Hôm nay Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Hắn đã dùng hai loại biện pháp khác nhau để hóa giải nguy cơ, còn khiến mọi người phải phán đoán. Đây coi như một lần thành công của hắn.
Khi Vương Trạch Vinh vào nhà, ba ông lão đều nhìn hắn.
Vừa nãy bọn họ nói chuyện chủ yếu là tìm cách giúp Vương Trạch Vinh nhanh lấy lại bình tĩnh sau chuyện hôm nay. Vương Trạch Vinh dù sao cũng còn trẻ, đột nhiên bị nhiều Ủy viên Bộ Chính trị chỉ trích như vậy thì có thể sẽ rất buồn bực.
Nhìn Vương Trạch Vinh, ba ông lão đều có chút khó hiểu. Từ vẻ mặt Vương Trạch Vinh thì không thấy hắn buồn bực.
Vương Trạch Vinh chào ba người và ngồi xuống. Hắn có thể hiểu tâm trạng của ba người vì các ông rất quan tâm đến hắn.
- Trạch Vinh, tình hình thế nào cháu?
Uông Nhật Thần quan tâm hỏi.
Vương Trạch Vinh chỉ giấu chuyện mình dùng quan khí còn đâu đều nói thật tình hình hội nghị hôm nay ra.
Nội dung hội nghị hôm nay cũng không có nhiều điều bí mật khiến cho hắn cần giấu cả.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, ba người đều nhíu mày. Chuyện trong hội nghị bọn họ cũng không hiểu sao lại loạn như vậy.
Vệ Hồng Lâm suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chỉ có thể dùng chữ quái để hình dung hội nghị hôm nay.
Hạng Nam cũng nói:
- Trạch Vinh, ý của Chu Thế Khánh thì bố có thể đoán ra một chút. Chu Thế Khánh rất thông minh, lần trước y phán đoán sai tình hình nên đặt nhầm mục tiêu. Y vốn hoàn toàn có thể cạnh tranh với Lý Kiền Ý, kết quả lại nhằm vào con, lực lượng phân tán khiến Lý Kiền Ý có thể thừa cơ mà lên. Hơn nữa Bí thư Lâm cuối cùng cũng ủng hộ Lý Kiền Ý nên khiến Chu Thế Khánh thất bại. Bây giờ Lý Kiền Ý là Phó thủ tướng thường trực, Chu Thế Khánh phát hiện lực lượng của mình không đủ để ủng hộ mình tiến lên, lúc này mới muốn tìm đồng minh. Y biết Trạch Vinh cuối cùng không có vấn đề gì mấy, dù sao thái độ của Bí thư Trịnh là rất quan trọng. Vì thế Chu Thế Khánh đứng về phía Trạch Vinh để cho chút ân tình, coi như là cơ sở để sau này tạo quan hệ.
- Hoa Thái Tường chẳng lẽ không nghĩ đến điểm này sao bố?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Hạng Nam mỉm cười nói:
- Hoa Thái Tường đương nhiên nghĩ đến, chủ yếu y cũng muốn dùng hội nghị lần này để thử thái độ của mọi người. Nhất là thái độ của Bí thư Trịnh đối với con.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Phân tích rất đúng. Chu Thế Khánh nếu muốn trở lại thì cần có đồng minh rất mạnh. Trong Bộ Chính trị y mặc dù coi Trạch Vinh là uy hiếp nhưng sau khi Lý Kiền Ý lên, y mới phát hiện Chu Thế Khánh mới là đối thủ thực sự của mình. Y đã phân tích trước và biết Lý Kiền Ý sẽ tham gia vào việc chèn ép Trạch Vinh. Tuy nói Lý Kiền Ý có thái độ khác lạ nhưng Chu Thế Khánh cũng hiểu thông qua việc này thì quan hệ giữa Lý Kiền Ý và Trạch Vinh sẽ có vết rạn, chỉ cần hoạt động tốt là Chu Thế Khánh sẽ một lần nữa hợp tác được với Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh thầm gật đầu với hai người. Trong chính trị không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Nếu Lý Kiền Ý đã có suy nghĩ như vậy, hắn cũng phải một lần nữa đánh giá lại quan hệ với Lý Kiền Ý. Chu Thế Khánh và hắn mặc dù từng có mâu thuẫn nhưng vì chống lại các thế lực khác thì sao hắn không thể liên minh với Chu Thế Khánh lần nữa?
Uông Nhật Thần lắc đầu nói:
- Hội nghị hôm nay diễn ra theo thứ không ai đoán được, chuyện không nên xảy ra đã xảy ra. Tôi đúng là không biết nên nói như thế nào, chỉ có thể nói Trạch Vinh được ông trời che chở mà hóa giải nguy cơ lần này.
Mọi người liền cười phá lên.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Trạch Vinh khen Thi Xương Vũ đúng là nước cờ hay. Bây giờ tôi đoán Thi Xương Vũ có lẽ đang rất buồn bực.
Uông Nhật Thần nói:
- Lý Kiền Ý có lẽ đã đề phòng với Trạch Vinh. Y vốn là như vậy, nếu không phải trong lúc nhất thời Bí thư Lâm không có người dùng thì y không thể được Bí thư Lâm ủng hộ. Lý Kiền Ý có năng lực, cũng có mưu kế nhưng khuyết điểm lớn nhất của y chính là sự đề phòng của y lớn hơn năng lực. Trạch Vinh và y vốn đang hợp tác tốt, bây giờ y thay đổi thì việc hợp tác với y phải xem lại.
Hạng Nam suy nghĩ một chút rồi nói:
- Thông qua mọi người tìm hiểu thì Lý Kiền Ý lần này sẽ phối hợp với Hoa Thái Tường. Kết quả không biết sao lại thành như vậy. Lý Kiền Ý lâm trận lùi bước, tôi nghĩ việc này có quan hệ với Bí thư Trịnh. Có lẽ Bí thư Trịnh ép Lý Kiền Ý làm như vậy.
Chuyện của Lý Kiền Ý có lẽ chỉ có thể giải thích bằng cách này mới rõ ràng.
Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:
- Tôi cũng nghĩ chỉ có thể là như vậy. Bên ngoài từng có lời đồn nói là Bí thư Lâm ở việc đối xử với Trạch Vinh và Lý Kiền Ý thì ngài coi trọng Trạch Vinh hơn. Tôi nghĩ Bí thư Lâm chắc biết tình hình nên mới ra lệnh cho Lý Kiền Ý.
Ba ông lão gần như xác định việc này do Bí thư Lâm yêu cầu, Vương Trạch Vinh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hạng Nam cũng biết chuyện Vương Trạch Vinh là nhân viên Thập cục, qua đó Vương Trạch Vinh có quan hệ rất sâu với Bí thư Lâm.
Uông Nhật Thần cũng đến chuyện Uông Kiều. Ông nghĩ Vương Trạch Vinh tính ra cũng có quan hệ họ hàng với Lâm gia, Bí thư Lâm nhất định sẽ suy nghĩ đến quan hệ này mà giúp Vương Trạch Vinh.
Đối với việc của Lý Kiền Ý, mọi người rất tự nhiên nghĩ Bí thư Lâm giúp mà thôi.
Vương Trạch Vinh cười cười nhìn ba người. Hắn không thể nói do mình dùng quan khí nên mới đạt kết quả đó. Hắn cảm thấy ba người hiểu như vậy cũng tốt, đỡ cho suy nghĩ quá nhiều.
- Hừ, Lý Kiền Ý có tâm kế quá sâu, sau này Trạch Vinh nhất định phải cẩn thận hơn mới được. Việc Trạch Vinh khen Thi Xương Vũ đã làm cho Lý Kiền Ý nghi ngờ Thi Xương Vũ. Hai người này kiểu gì cũng có chuyện.
Uông Nhật Thần cười phá lên nói.
- Trạch Vinh, con thấy sao về hội nghị hôm nay?
Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói.
Vương Trạch Vinh cũng đã sớm phân tích tình hình hội nghị, cũng chỉ có hắn mới biết nguyên nhân thật trong đó.
Vương Trạch Vinh cũng có tức giận với Lý Kiền Ý. Hắn đối xử với Lý Kiền Ý là tốt, cũng đã nghĩ tìm cách giúp Lý Kiền Ý lên chức. Vương Trạch Vinh cũng tin vào lực lượng của mình. Chỉ cần lực lượng của hắn tham gia vào đội ngũ của Lý Kiền Ý, giúp Lý Kiền Ý tiến thêm bước nữa không phải là vô vọng. Nhưng hội nghị hôm nay khiến Vương Trạch Vinh không thể tin Lý Kiền Ý nữa.
Nghe Hạng Nam hỏi, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Từ tình hình hội nghị hôm nay có thể thấy con có quá ít đồng minh trong Bộ Chính trị, việc này cần nhanh chóng điều chỉnh mới được. Dù cho có lực lượng lớn đến đâu ở địa phương nhưng đến Bộ Chính trị cũng cần có người giúp mình.
Hạng Nam gật đầu nói:
- Các Ủy viên khóa mới không phải là một thể thống nhất, mọi người đang tiến hành chỉnh hợp, cũng cần phải thể hiện bản lĩnh của mình. Trạch Vinh, con ở Trung ương có vài vấn đề. Tuy nói con quan hệ tốt với đám thiếu gia Bắc Kinh, cũng được bọn họ ủng hộ nhưng đó chỉ là ở địa phương mà thôi. Lực lượng của bọn họ cũng khó dính tới tầm Bộ Chính trị.
Uông Nhật Thần nói:
- Bây giờ khác trước đây là mọi người giúp cháu, cháu giờ là giúp mọi người.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Trạch Vinh, ông thấy cháu cũng nên bắt đầu nghiên cứu chuyện Trung ương, đừng chỉ chú ý mỗi Hải Đông. Các Ủy viên Bộ Chính trị đều có ý thức kết hợp với nhau, cháu cũng đã thấy tình hình hôm nay rồi đó, nếu không có một người đứng ra nói giúp thì rất nguy hiểm.
Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu, hắn cũng công nhận câu này. Hắn biết mình không thể dùng quan khí mãi ở Bộ Chính trị.
Ba ông lão đều là người có kinh nghiệm chính trị phong phú. Bọn họ một bên phân tích tình hình, một bên không ngừng truyền thụ kinh nghiệm cho Vương Trạch Vinh.
Bọn họ cũng không biết khi mọi người đang nói chuyện thì các vị Ủy viên về nhà đều tụ tập một vài người phân tích tình hình hội nghị hôm nay.
Do hội nghị diễn ra quá lạ nên trong lúc nhất thời mọi người không rõ nguyên nhân.
Chuyện này là việc lớn đối với mọi người, một việc không thể phân tích ra thì sẽ dễ lặp lại, đây là điều không ai muốn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...