Quan Khí​

Vương Trạch Vinh nói rất rõ ràng. Bây giờ có một số người cảm thấy sợ truyền thông, dư luận thường nằm trong tay số ít người. Từ chuyện lần này có thể nhìn ra được có người thao tác. Đối với tình hình này thì Tỉnh ủy Nam Điền có thể chú ý nhưng không phải sợ. Tỉnh ủy Nam Điền không thể loạn, không được sợ đầu sợ đuôi. Nhất định phải tỏ rõ cho mọi người thấy Nam Điền chân thật.

Thái độ của Vương Trạch Vinh cho mọi người thấy hắn đã chuẩn bị sẵn về tư tưởng khi nhằm vào đường sắt.

Nhìn Trịnh Dị Lợi, Vương Trạch Vinh sớm muốn đẩy đối phương đi. Bây giờ thấy Trịnh Dị Lợi nhảy ra, Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:

- Có một số đồng chí của chúng ta khi nói chuyện và làm việc không vì dân chúng, mà vì lợi ích cá nhân, như vậy rất không tốt. Vừa nãy có đồng chí nói rất đúng, tất cả công tác Nam Điền đều do bộ máy nghiên cứu mà quyết định. Mọi người cũng biết Nam Điền đang phát triển, không được liên kết riêng rẽ, như vậy mới có thể khiến Nam Điền phát triển nhanh được. Tỉnh ủy Nam Điền chúng ta phải phát huy ưu thế này để làm tốt công việc. Nếu như lần này bị một số kẻ làm loạn thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Vương Trạch Vinh nói đây là có ý nhắc nhở nên khiến mọi người phải suy nghĩ.

Ngụy Trung Hoa gật đầu nói:

- Bí thư Vương nói đúng, bây giờ đang là thời kỳ rất quan trọng đối với Nam Điền, không ai được để xảy ra chuyện. Ở mảng nào xảy ra chuyện thì đồng chí đó phải chịu trách nhiệm tương ứng.

Y đương nhiên không hy vọng việc Nam Điền lên cấp xảy ra chuyện. Ngay sau đó mấy thường vụ mới tới cũng tỏ thái độ.

Do Vương Trạch Vinh quá mạnh nên Tỉnh ủy Nam Điền cũng tạm thời đoàn kết bên nhau. Đương nhiên với tình hình này thì Vương Trạch Vinh biết đó chỉ là tạm thời mà thôi.

Sau đó, Vương Trạch Vinh phát hiện một vấn đề rất quan trọng đó chính là không chỉ giới hạn trong đường sắt, một số người nửa sáng nửa tối đang chỉ mũi dùi vào hắn.


Đầu tiên là Nam Dương xảy ra chuyện nhằm vào hắn. Đối với việc này thì Vương Trạch Vinh hiểu, Ngô Tán Lâm phải giữ được ghế Ủy viên Bộ Chính trị cho Nam Dương. Y và người sau lưng y nhất định không hy vọng Vương Trạch Vinh phát triển.

Đối với Ngô Tán Lâm mà nói thì việc giữ vị trí Nam Dương thì biện pháp tốt nhất là Vương Trạch Vinh không thể phát triển. Ở tình hình này nếu muốn làm ngã Vương Trạch Vinh là rất khó khăn, nhưng bây giờ sau khi Vương Trạch Vinh nhằm vào đường sắt thì độ khó đã giảm đi nhiều.

Nói thật Vương Trạch Vinh cũng không quá muốn làm việc này. Hắn mặc dù có chính khí trong lòng nhưng cũng biết mình chỉ là một Bí thư tỉnh ủy. Chuyện đường sắt này đáng lẽ do quốc gia làm mới đúng. Chẳng qua đến bây giờ Vương Trạch Vinh không thể không làm, việc này có hai Tổng bí thư đang thử hắn. Nếu làm không tốt thì sự phát triển của hắn sẽ dừng lại. Đây là điều Vương Trạch Vinh không hy vọng nhìn thấy.

Đương nhiên ngoài hai vị Tổng bí thư thì Vương Trạch Vinh cũng quan sát quan khí của mình. Hắn phát hiện sau khi hắn nhằm vào đường sắt thì quan khí đã tăng lên rất nhiều.

Trong thời gian này số người gọi điện cho Vương Trạch Vinh nhiều hơn bất cứ lúc nào, có người có ý khác, có người thật sự quan tâm.

Truyền thông càng lúc càng trở nên lợi hại. Bây giờ truyền thông Nam Điền cũng bắt đầu phản công, rất nhiều tài liệu được công bố về công tác quản lý cán bộ của Nam Điền đã cứu vãn tình hình. Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Nam Điền cũng có thành công trong việc truyền thông.

Một số người thấy thay đổi ở Nam Điền, bắt đầu ý thức được Nam Điền cũng không hoàn toàn giống như trước đây biết. Đặc biệt là các nhân vật thân Vương Hệ ở các tỉnh cũng bắt đầu ủng hộ Nam Điền, các bài báo đưa ra đều khen sự phát triển của Nam Điền. Ở việc này tỉnh Sơn Nam, tỉnh Giang Sơn, Tỉnh Bắc Dương chính là trọng tâm, đây đều là người ủng hộ Vương Trạch Vinh. Trong lúc nhất thời lực lượng Vương Hệ liền thể hiện trước mặt mọi người.

Lúc này cuộc chiến quyết định mới bắt đầu tiến hành.

Trong hội nghị của Bộ Chính trị diễn ra ngay khi đó, hai bên đã có một lần giao tranh. Việc này Vương Trạch Vinh được biết là nhờ Hạng Nam gọi điện tới nói.

Sau khi hội nghị kết thúc, Hạng Nam liền nói tình hình với Vương Trạch Vinh.


