Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra được vì hội nghị hôm nay Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm đã làm không ít công việc.
Nhìn Hoa Thái Tường, Vương Trạch Vinh thấy vẻ mặt y rất khó coi, người như mất hết sức lực.
Hắn lại nhìn sang Ngô Tán Lâm thì thấy đối phương ngồi ngẩn ra ở đó, một trong ngũ kiệt trước đây coi như đã xong.
Chu Toàn Trùng ngồi đó mà không ngừng run lên, không biết là khẩn trương hay tức giận nữa.
Thoáng cái có bốn ủy viên mất chức khiến không khí phòng hội nghị trở nên rất khẩn trương.
Bí thư Trịnh nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Lần này Trung ương Đảng không hy vọng tạo tiếng vang quá lớn nên ngoài đồng chí Chu Toàn Trùng ra, ba đồng chí còn lại không có biến hoá gì. Chẳng qua các đồng chí này không có quyền biểu quyết trong hội nghị Bộ Chính trị, công việc của bọn họ thì mọi người cũng có thể bàn bạc một chút.
Sau đó một vài nhân viên công tác tiến vào mời bốn người Hoa Thái Tường đi ra ngoài.
Mọi người nhìn bốn người và biết bắt đầu từ bây giờ bọn họ đã ngã xuống.
Thấy bốn người không có động tác phản kháng, ai cũng biết đối mặt tình hình này thì có phản kháng cũng vô dụng. Mất quyền lực thì bọn họ sẽ không còn là gì nữa.
Ở Trung Quốc chỉ cần quân đội không đứng bên bọn họ thì bọn họ không có sức phản kháng gì.
Vương Trạch Vinh cũng nhìn bốn người. Hắn biết bốn người này sẽ không còn cơ hội trở lại nữa.
Chẳng qua nghĩ đến việc này Vương Trạch Vinh cũng biết bọn họ vừa xuống thì tw sẽ tăng nhanh lực độ điều chỉnh, chỉ một trong thời gian ngắn sau đây thì nhân viên của bốn người Hoa Thái Tường sẽ được thay hết.
Chỉ cần làm xong việc này thì đám người Hoa Thái Tường sẽ không còn cơ hội trở lại.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ như vậy, mọi người cũng thế. Ai cũng hiểu lần này Chu Toàn Trùng coi như là kẻ chịu đòn nặng nhất.
Bí thư Trịnh lại lên tiếng.
- Thưa các đồng chí, bài học này rất sâu sắc. Nhưng tôi tin hầu hết đồng chí là có thể tin cậy, hơn nữa sau chuyện này đội ngũ của chúng ta sẽ càng thêm trong sạch, càng thêm có sức chiến đấu.
Ủy viên trưởng tiếp lời:
- Trung Quốc cần là Đảng thanh liêm, từ việc biểu quyết vừa rồi tôi đã thấy được hy vọng của Trung Quốc. Tôi cho rằng mọi người không nên bị việc này ảnh hưởng, quan trọng nhất là đoàn kết xung quanh Trung ương Đảng, trên dưới một lòng làm tốt công việc.
Tiếu Chính Xương cũng thở dài nói:
- Ở chuyện này tôi cho rằng chúng ta cần ghi nhớ bài học này, dù bất cứ lúc nào cũng không được buông lỏng cảnh giác. Công tác chống tham nhũng liên quan đến sự sống còn của Đảng. Tôi tin sau chuyện này Trung Quốc sẽ có phát triển nhanh hơn nữa.
Chu Trạch Cương nói:
- Bốn người bọn họ xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng đến các công việc của chúng ta, Trung ương cần nhanh chóng tiếp nhận công việc của bọn họ.
Chu Trạch Cương nói đến việc phân chia lại quyền lực là điều mọi ủy viên quan tâm nhất. Đây mới là điều quan trọng, nhất là vị trí của Hoa Thái Tường.
Có không ít người nhìn Vương Trạch Vinh đang cúi đầu ghi chép. Hôm nay có phải Vương Trạch Vinh sẽ được tăng thêm quyền lực hay không?
Nhìn Vương Trạch Vinh còn đầy sức sống và trẻ tuổi, các ủy viên đều cảm thấy mình đã già.
Quả nhiên Bí thư Trịnh nói:
- Điều đồng chí Trạch Cương nói rất đúng. Tôi vừa nãy cũng đã nói đến việc này. Các lão đồng chí trong quân đội như Ngô lão đề nghị công việc của đồng chí Hoa Thái Tường sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh tiếp nhận. Do còn hơn năm nữa mới tới Đại hội Đảng nên chức vụ hiện tại của đồng chí Vương Trạch Vinh không thay đổi nhưng trong hội nghị thường vụ Bộ Chính trị sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh thay đồng chí Hoa Thái Tường tham gia, do đồng chí Vương Trạch Vinh tiến hành biểu quyết.
Vấn đề này có không ít ủy viên được người đứng sau mình thông báo. Mặc dù biết nhưng bây giờ một lần nữa nghe cũng không khỏi làm cho người ta giật mình. Từ phân công như thế này thì Vương Trạch Vinh coi như được xác định làm người kế nghiệp.
Nghĩ đến độ tuổi của Vương Trạch Vinh, lại nhìn Bí thư Trịnh, mọi người biết Vương Trạch Vinh và Bí thư Trịnh thật sự đã thành đồng minh.
Nếu nói Hoa Thái Tường mà thành người kế nghiệp sẽ là uy hiếp đối với Bí thư Trịnh. Bây giờ Vương Trạch Vinh thành người kế nghiệp thì khóa tới hắn cũng chỉ là Phó chủ tịch, như vậy không thể là mối uy hiếp đối với Bí thư Trịnh.
Mâu thuẫn ở cao tầng Trung Quốc về người kế nhiệm Bí thư Trịnh đã được hóa giải, đường phát triển của Vương Trạch Vinh đã được mở ra.
Bí thư Trịnh nghiêm túc nói:
- Các lão đồng chí trong quân đội đều tán thành ý tưởng này. Tôi thấy làm như vậy sẽ không khiến nước ta bị động, tôi cũng tán thành ý kiến này. Sau đây mời mọi người phát biểu.
Ủy viên trưởng Lý cười nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh phát triển như thế nào thì mọi người đều biết. Đặc biệt khi đấu tranh chống tập đoàn lợi ích kia, biểu hiện của đồng chí Vương Trạch Vinh là rất xuất sắc. Tôi cho rằng đồng chí Vương Trạch Vinh có đủ năng lực đảm nhiệm công việc của Hoa Thái Tường.
Giữa Ủy viên trưởng Lý và Vương Trạch Vinh sớm có quan hệ thân thiết. Vì thế nếu Vương Trạch Vinh lên chức làm Phó chủ tịch cũng phù hợp với lợi ích Lý gia. Ủy viên trưởng đương nhiên phải khen Vương Trạch Vinh vài câu.
Việc này thực ra sớm được xác định, bây giờ đưa ra hội nghị Bộ Chính trị chẳng qua chỉ là cho đúng trình tự.
Tiếu Chính Xương mỉm cười nói:
- Tôi cũng ủng hộ.
Chu Trạch Cương nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh là người giỏi làm công tác kinh tế, tôi vốn muốn đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách mảng kinh tế cho mình nhưng bây giờ xem ra Ngô lão nhìn xa hơn, tôi ủng hộ ý kiến này.
Sau đó mỗi người cũng lên tiếng tỏ vẻ đồng ý.
Thấy mọi người đã lên tiếng hết, Bí thư Trịnh nói:
- Mọi người đã nói ra ý kiến của mình, bây giờ xin mời mọi người giơ tay biểu quyết.
Tất cả 20 người đều giơ tay lên.
Vương Trạch Vinh thấy mọi người đều giơ tay, hắn cũng giơ tay lên. Ở tình hình này thì hắn không cần khiêm tốn làm gì.
- Rất tốt, toàn bộ đã thông qua.
Bí thư Trịnh đến bây giờ mới coi như hoàn toàn yên tâm.
Nói thật Bí thư Trịnh hy vọng việc này được thuận lợi thông qua, như vậy việc ngài tiếp tục làm Tổng bí thư khóa tới mới giảm đi nhiều lực cản.
Bí thư Trịnh vừa nói xong, phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay rung trời.
Nghe tiếng vỗ tay của mọi người, Vương Trạch Vinh đứng lên cúi người với mọi người và chân thành nói:
- Cảm ơn Trung ương Đảng, cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi. Nói thật tôi bây giờ rất kích động, tôi đang đã và sẽ trưởng thành dưới sự bồi dưỡng của Đảng. Không có tổ chức quan tâm, giúp đỡ thì tôi không thể đi tới vị trí ngày hôm nay.
Nói vài câu, hắn ngồi xuống.
Bí thư Trịnh cười nói:
- Thưa các đồng chí, nội dung hội nghị hôm nay là tuyệt mật, yêu cầu mọi người không được truyền ra ngoài.
Để mọi người có thời gian suy nghĩ một chút, Bí thư Trịnh nói tiếp:
- Với nội dung công việc của đồng chí Vương Trạch Vinh đã quyết định đồng chí Vương Trạch Vinh sẽ được bồi dưỡng làm lãnh đạo khóa tới. Tôi hy vọng trong công việc sau đây mọi người hết sức phối hợp với đồng chí Vương Trạch Vinh. Đồng chí Vương Trạch Vinh cũng cần nhanh chóng đề cao năng lực của mình.
Câu này của Bí thư Trịnh có nghĩa gì mọi người đều hiểu. Đó chính là bắt đầu từ bây giờ địa vị trong Đảng của Vương Trạch Vinh đã được xác lập.
Chánh văn phòng Trung ương Đảng đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh nói nhỏ với hắn vài câu, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu nhìn Bí thư Trịnh thì thấy Bí thư Trịnh đang nở nụ cười với mình.
Vương Trạch Vinh đứng lên cầm sổ đi tới ngồi tại vị trí mà Hoa Thái Tường vừa ngồi.
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, mỗi người đều nhìn Vương Trạch Vinh. Lúc này trong phòng chỉ còn tiếng bước chân của Vương Trạch Vinh.
Nhìn Vương Trạch Vinh mà tâm trạng các vị ủy viên khá phức tạp.
Vương Trạch Vinh cứ như vậy đi tới trước vị trí mà Hoa Thái Tường vẫn ngồi, hắn nhìn một vòng rồi nghiêm túc ngồi xuống.
Thấy Vương Trạch Vinh đã ngồi, không biết sao có không ít người khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...