Cuộc đấu ngầm giữa Ngụy Trung Hoa và Văn Hồng Quân bởi vì nguyên nhân bên ngoài nên tạm thời ngừng lại.
Chẳng qua mặc dù như vậy nhưng từ công việc có thể thấy hai người bọn họ không thể nào hòa thuận được.
Hai người cũng biết tiếp tục đấu sẽ mắc mưu người khác, không ai được tốt.
Mặc dù hai nhà tạm thời ngừng tranh đấu, nhưng chuyện lần này cũng đã nhắc Ngụy Trung Hoa một điều Ngụy gia là nơi mà mọi người muốn xâm chiếm.
Bây giờ Ngụy gia rất nguy hiểm, nếu không có con đường nào thì Ngụy gia sẽ sụp. Ngụy gia là gia tộc lớn, mặc dù trước đây có lợi ích nhiều nhưng bây giờ mất chỗ dựa, nó sẽ thành nơi phân chia của các thế lực khác.
Hai hôm trước một người của Ngụy gia bị bắt ở tỉnh khác. Ai cũng biết nếu Ngụy lão gia tử còn thì tình hình này sao có thể dễ dàng xuất hiện. Bây giờ lão gia tử mất, mọi người liền dao động. Ngụy Trung Hoa mấy hôm nay đã về Bắc Kinh một chuyến. Người Ngụy gia lại một lần nữa họp.
Làm Ngụy Trung Hoa có chút buồn bực là mọi người trong nhà cố ý muốn Ngụy Nhân tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Thấy mọi người coi như thống nhất ý kiến, Ngụy Trung Hoa không vui mấy. Y có thể nhìn thấu Ngụy gia vì lợi ích gia tộc nên không tiếc đưa con gái của y cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh có vợ con, mọi người còn có suy nghĩ này đã có thể thấy Ngụy gia vì lợi ích nên chấp nhận mất mặt.
Đưa con gái cho Vương Trạch Vinh, còn phải xem Vương Trạch Vinh có muốn hay không.
Người Ngụy gia sớm phân tích nhiều tình hình. Đối với Vương Trạch Vinh còn trẻ mà sẽ vào Bộ Chính trị, mọi người đều cho rằng nếu có quan hệ mật thiết với Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh ít nhất có thể chiếu cố cho Ngụy gia trên 30 năm. Có thời gian như vậy, Ngụy gia không sợ không thể quay lại.
Ngụy gia cũng phân tích tình hình của Hạng gia. Sau khi Hạng lão gia tử mất, tình hình cũng như Ngụy gia bây giờ. Nhưng Hạng Nam dựa vào Bí thư Lâm, bây giờ Hạng gia đang phát triển mạnh.
Nghĩ tới điều này, Ngụy gia bây giờ cần làm là mau chóng tiến theo bước của Vương Trạch Vinh.
Phải thử trước mới được.
Ngụy Trung Hoa vì lợi ích Ngụy gia nên biết mình cần phải bỏ vài thứ. Vương Trạch Vinh không phải nhân vật không thể chấp nhận. Nếu Vương Trạch Vinh có ý với con gái y, Ngụy Trung Hoa cũng có thể chấp nhận.
Hạ quyết tâm, Ngụy Trung Hoa liền tới văn phòng Vương Trạch Vinh.
Vừa đi, y vừa nghĩ đến tình hình đội ngũ ở Nam Điền.
Thấy Ngụy Trung Hoa tới, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của đối phương đã muốn dựa vào mình.
Thấy thế, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu và nhanh chóng phân tích tình hình của Ngụy Trung Hoa.
Hắn rất nhanh hiểu được ý đồ của Ngụy Trung Hoa. Nghĩ đến Ngụy Trung Hoa, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Ngụy gia xem ra cần người giúp để vượt qua nguy hiểm.
Đối với các gia tộc lớn, Vương Trạch Vinh hiểu nếu không thể tiếp tục khống chế quyền lực là điều rất nguy hiểm. Cho dù bọn họ không suy vong nhưng cũng bị chia cắt lợi ích rất nhiều.
Ngụy Trung Hoa bây giờ đang rất lo lắng. Chuyện y và đám người Văn Hồng Quân hợp sức với nhau thì Vương Trạch Vinh nhất định sẽ biết. Ngụy gia bây giờ có vấn đề, nếu muốn dựa vào Vương Trạch Vinh thì thứ y có thể lấy ra chỉ là coi như làm nước phụ thuộc. Trong này không có sự ngang hàng, muốn được Vương Trạch Vinh tiếp nhận còn phải xem thái độ của đối phương.
Đối với việc Ngụy Trung Hoa có ý dựa vào mình, Vương Trạch Vinh đang phải suy nghĩ. Hắn hiểu rõ tình hình bây giờ, nhận Ngụy gia tức là phải hóa giải nguy cơ cho Ngụy gia, việc này cần hắn phải suy nghĩ kỹ.
Nhìn Ngụy Trung Hoa một lúc, Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Ngụy, Nam Điền muốn phát triển thì ổn định là điều quan trọng nhất. Nam Điền cần các điều chỉnh kiên định trong công việc, đừng nghĩ nhiều, chỉ cần làm tốt công việc là được.
Vương Trạch Vinh không tỏ thái độ ngay, điều này làm Ngụy Trung Hoa thấy có chút nguy hiểm. Nếu Vương Trạch Vinh không giúp Ngụy gia hóa giải nguy cơ thì vấn đề sẽ càng lúc càng nhiều.
