Tổ chuyên gia kết thúc, Ngũ Toa Đức cũng đã về trên thành phố. Vương Trạch Vinh không quá lo lắng đến việc xây dựng Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường. Có Phó chủ tịch Bạch Hán Tùng ủng hộ thì việc này về cơ bản không có vấn đề gì.
Thư ký Hác Duệ Bân đi vào nói với Vương Trạch Vinh:
- Chủ tịch Vương, có mấy người nói là ở Tập đoàn Y dược tỉnh nói muốn đến gặp ngài. Ngài có gặp không?
- Tập đoàn Y dược tỉnh?
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút quan hệ của mình thì thì thấy không có mà. Chẳng qua có lẽ là bọn họ chú ý đến Luân chuyển đất đai nên nói với Hác Duệ Bân:
- Mời bọn họ vào đi.
Hác Duệ Bân đi ra ngoài một lát rồi dẫn người vào. Vương Trạch Vinh cảm thấy hơi quen một chút. Hắn đột nhiên nghĩ đến một người đã xuất hiện trong Hội chợ thương mại, còn hỏi về chuyện Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Lúc ấy Vương Trạch Vinh nghe được người này họ Hoàng.
Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên chủ động đưa tay ra bắt tay người này:
- Không biết anh Hoàng tìm tôi có chuyện gì?
Thấy Vương Trạch Vinh nhận ra mình, người này cười ha hả nó:
- Chủ tịch Vương, tôi xin tự giới thiệu tôi là Hoàng Hải Quý – Chủ tịch Tập đoàn Y dược tỉnh.
Nghe người này xưng là Chủ tịch Tập đoàn Y dược tỉnh, Vương Trạch Vinh hơi động một chút. Có lẽ người này đến nói chuyện đầu tư nên vội vàng mời bọn họ ngồi xuống.
Hác Duệ Bân vào rót trà cho mọi người. Cùng đi với Hoàng Hải Quý gồm một nam một nữ trông khá khôn khéo.
Hoàng Hải Quý sau khi ngồi xuống liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Chủ tịch Vương, gần đây tôi đã tiến hành tìm hiểu tình hình Huyện Đại Phường. Huyện Đại Phường rất thích hợp trồng trọt dược liệu, dược liệu tự nhiên ở Huyện Đại Phường cũng rất phong phú và có giá trị lớn. Đương nhiên chủ yếu là chúng tôi cảm thấy hứng thú với chính sách phát triển kinh tế của Huyện Đại Phường. Sau cuộc họp cổ đông, chúng tôi chuẩn bị đầu tư 50 triệu xây dựng một cơ sở dược liệu ở Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền rất vui. Hắn vội vàng nói:
- Không biết các anh định xây dựng cơ sở dược liệu này như thế nào?
Hoàng Hải Quý nói:
- Là như thế này. Chúng tôi chuẩn bị phổ biến mô hình công ty, trụ sở, dược liệu ở Huyện Đại Phường.
Nghe vậy Vương Trạch Vinh liền hỏi:
- Vậy nhân viên trồng trọt thì các anh định như thế nào?
Hoàng Hải Quý noi:
- Việc này cần Huyện Đại Phường ủng hộ. Đến lúc đó chúng tôi chuẩn bị tập huấn 20 ngàn nhân viên trồng trọt.
- Thu nhập của nông dân sẽ như thế nào?
Vương Trạch Vinh quan tâm nhất chính là việc này.
Hoàng Hải Quý nói:
- Đất trồng dược liệu, chúng tôi sẽ tính theo giá Luân chuyển đất đai mà trả theo từng tháng. Chúng tôi tính sơ bộ thì thu nhập từ một mẫu trồng trọt dược liệu là khoảng ngàn tệ, như vậy cao hơn nhiều so với giá thuê hiện nay. Nếu như các hộ nông dân không đạt được nguồn thu như tiền thuê đất, công ty chúng tôi sẽ trợ cấp. Các đất cho thuê khi thu hoạch dược liệu sẽ bán cho công ty chúng tôi với giá thấp hơn giá thị trường 10%. Giống, phân bón, kỹ thuật toàn bộ do chúng tôi phụ trách.
Vương Trạch Vinh nói:
- Ý của anh là nói đầu tiên sẽ đảm bảo tiền cho thuê đất của Nguyễn Dũng. Sau đó dược liệu mà nông dân trồng ra, công ty anh sẽ thu mua hết, giá thu mua sẽ thấp hơn giá thị trường 10%.
Hoàng Hải Quý gật đầu nói:
- Đúng thế, tôi chính là ý này. Mục đích chính là tạo dựng thị trường. Đương nhiên công ty chúng tôi cũng định xây dựng thị trường dược liệu khổng lồ ở Huyện Đại Phường.
