây hại cho an ninh trật tự xã hội này thì phải xử lý tất cả.
Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh lại ngồi họp với lãnh đạo cao cấp của nhà máy và công ty Xương Long.
Sau khi xong việc ở nhà máy, Vương Trạch Vinh về thành phố rồi đến văn phòng của Chu Tài Khâm báo cáo tình hình.
Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trưởng, lần này tôi chiếm được một tin tức, theo quản lý nhà máy Hồ Lệ Anh thì hình như phó giám đốc nhà máy – Lý Gia Phi trước đó đã có hoạt động.
Chu Tài Khâm gật đầu nói:
- Đây là đầu mối rất quan trọng.
Vương Trạch Vinh cũng không nói gì nữa. Hắn tin Chu Tài Khâm sẽ coi trọng đầu mối này.
Mạc Chính Quần thấy chuyện Nhà máy dệt đã được dẹp yên, hắn thở phào nhẹ nhõm mà nói với Vương Trạch Vinh:
- Trong chuyện này Trạch Vinh làm rất tốt, tôi đại biểu Thị ủy cảm ơn cậu.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi chỉ làm công việc mình nên làm mà thôi.
Mạc Chính Quần nói:
- lãnh đạo tỉnh ủy rất coi trọng việc này, tôi sẽ đến báo cáo với Bí thư Lâm, Thị trưởng Chu cũng phải lên báo cáo với chủ tịch tỉnh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cũng may chuyện này đã được giải quyết, nếu không trách nhiệm của thành phố sẽ rất lớn.
Mạc Chính Quần nói:
- Nhất định cũng bị phê bình.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này lộ ra một người là Lý Gia Phi, không biết bên trong còn ai nữa không?
Mạc Chính Quần nói:
- Có lẽ đây chỉ là một con tốt, việc này xem ra không đạt mục đích bọn họ mong muốn.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xem ra công tác dự phòng của chúng ta vẫn chưa đủ.
Mạc Chính Quần nói:
- Từ việc này có thể thấy bộ máy Quán Hà rất đoàn kết và trải qua thử thách.
Vương Trạch Vinh nói:
- Quan trọng là Tỉnh ủy đánh giá việc này như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...