Quan Khí​

Ra khỏi nhà Vệ Hồng Lâm, Trạch Vinh thấy cực kỳ hưng phấn, chuyện Vệ Hồng Lâm nói đối với mình là phi thường trọng yếu, nếu như thao tác tốt, mình sẽ tiến thêm một bước.

Vương Trạch Vinh bấm điện thoại gọi cho Hạng Nam, chuyện này nhất định phải nói với Hạng Nam, vì chuyện của mình, Hạng Nam đang tiến hành bố trí, cũng không biết chuyện này có ảnh hưởng đến xắp xếp của ông không?

Hạng Nam vừa nhấc máy, Vương Trạch Vinh liền nhỏ giọng nói:

- Bố, con có chuyện cần nói với bố.

Hạng Nam đoán chừng đang có việc, nói:

- Chờ một lát.

Khoảng mười phút, Hạng Nam mới gọi lại, hỏi:

- Chuyện gì thể?

Vương Trạch Vinh liền đem chuyện hôm nay nói ra.

Hạng Nam hỏi vài câu, rồi mới lên tiếng:

- Việc này là sắp xếp của bố với lão Uông, xem ra Uông Nhật Thần làm rất nhanh tay. Đây là chuyện tốt, Hải Đông là một địa phương rất trọng yếu, trước kia chúng ta đã nghĩ qua cho đến đó, nhưng lại lo người bên lão Bí thư phản đối. Bây giờ nhìn lại, lão Bí thư đã có ý, chỉ cần hắn đồng ý, chuyện này sẽ suôn sẻ hơn. Cho dù có người phản đối, cũng không tạo tác dụng quá lớn

Vương Trạch Vinh có chút lo lắng nói:

- Con nghe nói lão Bí thư có thể không được.

Hạng Nam dĩ nhiên hiểu được sự lo lắng của Vương Trạch, suy nghĩ một chút mới nói:

- Chuyện này chúng ta cũng suy nghĩ quá, Lô Ninh Quốc đứng ở Hải Đông cũng khá lâu, đối với con mà nói cũng là một sự khảo nghiệm, có lẽ khảo nghiệm lần này sẽ phi thường khó khăn, ta chỉ là muốn hỏi con một câu, nếu như lần này có thể thành công vượt qua khảo nghiệm, con có thể bỏ qua không.

Vương Trạch Vinh đối với chuyện này đã sớm nghĩ tới, có lẽ những người hệ lão Bí thư sẽ ủng hộ mình, nhưng khi lão Bí thư mất, chính bọn họ sẽ trở thành những nhân vật khó đói phó nhất, mình không chắc có khống chế tình hình được không? Hơn nữa Hạng Nam đến lúc đó cũng phải lui ra, mình sẽ phải đơn độc đối mặt mọi vấn đề.

Mặt khác, Vương Trạch Vinh cũng biết, nếu như đến Hải Đông, mình sẽ chính thức bước chân vào ván cớ chình trị, nhưng còn lâu mới lên đến đỉnh, có những thứ cố gắng cả đời chưa chắc đã đạt được. Hạng Nam cũng im lặng, ông đang chờ Vương Trạch Vinh quyết định.


Suy nghĩ quá trình phát triển của mình từ khi còn ở xã Hoàn Thành đến giờ, Vương Trạch Vinh liền có quyết định dứt khoát, nói với Hạng Nam

- Con sẽ thử một chút.

- Không phải là thử một chút, nếu như đã có quyết định, chúng ta sẽ phải toàn lực tiến hành.

Hạng Nam rất nghiệm túc nói.

-Vâng,

Vương Trạch Vinh cũng lớn tiếng nói.

- Ha ha, đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của chúng ta, con phải gặp lão Bí thư mới có thể biết được kết quả, ta cũng muốn cùng mọi người chuẩn bị tốt việc này.

Nói chuyện với Hạng Nam xong, Vương Trạch Vinh thấy thư thái hẳn, bây giờ hắn không còn hưng phấn như lúc nãy, nói chuyên với Hạng Nam rồi, hắn biết, mình chuẩn bị bước vào một cuộc tranh đấu mới, đối với việc một kẻ xa lạ như mình tự nhiên nhảy vào,người hệ lão Bí thư sẽ suy nghĩ thế nào? Bí thư Lâm sẽ suy nghĩ thế nào?

Đặc biệt là suy nghĩ của Bí thư Lâm, đây mới là chuyện phi thường trọng yếu.

Nghĩ đến thái độ của Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh biết bây giờ mình phải nhanh chóng làm Bí thư Lâm tán thành mới được.

Vương Trạch Vinh lập tức liên lạc với Trần Khoa Kỳ, cho biết muốn gặp Bí thư Lâm báo cáo công tác.

Trần Khoa Kỳ biết thân phận của Vương Trạch Vinh ở Thập cục. Vốn Vương Trạch Vinh có thể trực tiếp gọi cho Bí thư Lâm, thấy hắn thông qua mình tới liên lạc, Trần Khoa Kỳ cảm thấy rất cao hứng, nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Lâm vừa mới gặp khách nước ngoài, vừa lúc bây giờ có chút thời gian, để ta đi hỏi một cái. ”

Trần Khoa Kỳ cũng đã sớm nghĩ kỹ, mình dù sao cũng sắp lui ra, Vương Trạch Vinh này cho tới nay vẫn rất tôn trọng mình, thoạt nhìn Bí thư Lâm cũng rất thưởng thức hắn, cùng hắn làm tốt quan hệ, đối với mình chỉ có lợi..

Một lát sau, Trần Khoa Kỳ gọi điện thoại tới nói

- Bí thư Lâm vừa lúc có thời gian, anh tới đây đi.

Biết Bí thư Lâm bề bộn nhiều việc, Vương Trạch Vinh mau chóng đi đến..


Là Bí thư Tỉnh ủy nên hắn cũng đến Văn phòng Trung Ương rất nhiều lần, Vương Trạch Vinh tới đây cũng không gặp trở ngại gì, rất nhanh tiến vào phòng làm việc của Trần Khoa Kỳ.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Trần Khoa Kỳ đang bề bộn nhiều việc liền chỉ vào ghế dài, nóii với Vương Trạch Vinh:

- Anh chờ một lúc, tôi gọi điện thoại hỏi một chút xem bây giờ có thể vào hay không.

Đối với Vương Trạch Vinh, Trần Khoa Kỳ tỏ ra rất khách khí.

- Làm phiền Trần chủ nhiệm quá.

Vương Trạch Vinh cung kính nói.

Gật đầu, Trần Khoa Kỳ rất hài lòng với thái độ của Vương Trạch Vinh.

Nói chuyện điện thoại xong, Trần Khoa Kỳ nói:

- Đi thôi, Bí thư Lâm còn phải gặp một đoàn khách nước ngoài nữa.

Dựa theo trình tự, sau khi trải qua kiểm tra bắt buộc, Vương trạch Vinh mới được vào phòng làm việc của Bí thư Lâm.

Lúc này Bí thư Lâm vừa mới xem hết một phần văn kiện, đang uống trà, thấy Vương Trạch Vinh tới, trên mặt lộ ra nụ cười nói:

- Tôi đang muốn tìm anh để hỏi tình hình Nam Điền.

Vương Trạch Vinh rất cung kính nói:

- Làm phiền Bí thư Lâm.

- Ngồi đi có, chuyện gì muốn tìm tôi vậy?

Vương Trạch Vinh sẽ đem chuyện Vệ Hồng Lâm tìm mình, nói là lão Bí thư đã rất yếu, muốn tìm mình chuyện tình nói chuyện.


Vương Trạch Vinh đã nghĩ kỹ, mình đến nói với Bí thư Lâm tình hình của lão Bí thư,có chút nguy hiể, vạn nhất Lâm bí thư nghĩ mình có ý đồ thì không hay chút nào. Tuy nhiên,sau khi suy nghĩ kỹ, Vương Trạch Vinh quyết định đem chuyện này nói với Bí thư Lâm. Ngày mai mình đi gặp lão Bí thư,Bí thư Lâm chắc chắn sẽ biết, hôm nay không nói, đến lúc đó Bí thư Lâm cón suy nghĩ nhiều hơn, mọi việc sẽ chỉ xấu hơn mà thôi.

Vương Trạch Vinh vừa nói chuyện này, vừa cẩn thận quan sát quan khí của Bí thư Lâm, hắn phát hiện quan khí của Bí thư Lâm chấn động mạnh, một lúc sau mới lắng xuống..

Theo quan khí Bí thư Lâm bình thường trở lại, Vương Trạch Vinh thấy Bí thư Lâm cũng không có ý bài xích với mình, trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Nghe xong lời của Vương Trạch Vinh, trên mặt Bí thư Lâm hiện ra nụ cười, gật đầu nói:

- Tôi cùng lão Bí thư kỳ vọng rất cao đối với anh, công tác ở Nam Điền nói rõ anh rất có năng lực trên mọi phương diện, hy vọng anh tiếp tục phát huy năng lực, làm tốt công tác của mình.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tỉnh ủy Nam Điền cho tới nay luôn làm theo sự chỉ dẫn của Đảng.

Bí thư Lâm mỉm cười nói:

- Nghe nói hôm nay anh và Lâm Khâm gặp nhau phải không?

Bất ngờ nghe Bí thư Lâm hỏi, Vương Trạch Vinh thấy chấn động, xem ra Lâm Khâm cũng có người âm thầm bảo vệ, chuyện như vậy nhanh như vậy đã bị Bí thư Lâm biết, này nói rõ liễu Bí thư Lâm đối với hắn đứa con trai này rất quan tâm..

Suy nghĩ thật nhanh, Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:

- Hôm nay Tiểu Phỉ kiên quyết kéo ta và tiểu Kiều đi đánh golf, kết quả lại gặp Lâm Khâm ở khu chơi golf, xảy ra chút tranh chấp nhỏ.

Bí thư Lâm ngồi đối diện Vương Trạch Vinh, than nhẹ một tiếng nói:

- Lâm Khâm nhà ta cũng không ra gì, làm khó cho tiểu Kiều rồi, ai …

Nhìn ra Bí thư Lâm cũng rất nhức đầu vì chuyện này, Vương Trạch Vinh nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng:

- Vợ chồng với nhau có gì mà không thể giải quyết, tôi sẽ nói Uông Phỉ khuyên bảo nhiều hơn.

Thật ra, chuyện của Lâm Khâm Uông Kiều, Bí thư Lâm sao có thể không biết. Hôm nay phát sinh chuyện này,hắn cảm thấy rất nhức đầu. Nói thật, đối với hôn nhân của con mình cùng Uông Kiều, Bí thư Lâm rất áy náy, chính vì vậy, đối với chuyện tình của bọn họ hắn cũng hết sức tránh động chạm đến, bây giờ chuyện thành như vậy, Bí thư Lâm cảm thấy mình mặc dù có thể quản lý cả một quốc gia, nhưng không thể xử lý chuyện gia đình mình..

- Chuyện hôm nay anh xử lý rất tốt.

Cuối cùng, Bí thư Lâm nói một câu.


Vương Trạch Vinh cũng không biết Bí thư Lâm rốt cuộc là nói mình báo cáo chuyện lão Bí thư hay là khen ngợi cách mình xử lý chuyện của Lâm Khâm nữa.

-Bí thư Lâm, tôi muốn báo cáo tình hình công tác ở Nam Điền.

Vương Trạch Vinh biết mình nên nói tất cả, nhân cơ hội này cũng nên nói qua tình hình Nam Điền với Bí thư Lâm.

Bí thư Lâm nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng hỏi một vài vấn đề. cuối cùng ông nói với Vương Trạch Vinh:

- Quốc gia rất coi trọng chiến lược phất triển Nam Điền, bây giờ ý nghĩa chiến lược cũng càng ngày càng rõ ràng, thành tích các anh đạt được có thể nói là rất tốt. Nhưng, vấn đề mấu chốt là nhân tài, chúng ta cần quản lý tốt, chú trọng bồi dưỡng nhân tài có thế mạnh về kinh tế, Tỉnh ủy Nam Điền các anh nhất định phải làm tốt chuyện này, khiến cho cán bộ tạo thành một thể thống nhất, chỉ có như vậy, Nam Điền mới có phát triển mạnh mẽ.

Vương Trạch Vinh trịnh trọng nói:

- Xin Bí thư Lâm yên tâm, Tỉnh ủy Nam Điền chúng tôi nhất định sẽ đem chỉ thị của ngài thực hiện nghiêm chỉnh, gia tăng học tập, đem người mới bồi dưỡng đặt vị trí xứng đáng.

- Uông lão có khỏe không?

Bí thư Lâm mỉm cười hỏi.

Nghe Bí thư Lâm hỏi về Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh nói:

- Thân thể của ông ấy càng ngày càng kém.

Bí thư Lâm gật đầu nói:

- Đều là quan tâm đến con cái.

Lúc này, chỉ thấy Trần Khoa Kỳ đi vào nói với Bí thư Lâm:

- Đến lúc rồi thưa Bí thư.

Bí thư Lâm gật đầu, nói với Vương Trạch Vinh:

- Tối mai về đến nhà tôi một chút, đến lúc đó tôi sẽ gọi Lâm Khâm và tiểu Kiều về, mọi người còn trẻ, dễ nói chuyện với nhau hơn mấy ông giá chúng tôi.

Ngất! Vương Trạch Vinh nhìn Bí thư Lâm đang im lặng, có vẻ như Bí thư Lâm muốn mình đi làm công tác tư tưởng cho Lâm Khâm và Uông Kiều thì phải.

Nghĩ tới chuyện khó khăn này, tâm tình Vương Trạch Vinh có chút trầm trọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui