Sáng hôm sau khi đi làm, Phó bí thư Hồ Bảo Tài liền đến văn phòng Vương Trạch Vinh.
Thấy Hồ Bảo Tài tới, Vương Trạch Vinh đứng lên bắt tay đối phương:
- Lão Hồ, gần đây đội ngũ cán bộ Hải Đông có vấn đề, tôi đang muốn cùng anh nghiên cứu vấn đề này.
- Ha ha, Bí thư Vương, tôi cũng có ý đó.
Hồ Bảo Tài cười nói.
Sau khi hai người ngồi xuống, Vương Trạch Vinh liền mời Hồ Bảo Tài hút thuốc. Đối với nhân viên Lô hệ, Vương Trạch Vinh không dám coi thường. Từ quan khí có thể nhìn ra người này hoàn toàn đứng về phía Lô Ninh Quốc.
Vương Trạch Vinh cũng thông qua Thập cục biết một chút tình hình. Nghe nói Lô Ninh Quốc còn có ơn cứu mạng Hồ Bảo Tài.
- Bí thư Vương, tình hình Hải Đông đúng là điều tôi không ngờ tới, không ngờ vấn đề lại nghiêm trọng như vậy. Ôi, bộ máy Thành ủy không kiện toàn, như vậy sẽ ảnh hưởng tới triển khai công việc.
Hồ Bảo Tài nói tới công việc, Vương Trạch Vinh liền trao đổi với đối phương. Hắn cũng muốn ra vẻ đoàn kết với nhân viên bộ máy.
Vương Trạch Vinh cũng chưa rõ mục đích mà Hồ Bảo Tài tới đây hôm nay là có ý gì.
- Đúng thế, bộ máy Thành ủy Hải Đông bây giờ cũng xuất hiện vấn đề, phải nhanh chóng kiện toàn.
- Bí thư Vương, tôi ở Hải Đông lâu nên muốn nói ra và ý kiến của mình để ngài tham khảo.
Hồ Bảo Tài nói.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi đang muốn nghe ý kiến của anh.
- Bí thư Vương, ngài thấy bộ máy Hải Đông bây giờ hầu hết là cán bộ từ ngoài điều vào, tôi không phải nói bọn họ không được mà từ sự phát triển của Hải Đông thì thấy cũng phải có vài cán bộ địa phương đi lên mới được.
Vương Trạch Vinh cũng đồng ý với quan điểm này.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Hồ Bảo Tài nói:
- Công tác Mặt trận tổ quốc và công tác tuyên truyền đều phải nắm bắt rõ tình hình Hải Đông, ý của tôi là đề cử hai người trong ngành đi lên. Đương nhiên tôi chỉ là đề nghị còn cụ thể xác định là do Bí thư Vương. Tôi xin tỏ thái độ dù Thành ủy quyết định chọn ai, tôi đều toàn lực ủng hộ.
Hồ Bảo Tài nói rất trực tiếp giống như rất ủng hộ quyết định của Vương Trạch Vinh.
Nghe Hồ Bảo Tài nói như vậy, Vương Trạch Vinh hơi động tâm. Hắn bây giờ mới biết Hồ Bảo Tài đang tính kế mình.
Vì hiểu thêm ý đồ của Hồ Bảo Tài nên Vương Trạch Vinh nói:
- Anh ở Hải Đông lâu năm nên chắc biết rõ nhân viên hai ngành này. Theo anh thì ai thích hợp.
Hồ Bảo Tài cười nói:
- Thực ra người có thể lên làm cấp phó thì đều có năng lực, dù ai lên thì chỉ cần theo sát Thành ủy là nhất định có thể làm tốt công việc.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Anh nói đúng, chúng ta có thể đưa cán bộ lên thì phải tin vào năng lực của bọn họ.
- Ha ha, chỉ cần có lợi cho sự phát triển của Hải Đông là chúng ta nên ủng hộ. Bí thư Vương, từ trước đến giờ tôi vẫn chú ý đến tình huống của ngài. Nói thật tôi rất phục năng lực của ngài. Tôi tin dưới sự lãnh đạo của ngài thì Hải Đông sẽ đạt thành tích huy hoàng hơn nữa.
Lời này là Hồ Bảo Tài tỏ thái độ, nếu là người khác nghe vậy thì đương nhiên sẽ vui nhưng Vương Trạch Vinh không nghĩ như vậy.
Hai người nói chuyện một lúc, Hồ Bảo Tài đứng lên cười nói:
- Hôm nay tôi tới tìm Bí thư Vương để nói qua về suy nghĩ của mình, tôi cũng nóng lòng mong Hải Đông phát triển.
Vương Trạch Vinh bắt tay đối phương rồi nói:
- Lão Hồ đúng là người có lòng, Hải Đông cần nhiều đồng chí như anh.
Hồ Bảo Tài cũng bắt chặt tay Vương Trạch Vinh mà nói:
- Hải Đông phát triển là quan trọng nhất.
Sau khi Hồ Bảo Tài đi ra, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà cười thầm trong lòng.
Nếu không phải hắn biết việc của Thành Thủ Chính, hắn còn không nghĩ ra ý đồ của Hồ Bảo Tài. Bây giờ biết việc của Thành Thủ Chính, Vương Trạch Vinh liền biết ngay Hồ Bảo Tài muốn gài bẫy mình.
