Quan Khí​

Cầm điện thoại, Vương Trạch Vinh lẳng lặng nghe Đằng Kim Hàng báo cáo tình hình.

Chuyện Hải Đông hắn vẫn chú ý tới. Trước khi đi hắn biết Hải Đông nhất định sẽ có vài biến hoá. Chẳng qua nội dung Đằng Kim Hàng báo cáo làm hắn rất giật mình. Thiên ưng bang này đúng là quá to gan.

Cẩn thận phân tích hành động lần này của Thiên ưng bang, Vương Trạch Vinh đúng là thấy nhân viên Thiên ưng bang quá liều mạng. Nếu không phải hắn sớm có chuẩn bị, hơn nữa còn phái Đằng Kim Hàng đi chủ trì thì hơn 200 tay súng đột nhiên lao vào thì đám người Cổ Kiến Sơn có thể còn sống mới là lạ.

Nếu như để Thiên ưng bang sát hại người thành công, hủy tất chứng cứ đi thì mặc dù Thiên ưng bang bị truy nã nhưng hệ thống chính pháp của Hải Đông sẽ được giữ. Âu Dương Nghênh Thiên thay hình dạng về, như vậy Hải Đông vẫn có ô dù lớn của bọn chúng.

Hành động nhìn như mạo hiểm nhưng khả năng sống rất cao. Âu Dương Nghênh Thiên này không phải là lỗ mãng làm ra.

Ngồi trong phòng, Vương Trạch Vinh rất bận rộn. Không khí ở đây rất được, đến đây hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự nhiệt tình của Triều Tiên.

Một bên nghe Đằng Kim Hàng báo cáo, một bên phân tích tình hình, Vương Trạch Vinh đổ mồ hôi. Dùng vũ lực đánh vào địa điểm phá án của Ủy ban kỷ luật là quá hiếm thấy. Có lẽ ngay cả Ủy ban kỷ luật Trung ương cũng không ngờ có việc này. Nếu vụ việc thành công thì hắn cũng bị liên quan, không chừng sẽ ảnh hưởng tới vị trí.

Xem ra sau lưng việc này không hề đơn giản, vừa muốn giết sạch người của Ủy ban kỷ luật, vừa muốn gây phiền phức cho hắn.


- Quyết không được để cho bất cứ tên nào cầm đầu của Thiên ưng bang chạy thoát.

- Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi đã khống chế hầu hết, chỉ còn hai người đang bỏ trốn.

Đối với việc Thiên ưng bang bị phá, Vương Trạch Vinh có chút hưng phấn. Hắn hiểu rõ tình hình Thiên ưng bang này, có nhiều quan chức liên lạc cùng chúng. Diệt được Thiên ưng bang thì không khác gì nắm được nhiều chứng cứ, đây coi như thu hoạch lớn.

- Có thu hoạch gì không?

- Chúng tôi từ một người phụ nữ của Âu Dương Nghênh Thiên mà tìm được không ít thứ.


- Tôi chỉ nói một câu, dù là ai cũng không được nương tay.

Vương Trạch Vinh biết lần này hệ thống chính pháp Hải Đông gần như sẽ thay máu toàn bộ.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi gọi cho Bí thư Lâm báo cáo tình hình Hải Đông và Triều Tiên.

Nghe xong, Bí thư Lâm nghiêm túc nói:

- Trung ương cần một Hải Đông trong sáng, Trung ương ủng hộ công việc của các đồng chí.

Nói tới đây, Bí thư Lâm nói thêm.

- Tình hình Hải Đông rất đặc biệt. Xảy ra chuyện như vậy nói rõ vấn đề an ninh trật tự của Hải Đông có chuyện. Nhân cơ hội này tôi thấy nên chỉnh đốn lại hệ thống chính pháp Hải Đông.

Bí thư Lâm thực ra sớm từ Thập cục biết tình hình Hải Đông, biết Vương Trạch Vinh trước đó đã có chuẩn bị. Nếu không phải vậy thì sẽ lớn chuyện.

Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này thông qua tiêu diệt Tập đoàn Thiên Ưng, chúng tôi đã thu được nhiều chứng cứ, có lẽ bộ máy Hải Đông sẽ bị ảnh hưởng.

Vương Trạch Vinh nói.

Bí thư Lâm nói:


- Có liên quan đến bộ máy Thiên ưng bang không?

- Trong quá trình thẩm vấn của Ủy ban kỷ luật phát hiện có tình huống như vậy, bây giờ còn đang chứng thực.

Bí thư Lâm trầm ngâm một chút rồi nói:

- Dù liên quan đến ai, dù có bối cảnh như thế nào thì chỉ cần xác minh là thật, Trung ương ủng hộ tất cả hành động của các đồng chí.

Có Bí thư Lâm ủng hộ, Vương Trạch Vinh yên tâm hơn.

Sau đó Vương Trạch Vinh gọi điện tới cho Bí thư Trịnh. Mặc dù hai người Bí thư Lâm, Bí thư Trịnh đều đã biết tình hình, nhưng Vương Trạch Vinh nếu không gọi thì Trung ương sẽ có cái nhìn.

Trịnh Ân Bảo cũng mới nhận được tin tức, mới đầu cũng sợ hãi vì Hải Đông không ngờ xuất hiện hơn 200 người cầm súng tấn công vào trụ sở phá án của Ủy ban kỷ luật.

Trịnh Ân Bảo đang suy nghĩ thì Vương Trạch Vinh gọi tới.

Nghe xong Vương Trạch Vinh báo cáo, Trịnh Ân Bảo ít nhiều cũng yên tâm.

Y biết Vương Trạch Vinh gọi tới nói rõ Vương Trạch Vinh vẫn khống chế được tình hình, đặc biệt còn có cả tác dụng của Thập cục trong chuyện này, Trịnh Ân Bảo cũng không muốn hỏi nhiều.

Sau đó Vương Trạch Vinh báo cáo qua về tình hình ở Triều Tiên. Y khá vui vẻ vì Vương Trạch Vinh báo cáo chuyện ở Triều Tiên đầu tiên cho mình, nói rõ Vương Trạch Vinh có cái nhìn toàn cục.

- Trạch Vinh, lần này Triều Tiên sẽ giao thời, bọn họ mời cậu là có mục đích gì thì tôi không cần nói. Hai nước có truyền thống hữu nghị, cậu nhất định phải tăng cường quan hệ song phương.


Bí thư Trịnh nói.

- Xin Tổng bí thư yên tâm, tôi nhất định làm tốt công việc.

Vương Trạch Vinh nói.

Lần này sang Triều Tiên thì mỗi ngày đều diễn ra hội nghị ngắn để đoàn Trung Quốc tổng kết nội dung trong ngày, cùng với bố trí chuyện hôm sau.

Vương Trạch Vinh đến phòng Hoa Thái Tường thì bên trong đã có vài lãnh đạo cấp bộ.

Thấy Vương Trạch Vinh vào, Hoa Thái Tường gật đầu với hắn.

- Theo bố trí hôm nay sẽ phân biệt gặp lãnh đạo của Triều Tiên. Đồng chí Vương Trạch Vinh dẫn các đồng chí bên thương mại đi thăm vài điểm.

Hoa Thái Tường nói.

Mặc dù thấy nội dung không nhiều nhưng các lãnh đạo đi đến Triều Tiên đều có chút ngạc nhiên. Tình hình ở Triều Tiên nhìn qua thì giống như Trung Quốc trước cải cách.

Cuộc họp khá ngắn, Hoa Thái Tường bố trí xong công việc, mọi người liền rời đi.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, cậu chờ chút.

Hoa Thái Tường nói.

Thấy mọi người đã đi ra, Hoa Thái Tường nghiêm túc nói:

- Nghe nói tối qua Hải Đông xảy ra đấu súng, chuyện này là như thế nào. Hải Đông là một thành phố lớn và có ảnh hưởng rộng, xảy ra xung đột quy mô lớn như vậy là không tốt.


Sáng nay Hoa Thái Tường nhận được điện mà có chút giật mình. Khi Vương Trạch Vinh rời khỏi Hải Đông mà lại xảy ra chuyện như vậy. Hoa Thái Tường vốn nghĩ Hải Đông vốn không có vấn đề gì, Vương Trạch Vinh đến Hải Đông chính là muốn nhằm vào Lô hệ nên mới gây chuyện. Lần này y muốn Vương Trạch Vinh tới Triều Tiên chính là muốn cho lực lượng Lộ hệ một chút thời gian đắp chỗ trống.

Ý tưởng là như vậy nhưng kết quả lại làm Hoa Thái Tường rất giật mình. Không ngờ đám xã hội đen lại dám tấn công trụ sở phá án của Ủy ban kỷ luật. Không chừng sẽ có người nghĩ y dính vào việc này.

Vương Trạch Vinh biết nhất định có người báo cáo tình hình với Hoa Thái Tường nên nói:

- Việc là như thế này ….

Hoa Thái Tường nhìn Vương Trạch Vinh một chút rồi nói:

- Nhất định phải xử lý tốt chuyện ở Hải Đông.

Y nói xong liền bắt đầu có suy nghĩ mới về Hải Đông.

Vương Trạch Vinh giới thiệu rất đầy đủ, hắn nói qua về quan hệ giữa Tập đoàn Thiên Ưng với quan chức Hải Đông.

Không nghe còn không biết, sau khi nghe xong, Hoa Thái Tường thấy người đổ mồ hôi.

Nếu đúng như Vương Trạch Vinh nói thì tình hình Hải Đông không hề như bề ngoài. Mình xen vào có phải sai lầm không?

Lần đầu Hoa Thái Tường phải đánh giá lại thái độ của mình.

Nhìn Vương Trạch Vinh đi ra, Hoa Thái Tường vội vàng gọi điện về nước, yêu cầu nhanh chóng làm rõ vụ việc.

Khác những người khác, Cổ Kiến Sơn ở Hải Đông cũng đang rất sợ hãi. Y cảm thấy kinh nghiệm của mình không đủ, Vương Trạch Vinh đã nhiều lần nhắc sẽ có nguy hiểm, thậm chí phái vệ sĩ từ Văn phòng Trung ương tới, nhưng y không ngờ đám xã hội đen lại ngông cuồng như vậy.

Sau khi xảy ra chuyện như vậy, Cổ Kiến Sơn càng cảm thấy Hải Đông có vấn đề. Sau khi gọi điện cho Vương Trạch Vinh giới thiệu tình hình, y lại lao đầu vào điều tra.

Ngoài Cổ Kiến Sơn, chuyện này cũng kinh động tới Bộ Công an. Phó bộ trưởng Bộ Công an dẫn một tổ công tác tới Hải Đông tiến hành thẩm vấn nhân viên Thiên ưng bang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui