Quan Khí​

Bí thư Lâm nhìn bản đồ thế giới và không nói gì.

Nhìn bản đồ với nhiều dấu hiệu trên đó, Vương Trạch Vinh có cảm giác Bí thư Lâm coi mình là người một nhà. Người bình thường sao được đưa vào đây?

Vương Trạch Vinh không nói gì, hắn biết Bí thư Lâm nhất định đang suy nghĩ.

Trong phòng rất yên tĩnh, Vương Trạch Vinh ngồi trước mặt và thấy Bí thư Lâm đã lộ vẻ già nua.

Hắn không khỏi thầm than làm lãnh đạo quốc gia đúng là không dễ.

Nhìn bản đồ một lúc, Bí thư Lâm mới hỏi:

- Cậu phụ trách tình hình Tây Nam, cậu cảm thấy sao với tình hình các nước Đông Nam Á?

Đây là lần đầu tiên Bí thư Lâm hỏi hắn về công tác này. Tuy nói có tình hình gì, Vương Vân Long đều báo cáo lên trên nhưng Vương Trạch Vinh cũng đã phân tích cụ thể. Đến vị trí Bí thư tỉnh ủy thì đôi khi nên chú ý tình hình quốc tế hơn là tình hình trong nước.

- Đông Nam Á, tôi cho rằng Đông Nam Á không phải nơi yên bình, theo chiến lược quốc tế tăng lên, một vài quốc gia lớn bắt đầu nhìn vào đây. Cứ tiếp tục như vậy sẽ uy hiếp đối với chúng ta.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói. Đối với một vài nước lớn không ngừng tấn công nước nhỏ, Vương Trạch Vinh cho rằng đây không phải chiến tranh cục bộ mà là có âm mưu từ trước. Đây là sự uy hiếp, muốn cho các nước trên thế giới đi theo ý đồ của bọn họ.

Nghe Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Lâm không nói gì mà hỏi:


- Gần đây bên Philipin có biến, cậu thấy sao?

- Tôi cho rằng vấn đề quốc tế phù hợp với câu không có bạn vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Vương Trạch Vinh nói làm Bí thư Lâm gật đầu. Ai cũng hiểu việc này nhưng chuyện quốc tế không dễ làm, nhiều lúc còn nói chính là thực lực. Có vài quốc gia thấy phương Tây mạnh nên muốn làm vài động tác để mong đối phương tán thành.

- Nam Điền là một tỉnh có vị trí chiến lược ở phía tây Trung Quốc, Trung ương rất chú ý sự phát triển của Nam Điền.

Bí thư Lâm lúc nói câu này, lúc nói câu kia làm Vương Trạch Vinh không theo kịp.

Thực ra lúc này Bí thư Lâm vẫn chưa thể có quyết định. Lão bí thư chỉ định Vương Trạch Vinh làm Bí thư Thành phố Hải Đông thì ngài không phản đối. Nhưng ngài lại có suy nghĩ. Đám người Hạng Nam vẫn tạo xu thế cho Nam Điền thì Bí thư Lâm biết, biết ý đồ của bọn họ. Thực lòng mà nói Bí thư Lâm cũng muốn Nam Điền lên cấp.

Đối với việc lên cấp Nam Điền, Bí thư Lâm cũng có suy nghĩ của mình. Đừng thấy Nam Điền chỉ là một tỉnh phía tây, nhưng từ ý nghĩa chiến lược thì Nam Điền bây giờ có sức ảnh hưởng lớn đối với khu vực Đông Nam Á. Nếu quyết tâm phát triển Nam Điền thành một thành phố có sức ảnh hưởng lớn đối với Đông Nam Á, đây là việc tốt đối với Nam Điền.

Bí thư Lâm cũng biết Nam Điền nếu không có Vương Trạch Vinh thì rất nhiều tài nguyên sẽ rời đi. Nếu là như vậy Nam Điền muốn phát triển thành một tỉnh như ngài nghĩ là không thể.

Vương Trạch Vinh không rõ ý của Bí thư Lâm, nghe thấy Bí thư Lâm nói đến Nam Điền, hắn nói:

- Bí thư Lâm, nói thật bây giờ Nam Điền được Trung ương ủng hộ, các công việc đang tiến hành nhanh chóng, tin rằng cứ phát triển như vậy thì Nam Điền sẽ thành một tỉnh có tiềm lực rất mạnh của cả Trung Quốc.


Bí thư Lâm nhìn bản đồ một lần nữa rồi nói:

- Một vài quốc gia không biết đủ, chúng ta cần chính là lực lượng cực mạnh.

Vương Trạch Vinh lúc này mới hiểu một chút về ý của Bí thư Lâm. Gần đây tình hình thế giới không ổn định. Trung Quốc phát triển đã uy hiếp nhiều quốc gia, bọn họ thấy không yên tâm. Một Trung Quốc nghèo đói, lạc hậu là thứ mà bọn họ hy vọng được thấy. Mấy quốc gia do Mỹ cầm đầu không ngừng gây chiến ở các nơi, nếu tiếp tục như vậy sẽ bất lợi cho sự phát triển của Trung Quốc.

Tuy nói nghĩ như vậy nhưng Vương Trạch Vinh biết việc này mình không thể ảnh hưởng gì. Ít nhất bây giờ hắn còn chưa có sức ảnh hưởng như vậy.

- Hải Đông là trung tâm kinh tế của Trung Quốc. Sự phát triển của Hải Đông rất quan trọng đối với Trung Quốc. Đảm nhiệm chức Bí thư Hải Đông thì cần tinh thần tiến thủ, không phải là chỉ ngồi chờ quá khứ.

Đây là lần đầu Bí thư Lâm trực tiếp nói chuyện Hải Đông với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm cuối cùng vẫn quyết định để hắn tới Hải Đông làm việc.

Vương Trạch Vinh có chút vui mừng nhưng không hề lộ ra ngoài mặt. Hắn nghiêm túc nói:

- Tôi tin dưới sự lãnh đạo chính xác của Trung ương, Hải Đông sẽ phát triển mạnh.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm thầm gật đầu. Vương Trạch Vinh này coi như là người hết lòng vì công việc, dù hắn đi đến đâu đều nổi tiếng vì việc này. Đặt Vương Trạch Vinh tới Hải Đông xem ra là điều mà Lão bí thư nghĩ từ lâu.

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh sẽ tới Hải Đông, Bí thư Lâm lại nghĩ đến người của Lão bí thư, nhất là Lô Ninh Quốc. Ngài đương nhiên hiểu Vương Trạch Vinh tới Hải Đông sẽ gặp nhiều khó khăn.


Một bên là Nam Điền đang phát triển nhanh. Vương Trạch Vinh ở lại Nam Điền, Nam Điền nhất định sẽ phát triển mạnh. Vương Trạch Vinh nếu tới Hải Đông sẽ rơi vào đấu tranh chính trị. Lúc ấy Vương Trạch Vinh còn có thể ăn được bát cơm này không?

Bí thư Lâm vẫn lo lắng về việc Vương Trạch Vinh sẽ tới Hải Đông.

Có nên để Vương Trạch Vinh tới Hải Đông, hay tranh thủ để Nam Điền lên cấp?

Bí thư Lâm bắt đầu do dự.

Chẳng qua Bí thư Lâm rất nhanh đã thở dài một tiếng. Vương Trạch Vinh đến Hải Đông được đích thân Lão bí thư nói, đây coi như là kết quả đã định. Ngài chẳng lẽ lại làm ngược ý của Lão bí thư sao?

Vương Trạch Vinh lúc này thông qua quan sát cũng hiểu rõ một chút ý đồ của Bí thư Lâm.

Vương Trạch Vinh cũng là người thông minh, rất nhanh hiểu ra Bí thư Lâm không muốn hắn tới Hải Đông, mà hy vọng hắn ở lại Nam Điền. Nhưng đến tình hình bây giờ, Bí thư Lâm không thể không để hắn tới Hải Đông.

Vương Trạch Vinh liền nghĩ tới điều mà Bí thư Lâm lo lắng về Nam Điền. Bí thư Lâm nhất định lo không có hắn ở Nam Điền, Nam Điền sẽ mất động lực phát triển.

Nghĩ như vậy, Vương Trạch Vinh đột nhiên thấy đây là cơ hội để hắn ở Hải Đông vẫn khống chế được Nam Điền trong tay. Hắn bây giờ mặc dù đi nhưng có người của Bí thư Lâm, lại có hắn ủng hộ sau lưng thì tin Nam Điền vẫn không ngừng phát triển.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Vương Trạch Vinh cũng hiểu bây giờ hắn không có ai đề cử được.

- Bí thư Lâm, tôi cho rằng Nam Điền chỉ cần duy trì động lực phát triển liên tục thì sẽ không suy giảm.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.


- Ồ, cậu có ý gì? Nếu cậu rời khỏi Nam Điền, Trung ương vẫn hy vọng Nam Điền có thể liên tục phát triển. Đối với bộ máy của Nam Điền, tôi muốn nghe ý kiến của cậu.

Vương Trạch Vinh biết đây là cơ hội nên nói:

- Bí thư Lâm, Nam Điền muốn phát triển thì đầu tiên phải giữ vững quan niệm phát triển hiện nay.

Bí thư Lâm biết điều này nên gật đầu.

- Đồng chí Chu Minh Thành là đồng chí có năng lực mạnh, lại có tinh thần làm việc, nếu do đồng chí này làm Bí thư, tôi tin quan niệm phát triển của Nam Điền sẽ không thay đổi.

Bí thư Lâm cười cười. Ngài hiểu Vương Trạch Vinh đầu tiên đề cử Chu Minh Thành ra đó là nhất trí với ngài, ngài thầm nghĩ Vương Trạch Vinh này biết chú ý đại cuộc.

- Tôi cho rằng Nam Điền nên có nhiều dòng máu mới tiến vào, không thể cứ chọn cán bộ trong tỉnh. Đồng chí Vệ Đào Hải là một đồng chí có năng lực, nếu cùng xây dựng bộ máy với đồng chí Chu Minh Thành thì tin rằng sẽ đảm bảo tính liên tục.

Vương Trạch Vinh biết đây là cơ hội, Vệ Hồng Lâm không phải vẫn bồi dưỡng con cháu sao, tuy Vệ Đào Hải mặc dù có vài vấn đề, không có năng lực đánh sâu lên nhưng đặt y ở vị trí chủ tịch tỉnh Nam Điền thì vừa lúc có thể bù đắp vài điểm không đủ của Chu Minh Thành.

Bí thư Lâm cũng hiểu ý của Vương Trạch Vinh. Ngài biết quan hệ của Vương Trạch Vinh và Vệ gia, Vương Trạch Vinh đưa Vệ Đào Hải ra chính là giúp liên kết những người Vương Hệ tại Nam Điền lại. Tin rằng lúc ấy Vệ Hồng Lâm sẽ toàn lực ủng hộ, Vệ Hồng Lâm lại thông qua đó mà lấy được các nơi ủng hộ. Như vậy Vương Trạch Vinh vẫn khống chế được Nam Điền trong tay.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm cười cười không tỏ thái độ ở việc này.

- Xem ra cậu có nhiều ý tưởng, còn có ai thích hợp thì nói hết ra xem.

Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm hiểu rõ ý đồ của mình nhưng hắn không lo. Dù sao cơ hội hôm nay không dễ có, vì thế hắn liền nói ý của mình ra với Bí thư Lâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui