Khi Bí thư Lâm mời Triệu Cao Cường đến văn phòng mình, Triệu Cao Cường còn chưa rõ tình hình.
Vừa đi, Triệu Cao Cường vừa nghĩ xem Bí thư Lâm gọi mình tới là có việc gì. Đương nhiên Triệu Cao Cường cũng nghĩ tới việc của Triệu Thường Lâm.
Y ở nhà mắng Triệu Thường Lâm một trận và yêu cầu Triệu Thường Lâm đi đầu thú. Triệu Cao Cường nghĩ Triệu Thường Lâm sẽ nghe lời mình.
Nếu Triệu Thường Lâm đi đầu thú thì dựa vào đủ loại quan hệ, Triệu Thường Lâm sẽ không chịu thiệt quá nhiều.
Xem ra về sau phải giáo dục Triệu Thường Lâm tốt mới được. Mình sắp về hưu, nhiều thời gian nên có thể chú ý tới việc này.
Kết thúc hội nghị, Triệu Cao Cường về phòng và đóng kín cửa mà suy nghĩ. Y vừa muốn hỏi chuyện của Triệu Thường Lâm, vừa muốn gặp đoàn công tác nước ngoài tới. Y làm xong thì Bí thư Lâm gọi tới.
Công an thành phố Bắc Kinh hành động rất nhanh, mặc dù đã kịch chiến nhưng không mất bao thời gian đã hạ được Thiên Liệp bang.
Việc này đáng lẽ Quách Hành Tùng có thể báo cáo với Triệu Cao Cường trước, nhưng Quách Hành Tùng lại trực tiếp tới báo cáo với Bí thư Lâm.
Lý do mà Quách Hành Tùng báo cáo với Bí thư Lâm là rất chính đáng. Việc này con của Triệu Cao Cường là thủ phạm, y nghĩ báo cáo với Triệu Cao Cường không tốt mấy.
Triệu Cao Cường cũng không biết con mình đã làm lớn chuyện như vậy nên khi vào văn phòng Bí thư Lâm vẫn rất bình tĩnh.
Bí thư Lâm lúc này không biết nói gì. Sau khi nghe xong Quách Hành Tùng báo cáo, tâm trạng ngài không thể bình tĩnh nổi. Bắc Kinh không ngờ có tổ chức khủng bố như vậy, mà thủ phạm lại là con của Triệu Cao Cường, điều này làm ngài rất khó nghĩ.
- Lão Triệu, tôi muốn hỏi một chút về chuyện của Thiên Liệp bang.
- Thiên Liệp bang?
Triệu Cao Cường có chút khó hiểu mà nói. Y từ trước đến giờ chưa nghe tới Thiên Liệp bang này.
Thấy Triệu Cao Cường như vậy, Bí thư Lâm lắc đầu. Ngài hiểu rõ Triệu Cao Cường, mặc dù có chút tật xấu nhưng nói chung là một đồng chí tốt, một đồng chí hết lòng vì sự phát triển của quốc gia. Ôi, sao lại có thằng con như Triệu Thường Lâm?
Nghĩ như vậy nên Bí thư Lâm trong lúc nhất thời không biết nói gì.
- Lão Triệu, ngồi xuống nói chuyện.
Triệu Cao Cường ngồi xuống rồi nói:
- Bí thư Lâm, Thiên Liệp bang là như thế nào?
Bí thư Lâm nói:
- Lão Triệu, trong hội nghị lần trước anh nói đưa con tới quân đội rèn luyện sao chỉ vài ngày đã ra rồi thế?
Triệu Cao Cường đầu tiên là ngẩn ra, sau đó liền có cái nhìn với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh này tỏ vẻ không làm lớn, sao Bí thư Lâm lại biết.