Làm sao bây giờ? Ngụy Trung Hoa rất buồn bực, Ngụy gia đã bao giờ rơi vào tình huống như thế này?
Mặc dù có chút thất vọng nhưng Ngụy Trung Hoa cũng thấy Vương Trạch Vinh chưa phải là từ chối, nói rõ Vương Trạch Vinh cần thời gian suy nghĩ. Dù sao nếu Ngụy gia có thể bỏ ra thứ gì hấp dẫn được Vương Trạch Vinh, có lẽ Vương Trạch Vinh sẽ nhận Ngụy gia.
Bây giờ Ngụy Trung Hoa cũng hiểu rõ ý của đám người trong nhà. Dùng một cô gái để giữ lại lợi ích cho Ngụy gia, nhưng Vương Trạch Vinh là kẻ ngu sao?
Nhìn Ngụy Trung Hoa đi ra, Vương Trạch Vinh không khỏi suy nghĩ xem nhận Ngụy gia hay không? Hắn phải tính tới thiệt, hơn nếu nhận Ngụy gia, đây không phải việc nhỏ. Dù nói như thế nào thì Ngụy Trung Hoa cũng chú tâm làm việc. Nam Điền có sự phát triển như bây giờ thì không thể không có công của Ngụy Trung Hoa.
Nghĩ đến Ngụy Trung Hoa đã đóng góp nhiều cho sự phát triển của Nam Điền, Vương Trạch Vinh bắt đầu phải tính toán. Trong thời gian này Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ xem ai thay mình khi hắn rời khỏi Nam Điền. Người hắn bồi dưỡng thì không dễ có người thay. Ngụy Trung Hoa nếu dựa vào thì sẽ là lựa chọn thích hợp. Chẳng qua để Ngụy Trung Hoa làm Bí thư tỉnh ủy Nam Điền, Vương Trạch Vinh lại chưa thể quyết định. Dù sao Ngụy Trung Hoa mới biểu hiện muốn dựa vào, cũng không đưa ra điều gì thực tế. Đến lúc đó Nam Điền bị người Ngụy gia khống chế thì sao?
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không yên tâm giao Nam Điền cho Ngụy Trung Hoa, hắn cũng phải có bố trí của mình trong bộ máy Nam Điền.
Mã Yến Đống là lựa chọn tốt nhất của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh dự định để y làm Phó bí thư Tỉnh ủy. Có y làm Phó bí thư, Nam Điền hoàn toàn có thể ngưng tụ lực lượng. Quan trọng nhất là ý đồ của hắn, Mã Yến Đống sẽ chấp hành triệt để.
Âu Dương Ý Kiên là người của Lão bí thư, cũng là người Vệ gia, bây giờ co như hoàn toàn là người của hắn. Vương Trạch Vinh hy vọng đặt người này vào chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật.
Vị trí chủ tịch tỉnh thì Vương Trạch Vinh đoán do người Lâm hệ đảm nhiệm, hắn muốn tranh cũng không được. Vì thế hắn phải đỡ mấy Thường vụ tỉnh ủy lên.
Ninh An Quý có thể đặt vào chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh.
Cứ như vậy cả Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đều có người của hắn.
Ngô Kim Thành bây giờ về cơ bản đã được quyết định điều tới Nam Điền làm Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, thêm Ngô Kim Thành, lực lượng Vương Hệ cũng đủ mạnh.
Có bốn người Vương Hệ, lực lượng của hắn ở Nam Điền đã không có vấn đề gì.
Có suy nghĩ này, Vương Trạch Vinh cần nghĩ làm như thế nào đoạt thêm vài vị trí.
Cẩn thận phân tích mấy nhân viên Tỉnh ủy khác. Sau khi Tư Mã Hoàng lui, Phó bí thư Thường Gia Liệt có chút dao động. Nếu nói có thể trao đổi đưa Thường Gia Liệt tới nơi khác làm chủ tịch tỉnh, tin rằng Tư Mã Hoàng sẽ vui. Như vậy y sẽ ủng hộ người của mình làm Phó bí thư Tỉnh ủy.
Lâm hệ muốn khống chế Nam Điền, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Minh Thành là lựa chọn quá tốt. Gần đây việc tuyên truyền cho Chu Minh Thành cũng tăng lên, đây là tạo xu thế cho đối phương làm chủ tịch tỉnh hoặc Bí thư tỉnh ủy, như vậy chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật sẽ bỏ trống, hoạt động một chút là lấy được.
Cuối cùng là vị trí Phó chủ tịch thường trực. Vị trí này do Văn Hồng Quân ngồi, Vương Trạch Vinh dự định lấy nó. Nhưng muốn lấy thì phải điều Văn Hồng Quân khỏi Nam Điền. Văn Hồng Quân mà không đi thì với lực lượng của Văn gia cũng có chút phiền phức.
Vương Trạch Vinh cảm thấy đây là điều khó khăn nhất đối với hắn.
Vương Trạch Vinh cũng biết đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của hắn, muốn thực hiện được cũng có nhiều vấn đề. Ngụy Trung Hoa có thể vào vị trí Bí thư tỉnh ủy hay không cũng cần phải chú ý.
Nghĩ đến tình hình Nam Điền sau khi hắn rời đi, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan trọng nhất là vị trí chủ tịch tỉnh. Nếu Bí thư tỉnh ủy không lấy được thì phải khống chế được vị trí chủ tịch tỉnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...