Vương Trạch Vinh vừa ăn tối xong thì Hạng Định đã chạy đến nói:
- Vương ca, đi, em giới thiệu vài người bạn với anh.
Vương Trạch Vinh biết Hạng Định có nhiệm vụ này, đó chính là đưa hắn đi giới thiệu với đám con ông cháu cha.
Vương Trạch Vinh cũng muốn gặp đám người này. Trước kia hắn chỉ suy nghĩ trong phạm vi nhất định, bây giờ theo địa vị tăng lên thì hắn cũng cảm thấy mình càng lúc càng gần cấp trên. Nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được cửa để quan hệ, hôm nay coi như đi xem một chút.
- Được.
Vương Trạch Vinh nói với Lữ Hàm Yên một tiếng rồi cùng Hạng Định rời đi.
Hạng Định đi xe chính là một chiếc BMW, ăn mặc rất giống đám thiếu gia. Sau khi ra ngoài, Hạng Định nhìn cách ăn mặc của Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Vương ca, anh mặc rất được đó, trông như người có tiền.
Vương Trạch Vinh cười cười không nói gì. Quần áo này đều là Tiểu Giang mang đến cho hắn, hắn cũng không biết phải hàng hiệu hay không, chỉ cảm thấy mặc khá đẹp.
Một lát sau Vương Trạch Vinh hỏi:
- Thế tiêu chuẩn về người có tiền của chú là như thế nào?
Hạng Định cười nói:
- Cái này khó mà nói, chẳng qua mọi người trong vòng tròn này đều có trên năm mươi triệu.
Vương Trạch Vinh nghĩ đến sản nghiệp của Hạng gia, vừa nãy nghe Hạng Tâm Lam báo cáo thì thấy tài sản của Hạng Định đã là 200 triệu, coi như một người có tiền. Bản thân hắn thì ngoài cổ phần ở nhà máy sản xuất ô tô ra, Vương Trạch Vinh cũng có mấy chục triệu tiền cổ phiếu, cộng với tiền mà Tiểu Giang có thì cũng không kém gì Hạng Định.
- Hạng Định, đi gặp ai vậy?
Hạng Định nói:
- Thực ra cũng không có ai, đều là người chơi từ nhỏ với em, không có khả năng phát triển trong quan trường, hầu hết đều đi kinh doanh. Bọn họ chủ yếu đều dựa vào ông cha, nếu không được ủng hộ thì cũng rất bình thường. Nghe em nói anh là phó thị trưởng thường trực, bọn họ đều muốn gặp anh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có ông cha của bọn họ thì bây giờ chắc khá được phải không?
Hạng Định nói:
- Anh đừng nhìn mọi người bây giờ rất thoải mái, ai cũng đang vội vàng tìm người có thể dựa vào.
Xe dừng trước một biệt thự cao cấp, Vương Trạch Vinh thấy ở đây có không ít xe đắt tiền. Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì phải đến một câu lạc bộ, không ngờ lại là tỏng biệt thự.
- Ha ha, còn có người bơi nữa ư, thời tiết hôm nay lạnh mà.
Vương Trạch Vinh thở dài nói.
Hạng Định nói:
- Đây là địa bàn của Ngô ca. Bố anh ta là ủy viên Quốc vụ viện nên dựa vào không ít quan hệ mà kiếm tiền.
Người đầu tiên đã là con của ủy viên Quốc vụ viện, Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình. Lúc này lại có một vài chiếc xe cao cấp chạy vào. Vương Trạch Vinh đưa mắt nhìn thì thấy có mấy cô gái đều là diễn viên, ngôi sao hay xuất hiện trên Tv.
- Tiểu Định, sao bây giờ mới đến?
Một người từ xa xa gọi tới.
Vương Trạch Vinh ngẩng đầu thì thấy một người khá béo và hơi lùn đi tới.
- Ngô ca, càng lúc càng trông giống ông chủ lớn.
Hạng Định cười hì hì đi tới.
- Ha ha, ông chủ đã là gì.
Ngô ca kia khá vui vẻ.
Ngô ca nhìn Hạng Định một chút rồi nói:
- Thằng ranh này bây giờ vẫn đang cống hiến ở nơi chó ăn đá đó sao? Nhìn ông anh này đi, bây giờ muốn gì có đó. Tiền, anh có nhiều; gái thì thấy không, muốn chơi ai chẳng được. Chú đi làm quan làm gì cho phí đời.
Hạng Định cười khổ nói:
- bất đắc dĩ mà anh. Em sao không phải muốn nhảy ra nhưng lão gia tử không đồng ý.
Ngô ca cười nói:
- Lão gia tử nhà chú đúng là thua rồi. Nghe nói Hạng gia tìm được một con rể tốt, mới 30 tuổi đã là phó thị trưởng thường trực, đúng là giỏi đó. Có anh ta thì chú chắc mau thoát khổ rồi.
Nghe Ngô ca nói như vậy, Hạng Định cười nói:
- Ngô ca, phó thị trưởng thường trực nhà em cũng tới đó, giới thiệu anh một chút. Đến lúc đó anh chiếu cố một chút.
Ngô ca nhìn Vương Trạch Vinh rồi đưa tay ra:
- Xem ra anh là con rể Hạng gia, tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên Ngô Uy Hoa, chào mừng đã đến nhà.
Hạng Định giới thiệu:
- Vương ca, đây là ông anh chơi với em từ nhỏ, bố Ngô ca là ủy viên Quốc vụ viện.
Sau đó Hạng Định lại nói với Ngô Uy Hoa:
- Ngô ca, đây là anh rể em - Vương Trạch Vinh, đang là phó thị trưởng thường trực Thành phố Quán Hà.
- Thằng ranh này giới thiệu người sao lại nhắc đến lão gia tử.
Vương Trạch Vinh bắt tay Ngô Uy Hoa rồi nói:
- Ngô ca, chào anh, sau này xin anh giúp nhiều.
- Nói cái gì mà giúp mới cả không, không chừng sau này tôi còn phải nhờ cậu đó. Mọi người làm anh em, giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ.
Nghe thấy Ngô Uy Hoa nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền hơi thích tên này rồi.
- Đi, đi vào nói chuyện.
Ngô Uy Hoa mời hai người vào trong.
Hạng Định rõ ràng quen không ít người, hắn vừa đi vào thì đã có mấy thanh niên lớn tiếng chào hắn.
Thấy Hạng Định như cá gặp nước ở đây, Vương Trạch Vinh không khỏi kính phục hắn vì có mối quan hệ rất rộng.
Hạng Định bắt đầu giới thiệu Vương Trạch Vinh với mấy người.
Một người cao gầy đeo kính gọng vàng – Mã Hạo Dân là con trai chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Trung ương, khi nói chuyện thường hay nhíu mũi.
Một người cao to, mặc véc đen tên là Vương Tuyết – con trai Phó bộ trưởng bộ Công an.
Một người nói khá hào sảng, ôm một ngôi sao là con trai của cục trưởng cục Giám sát an toàn quặng mỏ quốc gia.
Một người mặc bộ đồ hàng hiệu, mở miệng là nói đến triển vọng kinh tế thế giới chính là – Tiền Thanh Chí con trai của Phó chủ tịch Hiệp hội Giám sát Tài chính.
Theo Hạng Định giới thiệu, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình coi như gặp được nhiều tên thiếu gia rồi.
Người đến càng nhiều như là một cuộc gặp mặt vậy. Hạng Định cũng không biết tên một số người, Vương Trạch Vinh cũng chỉ cần biết tên vài người mà thôi.
- Vương ca, sao thế, có đủ trọng lượng không?
Hạng Định nhỏ giọng nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đúng là lợi hại, đám nữ ngôi sao kia là sao?