Bởi vì có cái nhìn với Vương Trạch Vinh, Triệu Cao Cường liền nói:
- Có phải là chuyện liên quan tới Vương Trạch Vinh không? Việc này tôi cũng biết. Vương Trạch Vinh có người họ hàng là con của chú tư y – Vương Trạch Sơn tồn tại vấn đề về kinh tế, con tôi mượn việc này đưa ra truyền thông, tôi đã phê bình Thường Lâm. Hôm nay tôi còn bảo nó tới cơ quan công an tự thú. Xin Bí thư Lâm yên tâm, Triệu Cao Cường tôi quyết không lấy quyền vào việc riêng.
Nói xong y liền suy nghĩ Vương Trạch Vinh có vấn đề về họ hàng, Triệu Thường Lâm thông qua truyền thông gây chuyện cũng có sao? Bây giờ là thời dư luận tự do, chẳng lẽ nói lãnh đạo cao cấp không thể được truyền thông nói sao?
Việc này Bí thư Lâm cũng biết một chút. Trước khi Triệu Cao Cường tới, Bí thư Lâm cũng đã hỏi qua. Không chỉ biết rõ việc này, ngài còn biết chuyện Vương Trạch Vinh tới văn phòng của Triệu Cao Cường, quá đó mới xảy ra chuyện Thiên Liệp bang muốn ám sát Vương Trạch Vinh.
Triệu Cao Cường nói như vậy, Bí thư Lâm lại đánh giá Vương Trạch Vinh cao hơn. Nghĩ tới việc Vương Trạch Vinh biết Triệu Thường Lâm nhằm vào mình mà không có hành động gì, còn chủ động tới chỗ Triệu Cao Cường, đây chính là muốn giải quyết hòa bình. Cả chuyện này là do Triệu Thường Lâm gây lên.
Làm Bí thư Lâm rất khó chịu chính là việc Triệu Thường Lâm chỉ thị Thiên Liệp bang ám sát Vương Trạch Vinh. Ám sát một Bí thư tỉnh ủy là điều không thể xuất hiện. Trung Quốc cần hoàn cảnh ổn định, chuyện gây bất ổn như vậy không bao giờ được phép. Phát hiện thì phải kiên quyết xử lý, dù là con của Triệu Cao Cường cũng không thể làm như vậy.
Bí thư Lâm ngồi xuống trước mặt Triệu Cao Cường rồi nói:
- Lão Triệu, tôi vừa biết một chuyện này …
Nghe Bí thư Lâm nói, Triệu Cao Cường cảm thấy huyết áp của mình bốc lên rất cao.
Sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?
Thiên Liệp bang là thế lực xã hội đen mà kẻ đứng sau lưng lại là Triệu Thường Lâm.
Nhìn Bí thư Lâm, Triệu Cao Cường run lên, việc này nằm ngoài dự đoán của y. Theo y nghĩ thì Triệu Thường Lâm dù như thế nào cũng không thể làm chuyện như vậy.
Thấy Triệu Cao Cường có vẻ không tin, Bí thư Lâm đứng lên cầm tài liệu lục soát được trong trụ sở Thiên Liệp bang và đặt xuống trước mặt Triệu Cao Cường.
Triệu Cao Cường cố làm mình bình tĩnh lại và đọc. Càng đọc, Triệu Cao Cường càng không thể thở nổi.
Những chứng cứ này đã nói rõ vấn đề. Dựa vào kinh nghiệm trong hệ thống công an bao năm của Triệu Cao Cường, y biết mấy thứ này không thể làm giả. Thấy nhiều chuyện đều có sự tham gia của Triệu Thường Lâm, y không thể chịu nổi.
Thấy Triệu Cao Cường có vẻ không đúng, Bí thư Lâm vội vàng nói:
- Lão Triệu, tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo.
Ngài liền vội vàng ấn nút trên bàn để gọi người.
Người bên ngoài vào thì đã thấy Triệu Cao Cường lảo đảo và ngã xuống.
Cũng may ở đây có bác sĩ. Bác sĩ vội vàng sơ cứu và cho uống thuốc nên Triệu Cao Cường mới tỉnh lại.
