Quan Khí​

Nhìn Âu Dương Ý Kiên cầm bài báo cáo viết về sự phát triển của Nam Điền, Vương Trạch Vinh đọc rất chi tiết.

Đây là nội dung tuyên truyền mà Ban Tuyên giáo Trung ương gửi tới cho Ban Tuyên giáo Nam Điền.

Là người Vệ hệ, Âu Dương Ý Kiên sớm được lệnh, biết lần này Ban Tuyên giáo Trung ương tuyên truyền Nam Điền là có ý gì. Y nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ lần này khi tuyên truyền sự phát triển của Nam Điền phải tỏ rõ năng lực phát triển kinh tế của Bí thư Vương. Việc này vào lúc khác nhất định là việc tốt, nhưng bây giờ làm như vậy sẽ khiến Trung ương coi trọng năng lực của Vương Trạch Vinh, vì thế điều Vương Trạch Vinh đi cũng là có vấn đề.

Âu Dương Ý Kiên nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ nếu Vương Trạch Vinh rời khỏi Nam Điền thì sao?

Đọc xong nội dung bài báo, Vương Trạch Vinh không thể không phục năng lực của người làm việc này. Trong việc tuyên truyền này vừa thể hiện sự phát triển của Nam Điền, vừa tỏ rõ tác dụng của hắn. Đọc nội dung, Vương Trạch Vinh có chút đỏ mặt, nhiều vấn đề hắn chỉ chỉ đạo một chút mà thôi, cũng không tự mình làm, kết quả lại nói là thành tích của hắn.

- Tài liệu này đã được thông qua chưa?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Bí thư Vương, đây là tài liệu mà tổ công tác Ban Tuyên giáo Trung ương đưa ra. Lúc ấy tôi cũng đưa ra ý kiến nhưng bọn họ cho rằng tất cả đều tiến hành dưới sự lãnh đạo của ngài, cũng không có vấn đề gì. Quốc gia tuyên truyền vẫn là như vậy.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Vậy nghe theo Ban Tuyên giáo Trung ương đi.


Vương Trạch Vinh bây giờ đã nghĩ kỹ, đã có người muốn chơi mình, vậy nhân cơ hội lên báo cũng được.

Sau khi Âu Dương Ý Kiên đi, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ. Lần này Bắc Kinh có lẽ tập trung lực lượng rất mạnh, mục đích là ngăn cản việc hắn vào Bộ Chính trị. Tuy nói bọn họ không thể ngăn hắn mãi, nhưng nếu ngăn được một lần đến khi Hạng Nam lui, Bí thư Lâm lui thì trong một người bọn họ lên cấp thì sẽ ảnh hưởng lớn tới Hạng gia.

Chuyện quan trường vốn là như vậy. Bị ngăn một bước thì sẽ bị ngăn nhiều bước. Cũng như lần vào Bộ Chính trị của hắn vậy, nó như đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lui. Vương Trạch Vinh cũng không muốn đứng sau người khác.

Nghĩ tới đây, Vương Trạch Vinh liền cẩn thận suy nghĩ tình hình của mình. Bây giờ Nam Điền đã đi vào quỹ đạo nên dù không có hắn vẫn có thể vận động. Đối phương cũng nhìn ra vấn đề này nên mới dám hái đào.

Mặc dù đây cũng chỉ là ý tưởng nhưng nếu không phải được biết trước mà bị đối phương đánh bất ngờ thì mọi người khó có thể đối phó. Làm cách nào thay đổi tình hình này bây giờ?

Quan trọng nhất nhất là phải lộ rõ mình không thể thiếu ở Nam Điền này. Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Tất Kim Hàng cầm một cặp tài liệu gõ cửa đi vào.

Thấy Tất Kim Hàng cầm cặp đi vào, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Là nội dung bên phía Tây Nam sao?

Hàng ngày Tất Kim Hàng đều mang tài liệu đã chỉnh đốn ở khu vực Tây nam đến cho Vương Trạch Vinh.


- Bí thư Vương, đây là nội dung liên quan tới các nước Đông Nam Á.

Cầm tài liệu, Vương Trạch Vinh vừa xem và nói:

- Có việc gì đặc biệt không?

- Nếu trong tài liệu có gì đặc biệt thì đó là quan hệ của hai Đảng Thái Lan bắt đầu căng thẳng. Theo chúng tôi phân tích thì Thái Lan sẽ có xung đột.

Nghe thấy vậy, mắt Vương Trạch Vinh sáng lên. Hắn biết làm như thế nào để lộ ra mình không thể thiếu ở Nam Điền.

Vương Trạch Vinh biết Trung ương muốn giữ địa vị đứng đầu của Nam Điền, nếu là đứng đầu thì quan hệ giữa nơi này với quốc gia khác càng thêm quan trọng. Bây giờ đối với Nam Điền mà nói ảnh hưởng với bên ngoài là rất quan trọng. Nếu mình có sức ảnh hưởng lớn đối với nước ngoài thì sẽ thành nhân vật quan trọng. Như vậy Trung ương muốn điều chỉnh công tác của mình hay không cũng phải suy nghĩ kỹ. Bây giờ tình hình Thái Lan chính là cơ hội của hắn. Tạo được ảnh hưởng lớn ở Thái Lan là việc rất quan trọng đối với hắn.

- Chú ý mật thiết tình hình các quốc gia Đông Nam Á và Thái Lan, có tình hình gì phải kịp thời báo cáo.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh bây giờ biết mình nên làm như thế nào, hắn phải tăng sức ảnh hưởng đối với các nước xung quanh.


Vương Trạch Vinh gọi Trịnh Dị Lợi tới và nói:

- Gần đây hợp tác giữa tỉnh ta và các nước Đông Nam Á rất tốt. Gần đây có mấy quốc gia mời Lãnh đạo tỉnh ủy ta tới thăm. Tôi cho rằng đây là việc lớn, điều này nói rõ tầm quan trọng đối với nước ta với các nước.

Trịnh Dị Lợi không hiểu rõ ý của Vương Trạch Vinh nên nói:

- Đúng thế, trong thời gian này quan hệ giữa nước ta với các nước Đông Nam Á rất mật thiết, các nước đều mời lãnh đạo tỉnh ta đến nước bọn họ thăm quan, việc này đáng để nghiên cứu.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Tôi thấy như vậy, các anh đưa ra một kế hoạch, do anh, có thể Ngụy, Phó chủ tịch Văn, đồng chí Ninh An Quý mang một đoàn phỏng vấn đến mấy quốc gia một chút. Mục đích là tăng cường quan hệ, đồng thời xem có phương diện nào hợp tác được không?

Trịnh Dị Lợi có chút sửng sốt rồi nói:

- Bây giờ Nam Điền đang trong thời gian phát triển, khối lượng công việc rất nặng nề. Nếu nhiều Lãnh đạo tỉnh ủy đi như vậy thì có thể ảnh hưởng tới công việc Nam Điền không?

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Trịnh Dị Lợi, hắn bây giờ cảm thấy nhất định phải mau chóng đổi Trưởng ban thư ký này.

- Công tác đang triển khai bình thường, mọi người đến nước ngoài không phải là đi du lịch, đây là đi công tác. Tăng cường sức ảnh hưởng của Nam Điền với các nước Đông Nam Á là việc tốt.


Ngay hôm sau trong Hội nghị thường vụ, Vương Trạch Vinh tuyên bố do mấy Lãnh đạo tỉnh ủy dẫn đoàn đến các nước Đông Nam Á, tiến hành tháng giao lưu văn hóa với các quốc gia. Việc này nếu làm hết thì cần thời gian hơn tháng.

Vương Trạch Vinh nhìn vẻ mặt khó hiểu của mấy người liền thầm nghĩ dùng thời gian một tháng đẩy bọn họ đi chỗ khác, sau đó chia bọn họ ra, tin rằng lúc ấy việc Nam Điền đã xong.

Vương Trạch Vinh đang bố trí thì truyền thông Trung Quốc cũng tiến hành tuyên truyền về Nam Điền.

Xem thời sự, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than đám người muốn đẩy mình rời khỏi Nam Điền, đây là tìm đủ loại lực lượng làm việc này. Thông qua việc này cũng thể hiện lực lượng của đối thủ.

Khi Vương Trạch Vinh gọi cho Hạng Nam thì ông đã hiểu một chút việc ở Bắc Kinh. Đối với việc này ông rất bình tĩnh nói:

- Trạch Vinh, chuyện này lão Uông đã gọi nói cho bố. Việc này con không nên quá lo lắng. Lão bí thư tuy nói nóng lòng muốn phát triển nhưng là cựu Tổng bí thư thì năng lực phân tích của ngài rất cao, quy hoạch phát triển hải đảo đúng là quy hoạch rất tốt. Quy hoạch này thực ra do Nam Dương đưa ra. Theo ảnh hưởng của Nam Dương càng lúc càng nhỏ thì bọn họ hy vọng kinh tế phía nam tăng lên. Chỉ cần hải đảo phía nam phát triển kinh tế, như vậy có thể rất nhanh kéo Nam Dương phát triển. Ở chuyện này bố cho rằng trong phái Nam Dương sẽ có suy nghĩ khác nhau.

Nghe Hạng Nam phân tích, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ việc đúng là như vậy. Nếu như một nơi gần Nam Dương phát triển mạnh, như vậy sẽ thúc đẩy kinh tế Nam Dương phát triển. Có lẽ thông qua việc này Nam Dương sẽ tăng vọt. Hạng Nam cười ha hả nói:

- Trạch Vinh, con suy nghĩ mà xem. Trong phía Nam Dương có người nghĩ làm như vậy là điều con từ Nam Điền tới hải đảo. Nhưng con cũng phải thấy hải đảo nếu có tương lai phát triển như vậy thì trong phái Nam Dương sao lại không có người buông tha cho một nơi có thể tăng cường lực lượng của Nam Dương.

Hạng Nam nói vài câu rồi dập máy, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ. Hắn thông qua phân tích của Hạng Nam liền hiểu thêm vài điều. Có thể Ngô Tán Lâm thuyết phục Lô Ninh Quốc nhằm mục đích là đẩy hắn khỏi Nam Điền. Chẳng qua quy hoạch hải đảo là rất tốt, nếu thành công thì kinh tế các tỉnh phía nam sẽ tăng vọt. Điều này có sức hấp dẫn lớn đối với phái Nam Dương. Nếu hắn đến hải đảo thì sức ảnh hưởng của phái Nam Dương ở phía nam sẽ giảm mạnh. Có không ít người hệ Nam Dương không hy vọng thấy như vậy.

Ở việc này đám người Ngô Tán Lâm có lẽ cũng không ngờ có kết quả như vậy, bọn họ chắc đang đau đầu đây.

Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, nếu việc này làm từ trước thì đám Ngô Tán Lâm sẽ nghiên cứu nhiều góc độ rồi mới đưa ra. Bây giờ chưa nghĩ kỹ thì có lẽ là bị ép quá gấp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui