Tin tức Lý Hạ được đề cử làm Phó thị trưởng rất nhanh đã truyền ra.
Mọi người liền bắt đầu đánh giá lại lực lượng giữa Vương Trạch Vinh và Chu Tài Khâm. Bây giờ hai phía đã quá rõ ràng. Một phái cho rằng Chu Tài Khâm vừa đến Quán Hà đã được hai thường vụ ủng hộ, chỉ cần cho hắn thời gian thì sẽ khống chế được Quán Hà. Phái còn lại có quan điểm khác nói rằng thực lực của Vương Trạch Vinh không nhỏ. Chu Tài Khâm muốn khống chế Quán Hà là rất khó.
Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng suy nghĩ tình hình hội nghị thường ủy hôm nay. Chu Tài Khâm đã có hai thường vụ ủng hộ, đây không biết chuyện tốt với Mạc Chính Quần. Không biết Mạc Chính Quần sau khi biết chỗ dựa của Chu Tài Khâm thì sẽ nghĩ như thế nào?
Bên ngoài có tiếng cốc cốc, Vương Trạch Vinh ra mở thì thấy Long Hương Băng đứng đó.
- Thị trưởng Vương, Chủ tịch huyện Vũ Lâm – Lý Hạ đến nói muốn gặp ngài.
Vương Trạch Vinh gật đầu với Long Hương Băng rồi đi ra ngoài.
- Thị trưởng Vương, làm phiền ngài.
Lý Hạ thấy Vương Trạch Vinh đi ra liền vội vàng đứng lên.
- Anh mau ngồi xuống nói chuyện.
Vương Trạch Vinh nói.
Thấy trên bàn có cốc trà, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đến lâu chưa?
- Tôi vừa tới.
Vương Trạch Vinh đưa cho Lý Hạ điếu thuốc rồi châm cho mình một điếu.
- Thị trưởng Vương, hôm nay tôi đến đây là để cảm ơn ngài.
Lý Hạ cũng biết chuyện ở hội nghị thường ủy hôm nay. Nếu không có Vương Trạch Vinh ủng hộ thì hắn đừng mong thành công.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Năng lực công tác của anh là điều tôi coi trọng nhất cho nên mới chọn anh để đề cử làm Phó thị trưởng. Tôi hy vọng anh phát triển tốt công tác Quán Hà.
Lý Hạ nói:
- Tôi biết ý của Thị trưởng Vương, tôi nhất định sẽ dồn hết công sức trong công việc, nhất định theo sát Thị trưởng Vương.
Thấy Thị trưởng Vương là người biết điều, Vương Trạch Vinh nói:
- Bây giờ chỉ là đề cử mà thôi, có được hay không thì chưa biết. Anh nhất định phải chuẩn bị gánh vác công việc với trách nhiệm nặng hơn.
Lý Hạ nói:
- Xin Thị trưởng Vương yên tâm, dù việc này có thành hay không thì tôi luôn nhớ ơn Thị trưởng Vương.
Một lúc sau Lý Hạ đứng dậy rời đi.
Thấy Lý Hạ có thể kịp thời đến tỏ rõ sự trung thành, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ không uổng công mình đề bạt hắn. Tên đã báo lên, không biết trên tỉnh có quyết định như thế nào?
Lý Hạ vừa đi không lâu thì cục trưởng – cục Công thương Điền Tiến Nhân chạy đến. Điền Tiến Nhân bây giờ coi nhà Vương Trạch Vinh như nhà mình, vừa vào cửa đã xắn tay lên làm giúp việc nhà cho Long Hương Băng.
Thấy Điền Tiến Nhân vẫn tích cực như vậy chứ không bị Chu Tài Khâm ảnh hưởng, Vương Trạch Vinh liền có ấn tượng tốt đối với hắn.
Vương Trạch Vinh mời Điền Tiến Nhân ngồi xuống rồi nói:
- Lão Điền, công tác trong cục thế nào rồi?
Điền Tiến Nhân nói:
- Xin Thị trưởng Vương yên tâm, cục Công thương lúc nào cũng có thể tiếp nhận kiểm tra công việc.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Nhất định làm tốt công việc, như vậy anh mới có thể tiến bộ.
- Lão Điều, công tác cục Công thương không phải do tôi quản, anh phải báo cáo với Phó thị trưởng Tề nhiều vào.
Điền Tiến Nhân nói:
- Thị trưởng Vương, tôi chỉ nhận ngài mà thôi, ngài đừng không cho tôi không đến báo cáo công việc với ngài. Trong mấy Thị trưởng, Phó thị trưởng ở ủy ban thì tôi chỉ phục ngài. Tề Dược Cường là gì chứ.
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt mà nói:
- Sao có thể nói Phó thị trưởng Tề như vậy?
Điền Tiến Nhân nói:
- Tôi chỉ coi ngài là Thị trưởng. Dù Thị trưởng Chu ở đây tôi cũng nói thế.
- Chu Tài Khâm, tôi muốn báo cáo với ngài một chuyện. Bây giờ không ít người bên dưới đang nói xấu. Bọn họ nói Chu Tài Khâm đến là muốn phát triển Quán Hà, nhưng do ngài ngăn cản.
Điền Tiến Nhân vừa nói vừa cẩn thận nhìn Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Người ta muốn nói thế nào thì tùy. Thị trưởng Chu đúng là một lãnh đạo tốt một lòng vì công việc.
Điền Tiến Nhân nói:
- Theo tôi thấy nếu Thị trưởng Vương có thể làm Thị trưởng thì Quán Hà sẽ phát triển nhanh hơn.
Điền Tiến Nhân thực ra rất thông minh, sau khi quyết định dựa vào Vương Trạch Vinh, hắn liền quyết tâm theo sát. Dù là thấy Chu Tài Khâm có thực lực mạnh hơn Vương Trạch Vinh, hắn cũng không thay đổi suy nghĩ. Hắn cho rằng Vương Trạch Vinh cũng có chỗ dựa mà.
Chu Tài Khâm không thể làm gì được Vương Trạch Vinh, vào lúc này mình không thể thay đổi, chỉ có thể theo sát Thị trưởng Vương thì mới có chỗ tốt.
Điền Tiến Nhân quyết định rất chính xác, hắn có thể từ vẻ mặt Vương Trạch Vinh thấy được điều này.
Sáng hôm sau Vương Trạch Vinh vừa đi làm liền đến chỗ Mạc Chính Quần.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, Mạc Chính Quần vội vàng đứng lên mời hắn ngồi rồi nói”
- Trạch Vinh hôm nay có chuyện gì vậy?
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Mạc, theo tôi biết bây giờ cán bộ Quán Hà rất không ổn định, nếu không điều chỉnh cán bộ thì tôi thấy không có lợi cho triển khai công tác.
Mạc Chính Quần nói:
- Tôi cũng nghe thấy một vài điều, nếu nhân viên như vậy thì Quán Hà không thể phát triển.
Mạc Chính Quần có chút do dự. Sau khi biết chỗ dựa của Chu Tài Khâm mạnh như vậy, hắn cảm thấy mình làm Bí thư quá uất ức. Có hai tên cấp dưới mạnh như vậy tranh quyền, mình muốn tranh cũng không được. Vương Trạch Vinh là người ở Quán Hà từ trước, Chu Tài Khâm bây giờ lại kéo được hai người ủng hộ. Nên làm thế nào giờ?
Chu Tài Khâm rõ ràng là muốn tiến lên, Vương Trạch Vinh dù tiến bộ cũng phải qua mức Thị trưởng, tạm thời không uy hiếp được hắn. Bây giờ liên minh cùng Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt nhất. Mạc Chính Quần cuối cùng dã có quyết định.
- Trạch Vinh, tôi định ngày kia triệu tập hội nghị thường ủy nghiên cứu vấn đề nhân sự, cậu thấy sao?
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi sẽ ủng hộ người Bí thư đề cử.
Hai người lúc trước đã nghiên cứu chuyện điều chỉnh nhân sự nên biết rõ đối phương muốn an bài ai.
Mạc Chính Quần nói:
- Lần này điều chỉnh là vì công việc, phải đưa các nhân viên đủ tư cách vào vị trí thích hợp. Trạch Vinh, tôi rất tin tưởng vào các nhân viên được đề bạt.
Sau khi ra khỏi văn phòng Mạc Chính Quần, Vương Trạch Vinh liền đến phòng Tùy Du.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, Tùy Du cười nói:
- Trạch Vinh mới từ chỗ Bí thư Mạc ra à?
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi đến báo cáo công việc. Bí thư Mạc hỏi việc điều chỉnh nhân sự một số phòng ban.
Tùy Du đương nhiên biết Mạc Chính Quần muốn làm việc này nên nói:
- Trạch Vinh, công tác Luân chuyển đất đai bây giờ càng lúc càng tốt, phải giữ được xu thế này. Cần phải có người có năng lực làm việc nhưng phải thận trọng trong việc điều chỉnh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi đang muốn báo cáo với anh về việc này.
Tùy Du rót trà cho Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Tùy Du biết tình hình của Vương Trạch Vinh, hắn biết Vương Trạch Vinh muốn làm vì sự phát triển của Quán Hà. Nếu như có thể đưa người của Vương Trạch Vinh lên vị trí thì hắn tin rằng sẽ có lợi cho sự phát triển kinh tế Quán Hà.
Vương Trạch Vinh cũng rất coi trọng nhân phẩm của Tùy Du, vì vậy cũng muốn nhân cơ hội này mà trao đổi với Tùy Du. Hắn ngồi xuống nói về việc điều chỉnh nhân viên với Tùy Du.
Tùy Du vừa nghe vừa suy nghĩ. Cẩn thận mà nói những người Vương Trạch Vinh đề bạt có năng lực tốt. Nhưng nếu để Vương Trạch Vinh đạt được ý đồ của mình, Tùy Du tin rằng Chu Tài Khâm muốn áp chế Vương Trạch Vinh là không thể.
Tùy Du không tin Vương Trạch Vinh và Mạc Chính Quần không đạt được thỏa thuận. Vương Trạch Vinh bây giờ đã cầm được năm phiếu trong thường vụ. Như vậy chỉ còn ba người là Tùy Du, Mã Hoa Quân, Mạch Kỳ là chưa đứng về phía ai.
Nếu Tùy Du ủng hộ Vương Trạch Vinh thì Vương Trạch Vinh nhất định sẽ thắng. Tùy Du đang không biết mình có nên ủng hộ hay không?
Tùy Du không ngừng suy nghĩ nhân sự Vương Trạch Vinh đề bạt hay không, ngoài một số người hắn không thích thì những người khác đều có năng lực tốt.
- Trạch Vinh, chỉ cần là người có lợi cho triển khai công việc, tôi sẽ ủng hộ.
Nghe Tùy Du nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền yên tâm. Tùy Du không tỏ vẻ sẽ toàn bộ ủng hộ mình, nhưng ít nhất nói rõ hắn không phản đối mình.
- Trưởng ban Tùy, nếu anh có đề cử nào thì cứ nói. Công tác Đảng có tác dụng quan trọng đối với ủy ban, điều này không thể không coi trọng.
Vương Trạch Vinh hy vọng tiến hành trao đổi ngang hàng. Tùy Du thấy Vương Trạch Vinh chủ động đưa ra như vậy liền nói:
- Trạch Vinh giúp tôi phân tích tình hình nhân sự mấy cơ quan này nhé.
Hai người liền tiến hành bàn bạc nhân sự ở một số phòng ban. Thông qua bàn bạc, ý kiến của bọn họ về cơ bản là nhất trí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...