Nhìn Triệu Cao Cường ngồi trên sô pha mà thở hổn hển, Bí thư Lâm dở khóc dở cười. Chẳng may Triệu Cao Cường xảy ra chuyện ở văn phòng của ngài thì đúng là nực cười.
Vẻ mặt Triệu Cao Cường lúc này rất kém. Y nói:
- Bí thư Lâm, ở chuyện này Triệu Thường Lâm phạm vào sai lầm không thể không xử lý, quyết không thể vì tôi mà ảnh hưởng tới việc chấp pháp.
- Anh đi nghỉ một chút đã rồi nói.
Bí thư Lâm có chút lo lắng Triệu Cao Cường bị đả kích quá mạnh.
- Đều do tôi không biết dạy con, xin Trung ương yên tâm, tôi nhất định có câu trả lời thuyết phục với Trung ương.
Triệu Cao Cường cũng nhìn ra trong tài liệu có nhiều nội dung Triệu Thường Lâm lợi dụng chức quyền của y mà làm loạn. Nhất là việc xâm chiếm tài sản quốc gia, nếu không có ô dù lớn thì sao có thể làm được.
Là Lãnh đạo quốc gia, đây là đả kích quá lớn đối với Triệu Cao Cường. Việc này không có câu trả lời thuyết phục là không được.
Nhìn Triệu Cao Cường rời đi, Bí thư Lâm sa sầm mặt mà nói với Trần Khoa Kỳ:
- Đã điều tra ra được tình hình về Triệu Thường Lâm chưa?
Trần Khoa Kỳ nói:
- Đã tra xét rõ ràng, Triệu Thường Lâm là kẻ đứng sau Thiên Liệp bang. Mấy năm qua Thiên Liệp bang đã làm rất nhiều chuyện xấu xa. Từ chứng cứ cho thấy Triệu Thường Lâm không chỉ có quan hệ với Thiên Liệp bang mà còn người đưa ra kế hoạch.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh có thái độ gì ở chuyện của Vương Trạch Sơn.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh đã đến nói chuyện với Ủy ban kỷ luật Trung ương, hơn nữa tỏ thái độ nếu Vương Trạch Sơn có vấn đề thì yêu cầu nghiêm túc xử lý.
- Ủy ban kỷ luật Trung ương có thái độ gì với việc này.
Bí thư Lâm thấy Vương Trạch Vinh đã tới nói rõ với Ủy ban kỷ luật Trung ương thì cũng đánh giá rất cao hắn.
- Việc này thực ra không có liên quan gì với đồng chí Vương Trạch Vinh. Từ trước đến giờ đồng chí Vương Trạch Vinh ít liên lạc với họ hàng. Xảy ra chuyện này đồng chí Vương Trạch Vinh có lẽ không biết. Dù sao một vài quan chức địa phương biết địa vị của đồng chí Vương Trạch Vinh liền muốn lấy lòng.
Bí thư Lâm gật đầu và biết chuyện của bà con mà kéo Vương Trạch Vinh vào là không thỏa đáng. Ngài biết Vương Trạch Vinh tuy có vấn đề nhỏ nhưng phương hướng là tốt, đặc biệt luôn đi đầu trong việc chống hủ bại.
- Đã bắt được Triệu Thường Lâm chưa?
- Bộ Công an đang tăng cường điều tra, tin rằng rất nhanh sẽ có tin tức.
- Nhất định phải đảm bảo an toàn cho đồng chí Vương Trạch Vinh.
- Việc này tôi đã sớm bố trí.
- Đồng chí Vu Dương từ tỉnh Sơn Nam ra phải không?
- Đồng chí này có quan hệ tốt với đồng chí Vương Trạch Vinh.
Bí thư Lâm gật đầu và không nói nữa.
Đối với việc người của Thiên Liệp bang trốn thoát, người lo nhất là Vương Vân Long. Y không chỉ phái người đi điều tra Triệu Thường Lâm, còn phái ra bốn tinh anh thân tín bảo vệ Vương Trạch Vinh mọi lúc mọi nơi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...