Vu Dương tự mình phụ trách việc tiêu diệt Thiên Liệp bang, lực độ rất mạnh nhưng hiệu quả lại không rõ ràng. Mạng lưới quan hệ của Thiên Liệp bang rất mạnh, bị bao vây như vậy vẫn còn để cho Triệu Thường Lâm và thủ lĩnh Thiên Liệp bang Tôn Tây Lâm cùng hai nhân viên trốn đi.
Ngay cả Vu Dương không ngờ được trong hoạt động này lại bị phản kích mạnh như vậy. Cảnh sát Bắc Kinh và nhân viên Thiên Liệp bang đã diễn ra kịch chiến, thậm chí còn dùng tới đặc công mới bắt được hết bọn họ. Kết quả làm người ta giật mình, có ba cảnh sát bị chết, mấy người bị thương.
Nhìn trụ sở Thiên Liệp bang, Vu Dương thở dài một tiếng. Nhân viên của Thiên Liệp bang được trang bị vũ khí hiện đại, một bang hội xã hội đen không ngờ giấu sâu như vậy.
Đương nhiên đây là trụ sở chính của Thiên Liệp bang nên thu được rất nhiều chứng cứ. Đây đều là chứng cứ mà Thiên Liệp bang không kịp tiêu hủy.
Nhìn nhiều chứng cứ bị tìm ra như vậy, Vu Dương thở phào nhẹ nhõm. Nếu không có mấy thứ này thì hành động của Sở công an Bắc Kinh đúng là khó giao phó. Có mấy thứ này thì đây lại là một thành tích huy hoàng.
Vu Dương gọi điện tới báo cáo, Vương Trạch Vinh biết Triệu Thường Lâm coi như xong đời. Không biết Thiên Liệp bang nghĩ như thế nào mà để nhiều chứng cứ của bọn chúng và Triệu Thường Lâm ở trụ sở như vậy. Mấy thứ này còn đầy đủ hơn tài liệu lúc trước hắn có.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh lại hiểu ra. Trụ sở chính của Thiên Liệp bang vẫn được Triệu Thường Lâm thầm bảo vệ, cho dù xảy ra chuyện cũng không lan tới đây. Hơn nữa nếu có hành động gì thì Triệu Thường Lâm cũng lập tức biết tới. Vì vậy bọn họ yên tâm để các thứ tại đó, nó còn an toàn hơn các nơi khác nhiều.
Vu Dương cũng không ngờ việc này có liên quan tới Triệu Thường Lâm. Nội dung lục soát được càng lúc càng nhiều khiến y rất lo lắng. Sau lưng Triệu Thường Lâm là Triệu Cao Cường.
- Bí thư Vương, chuyện này sợ liên quan rất rộng.
Vu Dương nói. Sau lưng là Triệu Cao Cường, Vu Dương cũng không rõ Triệu Cao Cường có liên quan gì trong này nữa. Nếu Triệu Cao Cường là người sau lưng như vậy sẽ khác.
- Làm theo trình tự, cần báo cáo lên trên thì nhất định phải báo cáo.
Vương Trạch Vinh biết Triệu Thường Lâm dù có Triệu Cao Cường đứng sau lưng cũng sao chứ? Người như vậy căn bản là kẻ không chuyện ác gì không làm.
Vương Trạch Vinh vốn còn muốn thỏa thuận với Triệu Cao Cường. Khi hắn chưa lên chức thì cũng không nên có thủ đoạn quá khích. Nhưng bây giờ sau khi biết Triệu Thường Lâm làm nhiều việc xấu như vậy, hơn nữa Công an thành phố Bắc Kinh tổn thất nặng nề như vậy, hắn cũng có chút giật mình. Đây đâu phải là một tổ chức xã hội đen, đây chính là một tổ chức khủng bố.
Sau khi có suy nghĩ này, Vương Trạch Vinh quyết không đứng sau lưng nữa. Chuyện này do hắn tạo ra, như vậy hắn phải đứng ra, không thể làm khó đám Vu Dương.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Vu Dương có chút giật mình. Y thấy Vương Trạch Vinh không ngại Triệu Cao Cường. Chẳng qua y là người Vương Hệ, không thể không làm theo. Nghĩ tới đây, y liền mang theo mấy thứ này đến Bộ Công an báo cáo.
Bộ trưởng Bộ Công an – Quách Hành Tùng nghe Vu Dương báo cáo cũng đau đầu. Từ tài liệu tìm được thì việc có liên quan tới con của Triệu Cao Cường. Càng làm cho y sợ hãi là Thiên Liệp bang còn ra lệnh ám sát Vương Trạch Vinh. Công an thành phố Bắc Kinh điều tra ra nên mới hành động mạnh.
Trong hành động này còn lục soát ra rất nhiều vũ khí mà một công ty vệ sĩ không thể có.
Người đứng sau Thiên Liệp bang là Triệu Thường Lâm, hơn nữa còn ra lệnh giết Vương Trạch Vinh.
Nghĩ đến đây, Quách Hành Tùng cảm thấy mình bị kéo vào việc tranh đấu ở tầm cao.
Nghĩ tới hậu quả của việc này, Quách Hành Tùng đổ mồ hôi, trong lòng y không thể nào bình tĩnh nổi.
Không biết thái độ của Triệu Cao Cường là như thế nào?
Theo trình tự thì chuyện lớn như vậy phải báo cáo với Triệu Cao Cường.
- Anh nói còn mấy người chạy thoát sao?
- Không thấy Triệu Thường Lâm, bang chủ Thiên Liệp bang cùng hai vệ sĩ bỏ trốn. Chúng tôi lo cho sự an toàn của đồng chí Vương Trạch Vinh.
Vu Dương đúng là thấy mình không làm tốt công việc. Mấy người này trốn thoát là rất nguy hiểm với Vương Trạch Vinh. Chẳng may mấy người này đi ám sát Vương Trạch Vinh thì sao?
Quách Hành Tùng cũng thấy việc này rất lớn nên nói:
- Thiên Liệp bang lần này bị hủy diệt là do ra lệnh ám sát đồng chí Vương Trạch Vinh, điều này khó tránh khỏi có người có hành động quá khích nhằm vào đồng chí Vương Trạch Vinh. Các anh nhất định phải bệnh viện an toàn cho đồng chí Vương Trạch Vinh. Công an thành phố Bắc Kinh lập tức hành động, bảo vệ đồng chí Vương Trạch Vinh suốt 24 tiếng, tôi sẽ báo cáo lên với Lãnh đạo trung ương.
Chuyện quá đột nhiên, Quách Hành Tùng rất nặng nề đi đến văn phòng của Triệu Cao Cường.
Y không biết Triệu Cao Cường nghe chuyện này sẽ có phản ứng gì. Chẳng qua đi được một đoạn, Quách Hành Tùng dừng lại. Con Triệu Cao Cường là người đứng sau lưng Thiên Liệp bang, chuyện này báo cáo Triệu Cao Cường có thích hợp không?
Quách Hành Tùng càng nghĩ càng không thấy thích hợp.
Quách Hành Tùng nhíu mày suy nghĩ một lúc, y phân tích lợi hại trong này và nghĩ được gì đó. Cuối cùng y đi đến Văn phòng Trung ương.
Lúc này Triệu Thường Lâm và Tôn Tây Lâm đang trốn trong một biệt thự ở ngoại ô.
Tâm trạng Triệu Thường Lâm rất không tốt. Y không ngờ chuyện diễn ra nhanh như vậy. Theo y nghĩ mình đến Thiên Liệp bang và hủy tất cả tài liệu liên quan tới mình, sau đó ra lệnh giết Vương Trạch Vinh. Bố trí xong việc này y liền mau chóng rời khỏi Trung Quốc, tìm một quốc gia tránh né. Tin rằng qua một thời gian là mình có thể nghênh ngang về Trung Quốc.
Nhưng Công an thành phố Bắc Kinh lại nhanh như vậy đã nhằm vào Thiên Liệp bang. Hành động lần này do chính giám đốc sở trực tiếp chỉ huy, trước đó không có một tiếng động nào. Người của hắn không kịp thông báo. Nếu không phải có người tìm được một cơ hội thông báo thì hắn đã không thể trốn thoát.
Nghĩ đến tình hình khi đó mà Triệu Thường Lâm vẫn còn sợ. Hắn đang ở trên tầng đỉnh chơi gái, không kịp hủy tài liệu. Hắn nghe thấy Công an thành phố Bắc Kinh đang chạy tới liền không kịp làm gì. Hắn chỉ kịp thông báo Tôn Tây Lâm rồi vài người theo đường hầm mà trốn.
Tôn Tây Lâm lúc này là người có tâm trạng kém nhất. Hắn rất đau lòng vì Thiên Liệp bang là tâm huyết cả đời của y lại bị hủy diệt không còn.
Thiên Liệp bang từ trước đến giờ đều đi theo con đường tinh anh, nhân viên nhận vào đều là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, bồi dưỡng đội ngũ như vậy thì đâu phải là con số nhỏ.
- Làm sao bây giờ?
Tôn Tây Lâm rất tức giận nói.
Triệu Thường Lâm bây giờ cũng rất đau lòng. Thiên Liệp bang bị hủy diệt, thực lực mạnh nhất của hắn đã bị đánh tan. Vừa nghĩ tới trong Thiên Liệp bang để rất nhiều tài liệu liên quan tới mình, y biết lần này dù ông bố có thực lực mạnh tới đâu cũng không thể cứu được y.
Triệu Thường Lâm càng căm hận Vương Trạch Vinh hơn. Nếu không có Vương Trạch Vinh thì y sao lại thê thảm như vậy?
Triệu Thường Lâm hung hăng nói:
- Tất cả đều do thằng chó Vương Trạch Vinh gây ra.
Tôn Tây Lâm lúc trước vốn là tội phạm tử hình nhưng được Triệu Thường Lâm cứu ra, y từ đó liền đi theo và tuyệt đối trung thành với Triệu Thường Lâm. Nghe Triệu Thường Lâm nói như vậy, Tôn Tây Lâm cắn răng nói:
- Nhất định phải giết nó.
Nhìn hai vệ sĩ sau lưng Tôn Tây Lâm, Triệu Thường Lâm cười khổ một tiếng mà nói:
- Với lực lượng này sao?
Tôn Tây Lâm có chút đắc ý nói:
- Không phải chỉ là một vệ sĩ sao? Anh yên tâm, chỉ cần dụ được vệ sĩ đi rồi thoát người âm thầm bảo vệ thì tôi ở xa xa là có thể bắn vỡ đầu nó.
Mắt Triệu Thường Lâm sáng lên, y cho rằng chuyện này do Vương Trạch Vinh làm ra, nếu Vương Trạch Vinh bị giết thì chuyện sẽ chìm đi.
Triệu Thường Lâm là một kẻ không biết trời cao đất rộng, bình thường không sợ trời không sợ đất, làm việc căn bản không bị ngăn cản bao giờ. Bây giờ xảy ra chuyện như vậy, y rất hận Vương Trạch Vinh.
Không nói tới hai người này, chuyện Vương Trạch Vinh bị ám sát, Bắc Kinh xảy ra đấu súng sao có thể giấu mọi người. Thoáng cái truyền ra tin tức Vương Trạch Vinh và Triệu Cao Cường đấu nhau.
Đây đương nhiên là một tin tức rất lớn. Triệu Cao Cường là một trong chín nhân viên trung tâm, một sắp vào Bộ Chính trị. Một người sắp lui, một người sắp bay lên, hai người đấu nhau sẽ như thế nào?
Thiên Liệp bang bây giờ gần như thành tâm điểm bàn tán của mọi người. Không ai ngờ Thiên Liệp bang lại do con của Triệu Cao Cường đứng ra thành lập. Nghĩ tới Thiên Liệp bang do con của Triệu Cao Cường mở ra, mọi người thấy được hy vọng. Hai nhân vật này đấu không ngờ kịch liệt như vậy, còn dùng tới cả xã hội đen.
Càng có người nghĩ tới việc mấy kẻ Triệu Thường Lâm, Tôn Tây Lâm lọt lướt. Nếu đám này có thể giết chết Vương Trạch Vinh thì sẽ có rất nhiều người hưng phấn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...