Quan Khí​

Nhận được điện của Lô Ninh Quốc, Trịnh Ân Bảo có chút khó hiểu, sao Lô Ninh Quốc lại gọi cho mình.

Trịnh Ân Bảo sắp lên làm Tổng bí thư thì có lực lượng rất mạnh. Chuyện xảy ra ở Bắc Kinh, y đều biết rõ.

Hơn nữa có đôi khi đến trình độ của y thì dù không cần chú ý chuyện người khác, tin tức cũng sẽ tự nhiên truyền tới trong tay y.

Từ chuyện của Lâm Khâm, đến việc Vương Trạch Vinh đến chỗ Lão bí thư, sau đó Vương Trạch Vinh lén đến nhà Bí thư Lâm, y đều biết cả.

Trịnh Ân Bảo rất chú ý đến Vương Trạch Vinh. Tuy nói hai bên không trao đổi nhiều nhưng y đã cẩn thận nghiên cứu việc phát triển của Vương Trạch Vinh. Đối với việc Vương Trạch Vinh không ngừng tạo được thành tích, Trịnh Ân Bảo sớm coi Vương Trạch Vinh là người cần thiết đối với mình. Một quốc gia nếu muốn phát triển thì cần những người có thể làm tốt công việc như vậy. Vương Trạch Vinh chính là người như vậy.

Sau khi biết chuyện của Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo rất nhanh đoán được kết quả của việc này. Có lẽ người của Lão bí thư muốn đưa Vương Trạch Vinh lên. Bí thư Lâm cũng coi trọng Vương Trạch Vinh, hai bên đều đẩy thì Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị là tất nhiên.

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh vẫn rất tôn trọng mình, Trịnh Ân Bảo cũng yên tâm. Y tin Vương Trạch Vinh là người thông minh nên có thể thấy rõ tình hình.

Cầm máy, Trịnh Ân Bảo tuy nói chuyện với Lô Ninh Quốc nhưng đang suy nghĩ rất nhiều.

Nói vài câu, Trịnh Ân Bảo liền hiểu ý của Lô Ninh Quốc. Xem ra Lô Ninh Quốc không hy vọng cứ như vậy mà lui, đây là y muốn giữ vị trí này.

Trịnh Ân Bảo lắc đầu. Nếu không biết việc hôm nay Vương Trạch Vinh còn tới chỗ Bí thư Lâm, thì Trịnh Ân Bảo đúng là có thể suy nghĩ đến việc của Lô Ninh Quốc. Sau lưng Lô Ninh Quốc cũng có một lực lượng rất mạnh, nếu mình được lực lượng này ủng hộ thì rất tốt.

- Đồng chí Ninh Quốc, tôi nghe nói bây giờ Bí thư Lâm đã gọi đồng chí Vương Trạch Vinh đến nhà để nghe báo cáo công việc Nam Điền. Công tác Nam Điền làm rất tốt, Hải Đông nên quan hệ nhiều với Nam Điền, nếu hai bên hợp tác tốt thì tin rằng sẽ có lợi cho cả hai bên.


Trịnh Ân Bảo không nói ra việc có nhận Lô Ninh Quốc hay không, mà chỉ nói như vậy.

Nghe Trịnh Ân Bảo nói như vậy, Lô Ninh Quốc cầm máy một lúc không nói được gì.

Y đương nhiên hiểu ý của Trịnh Ân Bảo. Chuyện đến bây giờ Trịnh Ân Bảo còn lo lắng tới lực lượng của Lão bí thư và Bí thư Lâm. Bây giờ Vương Trạch Vinh đi gặp Lão bí thư, chính là được Lão bí thư tán thành. Sau đây có một nhóm người của Lão bí thư dựa vào Vương Trạch Vinh, đây căn bản là chuyện không thể thay đổi. Ngoài ra Trịnh Ân Bảo còn cung cấp tin đó là Vương Trạch Vinh còn tới nhà Lão bí thư, chuyện như vậy nói rõ vấn đề gì?

Cả Lão bí thư và Bí thư Lâm đều chấp nhận Vương Trạch Vinh, như vậy Vương Trạch Vinh lên chức là tất nhiên.

Lô Ninh Quốc cười khổ một tiếng, bây giờ mình đúng là không thể dựa vào ai.

Đúng, Vương Trạch Vinh nếu là người của Lão bí thư, sao còn đến chỗ Bí thư Lâm. Người này đang muốn bắt cá hai tay, chuyện này phải để người của Lão bí thư biết mới được.

Lô Ninh Quốc đang suy nghĩ sao Trịnh Ân Bảo nói với mình như vậy?

Lô Ninh Quốc giật mình và thấy mình đúng là không suy nghĩ kỹ. Từ trước đến giờ lực lượng của Lão bí thư rất mạnh, ngay cả Bí thư Lâm cũng không dễ dàng chọc vào. Bây giờ Trịnh Ân Bảo sắp lên đỉnh thì cũng biết, y không có suy nghĩ gì sao?

Lô Ninh Quốc không dám nghĩ tiếp nữa. Y bây giờ chính là người muốn dựa cũng không ai nhận.

Lô Ninh Quốc thở dài một tiếng rồi đặt máy xuống. Mình coi như xong rồi, dù mình làm gì thì cuối cùng cũng không ai nhận, nếu như mình nói ra việc Vương Trạch Vinh bắt cá hai tay, đến lúc đó người của Lão bí thư sẽ phân hóa thành hai phái, lực lượng sẽ giảm. Mình cũng không được chỗ tốt gì.

Trịnh Ân Bảo đây là đang thử thách mình.


Bỏ đi, mình lui thì lui.

Lô Ninh Quốc lần đầu tiên chấp nhận sự thật này. Là một cán bộ cao cấp, Lô Ninh Quốc sau khi biết việc này liền hiểu rõ dù như thế nào y cũng không thể phản bội khỏi lực lượng của Lão bí thư, làm như vậy thì kết quả sẽ rất thảm.

Lô Ninh Quốc cũng không biết Trịnh Ân Bảo đang suy nghĩ rất nhiều. Y cố ý nói việc Vương Trạch Vinh đến nhà Bí thư Lâm ra cho Lô Ninh Quốc nghe, Trịnh Ân Bảo cũng không có âm mưu gì. Trịnh Ân Bảo đây chỉ điểm Lô Ninh Quốc một chút. Vào lúc này cách làm tốt nhất của Lô Ninh Quốc chính là đừng làm gì. Nếu Lô Ninh Quốc làm việc gì thì sẽ gặp phản kiccsh từ khắp nơi.

Trịnh Ân Bảo lẩm bẩm một tiếng, chỉ xem Lô Ninh Quốc tự quyết định thôi.

Trịnh Ân Bảo hiểu rõ đấu tranh trong Đảng rất kịch liệt. Bây giờ Lô Ninh Quốc còn có nhiều suy nghĩ. Nếu Lô Ninh Quốc còn tiếp tục thì người ủng hộ Vương Trạch Vinh sẽ đứng ra, hơn nữa Lô Ninh Quốc không được lực lượng của Lão bí thư bảo vệ, kết quả sẽ rất xấu. Nếu là như vậy thì cũng không tốt đối với mọi người. Đương nhiên nếu Lô Ninh Quốc dám làm, y là người đầu tiên đứng ra đánh thật mạnh. Nghĩ đến đây Trịnh Ân Bảo mới phát hiện lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh là rất mạnh. Đối với người như Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo nhất định phải kéo vào trong lực lượng của mình.

Xem ra phải hỏi ý của Vương Trạch Vinh mới được.

Trịnh Ân Bảo cảm thấy mình lôi kéo Vương Trạch Vinh chưa đủ. Lôi kéo được Vương Trạch Vinh, như vậy sẽ kéo được lực lượng của Hạng Nam, lực lượng của Lão bí thư, thậm chí một số lực lượng của Bí thư Lâm, còn cả lực lượng sau lưng không ai biết.

Đối với Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo cũng không quá lo lắng như người khác. Dù sao y sẽ lên đỉnh, Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị sẽ tốt cho quốc gia, nhưng không uy hiếp gì đối với y.

Trịnh Ân Bảo càng biết nếu như dùng tốt Vương Trạch Vinh, như vậy tốt cho cả cá nhân y và Trung Quốc. Vương Trạch Vinh có năng lực, lực lượng sau lưng cũng rất mạnh, phát triển là không vấn đề gì.

Trịnh Ân Bảo cầm máy gọi cho Hạng Nam rồi nói:


- Lão Hạng, đã lâu không tụ tập, sao, chúng ta ngồi một chút chứ?

Hạng Nam hiểu ngay ra mục đích của Trịnh Ân Bảo rồi nói:

- Phó chủ tịch mời, tôi nhất định sẽ tham gia.

- Ha ha, nghe nói đồng chí Trạch Vinh cũng lên Bắc Kinh, gọi thêm đồng chí ấy.

Hạng Nam cười nói:

- Trạch Vinh uống rất tốt, tới lúc đó Phó chủ tịch phải chuẩn bị nhiều rượu mới được.

Chỉ vài câu đã làm quan hệ hai bên gần hơn nhiều.

Lúc này người Hạng gia đang tụ tập lại. Việc Vương Trạch Vinh đi gặp Bí thư Lâm là rất quan trọng đối với Hạng gia.

Thấy Hạng Nam dập máy, Hạng Thành cười nói:

- Phó chủ tịch Trịnh nói sao?

- Hẹn tôi và Trạch Vinh đi ăn.

Hạng Nam rất vui vẻ nói.

Hạng Thành gật đầu nói:


- Xem ra Phó chủ tịch cũng không ngoại lệ.

Hạng Kiền thở dài nói:

- Trước cánh cửa thì ai cũng lo mà. Trịnh Ân Bảo cũng lo không thể bước vào.

Hạng Nam nói:

- Đúng là như vậy. Nếu được chúng ta ủng hộ thì việc Trịnh Ân Bảo lên làm Tổng bí thư càng chắn chắn hơn. Vào lúc này thêm đồng minh là thêm phần thắng. Trạch Vinh bây giờ rõ ràng được phần lớn người của Lão bí thư ủng hộ. Trịnh Ân Bảo không thể xem nhẹ.

Nghe Hạng Nam nói như vậy, mọi người đều im lặng. Một lát sau Hạng Tâm Lam mới nói:

- Tôi còn nhớ lúc đầu khi Trạch Vinh đến Hạng gia. Lúc ấy Hạng gia rất mạnh, Trạch Vinh mới là cán bộ xã. Vậy mà mới vài năm Trạch Vinh đã có thể ảnh hưởng tới Trung ương.

Lời này đã nói đúng tiếng lòng của mọi người ngồi đây. Mọi người thoáng cái nhớ lại lần đầu Vương Trạch Vinh đến Hạng gia.

Hạng Nam cười ha hả nói:

- Đây là việc tốt.

Hạng Thành cũng gật đầu nói:

- Đúng thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui