Quan Khí​

- Bí thư Vương, ngài xem nên xử lý Vương Tuấn Thanh như thế nào?

Hà Tổ Cường cẩn thận hỏi.

Vương Trạch Vinh không hề suy nghĩ đã nói:

- Việc làm của Vương Tuấn Thanh đúng là vì lòng yêu nước. Nhưng anh ta làm việc không theo pháp luật, đây là hành vi vi phạm pháp luật, phải bị pháp luật xử lý. Chúng ta phải nhớ một điều dù là ai cũng không được làm việc vi phạm pháp luật. Hôm nay chúng ta nếu bỏ qua cho Vương Tuấn Thanh, ngày mai thì người khác cũng làm như vậy sẽ như thế nào? Nếu như là như vậy thì còn cần pháp luật làm gì?

Hà Tổ Cường thở dài một tiếng rồi nói:

- Tôi hiểu.

Khi nói lời này thì tâm trạng của y rất nặng nề. Nói thật cách làm của Vương Trạch Vinh giống suy nghĩ của y. Nghĩ đến Vương Tuấn Thanh giết cả một nhà, y liền lắc đầu. Vương Trạch Vinh như vô tình nói:

- Vương Tuấn Thanh này làm việc đúng là lạ, có mấy ai gây tai nạn còn tự lớn tiếng nhận mình làm.

Hà Tổ Cường nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Xem ra phải xét nghiệm thần kinh của Vương Tuấn Thanh.

Vương Trạch Vinh nói:


- Đây là điều nhất định phải làm, nhất định phải mời chuyên gia hàng đầu.

Nhìn Hà Tổ Cường rời đi, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Hắn biết Hà Tổ Cường hiểu ý mình. Vương Trạch Vinh lẩm bẩm một tiếng:

- Mình cũng chỉ có thể làm như vậy.

Hà Tổ Cường vừa đi, thư ký Phan Bằng Trình đi vào nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, chín giờ ngài sẽ tham gia lễ khai giảng lớp cán bộ lãnh đạo do trường Đảng tỉnh tổ chức.

Vương Trạch Vinh gật đầu biết lần này sẽ tổ chức khai giảng cho ba lớp liền, quy mô lớn. Lần này người tham gia học về cơ bản đều là nhân tài, sau khi học xong sẽ được trọng dụng.

Phan Bằng Trình cầm cặp cho Vương Trạch Vinh, sau đó thu chén trà rồi đi theo Vương Trạch Vinh ra ngoài.

Hôm nay trường Đảng tổ chức rất long trọng, trong trường được trang hoàng rất đẹp. Các hành vi đều đứng trước cửa hội trường.

Vương Trạch Vinh xuống xe thấy nhiều người như vậy đứng đón mình, hắn nhíu mày chẳng qua cũng không nói gì.

Hắn rất không thích chủ nghĩa hình thức. Hắn vốn định nói gì nhưng nghĩ việc này mọi người đều làm thế nên không tiện nói.

Vương Trạch Vinh đi nhanh vào hội trường.


Bởi vì đến đây đều là cán bộ lãnh đạo nên trong sân đỗ đầy xe con, có đủ loại xe.

Vương Trạch Vinh đi vài bước rồi đột nhiên ngừng lại.

Thấy Vương Trạch Vinh ngừng lại, mọi người cũng có chút khó hiểu ngừng bước. Không biết vì nguyên nhân gì Vương Trạch Vinh dừng trước một xe rất sang trọng của Tập đoàn Qingtian.

Vương Trạch Vinh dùng tay gõ gõ lên cửa kính xe rồi bước vào trong,

Thấy Vương Trạch Vinh có động tác này, mọi người đều lộ ra vẻ khó hiểu, không rõ Bí thư Vương làm gì. Chẳng qua thấy đó là xe của Tập đoàn Qingtian, một số người nhạy cảm nghĩ đến chuyện của Tập đoàn Qingtian. Bọn họ thầm nghĩ có quan hệ gì không?

Đối với người trong chốn quan trường thì mỗi hành động, mỗi câu nói của lãnh đạo đều không thể xem nhẹ, trong này đại biểu ý đồ rất sâu. Nếu có thể hiểu ý của lãnh đạo thì đó sẽ là cơ hội.

Trên bàn Chủ tịch, các Lãnh đạo tỉnh ủy đến tham gia khá đông đủ.

Vương Trạch Vinh cầm điếu thuốc mà Ngụy Trung Hoa đưa cho, châm hút một hơi, trong tai nghe người chủ trì nói.

Vương Trạch Vinh vừa gõ xe ô tô cũng là có ý đồ của mình. Bây giờ Tập đoàn Qingtian cũng không hề chịu im, còn la hét nói đòi rút khỏi Trung Quốc, giống như Trung Quốc không thể không có Tập đoàn Qingtian vậy. Vương Trạch Vinh đang muốn tìm cơ hội xử lý Tập đoàn Qingtian. Sau khi trình tự đã xong, hiệu trưởng trường Đảng lớn tiếng nói:

- Sau đây xin mời Bí thư tỉnh ủy Vương phát biểu.

Vương Trạch Vinh nhấp chén trà uống một ngụm. Cả hội trường trở nên yên tĩnh, có không ít hành vi cố gắng ngồi thẳng lưng lên.


Vương Trạch Vinh nhìn quanh hội trường và thầm vui vẻ. Tình huống này giống hệt như hắn khi tham gia học ở trường Đảng mấy năm trước.

Nhìn quan viên bên dưới, Vương Trạch Vinh thoáng cái nghĩ đến mình ngày xưa. Một cảm giác năm tháng trôi qua quá nhanh xuất hiện trong lòng hắn.

Vương Trạch Vinh bắt đầu nói đến cái nhìn của các cán bộ.

Theo Vương Trạch Vinh phát biểu, thi thoảng trong hội trường lại vang lên những tràng vỗ tay vang dội.

Một số phóng viên báo tỉnh cũng không ngừng đi lại, càng có người dùng máy ghi âm ghi chép những tiếng vỗ tay.

Cũng không biết từ lúc nào mà trong hội nghị, đặc biệt là hội nghị tầm cao thì tiếng vỗ tay khi lãnh đạo nói cũng là nội dung quan trọng để đưa tin. Giống như số lần vỗ tay càng nhiều sẽ đại biểu lời phát biểu của lãnh đạo rất có trình độ. Quan viên cũng cố gắng phối hợp, vỗ tay cũng rất chú ý. Lãnh đạo cấp bậc càng cao thì số lần vỗ tay càng nhiều, từ từ đây trở thành quy tắc ngầm.

Nói chuyện một lúc, Vương Trạch Vinh dừng lại nhìn lướt qua mọi người trong hội trường.

Nhìn một lúc, Vương Trạch Vinh nói:

- Chúng ta là cán bộ lãnh đạo, chúng ta đại biểu cho lợi ích quốc gia và lợi ích nhân dân. Trong lòng chúng ta cũng phải xác định mọi việc mình làm đều vì lợi ích quốc gia và lợi ích nhân dân. Từng có người nói như sau, nói một lãnh đạo cao cấp đi xe không phải xe trong nước sản xuất, điều này nói rõ trong lòng anh ta coi thường quốc gia của mình, không có lòng yêu nước. Lời này tuy có chút cực đoan nhưng chúng ta cũng từ đó nhìn ra một số vấn đề. Bây giờ một ít cán bộ chúng ta thích so sánh. Giống như đi xe đời mới của nước ngoài là thể hiện năng lực. Hôm nay tôi thấy không ít xe nước ngoài ở bãi đỗ xe, điều này đáng để chúng ta suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh nói đến đây liền nhìn quanh một vòng, hắn nói thêm lúc nữa rồi dừng lại.

Sau khi kết thúc hội nghị, Vương Trạch Vinh rời đi. Các học viên nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, lại nhớ hành vi Vương Trạch Vinh gõ gõ xe lúc nãy liền tránh người đi xe này. Đó chính là Tra Ngữ Đình, một học viên tham gia khóa học.

Tra Ngữ Đình cũng rất sợ hãi. Ả vội vàng tìm một chỗ không ai mà gọi cho Phó chủ tịch tỉnh Hà Quế Hỉ. Ả làm nũng nói với Hà Quế Hỉ:


- Lão Hà, Bí thư Vương có ý gì mà nói như vậy?

Hà Quế Hỉ cũng tham gia hội nghị nên đương nhiên nghe được lời nói của Vương Trạch Vinh, càng thấy cảnh Vương Trạch Vinh gõ xe tình nhân của mình. Lúc ấy y cũng ngẩn ra. Đó là xe của Tra Ngữ Đình, Vương Trạch Vinh gõ xe đó là hành vi vô tình sao? Lúc ấy y cũng có suy nghĩ, sau đó rong hội nghị còn nghe lời Vương Trạch Vinh nói.

Hà Quế Hỉ không khỏi lo lắng. Lần trước Tập đoàn Qingtian tìm tới nhờ y nói giúp vài câu, chẳng lẽ Vương Trạch Vinh kia muốn nhằm vào mình?

Hà Quế Hỉ càng nghĩ càng thấy ý đồ của Vương Trạch Vinh rất khó dò. Y ít nhiều cũng dính tới Tập đoàn Qingtian, tuy nói không nhận đồ gì nhưng rất nhiều chi tiêu, đặc biệt là các khoản chi của Tra Ngữ Đình đều do Tập đoàn Qingtian thanh toán. Nếu thật sự điều tra thì cũng sẽ có vấn đề.

Tập đoàn Qingtian chống đối Nam Điền càng lúc càng rõ ràng. Tập đoàn Qingtian nhiều lần tìm Hà Quế Hỉ yêu cầu y đứng ra nói chuyện, đúng là quá nguy hiểm.

Nhận được điện của Tra Ngữ Đình, tâm trạng Hà Quế Hỉ cũng không tốt nên trầm giọng nói:

- Tham gia học thì còn đi xe của Tập đoàn Qingtian làm gì?

Hà Quế Hỉ nghe vậy thì cũng lắc đầu, đó là xe chuyên dùng của Tra Ngữ Đình, y cũng khen xe này rất được. Ả không đi xe này thì đi xe nào?

Hà Quế Hỉ dịu giọng nói:

- Bây giờ Vương Trạch Vinh đang muốn xử lý Tập đoàn Qingtian, việc này em đừng xen vào.

Nói xong y liền dập máy.

Nghe Hà Quế Hỉ nói như vậy, Tra Ngữ Đình không khỏi cảm thấy tuyệt vọng. Hà Quế Hỉ nói không xen vào là được sao. Ả nhận quá nhiều thứ tốt của Tập đoàn Qingtian, bây giờ Tập đoàn Qingtian đang muốn ả giúp, làm thế nào có thể thoát.

Tra Ngữ Đình không biết đó là Hà Quế Hỉ cũng còn gấp hơn ả. Y từ Tư Mã Hoàng mà biết một chút thái độ của Trung ương. Lần này Tổng bí thư sẽ có hành động lớn, y có thể qua cửa không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui