Ra khỏi phòng hội nghị, Ngụy Trung Hoa thở dài nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, hội nghị như vậy chỉ có ngài mới có thể ổn định, tôi ướt hết cả áo trong.
Nhìn Ngụy Trung Hoa, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của đối phương vẫn chưa duỗi ra. Vương Trạch Vinh bắt tay Ngụy Trung Hoa mà nói:
- Lão Ngụy, hai chúng ta phối hợp rất tốt. Có anh ủng hộ nên công tác Nam Điền mới đạt nhiều thành tích như vậy. lần này Bí thư Lâm khen ngợi công tác của Nam Điền, trong này có tâm huyết của anh. Sau khi về chúng ta phải làm tốt hơn nữa.
Ngụy Trung Hoa lúc này cũng đang vui vẻ. Khi hội nghị sắp kết thúc Bí thư Lâm đã khẳng định công tác của Nam Điền, Ngụy Trung Hoa làm chủ tịch tỉnh nên đương nhiên có thành tích. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh đã qua cửa, chỉ cần qua cửa này thì việc Nam Điền lên cấp càng lúc càng có thể.
- Bí thư Vương yên tâm, chỉ cần có tôi ở Nam Điền một ngày nhất định sẽ phối hợp tốt với ngài. Đây là chuyện tốt vì quần chúng nhân dân.
Vương Trạch Vinh đang định lên xe thì vệ sĩ của Hạng Nam đi tới nói với hắn:
- Bí thư Vương, Phó thủ tướng Hạng mời ngài lên xe.
Vương Trạch Vinh ừ một tiếng rồi lên xe Hạng Nam.
Thấy Vương Trạch Vinh vào trong xe, Hạng Nam cười nói:
- Hôm nay con có thu hoạch gì không?
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ thu hoạch lớn nhất là quan khí năm màu kia.
Chẳng qua hắn biết việc này không thể nói ra, nói ra cũng không ai tin:
- Xem ra mọi người đều nóng lòng rồi.
Hạng Nam cười ha hả nói:
- Đúng thế, Đại hội sắp tới nên người hệ Nam Dương là lo nhất.
Vương Trạch Vinh cũng nhìn ra tình hình của Ngô Tán Lâm. Hôm nay Ngô Tán Lâm như phát điên muốn điều hắn khỏi Nam Điền.
- Chuyện về cơ bản đã xong. Sau khi con về Nam Điền thì không nên gây chuyện nữa, làm tốt công việc là được. Chuyện con vào Bộ Chính trị coi như đã được quyết định.
Tâm trạng Hạng Nam bây giờ khá tốt, nói chuyện mà ông không ngừng cười phá lên.
Về Hạng gia, Vương Trạch Vinh thấy người Hạng gia gần như có mặt hết ở đây.
Thấy Lữ Hàm Yên nhìn với ánh mắt dò hỏi, Vương Trạch Vinh cười cười.
Hắn đương nhiên hiểu rõ tâm lý của người Hạng gia. Hội nghị hôm nay có động tĩnh rất lớn, gọi cả Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh Nam Điền đến tham gia hội nghị, đây đâu có bình thường.
Hạng Thành vừa thấy Hạng Nam vào liền vội vàng nói:
- Chú ba, tình hình là như thế nào?
Hạng Kiền cũng nói:
- Bây giờ cả Bắc Kinh đều chú ý hội nghị này. Lần này hội nghị này đối với Hạng gia chúng ta là rất quan trọng, theo tôi biết thì người hệ Nam Dương đã liên kết với Chu Thế Khánh, mục đích chính là muốn chèn ép Trạch Vinh.
Hạng Nam đi tới ngồi xuống ghế, uống ngụm nước Lữ Hàm Yên đưa tới rồi nói;
- Hạng gia đâu có dễ bị đánh bại như vậy.
Nói lời này giọng của Hạng Nam lộ rõ vẻ vui mừng.
Nghe thấy Hạng Nam nói như vậy, mọi người thở dài một tiếng. Hạng Định không nhịn được mà nói:
- Thành công sao bác?
Hạng Nam nhìn Hạng Định rồi nói;
- Cháu đúng là không có trí tiến thủ, làm chính trị tốt như vậy cơ mà, vậy mà cứ đòi đi kinh doanh. Bây giờ biết chỗ khó của nhà kinh doanh chưa? Cháu phải biết kinh doanh ở Trung Quốc khác với nước ngoài.
