Thư Ý biết người nhà đang đợi nên không tiện đi cùng Vương Trạch Vinh, vì thế cô phải về.
Chuyện hôm nay có thể nhìn ra Vương Trạch Vinh cũng nghĩ tới cô. Hắn có thể giúp bố cô, nói rõ hắn có ý với cô. Thư Ý không khỏi có chút vui vẻ. Cô biết Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt nhất của mình, ai có thể so sánh với Vương Trạch Vinh.
Sau khi thấy được cuộc sống của Hà Hảo, ánh mắt của Thư Ý rất cao. Cô hâm mộ cuộc sống của Hà Hảo. Chẳng qua dù Lý Kiền Ý là nhân vật lớn, so sánh về cấp bậc thì Vương Trạch Vinh kém hơn. Nhưng Vương Trạch Vinh trẻ tuổi, cường tráng hơn thì lão già Lý Kiền Ý có thể so sánh.
Nghĩ đến lần đó Vương Trạch Vinh ôm mình lên, mặt Thư Ý nóng lên.
Vừa về phòng, Thư Ý phát hiện mọi người đang nhìn mình.
Việc này Thư Ý không nói với người nhà nhưng bây giờ đã lộ. Cô biết mình nên nói chuyện với bố mẹ một chút.
Khẩn trương nhất chính là Tào Lệ Lộ. Là người làm ở Hội liên hiệp phụ nữ, thấy nhiều việc trong quan trường nên Tào Lệ Lộ cũng hâm mộ có thể dựa vào nhân vật lớn. Nhưng không ngờ vừa nãy lại có thể tiếp xúc với Vương Trạch Vinh, hơn nữa xem qua cũng có quan hệ mật thiết với con gái chị.
Nhà cô cũng có thể dựa vào nhân vật lớn như vậy. Nghĩ đến đây Tào Lệ Lộ liền thấy một lực lượng lớn giống như Vương Trạch Vinh có liên lạc dày đặc với nhà mình vậy.
- Tiểu Ý, con thành thật nói với bố mẹ xem là có việc gì?
Tào Lệ Lộ vừa hỏi như vậy, mọi người đều nhìn Thư Ý.
- Có thể có việc gì chứ, chỉ là bạn thôi mà.
Thư Ý nói.
Nói xong, Thư Ý còn nói thêm:
- Không phải nói về Hàng Châu sao ạ, chúng ta mau đi gặp Hà Hảo rồi lên máy bay trở về.
Lúc này Thư Đạo Lâm lại không gấp. Y thấy Vương Trạch Vinh gọi điện là biết mình vững như núi thái sơn.
Bây giờ Thư Đạo Lâm quan tâm nhất là quan hệ giữa con gái mình và Vương Trạch Vinh, đây là việc lớn.
Vừa nghĩ tới chuyện này, Thư Đạo Lâm cũng có chút mâu thuẫn. Nếu Thư Ý có quan hệ với Vương Trạch Vinh thì đó là chỗ dựa lớn, đương nhiên y cũng có chút không muốn. Con gái mình mà có quan hệ với Vương Trạch Vinh thì chỉ là vợ bé mà thôi.
Một quan chức muốn tiến lên thì sao nhịn được sức hấp dẫn lớn của việc dựa vào một nhân vật lớn. Vương Trạch Vinh chính là khối nam châm quá lớn khiến Thư Đạo Lâm động tâm.
- Vậy căn biệt thự này của con có phải Bí thư Vương tặng không?
Thư Đạo Lâm liền hiểu căn biệt thự này rất có thể là do Vương Trạch Vinh tặng cho con mình.
Thư Ý đúng là không biết nói gì. Nói là của Vương Trạch Vinh thì thực ra là do Hà Hảo tặng. Nhưng nói không phải Vương Trạch Vinh tặng thì người ta nể mặt Vương Trạch Vinh nên mới đưa nên cô nói:
- Coi như vậy đi.
- Cái gì mà coi như.
Tào Lệ Lộ khó hiểu hỏi:
- Giữa con và Bí thư Vương chưa có việc kia, sao lại đột nhiên tặng như vậy?
Người một nhà đang hỏi Thư Ý thì điện thoại di động của Thư Đạo Lâm vang lên. Y nhìn thấy số máy liền vội vàng xua tay ra hiệu cho cả nhà im lặng.
Bí thư thị ủy Hàng Châu - Lâm Lãng gọi tới. Thư Đạo Lâm biết cuộc điện của Vương Trạch Vinh đã có hiệu quả.
Quả nhiên Thư Đạo Lâm vừa nghe điện, Lâm Lãng đã thân thiết nói:
- Lão Thư, nghe nói anh lên Bắc Kinh?
- Bí thư Lâm, tôi xin nghỉ phép, mai sẽ về gấp.
Thư Đạo Lâm sớm lưu số máy của Lâm Lãng, chẳng qua chưa bao giờ được gọi trực tiếp như vậy. Thật không ngờ Vương Trạch Vinh chỉ gọi một cuộc điện là Lâm Lãng đã phải gọi tới cho Thư Đạo Lâm.
- Ha ha, trong thời gian này thành phố có không khí không tốt, tiến hành trả thù đồng chí dám can đảm vạch trần vấn đề, đây là điều Thị ủy không cho phép. Anh đã giữ nguyên tắc trong việc trợ cấp, điều này nói rõ tính Đảng của anh. Phải tin vào Thị ủy, sau khi về thì tới văn phòng tôi.
Thư Đạo Lâm cung kính nói:
- Cảm ơn Bí thư Lâm, cảm ơn Thị ủy.
Thư Đạo Lâm đúng là muốn khóc, mình bị Thị trưởng chỉnh, người trong thành phố thấy đều né tránh, bây giờ đã thoát nạn rồi.
Sau khi dập máy, tâm trạng Thư Đạo Lâm rất vui vẻ, y nghĩ tới rất nhiều việc.
Nhìn con gái, lại nghĩ tới Vương Trạch Vinh gọi một cuộc điện là giải quyết được vấn đề, Thư Đạo Lâm liền có suy nghĩ không hỏi chuyện của con gái nữa.
- Chị, có Bí thư Vương ủng hộ thì bố chắc không vấn đề gì phải không?
Cô em gái Thư Ý có chút lo lắng nói.
Tào Lệ Lộ nhìn Thư Ý mà nói:
- Con nói thật xem giữa con và Bí thư Vương phát triển đến mức nào?
- Không có gì mà, con muốn nhưng người ta chưa chắc đã muốn.
Thư Ý cười khổ nói.
Nghe Thư Ý nói như vậy, Thư Đạo Lâm không biết sao lại thấy có chút mất mát.
Tào Lệ Lộ vốn quan tâm con gái, cũng không nghĩ gì nhiều. Bây giờ nghe Thư Ý nói như vậy thì cảm thấy như một món đồ quý giá trong tay bị người cướp lấy vậy.
- Bí thư Vương rất được, đây là người phải tăng cường quan hệ.
Thư Đạo Lâm không biết sao lại nói như vậy.
Lúc này Bí thư thị ủy Hàng Châu - Lâm Lãng đang ngồi trong nhà mà rất khó hiểu. Hôm nay Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ đột nhiên gọi tới làm y phải suy nghĩ rất nhiều. Hà Gia Vĩ chỉ nói một việc về Thư Đạo Lâm. Hơn nữa còn tỏ vẻ tức giận thành phố chèn ép người dám kiên trì với nguyên tắc đảng.
Hà Gia Vĩ cũng biết rõ tình hình Hàng Châu, Thị trưởng Trương Siêu là người của chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường. Từ trước đến giờ Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ vì mất đi chỗ dựa nên phải nhân nhượng Hồng Phát Cường được Hoa gia Bắc Kinh nâng đỡ. Tỉnh Chiết Đông thì Ủy ban lớn hơn Tỉnh ủy. Bây giờ sao Hà Gia Vĩ lại đột nhiên hỏi về việc của Thư Đạo Lâm.
Đừng nhìn chỉ là một Phó cục trưởng nhỏ bé, Hà Gia Vĩ hỏi về Thư Đạo Lâm chính là nhằm vào Trương Siêu, sau đó có thể là nhằm vào Hồng Phát Cường.
Là người của Hà Gia Vĩ, Lâm Lãng có thể nghe ra sát khí trong lời nói của Hà Gia Vĩ.
Bí thư hà lấy được lực lượng nào ủng hộ vậy?
Đây là điều Lâm Lãng rất khó hiểu.
Lâm Lãng đang suy nghĩ thì Bí thư tỉnh ủy Chiết Đông – Hà Gia Vĩ cũng đang rất khó có thể bình tĩnh.
Tình hình Bắc Kinh càng lúc càng rõ ràng, Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị về cơ bản đã được xác định. Lại nghĩ tới lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh, Hà Gia Vĩ sớm muốn dựa vào Vương Trạch Vinh.
Hà Gia Vĩ vốn cũng có chỗ dựa, nhưng lão thủ trưởng bị bệnh qua đời nên mất chỗ dựa. Điều này khiến y phải nhường nhịn chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường. Ai bảo người này có chỗ dựa là cựu Phó Thủ tướng. Mặc dù đã lui nhưng Phó Thủ tướng Hoa vấn có sức ảnh hưởng lớn. Hoa Hồng Giang – con của Phó Thủ tướng Hoa bây giờ là Chủ tịch tập đoàn Điện lực Trung Quốc có lực lượng rất mạnh.
Đang khi không tìm được chỗ dựa thì Vương Trạch Vinh gọi tới làm Hà Gia Vĩ nghĩ rất nhiều. Thông qua cuộc điện thoại này mình có thể tăng cường liên lạc, có thể tiến vào vòng tròn của Vương Trạch Vinh. Chỉ như vậy mình mới thay đổi được hiện trạng bây giờ.
Chuyện Thư Đạo Lâm là điều mà Hà Gia Vĩ trọng điểm chú ý, vì thế mới gọi điện hỏi Lâm Lãng.
Sau đó Hà Gia Vĩ còn gọi cho Trương Siêu mắng cho một trận. Tiến hành phê bình việc Trương Siêu trả thù Thư Đạo Lâm.
Sau khi làm xong, Hà Gia Vĩ cười thầm trong lòng. Chuyện đến quá kịp lúc, mình đã làm xong rồi, sau đây xem Hồng Phát Cường có trúng chiêu hay không?
Hà Gia Vĩ có một suy nghĩ nếu Hồng Phát Cường kiên quyết đứng bên Trương Siêu và cách chức Thư Đạo Lâm mới là tốt nhất. Nếu là như vậy thì dò Hồng Phát Cường có Hoa gia cũng xong đời.
Về phần Thư Đạo Lâm có quan hệ với Vương Trạch Vinh như thế nào thì Hà Gia Vĩ không suy nghĩ nhiều. Vương Trạch Vinh sẽ vào Bộ Chính trị, chuyện của lãnh đạo thì không được hỏi là tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...