Hội nghị thường ủy Quán Hà hôm nay chủ yếu một nội dung về chuyện hợp tác giữa Công ty than Quán Hà và Công ty Gorg. Nhìn các thường vụ đến đông đủ, Vương Trạch Vinh biết đối phương đã làm xong mọi việc, hội nghị lần này chỉ cho có mà thôi.
Các chuyện dù nguy hiểm đến đâu đưa ra hội nghị thường ủy sau đó lấy danh nghĩa tập thể là xong.
Nghe thấy nội dung hội nghị, trong lòng Vương Trạch Vinh cảm thấy rất khó chịu. Theo tình hình hắn biết thì thái độ các thường vụ không rõ ràng, hắn không có bao nhiêu hy vọng bác bỏ được việc này trong hội nghị.
Trước khi hội nghị bắt đầu, trên mặt mỗi người được đặt một bàn hợp đồng.
Vương Trạch Vinh cẩn thận mở ra xem, mặc dù trước đó hắn đã biết nội dung nhưng vẫn phải xem lại.
Sau khi xem xong thấy đúng là chẳng có gì khác cả. Trương Tùng là người chủ trì hội nghị, thấy mọi người về cơ bản đã xem xong hợp đồng liền cười nói:
- Đây là kết quả do Thị trưởng Du và mọi người cố gắng. Quán Hà mặc dù có thu hút được các nhà đầu tư nhưng có thể kéo một tập đoàn lớn như vậy là rất hiếm. Bây giờ mời cục trưởng cục Chiêu thương giới thiệu.
Cục trưởng cục Chiêu thương thành phố - Trang Chí Dũng cẩn thận mở hợp đồng ra rồi nói:
- Kính thưa các lãnh đạo, tôi xin giải thích rõ các phần trong hợp đồng.
Trang Chí Dũng giới thiệu rất rõ ràng, dùng gần nửa ngày mới có thể giải thích hết các nội dung, mọi người nghe mà như muốn ngủ.
- Kính thưa các vị lãnh đạo, nội dung chính là nhiều như vậy đó. Công ty Gorg đầu tư 20 triệu để mua 50% cổ phần của Công ty than Quán Hà. Sau khi thu mua thành công, phần lớn cổ phần của Công ty than Quán Hà sẽ do Công ty Gorg nắm giữ. Đến lúc đó Công ty Gorg sẽ đưa các kỹ thuật tiên tiến vào để quản lý.
Đợi Trang Chí Dũng nói xong, Du Lâm Xương nói:
- Mọi người cũng biết, Công ty than Quán Hà là công ty sắp phá sản, lần này Công ty Gorg đầu tư tài chính vào thì tôi tin rằng sẽ làm bộ mặt công ty thay đổi hẳn, các đồng chí cục Chiêu thương lần này đã lập công lớn.
Vương Trạch Vinh không nhịn được mà nói:
- Từ hợp đồng này tôi không thấy định giá các mỏ than của Công ty than Quán Hà. Sau khi công ty bị thu mua thì các mỏ than của sẽ như thế nào?
Du Lâm Xương cười nói:
- Đây là chuyện về sau, hôm nay bàn chính là chuyện hợp tác giữa hai công ty. Theo quy luật chung đương nhiên sau khi sát nhập thành công ty mới thì sẽ định giá lại.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi mặc dù không biết định giá như thế nào nhưng có một điều có thể khẳng định bây giờ các mỏ than do Công ty than Quán Hà nắm giữ, sau này cũng là do công ty mới nắm giữ. Tôi không biết đàm phán như thế nào?
Phó bí thư Điền Hưng Quốc nói:
- Công ty than Quán Hà từ trước đến giờ vẫn là một gánh nặng của thành phố. Theo nội dung hợp đồng thì công ty mới sẽ trả toàn bộ số tiền nợ bảo hiểm là mấy triệu, còn cố gắng giúp đỡ nhân viên về hưu, giải quyết được áp lực thất nghiệp. Tôi thấy đây là kết quả tốt. Về phần các vấn đề khác thì tạm thời để tạm đó. Người ta đầu tư nhiều tiền như vậy thì một chút lợi ích không có thì có vẻ Trung Quốc chúng ta quá hẹp hòi.
Điền Hưng Quốc là người đầu tiên nhảy ra, hắn có rất nhiều chỗ tốt từ việc này.
Tùy Du thấy Vương Trạch Vinh có vẻ đơn độc nên cũng cắn răng đứng dậy nói:
- Theo tôi biết tài nguyên than mà Công ty than Quán Hà nắm giữ phải đạt đến mấy tỷ, nếu như Công ty Gorg trở thành cổ đông lớn của Công ty than Quán Hà, như vậy tài nguyên quốc gia không phải bị người Mỹ lấy được với giá rẻ ư?
Bí thư đảng ủy công an Sở Lợi Cương cười nói:
- Trưởng ban Tùy nói chỉ là lý thuyết, các thứ chôn sâu dưới đất không ai có thể đếm được bao nhiêu. Nếu như thật sự có nhiều như vậy thì bọn họ cũng không so đo đến việc đàm phán giá các mỏ than. Mọi người nói chuyện đi.
Thái độ của hắn bây giờ không rõ ràng, không ủng hộ cũng không phản đối.
Mã Hoa Quân nói:
- Tôi không đồng ý lời lão Sở nói, mỏ than mấy tỷ mà bỏ có hai mươi triệu để mua, đây là làm loạn.
Sau một thời gian điều tra, Mã Hoa Quân thấy đây là lãng phí tài nguyên quốc gia nên muốn ngăn cản việc này.
Có ba người phản đối. Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Mặc dù hắn biết số người đứng về phía mình không nhiều nhưng khi hai người này đứng ra, hắn thấy mình không còn đơn độc.
Trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Tổ Cường đã lựa chọn dựa vào Du Lâm Xương, ở chuyện này hắn cảm thấy mình phải đứng ra.
Hoàng Tổ Cường nói:
- Tôi thấy đây là chuyện tốt. Mọi người nghĩ xem, Công ty than Quán Hà là một công ty rất khó khăn, có tài nguyên thì sao chứ, tài nguyên để đó không thể động đến mà thôi. Cho dù thực sự có tài nguyên mà không thể dùng cũng là lãng phí. Công ty Gorg có thể dùng cách quản lý mới để vực dậy công ty, đến lúc đó sẽ nộp thuế cho nhà nước. Chúng ta không thể chỉ thấy cái lợi trước mắt mà phải nhìn về lâu dài.
Sài Giang vẫn đang nghe, đối với việc lần này cô vẫn do dự. Lần trước sau khi đắc tội Du Lâm Xương, Du Lâm Xương vẫn lạnh nhạt với cô làm cô rất lo lắng. Sài Giang cũng đã gọi điện đến giải thích với Phùng Nhật Hoa, kết quả Phùng Nhật Hoa cũng không tỏ vẻ gì nhiều.
Hôm nay Sài Giang cảm thấy đây là cơ hội để hòa hoãn quan hệ với Du Lâm Xương. Cô ta nói:
- Ý của trưởng ban Hoàng rất đúng, tôi cũng vậy. Tôi cảm thấy phải nhìn thật xa. Đầu tiên là tiền thuế, sau đó là nếu mỏ than phát triển thì sẽ làm nhiều nhân viên có thêm thu nhập.
Sài Giang đứng về phía Du Lâm Xương. Du Lâm Xương trước đó cũng không tính đến, bây giờ thấy cô ta làm vậy thì cũng cười cười.
Nghe xong những người này nói, Vương Trạch Vinh biết mình không có hi vọng.
Trương Tùng vẫn cười cười nhìn mọi người, thấy đến lúc này nên hắn nói:
- Như vậy đi, mọi người biểu quyết một chút.
Trương Tùng nhìn Du Lâm Xương, Du Lâm Xương cũng gật đầu.
Mọi người thấy dáng vẻ này của Trương Tùng thì càng thêm coi trọng Du Lâm Xương. Ngay cả Trương Tùng đều phải lấy lòng Du Lâm Xương, như vậy Quán Hà sau này sẽ là thiên hạ của Du Lâm Xương.
- Được, ai không đồng ý thì giơ tay.
Trương Tùng cũng rất thú vị, nói trước người không đồng ý.
Trương Tùng vừa nói xong, Vương Trạch Vinh giơ tay lên trước, sau đó chính là Tùy Du cùng Mã Hoa Quân.
Chỉ có ba phiếu. Vương Trạch Vinh sớm biết kết quả sẽ là như vậy, nhưng vẫn cảm thấy bất đắc dĩ.
Lý Thư Vũ có chút lo lắng nhìn Vương Trạch Vinh, sau đó vội vàng nhìn xuống chén nước.
- Ừ có ba phiếu phản đối, người ủng hộ xin mời giơ tay.
Trương Tùng vừa nói xong, Du Lâm Xương liền giơ tay lên, sau đó là Điền Hưng Quốc, Sài Giang, Sở Lợi Cương, Hoàng Tổ Cường.
Lý Thư Vũ chần chờ một chút rồi cũng giơ tay lên.
Trương Tùng nói:
- Có sáu phiếu ủng hộ, bây giờ mời người bỏ cuộc giơ tay.
Nói xong Trương Tùng liền giơ tay lên, sau đó Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Tiếu Thư Thiên cũng giơ tay lên.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người nhưng không nói gì. Chuyện đến nước này thì hội nghị thường ủy Quán Hà coi như đã thông qua việc hợp tác giữa Công ty than Quán Hà và Công ty Gorg.
Trương Tùng nói:
- Xem ra người ủng hộ nhiều hơn, việc này cứ quyết định đi. Sau hội nghị kết thúc sẽ làm biên bản nộp lên cấp trên.
Tùy Du nhìn Vương Trạch Vinh một chút, trong mắt lộ ra vẻ không cam tâm.
Khi ra ngoài, Trương Tùng nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Từ từ rồi sẽ thấy.
Trương Tùng có ý gì? Vương Trạch Vinh không thể hiểu.
Vừa vào văn phòng, Vương Trạch Vinh liền nhận được điện thoại của Lý Thư Vũ.
- Trạch Vinh, việc này tôi cũng không có biện pháp.
Vương Trạch Vinh rất bất mãn với việc Lý Thư Vũ ủng hộ Du Lâm Xương. Đồng thời hắn cũng cảm thấy đáng tiếc thay cho Lý Thư Vũ.
- Tự lo cho mình đi.
Vương Trạch Vinh nói một câu xong liền tắt máy. Đường do bản thân lựa chọn, đến lúc đó có xảy ra chuyện gì cũng là do cô ta tự tìm đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...