Hạng Nam nói đến đây liền lắc đầu.
Hạng Kiền cũng lớn tiếng nói với Hạng Định:
- Anh đó, phải học Trạch Vinh, chỉ lớn hơn vài tuổi mà bây giờ đã sắp thành Ủy viên Bộ Chính trị.
Hạng Định không phục mà lẩm bẩm một tiếng:
- Bố giỏi như vậy sao còn không làm được Ủy viên Bộ Chính trị?
Hạng Định nói không lớn nhưng mọi người đều có thể nghe ra. Hạng Kiền nghe vậy mà không khỏi đổi mặt.
Hạng Kiền nhìn Vương Trạch Vinh mà thở dài trong lòng. Liều sống liều chết tranh cả đời, kết quả mới làm đến cấp Phó chủ tịch tỉnh, Ủy viên Bộ Chính trị thì đừng mơ tới được. Sao ông có thể so sánh với Vương Trạch Vinh.
Hạng Tâm Lam lúc này cười nói:
- Hội nghị hôm nay nhất định là tranh chấp rất nhiều phải không anh?
Lời của bà liền chuyển sự chú ý của mọi người sang đó hết.
Thấy mọi người đều muốn hiểu tình hình hội nghị, Hạng Nam cười nói:
- Trạch Vinh, con nói tình hình hội nghị cho mọi người nghe.
Vương Trạch Vinh gật đầu và nói cho mọi người nghe.
Nghe Vương Trạch Vinh nói, Hạng Định thở dài một tiếng mà nói:
- Đúng là không ngờ Ngô Tán Lâm lại nhảy nhiều như vậy. Hắn chẳng lẽ không sợ thành kẻ thù của Hạng gia sao?
Hạng Thành thở dài nói:
- Ngô Tán Lâm cũng không có cách nào mà. Sau khi Ngô Tán Lâm làm Bí thư Nam Dương, tình hình Nam Dương càng lúc càng không tốt, đến bây giờ địa vị ở Trung Quốc đã giảm đi rất nhiều. Trong hệ Nam Dương có một câu nói cho rằng Nam Dương là tội nhân của hệ Nam Dương. Trong hệ Nam Dương cũng có nhiều điều khác nhau. Ở tình hình như vậy mà bây giờ Nam Điền đang phát triển mạnh như vậy, lời kêu gọi Nam Điền lên cấp càng lúc càng cao, nếu thật sự để Nam Điền lên cấp thì Ngô Tán Lâm sao còn có thể làm Ủy viên Bộ Chính trị. Đây là chuyện nhỏ, đến lúc đó quyền lực của hệ Nam Dương sẽ rời khỏi trung tâm quốc gia, đây là điều người hệ Nam Dương không thể chấp nhận.
Hạng Thành nói mấy câu đã phân tích được nguyên nhân mà Ngô Tán Lâm phải nhảy ra gấp như vậy.
Hạng Kiền cũng nói:
- Lần này Ngô Tán Lâm không thể chèn ép được Trạch Vinh, hắn nhất định sẽ thành kẻ có tội với hệ Nam Dương.
Vương Trạch Vinh vẫn đang suy nghĩ một vấn đề rất quan trọng, thấy mọi người nói xong, hắn nói:
- Cháu có một vấn đề. Lực lượng hệ Nam Dương không nhỏ, trong Bộ Chính trị cũng có ba người hệ Nam Dương, hôm nay sao chỉ có mình Ngô Tán Lâm nhảy ra?
Hạng Nam nói:
- Đúng thế, ngoài Ngô Tán Lâm ra thì Ủy viên Quốc vụ viện Khẳng Chính Xương và Phó Thủ tướng Trương Chí Thanh đều là người hệ Nam Dương. Bọn họ hôm nay không có biểu hiện gì đặc biệt, mọi người thấy là như thế nào?