Hạng Định giơ chén rượu lên mà nói:
- Anh đừng nhìn bọn họ trên Tv trông rất nổi tiếng, trước mặt đám người này thì không đáng gì cả. Muốn diệt các cô ta là chuyện quá đơn giản. Ngô ca chỉ cần gọi một cuộc điện thì các cô ta lập tức đến ngay. Anh thấy không, ở đó có cô bé trên Tv luôn nói mình ngây thơ, trong sáng nhưng lại do Ngô ca nuôi rất lâu.
Vương Trạch Vinh nhìn theo hướng Hạng Định chỉ thì thấy đó là một nữ ngôi sao rất nổi tiếng, chỉ thấy cô ta đang nói chuyện với mấy cô gái.
Thấy người đến đông đủ, một Mc thường xuyên xuất hiện trên truyền hình lớn tiếng nói:
- Thưa các vị quý khách, chủ đề hôm nay chính là phân tích kinh tế thế giới.
Nghe thấy đề tài này, Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên nhìn Hạng Định:
- Đề tài này hình như đưa nhầm nơi thì phải?
Hạng Định cười hì hì nói:
- Mọi người cũng đưa ra để lấy tấm bia chắn nếu cha chú có hỏi, bọn họ có thể nói là đang nghiên cứu kinh tế.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chú nghĩ mấy ông lão kia mù hay sao?
Hạng Định nói:
- Mà ở đây cũng có nội dung đó chứ, anh cứ chờ xem.
Mc nói:
- Tiếp theo đây chúng tôi xin mời chuyên gia Trung tâm nghiên cứu đối ngoại của Quốc vụ viện lên phát biểu.
Nghe thấy vậy, Vương Trạch Vinh liền tập trung tinh thần lắng nghe. Người ta là chuyên gia trong lĩnh vực này thì nhất định phải có các kiến thức sâu rộng.
Ngưu Long rất có trình độ, hắn cầm mic lên bắt đầu nói, nội dung chủ yếu chính là Trung Quốc tham gia hợp tác kinh tế chiến lược trong khu vực.
Vương Trạch Vinh phát hiện đám thiếu gia ở đây cũng rất chú ý lắng nghe.
Nghe Ngưu Long nói, Vương Trạch Vinh liền suy nghĩ đến nội dung phát triển kinh tế Quán Hà. Hắn cảm thấy Quán Hà muốn phát triển thì phải tăng mạnh kiến thức ở việc này.
Hạng Định ở bên nói:
- Vương ca, mặc dù đây chỉ là một nội dung nghiên cứu nhưng cũng mang theo phương hướng phát triển tiếp theo của Trung ương, người kinh doanh có thể thấy được một ít cơ hội làm ăn.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Anh cũng có thể thấy điều này.
- Vẫn là Vương ca lợi hại.
Hạng Định khen.
Sau khi Ngưu Long nói xong, mọi người liền tụ tập lại một chút nói chuyện.
Thấy mọi người bàn tán sôi nổi như vậy, Vương Trạch Vinh cảm thấy rất kỳ quái, ở đây như một lớp nghiên cứu kinh tế vậy.
Ngô Uy Hoa đi tới vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Sao?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Coi như mở rộng tầm mắt.
Ngô Uy Hoa cười phá lên:
- Mọi người cũng chỉ coi đây là chơi mà thôi, chẳng qua cũng không phải không có tác dụng. Lần trước sau khi nghe cuộc nghiên cứu kinh tế phía Tây, khá nhiều người đến phía Tây đầu tư và kiếm được nhiều tiền. Đề tài hôm nay rất được, hợp tác khu vực giữa các quốc gia, mặc dù không được cấp trên tán thành nhưng chỉ cần bọn họ nghiên cứu thì cơ hội kinh doanh cũng sẽ tới.
- Ngô ca xem ra rất giỏi trong kinh doanh, từ một điểm nhỏ mà thấy được cơ hội kinh doanh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...