Vương Trạch Vinh lần này bị người đâm một đao sau lưng, mặc dù không có chứng cứ nhưng hắn hiểu có khả năng nhất chính là Phó thị trưởng Cao Thiên. Cho dù không phải hắn thì cũng có quan hệ với hắn. Vu Dương đang ở nhà Vương Trạch Vinh để báo cáo các tình hình xảy ra tại Quán Hà gần đây.
Đối với đám tay chân thân tín của Vương Trạch Vinh mà nói, bọn họ cảm thấy Vương Trạch Vinh có thực lực thật lớn.
- Phó thị trưởng Vương, xem ra hôm nay có thể ở nhà ngài ăn cơm rồi.
Ngửi mùi thức ăn từ trong bếp truyền ra, Vu Dương cười nói.
- Long Hương Băng nấu ăn rất ngon, các anh nếm thử chút.
Đúng lúc này Bành Khoát cũng cười cười đi vào:
- Từ xa đã ngửi thấy mùi thơm, xem ra tôi đến kịp rồi.
Vu Dương cười nói:
- Ông đúng là ra đường bước chân phải, đến thật đúng lúc.
Vương Trạch Vinh thấy không phải một mình Bành Khoát đến, Ngô Quân Chính cũng đến.
- Sao, vết thương sao rồi?
Vương Trạch Vinh quan tâm mà hỏi. Hắn nghe thấy việc Ngô Quân Chính bị đánh, bây giờ còn có mấy chỗ chưa khỏi hẳn. Ngô Quân Chính đang định nói chuyện thì Bành Khoát đã nói:
- Thằng ranh này chạy đi xa như vậy mời người ta ăn cơm, không bị đánh mới lạ.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Ngô, việc này anh phải chú ý một chút, ảnh hưởng rất không tốt. Anh đã có gia đình, Phùng Phương lại vừa ly hôn, chẳng may có chuyện gì thì không tốt cho sự phát triển của anh.
Thức ăn rất nhanh được mang lên, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi chỉ có rượu Quán Hà thôi.
Bành Khoát cười nói:
- Rượu này là ngon nhất. Tôi đúng là thích uống rượu này.
Sau vài chén vào bụng, Bành Khoát nói:
- Phó thị trưởng Vương, tôi đoán lần này người chơi xấu sau lưng ngài là Cao Thiên. Ủy ban kỷ luật điều tra một lúc mà Cao Kiền chỉ bị phạt một năm tù, Cao Thiên lại không bị làm sao, điều này không bình thường.
Vu Dương nói:
- Theo chứng cứ mà chúng tôi năm giữ, các việc Cao Kiền làm về cơ bản đều có Cao Thiên âm thầm tham gia.
Bởi vì chứng cứ không đủ nên Vu Dương chỉ có thể đoán. Nhưng trước mặt Vương Trạch Vinh, hắn có thể nói trực tiếp ra.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bây giờ không nói đến chuyện này, tất cả đều phải có chứng cứ. Không có chứng cứ, các anh không thể bình luận lãnh đạo thành phố.
Ngô Quân Chính nói:
- Phó thị trưởng Vương nói rất đúng, mọi việc đều cần phải có chứng cứ.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết trong lần này nhất định có vấn đề. Nếu mọi người đều cho rằng là Cao Thiên làm, thì dù như thế nào Vương Trạch Vinh cũng phải thể hiện một chút, giết vài con gà nếu không uy tín của hắn cũng không còn. Sau khi ra khỏi nhà Vương Trạch Vinh, Vu Dương lập tức gọi điện thoại cho mấy cấp dưới thân tín. Thực ra cũng có một chút đầu mối, bây giờ càng phải làm tốt hơn. Bành Khoát là cục trưởng Cục Quản lý thị trường nên cũng tiếp xúc đủ loại người trong xã hội, hắn cũng có một chút đầu mối nên muốn tiến hành.
Chuyện đầu tiên sau khi đi làm đó là Vương Trạch Vinh lắng nghe báo cáo về công tác Luân chuyển đất đai. Hạng Nam đã gọi điện tới nói một việc với Vương Trạch Vinh, đó là kết luận điều tra nhanh như vậy đó là do Phó thủ tướng Lục quan tâm. Nếu Phó thủ tướng Lục quan tâm đến công tác Luân chuyển đất đai như vậy, Vương Trạch Vinh nhất định phải càng để tâm hơn khiến Phó thủ tướng Lục hài lòng. Đặc biệt nghe thấy tin Phó thủ tướng Lục có thể đến Quán Hà kiểm tra công tác Luân chuyển đất đai, hắn cảm thấy đây là cơ hội rất lớn của mình. Nghe xong báo cáo, Vương Trạch Vinh tiến hành phân công nhiệm vụ.
Mọi việc diễn ra rất bình thường, trong hội nghị thường trực ủy ban, Vương Trạch Vinh rất chăm chú lắng nghe những phân công của Du Lâm Xương, không có bất cứ chuyện gì đối đầu với Du Lâm Xương. Điều này làm cho Du Lâm Xương hơi yên tâm một chút. Làm cho Vương Trạch Vinh không thoải mái chính là tên Cao Thiên mấy lần hợp lại với Du Lâm Xương, hơn nữa lại có một Phó thị trưởng rõ ràng dựa vào Du Lâm Xương. Điều này làm cho quyền lên tiếng của Vương Trạch Vinh và Phan Tiến Di trong hội nghị không còn bao nhiêu.
Cao Thiên đúng là quá đen đủi. Vu Dương trong đợt truy quét tội phạm bắt được một tên trộm. Thằng này cung cấp một tin tức đó là có một tên Huy ca đã từng lẻn vào nhà Cao Thiên trộm rất nhiều tiền và một ít sổ sách. Sau khi nhận được tin tức này, Vu Dương đã ra lệnh cho cấp dưới nhất định phải tìm được tên Huy ca này. Sau khi toàn lực điều tra thì phát hiện tên Huy ca ở trên tỉnh thành. Vu Dương vốn là thân tín của giám đốc Lý Trấn Giang. Hắn lập tức báo tin tức này cho Lý Trấn Giang, hơn nữa cũng nói rõ tầm quan trọng của tên Huy ca này.
Nghe thấy Huy ca nắm được thứ gì đó có thể đánh ngã Cao Thiên, Lý Trấn Giang rất coi trọng và bố trí nhân viên tiến hành bắt Huy ca ở trong một câu lạc bộ. Vương Trạch Vinh cũng rất nhanh biết được tin tức. Vu Dương tự mình đến nhà Vương Trạch Vinh mà báo cáo:
- Phó thị trưởng Vương, lần này Cao Thiên xem ra khó thoát rồi.
Vương Trạch Vinh mặc dù rất vui nhưng vẫn phải nói:
- Nếu sở Công an tỉnh bắt được Huy ca thì tôi thấy cục Công an không nên nhúng tay vào.
Ý đồ của Vương Trạch Vinh rất rõ ràng, sở Công an tỉnh bắt được người là tốt nhất, do sở Công an phụ trách vụ án. Du Lâm Xương muốn trách tội cũng không thể đến người mình. Vu Dương liền nói chuyện Quán Hà không tiện tham gia với Lý Trấn Giang. Lý Trấn Giang sao không hiểu ý của Vương Trạch Vinh nên cười nói với Vu Dương:
- Các cậu đưa tài liệu đã có lên đây, việc này do sở Công an phụ trách.
Tất cả đều âm thầm tiến hành. Việc này chỉ có Vu Dương và Vương Trạch Vinh biết, Du Lâm Xương và Cao Thiên cũng không biết sở Công an đang thẩm vấn Huy ca. Tên Huy ca muốn lấy công chuộc tội nên nộp ngay sổ sách của Cao Thiên ra. Cao Thiên thực ra không tham gia vào việc này, những chuyện đó về cơ bản do vợ và con hắn làm. Quan trọng đó là vợ hắn đều lấy danh Cao Thiên đi làm. Sau khi có được chứng cứ, Lý Trấn Giang liền lập tức đến báo cáo với Phùng Nhật Hoa. Sau khi nghe xong Lý Trấn Giang báo cáo, Phùng Nhật Hoa nhìn Lý Trấn Giang mà nói:
- Cứ để đó.
Đợi Lý Trấn Giang đi ra, Phùng Nhật Hoa sa sầm mặt lại. Thành phố Quán Hà sao không ngừng xảy ra chuyện vậy, điều này sẽ khiến Trung ương thấy thế nào về năng lực của y. Phùng Nhật Hoa ngồi đó suy nghĩ một chút rồi gọi cho Trương Tùng:
- Cậu và Du Lâm Xương lên chỗ tôi ngay.
Trương Tùng và Du Lâm Xương không biết tình hình gì nhưng vẫn phải vội vàng chạy đến. Phùng Nhật Hoa đưa hồ sơ vụ án cho hai người:
- Các anh xem đi.
Trương Tùng rất nhanh đã đọc xong, Du Lâm Xương liền lấy xem.
- Tôi nên nói gì với các anh đây?
Du Lâm Xương nói:
- Tại sao có thể như vậy? Lão Cao không nên làm ra chuyện này mới phải?
Phùng Nhật Hoa nhìn Trương Tùng mà nói:
- Việc này trước đó chẳng lẽ các anh không nghe thấy gì?
Hắn đang thầm nghĩ Trương Tùng là người gây ra chuyện này. Trương Tùng vội vàng nói:
- Việc này rất kỳ quái, Quán Hà không có tin tức gì cả.
Phùng Nhật Hoa suy nghĩ một chút cũng thấy mình quá đa nghi:
- Đây là do sở Công an bắt được một tên tội phạm – Huy ca, trong lúc vô tình phát hiện tình huống. Sở Công an rất nỗ lực và thu hồi rất nhiều tiền mà tên Huy ca trộm được, còn có một ít sổ sách. Việc này mặc dù sở Công an điều tra ra, tôi cũng thấy rõ Cao Thiên không tự mình tham gia. Nhưng vợ và con Cao Thiên tự mình tiến hành, dùng quyền lực của Cao Thiên để chạy chọt, dùng rất nhiều tiền mua chuộc quan chức, thậm chí còn ra giá rõ ràng. Tôi muốn hỏi một chút, trong này có một người tên là Sướng Quý có phải là phó chủ tịch huyện rồi không?
Phùng Nhật Hoa vừa hỏi xong, Trương Tùng vội vàng nói:
- Sướng Quý đúng là phó chủ tịch huyện mà Cao Thiên cực lực đề cử.
Nói đến đây hắn không khỏi liếc nhìn Du Lâm Xương. Du Lâm Xương cũng thầm kêu đen đủi. Lúc ấy Cao Thiên không ngừng nói tốt tên Sướng Quý trước mặt hắn, càng chết người đó là tên Sướng Quý còn đưa một tờ chi phiếu cho hắn, cũng may hắn không nhận. Nghe thấy Sướng Quý quả nhiên là phó chủ tịch huyện, Phùng Nhật Hoa nói:
- Cao Thiên sẽ bị điều đi, Sướng Quý thì Quán Hà đưa ra ý kiến xử lý, tôi cố gắng dàn xếp chuyện này.
Trương Tùng biết Phùng Nhật Hoa không muốn Quán Hà có chuyện gì nữa.
Chỉ một thời gian ngắn sau Phó thị trưởng Cao Thiên bị điều đến làm trưởng phòng một sở không quan trọng trên tỉnh, đây coi như là do Phùng Nhật Hoa nhúng tay. Cao Thiên coi như bị giáng chức để xử lý. Đương nhiên đây cũng là do Du Lâm Xương nhiều lần xin xỏ. Vợ Cao Thiên cũng không tiếp tục làm việc ở đơn vị.
Rất nhiều loại suy nghĩ về việc này nhưng có một điều mọi người có thể nghĩ đến, Cao Thiên từng đối đầu với Vương Trạch Vinh. Bây giờ chẳng lẽ là lúc Vương Trạch Vinh bắt đầu trả thù?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...