Nghe Hạng Nam hỏi như vậy, Vương Trạch Vinh nhíu mày, hắn vẫn đang suy nghĩ vấn đề này. Hắn đương nhiên biết tình hình Trung Quốc bây giờ. Ngoài Thủ tướng thì còn bốn Phó Thủ tướng, Hạng Nam là Phó Thủ tướng thứ nhất, Trương Lam là Phó Thủ tướng thứ hai, ngoài ra còn có hai người. Phó Thủ tướng Trương Chí Thanh là người hệ Nam Dương, còn một người là Chu Trạch Cương. Lần này Trương Chí Thanh sẽ lui, như vậy theo lý phải giúp Ngô Tán Lâm nhưng từ tình hình bây giờ có thể thấy Ngô Tán Lâm không nhất định có thể duy trì được. Nếu như hai người ngã thì hệ Nam Dương chỉ còn mình Khẳng Chính Xương, Khẳng Chính Xương này có thể làm được gì?
Đang khi Vương Trạch Vinh suy nghĩ thì Hạng Nam nói tiếp:
- Nếu Trương Chí Thanh và Ngô Tán Lâm lui, vậy hệ Nam Dương chỉ còn mình Khẳng Chính Xương. Một mình y không làm gì được nhiều, điều này đại biểu hệ Nam Dương xuống dốc. thực ra trước khi hội nghị diễn ra thì Trương Chí Thanh và Khẳng Chính Xương đã liên lạc với bố, bọn họ hy vọng Trạch Vinh đến Nam Dương.
Hạng Kiền nhíu mày nói:
- Bọn họ có ý gì?
Hạng Thành lại gật đầu nói:
- Kế hay.
Hạng Kiền nghe Hạng Thành nói vậy thì cũng hiểu, ông lắc đầu nói:
- Xem ra người hệ Nam Dương cũng biết tình hình.
Mấy người nói như vậy làm mấy người Hạng Định, Hạng Quang không hiểu gì mấy.
Hạng Thành nói:
- Nam Dương đúng là có cống hiến lớn khi Trung Quốc mới cải cách, nhưng theo kinh tế phát triển thì cán bộ Nam Dương đã có điểm khác nhau. Trong đội ngũ cán bộ Nam Dương có người kiên trì ủng hộ Trung Quốc đi theo con đường Xã hội chủ nghĩa, một nhóm người bị ảnh hưởng lớn từ phương Tây, bọn họ mở miệng là nói tự do dân chủ, giống như Trung Quốc có vấn đề lớn vậy. Thực ra tư tưởng của bọn họ đã nằm ngoài con đường Xã hội chủ nghĩa.
Hạng Kiền nói:
- Đúng thế, tôi biết chuyện này. Đám người do Ngô Tán Lâm cầm đầu đã bị Tây hóa nghiêm trọng, bây giờ cán bộ tây hóa chiếm đa số khiến trong hệ Nam Dương cũng rất lo lắng.
Hạng Nam cũng nói:
- Đúng là xuất hiện tình hình như vậy nên Trung ương mới có cái nhìn với Nam Dương. Nam Điền lên cấp mặc dù sẽ làm ảnh hưởng tới vị trí dẫn đầu của Nam Dương, chủ yếu là muốn giảm sức ảnh hưởng của Nam Dương.
Thì ra còn có việc như vậy.
Vương Trạch Vinh cuối cùng cũng hiểu bảo sao người hệ Nam Dương lại phân hóa.
Đi Nam Dương ư?
Đây là tin mà Hạng Nam lộ ra, Vương Trạch Vinh đúng là không ngờ còn có khả năng này.
Hạng Thành lắc đầu nói:
- Trạch Vinh đến Nam Dương là không tốt. Nam Dương rất phức tạp, hơn nữa Nam Dương có nhiều người hệ Nam Dương, người từ ngoài tiến vào cũng khó có thể gây đột biến.
Hạng Nam cười nói:
- Việc này ai cũng hiểu, Trạch Vinh đương nhiên không thể đến Nam Dương, chủ yếu là do trao đổi nên chúng ta sẽ ủng hộ Khẳng Chính Xương lên làm Phó Thủ tướng.
Hạng Thành cũng gật đầu nói:
- Đây là biện pháp tốt, không có Hạng gia ủng hộ Khẳng Chính Xương không thể nào lên chức được. Nếu y có thể lên làm Phó Thủ tướng thì hệ Nam Dương còn có cơ hội.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, thì ra hội nghị hôm nay mọi người đều đang bố trí một vở kịch nhằm chơi đám người Ngô Tán Lâm một lần. Hệ Nam Dương xem ra muốn hoàn toàn chia cắt với đám người Ngô Tán Lâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...