Thấy Tập đoàn Y dược tỉnh đã nghĩ đến đủ các điều, chính sách này hoàn toàn là giúp đỡ nông dân Huyện Đại Phường. Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nhìn Hoàng Hải Quý. Hoàng Hải Quý thấy thế liền nói:
- Đầu tiên nói rõ một điểm, Huyện Đại Phường trồng ra dược liệu có giá trị không cao. Thứ hai, tôi là bạn thân của Chu Duy Chính.
Lúc này Vương Trạch Vinh mới biết Hoàng Hải Quý là người mà Chu Duy Chính giới thiệu tới:
- Có cơ sở dược liệu này của các anh là giải quyết được vấn đề lớn của nông dân Huyện Đại Phường.
Hoàng Hải Quý nói:
- mấy tháng nay tôi đi rất nhiều nơi quanh Huyện Đại Phường, cảm thấy có mấy xã ở Huyện Đại Phường có thể tiến hành trồng trọt trên quy mô lớn. Hy vọng Chủ tịch Vương có thể mau chóng cung cấp đất trồng được dược liệu.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đây là chuyện lớn nên tôi sẽ báo cáo với Huyện ủy. Đến lúc đó sẽ ký biên bản với các anh?
Vương Trạch Vinh biết mình không phải chuyên gia trong lĩnh vực này, đến lúc đó tự nhiên phải phái người đến bàn bạc các chi tiết cụ thể.
Hoàng Hải Quý gật đầu nói:
- Nên làm như vậy.
Nghe Vương Trạch Vinh báo cáo Tập đoàn Y dược tỉnh muốn xây dựng cơ sở dược liệu lớn ở Huyện Đại Phường, mắt La Trung Hoa mở to. Việc này thực tế hơn Luân chuyển đất đai rất nhiều. Hắn coi trọng việc này hơn. Theo suy nghĩ của hắn, Luân chuyển đất đai chưa có chính sách của quốc gia nên khá mạo hiểm. Nhưng xây dựng cơ sở dược liệu lại không mạo hiểm như vậy nên vội vàng nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, việc này là chuyện lớn, tôi phải lập tức báo cáo với Thị ủy, tranh thủ mau chóng ký hợp đồng.
Vương Trạch Vinh ra khỏi phòng làm việc của La Trung Hoa liền gọi điện cho Chu Duy Chính.
- Lão Chu, Tập đoàn Y dược tỉnh là như thế nào?
Vương Trạch Vinh trực tiếp hỏi.
- Trạch Vinh, bọn họ quyết định xây dựng cơ sở dược liệu chứ?
- Đúng thế, hôm nay bọn họ tìm tôi nói về chuyện này. Tôi không hiểu mấy về bọn họ.
Chu Duy Chính cười nói:
- Chú mày cứ yên tâm, Tập đoàn Y dược tỉnh chủ yếu tiến hành trồng dược liệu, sản xuất thuốc, các thiết bị y tế... phạm vi kinh doanh rất rộng. Công ty không có vấn đề gì, Chủ tịch công ty là Hoàng Hải Quý cũng rất có năng lực.
Nghe đến đây Vương Trạch Vinh liền yên tâm mà nói với Chu Duy Chính:
- Bọn họ đăng ký tài chính mới có vài trăm triệu, nếu bỏ ra 50 triệu để xây dựng cơ sở dược liệu có được không vậy?
Chu Duy Chính cười nói:
- Nếu không được thì anh ta đã không chạy đến Huyện Đại Phường để làm cơ sở dược liệu. Huyện các cậu là huyện nghèo, trên tỉnh có chính sách giúp đỡ, Hoàng Hải Quý là người có năng lực mạnh mẽ nhất định sẽ thông qua quan hệ mà có được chính sách. Đến lúc đó cậu phối hợp với bọn họ một chút. Đương nhiên trong huyện cũng sẽ được chỗ tốt.
Bây giờ Vương Trạch Vinh đã hoàn toàn yên tâm.
Bây giờ cẩn thận suy nghĩ thì trong toàn huyện ngoại trừ thị trấn Vương Gia Bá về cơ bản đã làm xong Luân chuyển đất đai, các xa, thị trấn khác mới bắt đầu, còn có rất nhiều đất không được dùng đến.
Về đến văn phòng, Vương Trạch Vinh nói với Hác Duệ Bân:
- Thông báo với các Phó chủ tịch tham gia họp thường trực ủy ban.
Thời gian này các phó chủ tịch huyện rất bận, các hạng mục công việc đột nhiên tăng mạnh, khối mà mọi người phụ trách cũng đều bận rộn. Chẳng qua đối với mọi người mà nói thì tình hình bây giờ làm bọn họ rất vui. Có việc làm là có thể thể hiện quyền uy của mình. Trước kia có thể không cần phó chủ tịch huyện, nhưng bây giờ đi đến đâu đều được đón tiếp long trọng.
Nghe nói tổ chức hội nghị thường trực ủy ban, mọi người cảm thấy Vương Trạch Vinh có việc lớn cần công bố, vì vậy đều đến ngay.
Ba người gồm trưởng phòng tài chính Lưu Kiến, Chánh văn phòng Ủy ban huyện Ôn Hòa Lâm, Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai Tấn Tổ Nghĩa cũng được tham gia hội nghị.
Khương Khai Đại cười hì hì nói:
- Mọi người vất vả rồi.
Chu Liên Khánh cũng nói:
- Không ngờ năm nay lại nhiều việc như vậy. Một tháng nay làm được các việc tương đương cả năm trước.
Ôn Hòa Lâm nói tiếp:
- Sau khi thông đường thì Huyện Đại Phường như mới được nối liền với bên ngoài vậy, ngay cả lãnh đạo cấp trên cũng thường xuyên đến kiểm tra, chỉ đạo công tác.
Chiêm Lệ Quyên hỏi:
- Hôm nay Chủ tịch Vương đột nhiên triệu tập hội nghị thường trực ủy ban không biết có nội dung gì mới?
Khương Khai Đại nói:
- Chủ tịch Vương là người vì công việc. Quần chúng Huyện Đại Phường bây giờ đúng là rất khen ngợi Chủ tịch Vương.
Hứa Tại Bảo thầm nghĩ: “Khương Khai Đại này đúng là đáng phục, nịnh bợ Chủ tịch Vương ngay trước mặt mọi người” mặc dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng hắn cũng rất phục Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh và Mã Giới Yên vừa cười vừa nói đi vào.
Vương Trạch Vinh nói:
- Công tác thu hút đầu tư của huyện lại có hiệu quả. Tập đoàn Y dược tỉnh coi trọng Huyện Đại Phường chúng ta. Hôm nay đã đến và bàn bạc về sơ bộ với tôi, chuẩn bị đầu tư 50 triệu xây dựng cơ sở dược liệu khổng lồ ở Huyện Đại Phường, cần khoảng một trăm ngàn mẫu. Đến lúc đó Tập đoàn Y dược tỉnh sẽ tiến hành tập huấn cho 20 ngàn nông dân Huyện Đại Phường. Dùng mô hình công ty, trụ sở, dược liệu. Mặc dù nội dụng cụ thể còn đợi bàn bạc nhưng việc này nếu thành công thì thu nhập mỗi mẫu trồng dược liệu có thể đạt được một ngàn tệ.
Mã Giới Yên nói thêm:
- Tập đoàn Y dược tỉnh đồng ý phụ trách tiền thuê đất. Dược liệu trồng được sẽ do công ty thu mua hết với giá thấp hơn giá thị trường 10%. Ngoài ra còn muốn xây dựng một thị trường thuốc khổng lồ.
Chiêm Lệ Quyên nói:
- Như vậy thì không lo không ai thuê đất rồi.
Lưu Kiến nói:
- Đây là chuyện lớn. 20 ngàn nông dân được tập huấn, nói cách khác tức là 20 ngàn gia đình có lợi từ việc này. Nếu như có thể thành công thì còn có thể kéo theo rất nhiều ngành khác, Huyện Đại Phường rất nhanh trở thành thành trụ sở quan trọng trồng dược liệu, như vậy càng có lợi hơn.
Tấn Tổ Nghĩa nói:
- Một trăm ngàn mẫu đất này sẽ cho thuê với phương thức mới. Mặc dù cách cho thuê khác bây giờ, vẫn là do nông dân tự mình trồng trọt. Cứ như vậy sẽ có một nhóm lớn nông dân ra ngoài làm thuê trở về, việc này cũng phải suy nghĩ.
Vương Trạch Vinh nói:
- Một trăm vạn mẫu đâu xây dựng cơ sở dược liệu là chuyện rất lớn, nó quan hệ đến mấy chục ngàn hộ dân. Tôi ở đây sẽ bố trí một chút. Phó chủ tịch Chiêm phụ trách công tác phòng Chiêu thương, phải tập trung đội ngũ có khả năng cao bàn bạc hợp đồng với Tập đoàn Y dược tỉnh. Đồng chí Tấn Tổ Nghĩa nhất định phải quản lý tốt đất trồng trọt.
Vương Trạch Vinh gần như an bài công tác cho từng người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...