Nghĩ ra cũng nguy hiểm, Hồ Bảo Tài sao không biết chuyện của nhân viên Hải Đông, Thành Thủ Chính là người của Hạng Thành thì Hải Đông nhất định sẽ biết. Vương Trạch Vinh từ trong lời nói của Hồ Bảo Tài mà biết đối phương muốn mình đề bạt Thành Thủ Chính.
Đừng nhìn Hồ Bảo Tài đây là ủng hộ hắn nhưng sau lưng có cái bẫy.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Hồ Bảo Tài đây là biết rõ tình hình của Thành Thủ Chính, có thể sớm nắm giữ tài liệu về Thành Thủ Chính. Y không lấy ra là chờ hắn.
Hồ Bảo Tài hy vọng Vương Trạch Vinh đề bạt Thành Thủ Chính lên, sau đó chọn cơ hội thích hợp mà đưa tài liệu ra. Như vậy hắn vừa đỡ Thành Thủ Chính lên thì sẽ gặp đả kích rất lớn.
Đương nhiên Hồ Bảo Tài không trực tiếp ra mặt gây sự, Hải Đông càng loạn thì Hồ Bảo Tài càng có lợi.
Hồ Bảo Tài đại biểu cho bên nào?
Là người của Lô Ninh Quốc thì Hồ Bảo Tài nhất định đại biểu Lô Ninh Quốc, Vương Trạch Vinh còn nghi ngờ Hồ Bảo Tài không chỉ là như vậy, phải có lực lượng khác.
Vương Trạch Vinh lắc đầu và biết nếu Thành Thủ Chính lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc thì sẽ ảnh hưởng lớn đến hắn. Như vậy Trung ương sẽ đánh giá thấp hắn, sẽ bất lợi cho sự phát triển của hắn.
Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ thì Hồ Bảo Tài lại vui vẻ về văn phòng.
Sau khi Vương Trạch Vinh đến Hải Đông, tình hình Hải Đông biến hoá rất lớn, Hồ Bảo Tài phát hiện lực lượng Lô hệ đang bị Vương Trạch Vinh làm tan rã.
Nghĩ đến lúc Lô Ninh Quốc ở Hải Đông, Hồ Bảo Tài nhiều làn than thở. lần này thoáng cái diệt hơn nửa lực lượng của Lô Ninh Quốc ở Hải Đông, Vương Trạch Vinh này không phải dễ chọc vào.
Hồ Bảo Tài biết Trung ương sẽ không phái người mới vào. Như vậy bên Mặt trận tổ quốc, Ban Tuyên giáo và Đảng ủy chính pháp nhất định sẽ xuất hiện từ cán bộ địa phương, Hồ Bảo Tài càng biết với lực lượng của Vương Trạch Vinh bây giờ thì mình có đề cử người lên cũng vô dụng. Như vậy liền phải cài bẫy, Hồ Bảo Tài liền nghĩ tới Thành Thủ Chính.
Đừng nghĩ Thành Thủ Chính làm có vẻ bí mật nhưng chuyện này Hồ Bảo Tài vẫn biết, y cũng có nhiều tài liệu liên quan tới Hồ Bảo Tài, y không lấy ra là do sau lưng Thành Thủ Chính có Hạng Thành. Bây giờ Hải Đông đã như thế này, y và Vương Trạch Vinh vì có Lô Ninh Quốc nên không thể chung sống hòa bình, chỉ có thể ngăn cản bước tiến và cài bẫy Vương Trạch Vinh.
Hồ Bảo Tài hoàn toàn tin rằng kế của mình sẽ không bị Vương Trạch Vinh phát hiện vì đối phương mới tới Hải Đông.
Hồ Bảo Tài biết ngăn cản bước tiến của Vương Trạch Vinh là hy vọng của nhiều người. chỉ cần y có thể làm được thì Hoa Thái Tường sẽ coi trọng y.
Đương nhiên Hồ Bảo Tài cũng bị buộc làm như vậy, không làm thì y biết có lẽ một lúc nào đó người bị bắt chính là mình.
…
Thành Thủ Chính lúc này đang gọi điện cho Hạng Thành.
Sau khi Vương Trạch Vinh đến Mặt trận tổ quốc, y không thấy Vương Trạch Vinh có động tĩnh gì nên có chút lo lắng.
Hạng Thành vừa nghe mấy, Thành Thủ Chính nói:
- Lão lãnh đạo, tôi xin báo cáo một chút tình hình Hải Đông với ngài.
Hạng Nam lúc này cũng chưa nói cho Hạng Thành biết việc của Thành Thủ Chính.
Hạng Thành đương nhiên biết lý do mà Thành Thủ Chính gọi tới, chính là việc vào Thành ủy. Nghe Thành Thủ Chính cung kính báo cáo tình hình Hải Đông, y có chút mất hứng. Vương Trạch Vinh này vẫn được Hạng gia giúp, chuyện nhỏ thế mà cũng không làm xong.
Nghe xong Thành Thủ Chính báo cáo, Hạng Thành nói:
- Anh làm tốt công việc, không có việc gì đâu.
Thành Thủ Chính nghe thấy Hạng Thành nói như vậy thì trong lòng cũng không thoải mái. Mình coi như người Hạng hệ, Vương Trạch Vinh theo lý đưa mình lên cũng không khó mà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...