Sau hai ngày tụ tập, các học viên đều tản đi. Vương Trạch Vinh theo thông báo của ban Tổ chức cán bộ nên đến Thị ủy thành phố Hoa Khê đầu tiên. Thị ủy sẽ nói chuyện về chức vụ mới của hắn. Mặc dù mọi người đều biết rõ nhưng cuộc nói chuyện trước khi nhận chức vẫn phải thực hiện.
Cuộc nói chuyện này do đích thân bí thư thị ủy Lý Gia Hòa tiến hành. Điều này nói rõ Lý Gia Hòa rất coi trọng Vương Trạch Vinh.
Lý Gia Hòa đang ngồi đó suy nghĩ về việc bí thư tỉnh ủy Hạng khen ngợi Vương Trạch Vinh trong lễ tốt nghiệp khóa học. Lý Gia Hòa rất hứng thú với chỗ dựa của Vương Trạch Vinh.
Trước đây Lý Gia Hòa chỉ biết Vương Trạch Vinh có chút quan hệ. Sau lần lên tỉnh gặp Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh đã giới thiệu một vài bạn học trên tỉnh nên Lý Gia Hòa càng coi trọng đối phương hơn.
Về cấp bậc Lý Gia Hòa không kém mấy bạn học của Vương Trạch Vinh, nhưng việc này không phải là chức vụ lớn hay nhỏ sẽ nói rõ vấn đề. Đôi khi quan ở dưới không bằng quan trực tiếp nắm giữ một số ban ngành. Quen vài người nắm giữ mấy phòng ban các cơ quan trên tỉnh sẽ có tác dụng lớn đối với công tác.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, tôi đại biểu Thị ủy nói chuyện với đồng chí. Thông qua Thị ủy nghiên cứu và quyết định đồng chí sẽ giữ chức phó chủ tịch thường trực huyện Khai Hà.
Lý Gia Hòa nói xong liền nhìn chằm chằm Vương Trạch Vinh.
Lý Gia Hòa là lãnh đạo cao nhất thành phố Hoa Khê tự mình nói chuyện, hơn nữa Vương Trạch Vinh biết Lý Gia Hòa đã hết lòng ủng hộ mình giữ chức phó chủ tịch thường trực nên hắn rất cảm kích đối phương.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Cảm ơn Bí thư Lý, cảm ơn Thị ủy, tôi nhất định cố gắng công tác.
Lý Gia Hòa nghiêm túc nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, sau khi vào thường vụ thì cần phải đoàn kết với các đồng chí khác, học tập các đồng chí. Huyện khác xã, cậu phải có cái nhìn đại cuộc.
Vương Trạch Vinh chăm chú lắng nghe, hơn nữa không ngừng ghi lại lời của Lý Gia Hòa.
Thấy Vương Trạch Vinh chăm chú ghi chép, Lý Gia Hòa liền thả lỏng khuôn mặt, y thầm gật đầu với thái độ này của Vương Trạch Vinh. Đừng nhìn Vương Trạch Vinh chỉ ghi chép, nhưng từ chi tiết này có thể thấy Vương Trạch Vinh rất coi trọng lời Lý Gia Hòa nói.
Lý Gia Hòa rất không hài lòng với tình hình ở huyện Khai Hà. Trịnh Chí Minh bây giờ đúng là một tay che trời huyện Khai Hà. Lý Gia Hòa vốn định tiến hành điều chỉnh hoàn toàn huyện Khai Hà nhưng tình hình trên thành phố bây giờ rất phức tạp. Lý Gia Hòa lại là người mới tới, căn cơ không sâu nếu có hành động lớn sẽ bất lợi. Lần trước mượn việc bố trí công tác của Vương Trạch Vinh mà đánh một ván khiến Cao Thượng Minh điều đi, việc này làm thế lực của Trịnh Chí Minh yếu một chút. Bây giờ muốn khống chế được huyện Khai Hà thì phải xem tình hình của Vương Trạch Vinh.
Trên thành phố đúng là không dễ dàng, Lý Gia Hòa khá e ngại thị trưởng Mã Kiến Sâm.
Vương Trạch Vinh có còn quá trẻ hay không? Lý Gia Hòa có suy nghĩ này nhưng ngay sau đó y lại nghĩ đến thế lực sau lưng Vương Trạch Vinh.
Lý Duy Hà vốn là lựa chọn khá được nhưng đáng tiếc người của Cố Hồng Quân không quá ủng hộ tên này.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Lý, tôi ở đây xin tỏ thái độ sau khi đến huyện Khai Hà, tôi nhất định sẽ cố gắng đoàn kết các đồng chí, làm tốt công tác theo chỉ thị của Thị ủy.
Lý Gia Hòa trên cơ bản khá lòng thái độ này của Vương Trạch Vinh. Lý Gia Hòa bây giờ đã coi Vương Trạch Vinh thành người của mình nên nói chuyện cũng không còn quá nghiêm túc.
Lý Gia Hòa ném cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc rồi nói:
- Tiểu Vương à, có những lời đồn rất không tốt về bộ máy lãnh đạo huyện Khai Hà, nói rằng huyện Khai Hà nằm trong tay một nhóm người. Điều này rất không tốt, sau khi cậu về huyện Khai Hà phải cố gắng thay đổi vấn đề này.
Lời này rất rõ ràng, Lý Gia Hòa muốn xem Vương Trạch Vinh muốn làm như thế nào.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền hiểu ngay Lý Gia Hòa đang ám chỉ Trịnh Chí Minh. Xem ra Lý Gia Hòa đặt hy vọng lên người mình trong việc thay đổi huyện Khai Hà. Đồng thời Vương Trạch Vinh cũng khá cảm kích Lý Gia Hòa. Vương Trạch Vinh có thể thấy Lý Gia Hòa coi mình là người của y, nếu không cũng sẽ không nói rõ ràng như vậy.
- Bí thư Lý, theo tôi được biết trong Huyện ủy có không ít người có can đảm đấu tranh chống những tệ nạn xấu.
Lý Gia Hòa hút một hơi thuốc rồi nói:
- Nhận chức là một quá trình nhất định, chỉ cần các cậu có thể triển khai công tác theo yêu cầu của Thị ủy thì huyện Khai Hà nhất định sẽ đạt được thành tích lớn.
- Thị ủy lần này trao trọng trách cao hơn cho cậu thực ra cũng gặp nhiều dư luận. Cậu phải biến áp lực thành động lực, mau làm ra thành tích.
Lời này của Lý Gia Hòa, Vương Trạch Vinh hiểu. Lần này hắn tiến bộ quá nhanh nên nhất định có lời ra tiếng vào.
- Xin Bí thư Lý yên tâm, tôi sẽ dùng hành động thực tế để đáp lại sự tin tưởng của Thị ủy.
Lý Gia Hòa gật đầu cười nói:
- Lần này cậu đến huyện Khai Hà nhận chức phó chủ tịch, tôi không đi. Phó bí thư Thôi, trưởng ban Đàm sẽ đưa cậu xuống. Sau này có công việc gì khó khăn thì trực tiếp báo cáo với tôi.
Phó bí thư thị ủy đưa mình xuống, Vương Trạch Vinh đã cảm thấy Thị ủy rất coi trọng mình.
Ra khỏi phòng Lý Gia Hòa, Vương Trạch Vinh cũng không đi đâu khác mà đi đến phòng làm việc của trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy Lật Tuấn Tường.
Thấy Vương Trạch Vinh tới, Lật Tuấn Tường cười nói:
- Nói chuyện xong rồi hả?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi vừa nói chuyện với Bí thư Lý xong.
Lật Tuấn Tường tự mình rót nước cho Vương Trạch Vinh, sau đó ngồi xuống ghế mà nói:
- Huyện Khai Hà rất phức tạp phải không?
Vương Trạch Vinh biết Lật Tuấn Tường cũng hiểu tình hình ở huyện Khai Hà, nên gật đầu nói:
- Tôi đột nhiên tiến vào đó nên mong lãnh đạo chỉ điểm nhiều hơn.
Lật Tuấn Tường thích thái độ này của Vương Trạch Vinh, dù cho đối phương có chỗ dựa lớn như thế nào thì trước mặt mình cũng thể hiện thấp hơn mình. Lật Tuấn Tường cười nói:
- Nghe nói trong buổi liên hoan, Bí thư Hạng còn tự mình gọi cậu vào ăn cùng.
Tin tức này xem ra đã truyền đi khắp nơi, Vương Trạch Vinh không ngờ Lật Tuấn Tường cũng nghe được. Hắn liền cười cười nói tình hình ra với Lật Tuấn Tường, cuối cùng hắn nói:
- Lúc ấy cả người tôi toàn mồ hôi. Áp lực của lãnh đạo lớn thật.
Lật Tuấn Tường cười ha hả nói:
- Được rồi, thằng ranh này cười thầm trong bụng đây mà. Việc này người khác chỉ dám nghĩ đến mà thôi. Tôi có lúc nghi ngờ cậu có phải có chỗ dựa rất mạnh hay không?
Vương Trạch Vinh cười ha hả không nói gì.
- Trịnh Chí Minh là người của Mã Kiến Sâm, cậu phải rất chú ý. Nói chuyện và làm việc đều phải cẩn thận. Dù sao cậu cũng còn trẻ, phải có cái nhìn đại cuộc.
Lật Tuấn Tường cũng có chút quan hệ với Vương Trạch Vinh nên sợ hắn không phân biệt nặng nhẹ, vì vậy Lật Tuấn Tường chỉ điểm một chút.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ khó trách Trịnh Chí Minh kiêu ngạo như vậy, thì ra là người của thị trưởng. Vương Trạch Vinh trước kia chỉ nghi ngờ nhưng bây giờ đã hiểu rõ. Trước đó Vương Trạch Vinh chỉ biết Trịnh Chí Minh là người của phó thị trưởng Lục Trung Thắng, bây giờ Lật Tuấn Tường nói như vậy coi như xâu chuỗi các quan hệ với nhau. Xem ra thị trưởng và phó thị trưởng thường trực là cùng một hệ. Vương Trạch Vinh thấy việc này rất phức tạp, hắn lại bi quan với công tác của mình ở huyện Khai Hà.
Thấy vẻ mặt nặng nề của Vương Trạch Vinh, Lật Tuấn Tường cười nói:
- Cũng không có gì đâu, cậu phải mượn thế nhiều hơn. Cậu phải lợi dụng tốt các bạn học ở khóa học Thanh niên xuất sắc.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cảm ơn Lật ca đã chỉ điểm.
Lật Tuấn Tường cười nói:
- Cậu là phó chủ tịch thường trực nên thuộc bên chính quyền quản lý, cần phải tạo quan hệ tốt với cấp trên. Cậu cần phải đi sang chỗ thị trưởng báo cáo tình hình học tập một chút.
Vương Trạch Vinh lập tức hiểu ra mà nói:
- Lật ca làm việc, tôi sang bên ủy ban một chút.
Lật Tuấn Tường gật đầu khen ngợi vì Vương Trạch Vinh hiểu chuyện rất nhanh.
Ra khỏi trụ sở Thị ủy, Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện cho thư ký của Mã Kiến Sâm hỏi xem thị trưởng có rảnh không để hắn đến báo cáo tình hình ở khóa học Thanh niên xuất sắc.
Không lâu sau thư ký của Mã Kiến Sâm gọi tới nói thị trưởng đang ở trong phòng làm việc đợi.
Vương Trạch Vinh đến Thị ủy, Mã Kiến Sâm biết. Y vừa nãy còn đang suy nghĩ chuyện về Vương Trạch Vinh. Hôm qua lúc nói chuyện với bạn trên tỉnh, y nhận được một tin tức rất quan trọng đó là trong lễ tốt nghiệp khóa học Thanh niên xuất sắc, Bí thư Hạng đã điểm danh khen ngợi Vương Trạch Vinh. Hơn nữa trong bữa ăn còn gọi Vương Trạch Vinh vào ngồi cùng. Việc này ông bạn kia chỉ nói qua mà thôi nhưng Mã Kiến Sâm không dám coi nhẹ. Từ trong này y thấy được một ít, y cảm thấy năng lượng của Vương Trạch Vinh rất lớn.
Đang khi y suy nghĩ thì thư ký vào hỏi xem có muốn gặp Vương Trạch Vinh hay không?
Nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn tới báo cáo công việc với mình, Mã Kiến Sâm liền cười ra mặt. Xem ra tên Vương Trạch Vinh cũng thông minh. Nếu hắn có thể đến thì nói rõ trong lòng hắn có ủy ban. Vì thế Mã Kiến Sâm nói sẽ gặp Vương Trạch Vinh.
Vào phòng làm việc của Mã Kiến Sâm, Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trưởng Mã, tôi là Vương Trạch Vinh huyện Khai Hà, tôi muốn báo cáo với ngài về tình hình ở khóa học Thanh niên xuất sắc do Tỉnh ủy tổ chức.
Mã Kiến Sâm chỉ vào ghế rồi trầm giọng nói:
- Tình huống của cậu tôi biết một chút. Bây giờ cậu kể lại chi tiết đi.
Vương Trạch Vinh cũng không biết thái độ của Mã Kiến Sâm với mình, nên hắn vội vàng nói về quá trình học tập ra.
Đợi Vương Trạch Vinh nói xong, Mã Kiến Sâm mới cười nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, từ các biểu hiện của cậu thì thấy đã đạt được rất nhiều sau khóa học. Chính bởi vì chuyện này nên thành phố mới trao trọng trách là phó chủ tịch thường trực huyện Khai Hà cho cậu. Đây là do tổ chức tin tưởng vào cậu. Là phó chủ tịch huyện, cậu phải dựa vào Huyện ủy để làm tốt công tác, phải tôn trọng Bí thư huyện ủy.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin thị trưởng yên tâm, là phó chủ tịch huyện, tôi nhất định sẽ nhất trí với Huyện ủy.
- Cứ như vậy đi, có việc cậu có thể trực tiếp phản ánh với tôi.
Mã Kiến Sâm nói chuyện với Vương Trạch Vinh không quá lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...