Các đồng chí Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy rất nhanh chạy đến Thành phố Hoa Khê, bởi vì khoản tiền lớn của Vương Trạch Vinh xuất hiện ở huyện Khai Hà Thành phố Hoa Khê, vì thế do trưởng phòng Giám sát số ba Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy – Lý Vũ dẫn đội. Nghe thấy người trong tỉnh đến điều tra tài khoản của Vương Trạch Vinh, Thị trưởng Hoa Khê Lưu Kiến cũng thầm hoảng sợ. Hắn lén gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh biết trong tỉnh nhất định sẽ làm như vậy nên nói:
- Lão Lưu, anh yên tâm, cứ để bọn họ điều tra.
Hắn không sợ việc này, trên tỉnh có nhiều người Hạng hệ chú ý như vậy, những người đó dù muốn chỉnh hắn cũng phải có lý lẽ. Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Lưu Kiến yên tâm. Hắn cũng không hỏi gì cả, cứ để mặc người Ủy ban kỷ luật muốn làm gì thì làm. Lý Vũ là người nhiều kinh nghiệm trong tra án, sau khi đến Thành phố Hoa Khê, hắn rất nhanh đến tiểu khu Ngân Đô, nghe nói trên tỉnh đến điều tra Vương Trạch Vinh; Thượng Tiến Tường liền thấy kỳ lạ.
Lần trước Thượng Tiến Tường đến Quán Hà đã tạo quan hệ với không ít người, hắn gọi vài cuộc điện thoại là biết rõ có người muốn chỉnh Vương Trạch Vinh.
Nghĩ đến có người muốn chỉnh Vương Trạch Vinh, Thượng Tiến Tường ngồi đó mà suy nghĩ. Vương Trạch Vinh có chỗ dựa lớn là Bộ trưởng bộ Nông nghiệp như vậy thì người muốn động đến hắn nhất định phải lo lắng đến hậu quả, như vậy tức là người đó không sợ chỗ dựa của Vương Trạch Vinh.
Càng nghĩ Thượng Tiến Tường càng lo lắng. Hắn thấy cấp độ của mình quá nhỏ. Người không sợ một Bộ trưởng thì muốn bóp chết mình thật quá đơn giản.
Thượng Tiến Tường đúng là đứng ngồi không yên. Hắn hối hận vì nhận Vương Đại Hải làm bố nuôi. Hắn vốn nghĩ sau việc nhận bố nuôi sẽ có thể phát triển, bây giờ thì hay rồi. Rất nhanh tin Vương Trạch Vinh bỏ chạy truyền vào tai hắn.
Thượng Tiến Tường là người rất cẩn thận, vì xác định khả năng chân thật của việc này, hắn tự mình chạy đến Quán Hà. Thấy tình hình hắn càng thêm sợ hãi. Hắn thấy Ủy ban kỷ luật đang điều tra mạnh về Vương Trạch Vinh. Hắn gọi điện cho Vương Trạch Vinh thì biết Vương Trạch Vinh đang trên tỉnh thành. Ngay khi Thượng Tiến Tường đang lo lắng thì đám người Lý Vũ tìm đến:
- Thượng Tiến Tường, theo chúng tôi biết thì Vương Đại Hải mua một căn phòng ở đây, giá tiền là bao nhiêu?
- Đó là một căn phòng vừa phải, không đến ba trăm ngàn.
Thượng Tiến Tường đã suy nghĩ kỹ, người khác hỏi gì thì nói đó, cố gắng không có quan hệ gì với nhà Vương Trạch Vinh.
- Nghe nói lắp đặt tốn không ít tiền?
Thượng Tiến Tường nói:
- Khoảng hai ba trăm ngàn.
Lý Vũ hỏi:
- Nói như vậy căn nhà này Vương Đại Hải phải bỏ ra năm trăm ngàn?
Thượng Tiến Tường nói:
- Khoảng như vậy.
Lý Vũ hỏi:
- Anh Thượng, nghe nói anh nhận Vương Đại Hải là bố nuôi, anh có lấy tiền mua nhà của bọn họ không?
Thượng Tiến Tường vội vàng nói:
- Tôi nhận Vương Đại Hải làm bố nuôi chỉ là cho vui, không phải thật. Về phần thanh toán tiền nhà thì không phải do tôi trả, mà là do Vương Đại Hải trực tiếp thanh toán.
Thượng Tiến Tường gần như bị hỏi gì sẽ đáp đó.
Khi cuộc điều tra đang diễn ra thì Trưởng Ban tuyên giáo Thành phố Hoa Khê Lật Tuấn Tường tìm đến Lý Vũ mà nói:
- Trưởng phòng Lý, Vương Trạch Vinh từng cùng không ít người đến Vân Nam, ở đó đã tiến hành chọn đá và được năm triệu nhân dân tệ.
Nghe thấy có việc này, Lý Vũ hỏi:
- Có ai có thể làm chứng?
Lật Tuấn Tường nói:
- Việc này không phải bí mật ở Thành phố Hoa Khê, lúc ấy có không ít người thấy. Các đồng chí có thể điều tra.
Sau khi có đầu mối này, đám người Lý Vũ rất nhanh ra ra tài khoản của Vương Trạch Vinh. Thông qua kiểm tra, mọi người càng lúc càng sợ. Tiền của Vương Trạch Vinh nhiều đến độ làm người ta sợ hãi. Tiền của hắn chủ yếu là dồn vào chứng khoán. Lần đầu Vương Trạch Vinh dồn hết năm triệu mua cổ phiếu, bán ra lãi gần sáu triệu, cả vốn lẫn lãi được mười một triệu. Nhưng lúc này lại xuất hiện một vấn đề, nửa số tiền đó đã bay đi, còn lại một nửa để mua cổ phiếu. Lần sử dụng đó đến bây giờ không thay đổi. Vương Trạch Vinh mua cổ phiếu có giá hai tệ, bây giờ đã tăng lên mười lăm tệ một cổ phiếu. Như vậy Vương Trạch Vinh đã có mấy chục triệu.
Không ngờ Vương Trạch Vinh có nhiều tiền như vậy. Lý Vũ hiểu rõ tình hình liền lập tức gọi điện báo cáo cho Lương Minh Hỉ. Lương Minh Hỉ không ngờ có tình huống này. Dù từ góc độ nào thì khoản tiền của Vương Trạch Vinh không có gì mờ ám. Chuyện Vương Trạch Vinh có rất nhiều tiền đã được giải quyết. Lương Minh Hỉ đột nhiên nói:
- Anh nói Vương Trạch Vinh có lần sử dụng năm triệu không biết làm gì, vậy năm triệu đó đi đâu?
Lý Vũ nói:
- Năm triệu đó lấy từ tài khoản chứng khoán, lấy ra và không gửi vào đâu.
Lương Minh Hỉ hỏi:
- cùng ngày hôm đó có ai nhận được năm triệu không?
Lý Vũ nói:
- Chúng tôi đã điều tra, có một người được gửi năm triệu vào tài khoản. Là nguyên Phó chánh văn phòng Huyện ủy huyện Khai Hà – Giang Anh Hà.
Nghe thấy là nữ, Lương Minh Hỉ liền cảm thấy hứng thú nên hỏi:
- Vương Trạch Vinh có quan hệ gì với người phụ nữ đó không?
Lý Vũ nói:
- huyện Khai Hà từng có lời bàn tán Vương Trạch Vinh có quan hệ nam nữ với Giang Anh Hà. Nhưng sau đó Giang Anh Hà đã từ chức và đến phía nam.
Lương Minh Hỉ nghe đến đây thì cơ bản đã đoán được Vương Trạch Vinh đưa tiền cho Giang Anh Hà, sau đó Giang Anh Hà rời khỏi huyện Khai Hà.
Xem ra quan hệ nam nữ của Vương Trạch Vinh chính là người phụ nữ Giang Anh Hà này.
- Có thể liên lạc với Giang Anh Hà kia không?
Lý Vũ nói:
- Rất khó, theo chúng tôi biết thì Giang Anh Hà chưa từng về huyện Khai Hà, cũng không có cách liên lạc.
Năm triệu để một người phụ nữ rời đi, quá phóng khoáng. Lương Minh Hỉ nghĩ đến chinhs là Vương Trạch Vinh sợ người khác phát hiện của mình với Giang Anh Hà, nên đưa cho Giang Anh Hà năm triệu mà rời đi.
- Cố tìm cách liên lạc với Giang Anh Hà.
Lương Minh Hỉ nói xong liền dập máy. Hắn biết khoản tài chính lớn của Vương Trạch Vinh thì coi như không có vấn đề gì rồi. Cho dù tìm được Giang Anh Hà, Giang Anh Hà chẳng lẽ sẽ đứng ra để nói mình có quan hệ nam nữ với Vương Trạch Vinh sao? Có lẽ là rất khó. Dù cô ta có đứng ra thì cũng không có chứng cứ. Lương Minh Hỉ suy nghĩ một chút rồi nghĩ Vương Trạch Vinh đưa cho Giang Anh Hà năm triệu, nếu đưa ra thông báo trong hội nghị thường ủy thì Hạng Nam sẽ nghĩ như thế nào?
Bây giờ tội danh của Vương Trạch Vinh về cơ bản đã xong. Nhưng nơi khác lại xuất hiện vấn đề. Tổ công tác điều tra ở Huyện Đại Phường lại điều tra ra một nữ diễn viên xinh đẹp của Đoàn múa tên là Hoàng Phủ Nhược Lệ. Cô ta cũng là do Vương Trạch Vinh bố trí đến Hội liên hiệp phụ nữ. Sau khi Hoàng Phủ Nhược Lệ đến Hội liên hiệp phụ nữ thì rất nhàn hạ, ai cũng biết cô ta là do Vương Trạch Vinh điều đến, ngay cả lãnh đạo cũng phải nhân nhượng cô ta vài phần.
Hoàng Phủ Nhược Lệ đột nhiên nghe nói mình có quan hệ với Vương Trạch Vinh, cô rất oan. Đồng thời cô cũng thấy mình nên làm chút chuyện giúp Vương Trạch Vinh. Cho nên khu Ủy ban kỷ luật hỏi cô có quan hệ với Vương Trạch Vinh không, cô lập tức tỏ vẻ mình có thể đến bệnh viện kiểm tra. Nếu mình vẫn còn trinh thì nói rõ cô không có quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Kết quả đúng là cô gái này còn trinh.
Hai người phụ nữ, một là Phùng Phương, người phụ nữ này rất có thể có quan hệ với Ngô Quân Chính, như vậy không thể có quan hệ với Vương Trạch Vinh. Một cô gái khác là Hoàng Phủ Nhược Lệ thì còn trinh.
Theo thời gian tất cả khả năng nói Vương Trạch Vinh tồn tại vấn đề nam nữ đã bị chứng minh là giả. Lương Minh Hỉ phải tiến hành báo cáo trong hội nghị thường ủy. Mặc dù mọi người không tỏ thái độ về chuyện của Vương Trạch Vinh nhưng đều coi trọng. Lương Minh Hỉ nói:
- Từ cuộc điều tra về đồng chí Vương Trạch Vinh, chúng ta đã có kết quả. Đầu tiên là quan hệ nam nữ của Vương Trạch Vinh thì không có chứng cứ rõ ràng. Tiếp theo là chuyện can thiệp vào hệ thống công an, tư pháp thì qua cuộc điều tra đã thấy cục trưởng cục Công an Vu Dương do Vương Trạch Vinh đề bạt, giữa hai người có quan hệ. Nhưng không có chứng cứ Vương Trạch Vinh can thiệp vào hệ thống công an. Thứ ba là vấn đề tài chính, Vương Trạch Vinh đúng là có tiền, nhưng tất cả tiền là do Vương Trạch Vinh chọn đá ở Vân Nam được năm triệu, sau đó đầu tư vào chứng khoán.
Sau khi giới thiệu đến đây, Lương Minh Hỉ nói thêm:
- Có một điểm duy nhất khó hiểu đó là Vương Trạch Vinh từng lấy ra năm triệu, mà cùng ngày hôm đó, cùng một ngân hàng, nguyên Phó chánh văn phòng Huyện ủy huyện Khai Hà – Giang Anh Hà cũng có thêm năm triệu. Chúng tôi phân tích thì cho rằng rất có thể Vương Trạch Vinh đưa năm triệu cho Giang Anh Hà. Về phần tại sao thì không thể giải thích.
Lương Minh Hỉ nói xong liền lén nhìn Chương Kiều Cương và Trương Tất Trường. Hắn biết hai người này sau khi về sẽ lập tức báo cáo với Hạng Nam, mặc dù không tìm được vấn đề của Vương Trạch Vinh, nhưng cũng có thể gây phiền phức cho Vương Trạch Vinh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...