Hạng Nam nói cho Vương Trạch Vinh biết chính là hy vọng hắn biết một số tình hình.

- Trạch Vinh, hôm nay mới tổ chức hội nghị Bộ Chính trị, hội nghị vốn nghiên cứu mấy chuyện quan trọng của quốc gia nhưng khi hội nghị sắp kết thúc thì Ngô Tán Lâm đưa ra vấn đề cán bộ Nam Điền xảy ra chuyện. Ngô Tán Lâm cho rằng cán bộ Nam Điền xuất hiện nhiều vấn đề như vậy thì phải lập tức điều chỉnh cán bộ Nam Điền.

Quả nhiên Bắc Kinh đã có hoạt động.

Vương Trạch Vinh tuy sớm đoán được Ngô Tán Lâm là người đầu tiên nhằm vào mình nhưng vẫn có chút ngạc nhiên.

- Bố, có những ai đứng ra phê bình Nam Điền?

Vương Trạch Vinh cần nhất chính là xem ai phản đối mình ở Bộ Chính trị.

Hạng Nam nghiêm túc nói:

- Trạch Vinh, rất nhiều người chú ý đến việc con có thể vào Bộ Chính trị. Bọn họ đều không muốn con vào Bộ Chính trị.

Vương Trạch Vinh cười nói:


- Đương nhiên rồi ạ, con vào Bộ Chính trị thì sẽ có một người bị đẩy ra.

Hạng Nam nói tiếp:

- Hôm nay Ngô Tán Lâm là người đầu tiên nhảy ra, phê bình việc cải cách quản lý cán bộ Nam Điền. Y cho rằng Nam Điền làm mấy việc đó mà còn có không ít cán bộ hủ bại. Từ việc phân cục đường sắt Xuân Thành có thể thấy Tỉnh ủy Nam Điền tồn tại vấn đề trong việc quản lý cán bộ.

- Điều này con có thể đoán ra.

Vương Trạch Vinh không hề có chút ngạc nhiên gì về việc này.

- Chủ yếu không phải ở việc này mà nằm ở việc còn một số người khác đứng ra nữa. Đầu tiên là Chu Thế Khánh, y rất không hài lòng việc Nam Điền nhằm vào đường sắt, như vậy làm hệ thống đường sắt bị đình trệ. Tỉnh ủy Nam Điền có trách nhiệm không thể tránh khỏi ở việc này, yêu cầu nghiên cứu vấn đề Nam Điền, tốt nhất là điều con khỏi Nam Điền.

Vương Trạch Vinh cũng không vội vàng hỏi tình hình. Hắn hiểu rõ ý của Chu Thế Khánh. Chỉ cần Trung ương đồng ý với ý của Chu Thế Khánh trong việc Nam Điền nhằm vào phân cục đường sắt Xuân Thành, mình tất nhiên có trách nhiệm. Khi đó Vương Trạch Vinh mà điều khỏi Nam Điền thì việc Nam Điền lên cấp là không thể.

- Đây đúng là biện pháp rất tốt, chỉ cần điều con đi thì mục đích của bọn họ sẽ đạt được.

Thấy Vương Trạch Vinh có thể thấy rõ vấn đề như vậy, Hạng Nam rất vui vẻ.

- Trạch Vinh, trong hội nghị thì Trương Lam cũng phát biểu ý kiến.

Nghe thấy Phó Thủ tướng Trương Lam cũng phát biểu ý kiến, Vương Trạch Vinh có chút giật mình. Đừng nhìn Trương Lam không còn cơ hội tiến thêm, sau khi Đại hội kết thúc thì cũng lui ra nhưng giữa hắn và Trương Lam có chút mâu thuẫn. Nguyên nhân chính khiến Trương Lam không thể lên chức là do Nam Điền gây ra. Theo Vương Trạch Vinh biết thì sau khi Trương Lam mất hy vọng tiến thêm thì không còn tỏ thái độ gì trong hội nghị. Bây giờ đột nhiên Trương Lam đứng ra phê bình mình thì dù có suy nghĩ gì thì đó cũng là muốn gây khó khăn cho hắn.


- Ông ta nói gì ạ?

- Trong sự phát triển của Nam Điền chỉ chú trọng phát triển kinh tế, bỏ qua giáo dục cán bộ. Trương Lam cho rằng cái nhìn của Nam Điền tồn tại vấn đề rất nghiêm trọng.

Hạng Nam nói ra câu này khiến Vương Trạch Vinh hiểu rõ Trương Lam đã hận mình.

Nghĩ đến tâm trạng của Trương Lam, Vương Trạch Vinh cũng có thể chấp nhận. Một vị trí Thủ tướng mà lại vì hắn mà mất, chuyện này Trương Lam sao có thể hài lòng. Bây giờ Trương Lam đứng ra phê bình thì đó là một lực lượng không hề nhỏ.

Trong Bộ Chính trị đã có ba Ủy viên không hài lòng với Nam Điền, chuyện này không hề nhỏ.

- Trong chín người trung tâm thì có thái độ như thế nào ạ?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Đây mới là điều quan trọng nhất, Vương Trạch Vinh muốn hiểu ý kiến của các Bí thư Trung ương Đảng.

- Về tổng thể thì số phiếu ủng hộ chiếm đa số.

Hạng Nam cười nói.

Vương Trạch Vinh thế mới yên tâm. Trong 25 Ủy viên Bộ Chính trị tuy có người phản đối hắn nhưng không phải đa số. Ngoài ba người kia thì cũng còn một số người khác, hầu hết số người không tỏ thái độ. Như vậy có thể thấy Bí thư Lâm cũng chưa tỏ thái độ gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui