Hạng Định rất tức giận. Vốn y làm như vậy để lấy lòng Vương Trạch Vinh mà lại thành thế. Y trước mặt Vương Trạch Vinh thì thân thiện, nhưng trước mặt người khác lại không như vậy. Thấy Vương Trạch Vinh rời đi, thằng thanh niên kia còn định cản lại, Hạng Định trầm giọng nói:
- Mày từ đâu chui ra thế hả?
Thằng thanh niên này đã nghe Phan Đại Hải nhắc tới thân phận của Hạng Định, tuy nói cũng hơi ngại nhưng nghĩ bố y sắp vào Bộ Chính trị, mà chỗ dựa của Hạng Định là Hạng Nam sắp lui, Vương Trạch Vinh cũng vào Bộ Chính trị nhưng ngang bố y mà thôi. Thằng thanh niên trầm giọng nói:
- Hạng Định, đừng nghĩ mọi người sợ mày, mày là mẹ gì chứ?
Hạng Định vốn đang tức nghe thấy thế liền chỉ vào đối phương mà nói:
- Thằng ranh này, nói tên ra.
Phan Đại Hải thấy thế liền vội vàng đi lên nói:
- Hạng thiếu gia, đây là Cam thiếu gia, con thứ hai của Bí thư tỉnh ủy Phúc Thủy.
Nghe thấy thế, Hạng Định mới biết người này lai lịch không nhỏ. Nghĩ tới bố đối phương có lực lượng rất mạnh, hắn hơi dịu giọng nói:
- Nể mặt bố mày nên bỏ qua.
Thấy Hạng Định dịu giọng xuống, Cam Phi lại rống lên:
- mày nói quên là quên được sao, ảnh hưởng chuyện của tao, mày nói một câu là xong ư, không dễ như vậy đâu.
Gần đây Cam Phi ở trên Bắc Kinh nghe thấy Hạng Định có chỗ dựa mạnh. Bây giờ thì thấy Hạng Định không dám làm càn với mình, tâm trạng Cam Phi khá vui vẻ.
Hạng Định rất tức giận, thằng này nghĩ mình dễ ăn hiếp sao?
Hai người nhanh chóng cãi nhau.
Sau đó Cam Phi ỷ bên mình nhiều người mà đánh Hạng Định.
Khi Vương Trạch Vinh đi được một đoạn thì nhận được điện của Hạng Định. Hạng Định nói:
- Vương ca, đối phương quá khi dễ người, thù này kết rồi.
Vương Trạch Vinh vội vàng hỏi tình hình. Theo hắn nghĩ Hạng Định sẽ giải quyết việc này mà, không ngờ Hạng Định lại gọi điện nói như vậy sao? Nghe Hạng Định nói xong, Vương Trạch Vinh sa sầm mặt nói:
- Chú cứ bị người đánh như vậy sao?
Nói xong hắn liền dập máy.
Đối với Cam Ứng Hùng, Vương Trạch Vinh cũng biết một chút. Tỉnh Phúc Thủy thời gian này phát triển rất tốt, được các công ty Mỹ ủng hộ, chỉ số GDP tăng mạnh, kêu gọi Cam Ứng Hùng vào Bộ Chính trị tăng lên.
Đối với việc Cam Ứng Hùng quan hệ mật thiết với nước Mỹ, Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ. Lô Ninh Quốc vì như vậy mà có chuyện, Cam Ứng Hùng chắc sẽ tiến theo đây.
Gần đây hắn nghe thấy tin Cam Ứng Hùng có thể đến Tân Cảng làm Bí thư, đây là sẽ vào Bộ Chính trị.
Đối với Thành phố Tân Cảng, Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ. Hắn không hy vọng một người như Cam Ứng Hùng tới Thành phố Tân Cảng. Sau khi Khương Trường Chính sắp lui, y đã nhiều lần gọi điện trao đổi Vương Trạch Vinh. Khương Trường Chính bây giờ về cơ bản điều người tới các nơi, nếu Cam Ứng Hùng mạnh như vậy tiến vào Thành phố Tân Cảng, như vậy sẽ ảnh hưởng tới bố cục của Khương Trường Chính và Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh vốn tìm cơ hội thì bây giờ lại có việc này. Vương Trạch Vinh dập máy rồi châm thuốc hút. Việc này Hạng Định chắc hiểu ý hắn.
Hạng Định nhận được điện của Vương Trạch Vinh liền hiểu ngay ý. Y liền gọi người tới đánh cho bọn Cam Phi một trận. Chuyện thoáng cái thành lớn.
Chuyện xảy ra xong Vương Trạch Vinh lại không hề quan tâm. Hắn muốn xem người kia ở Phúc Thủy sẽ làm gì.
Lại nhắc tới Bí thư tỉnh ủy Phúc Thủy – Cam Ứng Hùng, gần đây y khá vui vẻ. Sau lần trước lên Bắc Kinh gặp lão lãnh đạo thì nghe thấy tin nếu không có bất ngờ xảy ra thì mình sẽ làm Bí thư thành ủy Tân Cảng.
Nghĩ tới Cam Phi lần này dẫn mấy người bạn nước Mỹ tới làm một hạng mục lớn, y biết đây là việc tốt để tăng điểm cho mình.
Nhưng không ngờ thư ký lại truyền tin tới nói Cam Phi bị đánh.
Nghe thấy thế, Cam Ứng Hùng ngẩn ra. Con y như thế nào thì y hiểu, Cam Phi chỉ ức hiếp người khác, sao lại có chuyện như vậy.
Tìm hiểu rõ tình hình, Cam Ứng Hùng ngồi đó một lúc mà không nói gì. Sao Cam Phi lại gặp người Hạng gia?
Vào lúc này mà chọc người Hạng gia, tâm trạng Cam Ứng Hùng không tốt mấy. Chuyện khó làm đây, thực lực của y không mạnh bằng Hạng Nam, Vương Trạch Vinh lại vào Bộ Chính trị, đối mặt lực lượng lớn như vậy, phản ứng đầu tiên của y là không thể cứng rắn đối phó. Nhưng thư ký cũng nói mấy tên người nước ngoài cũng bị đánh, bọn chúng nói nhất định phải giao thủ phạm ra.
Làm mất lòng nước Mỹ cũng không ổn.
Vương Trạch Vinh không ngờ người đầu tiên tìm tới hắn lại là Lý Kiền Ý.
Lý Kiền Ý cười nói:
- Trạch Vinh đúng là biết chọn chỗ, tới sân Golf mà ngủ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Phong cảnh ở đó cũng được.
- Trạch Vinh, Hạng Định đánh con thứ hai của Cam Ứng Hùng, thằng này bình thường rất kiêu căng, bây giờ bị đánh thì tôi nghĩ Cam Ứng Hùng sẽ có suy nghĩ.
Vương Trạch Vinh không biết Lý Kiền Ý gọi tới là có ý gì.
- Đánh người nhất định là không đúng, nhưng việc này ai đánh trước cũng rất quan trọng.
- Trạch Vinh nói đúng. Trạch Vinh, có một số chuyện chúng ta cần trao đổi. Bây giờ có một số người bị tây hóa về tư tưởng. Lão Lô phạm sai lầm như vậy, bên Phúc Thủy cũng có không ít.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ thật nhanh về ý của Lý Kiền Ý.
Vương Trạch Vinh nói:
- Học phương tây không xấu, quan trọng nhất là chúng ta cần có lập trường của mình, quyết không thể bị quốc gia phương tây ép làm gì cũng được. Quốc gia chúng ta phát triển kinh tế thị trường, không ít cán bộ có vấn đề về lập trường, tôi cho rằng việc này nhất định phải coi trọng. Đây không phải là việc nhỏ, Trung ương, Bộ Chính trị cần chú ý.
Lý Kiền Ý cũng đồng ý nói:
- Lần trước tôi cũng nghe thấy một việc có quan chức của Trung Quốc nói ngang nhiên trong hội nghị, nói nếu muốn kinh tế phát triển hơn nữa thì đầu tiên phải chấp nhận kinh doanh mại dâm, như vậy nhà kinh doanh sẽ tới nhiều, kinh tế mới nhanh chóng phát triển.
- Đúng thế, cán bộ như vậy phải nghiêm túc xử lý. Để bọn họ quản lý địa phương, nơi ấy nhất định sẽ loạn.
Mọi người nói chuyện một chút rồi dập máy. Vương Trạch Vinh biết đây là Lý Kiền Ý muốn liên lạc với mình. Xem ra Lý Kiền Ý muốn ra tay với Cam Ứng Hùng.
Vương Trạch Vinh không rõ vì sao Lý Kiền Ý lại muốn ra tay với Cam Ứng Hùng, nhưng hắn thấy đây không hại gì cho mình cả.
Mới đầu Cam Ứng Hùng cũng không để ý việc Hạng Định đánh Cam Phi. Theo y nghĩ chẳng qua chỉ là đám con cháu đánh nhau. Dù là Hạng Nam và Vương Trạch Vinh cũng không quản việc này. Nhưng hai hôm sau Cam Ứng Hùng mới phát hiện có vấn đề lớn.
Tình hình đang tốt lập tức thay đổi, các gia tộc ở Bắc Kinh đã bắt đầu hợp sức chèn ép y.
Lão lãnh đạo không biết sao lại gọi y tới, trong giọng nói đã lộ ra một điều rất quan trọng. Chính là Đảng rất lo lắng về việc y bị tây hóa.
Mặc dù chỉ là nhắc nhở nhưng Cam Ứng Hùng lại có cảm giác rất không tốt. Y ngồi trong nhà mà suy nghĩ sao lại như vậy?
Ngồi phân tích một lúc, Cam Ứng Hùng run lên, y đã hiểu được nguyên nhân.
Cam Ứng Hùng đã hiểu, không phải không ai muốn động mình. Quan trọng nhất là lực lượng của mình cũng mạnh, mọi người không tìm được lý do để động mình. Lần này con mình mâu thuẫn với Hạng Định, như vậy có vấn đề rồi. Từ việc đánh người này khiến nhiều kẻ thấy cơ hội. Trận đánh này làm cho mọi người thấy Vương Trạch Vinh và Hạng Nam đứng đối đầu với y, mọi người liền hợp sức lại. Ở tình hình này có người nhắc đến chuyện của Lô Ninh Quốc, mục đích chính là muốn gán ghép y giống như Lô Ninh Quốc. Như vậy Cam Ứng Hùng sao có thể tiến thêm.
Nghĩ đến đây, Cam Ứng Hùng một lần nữa thấy sợ vì lực lượng của Hạng gia và Vương Trạch Vinh.
Sao bây giờ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...