Trong Nhà Trắng, Thượng nghị sĩ Shige nói với tổng thống Kenxi:
- Tổng thống, vừa nhận được tin hung thủ ám sát quan chức Trung Quốc đã chết.
- Làm như thế nào vậy hả. Vậy chúng ta nói với người dân như thế nào?
- Không có cách nào, người này luôn nói quan chức Trung Quốc kia có năng lực đặc biệt. Người thẩm vấn không tin nên dùng biện pháp mạnh nên …
- Đám chết tiệt này, đã nói truyền thông rất náo nhiệt, không được mạnh tay cơ mà.
Một lúc sau Kenxi nói:
- Nói thật, tôi cũng không tin là nguyên nhân như vậy.
- Việc này tôi cũng không tin nhưng kết quả vốn là vậy. Chúng ta phải nghĩ biện pháp giải quyết. Bây giờ truyền thông đang bất lợi với chúng ta. Sau việc này khiến tỷ lệ ủng hộ ngài giảm nhiều.
Hai người biết đây là việc lớn. Nếu nói thật thì ai tin, thậm chí còn cho rằng chính phủ nước Mỹ lừa người, đến lúc đó người ủng hộ Kenxi sẽ giảm mạnh.
- Tổng thốngmình có phải nên làm lạc hướng dư luận không? Cứ tiếp tục như vậy thì trong Đảng đã có ý phản đối. Có người chỉ trích ngài không giữ được an ninh trật tự, cho rằng ở nơi đề phòng nghiêm ngặt như vậy còn xảy ra chuyện, các nơi khác đừng nhắc tới.
Nhìn Shige, Kenxi đương nhiên biết việc này sớm bị quốc tế cười chê. Đúng là nên đánh lạc hướng dư luận.
- Các anh có phương án nào không?
- Thổng thống, phương án cũng có nhưng cần ngài quyết định.
- Nói đi.
- Tổ chức Al-Qaida vẫn nổi tiếng vì hoạt động khủng bố mà.
Kenxi lập tức hiểu ý của Shige. Y suy nghĩ một chút và gật đầu. Đây đúng là việc tốt.
- Nói với bên Trung Quốc, nói là do Al-Qaida làm ra. Anh cho rằng bọn họ sẽ có thái độ như thế nào?
- Chuyện này đúng là khó xử lý. Cũng may quan chức Trung Quốc không bị thương, bỏ chút lợi ích thì chắc bọn họ sẽ đồng ý.
- Chuyện Đài Loan vẫn bị Trung Quốc phản đối, ngài nên có thực hiện ở việc này không?
- Chỉ sợ các công ty vũ khí có ý kiến.
- Cho bọn họ món lợi khác đi.
- Đây cũng là một biện pháp. Dù sao Al-Qaida đã làm không ít việc.
Trong chỗ ở của đoàn Trung Quốc, Shige nói ý của Kenxi với Bí thư Lâm.
- Việc này chúng tôi không rõ.
- Xin quý quốc yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ ngăn cản việc bán vũ khí cho Đài Loan.
- Người bị hại là đồng chí Vương Trạch Vinh.
- Nước Mỹ sẽ thúc đẩy Liên hợp quốc trợ giúp Trung Quốc về nông nghiệp.
- Ừ, nước Mỹ là một nước rất thực tế.
Bí thư Lâm nói một câu.
Truyền thông mấy hôm nay không ngừng nhắc đến việc Vương Trạch Vinh bị ám sát.
Nhìn dân chúng nước Mỹ quan tâm tới Vương Trạch Vinh như vậy, Liễu Lỵ - nhân viên Bộ Thương mại đi theo cười nói:
- Tôi thấy bây giờ Phó bộ trưởng Vương mà tranh cử tổng thống Mỹ thì sẽ có rất nhiều người ủng hộ.
Mọi người đều cười phá lên. Bây giờ đúng như lời Liễu Lỵ nói. truyền thông nước Mỹ đang bàn tán về quan chức trẻ Trung Quốc này. Hành động nghiêng đầu của Vương Trạch Vinh đã được không ít người phân tích, ai cũng khó hiểu sao đầu hắn sớm muộn không lệch, ngay khi viên đạn bắn tới lại lệch ra.
Vương Trạch Vinh nghe xong liền thở dài một tiếng. Chuyện hôm đó làm hắn rất sợ.
- Nước Mỹ cho phép người dân tàng trữ vũ khí, một quốc gia có nhiều người cầm súng như vậy thì sẽ không tốt cho sự đoàn kết.
Vương Trạch Vinh nói.
- Đây đúng là một vấn đề, cũng may Trung Quốc không như vậy.
- Nếu không một quốc gia lớn như vậy thì còn không biết xảy ra bao chuyện.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Không biết tên người Mỹ kia được xử lý như thế nào?
Thôi Hiệu Cương nói:
- Chắc bồi thường không ít.
- Lấy danh nghĩa Bộ Thương mại chúng ta mà phái người đi phúng viếng.
Vương Trạch Vinh đúng là thở dài trong lòng, tên quan chức nước Mỹ kia đúng là chết oan.
Thôi Hiệu Cương lắc đầu nói:
- Phó bộ trưởng Vương, lúc ấy tôi ở vị trí đó, cũng không biết như thế nào mà y bắn xuyên qua chỗ tôi, nếu không chắc tôi chết rồi.
Vương Trạch Vinh nhìn Thôi Hiệu Cương rồi nói:
- Các anh đó, phải tập luyện nhiều vào. Ngay cả người nước Mỹ cũng không chen nổi.
Vương Trạch Vinh lúc này đã nhận được thông báo ý kiến của nước Mỹ. Hắn cảm thấy ở việc này đã nói rõ sự âm u trong việc luôn đề cao nhân quyền của nước Mỹ. Không ngờ đổ chuyện lên người của Al-Qaida.
Chẳng qua vì việc này nước Mỹ đã bỏ ra một vài thứ có lợi cho Trung Quốc. Hắn cũng không cần nói gì.
Sau khi đạt thành thỏa thuận với Trung Quốc, chính phủ nước Mỹ tổ chức họp báo công bố tình hình.
Đối mặt với phóng viên, quan chức nước Mỹ nghiêm túc nói:
- Gần đây tổ chức Al-Qaida không ngừng khủng bố tạo thành ảnh hưởng rất xấu đối với nước Mỹ. Lần này Al-Qaida còn ám sát quan chức Trung Quốc ở nước Mỹ, đây là ảnh hưởng tới quan hệ tốt đẹp giữa hai nước. Nước Mỹ lên án hành vi này.
Cuộc họp báo rất thành công, không ngừng đưa ra các chứng cứ về hoạt động khủng bố của Al-Qaida, cho rằng nước Mỹ là quốc gia có trách nhiệm, muốn gánh vác an toàn của toàn thế giới, kiên quyết chống lại Al-Qaida.
Truyền thông rất nhanh đăng tin về việc này. Trong thời gian ngắn các kênh truyền thông bắt đầu mắng nhiếc Al-Qaida, một vài kênh truyền thông còn tìm Vương Trạch Vinh hỏi hắn suy nghĩ như thế nào về Al-Qaida.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Trung Quốc là quốc gia theo đuổi hòa bình, chúng tôi phê phán mọi hành vi khủng bố. Trung Quốc không chèn ép các nước nhỏ, cũng không sợ thế lực mạnh.
Ngay khi nước Mỹ tổ chức họp báo không lâu, Bright Drawing – người phát ngôn của Al-Qaida cũng biết thông tin này. Bright Drawing tức giận nói:
- Đây là sỉ nhục Al-Qaida. Al-Qaida không phải tổ chức không dám nhận trách nhiệm. Nhưng đổ vấy lên chúng tôi, Al-Qaida quyết không tha thứ hành vi này.
Rất nhanh lời nói của Bright Drawing đã xuất hiện trên truyền thông.
Bright Drawing đã uy hiếp Al-Qaida, nói sẽ tổ chức khủng bố quy mô lớn khi nước Mỹ tổ chức ngày lễ 11/9.
Bright Drawing phát biểu như vậy làm nước Mỹ rất vui mừng, lập tức phóng đại mối nguy hiểm khủng bố đối với nước Mỹ. Kenxi còn đứng ra tỏ vẻ không nhân nhượng, phải đấu tranh tới cùng với hành vi khủng bố.
Vương Trạch Vinh nhìn tình hình nước Mỹ mà lắc đầu. Bây giờ hoạt động đã kết thúc, Bí thư Lâm về nước.
Sau bữa tiệc tiễn đoàn Trung Quốc, tổng thống Mỹ - Kenxi đưa quan chức Trung Quốc ra sân bay.
Kenxi bắt tay Vương Trạch Vinh và nói:
- Bộ trưởng Vương, tôi thay mặt chính phủ nước Mỹ xin lỗi anh. Chào mừng anh trở lại nước Mỹ trong thời gian thích hợp.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chính phủ nước Mỹ làm việc rất nhanh nhạy, chỉ trong thời gian ngắn đã xác định rõ nguyên nhân. Tôi nhất định sẽ viếng thăm nước Mỹ một lần nữa.
Kenxi nói:
- Lần sau Bộ trưởng Vương tới, tôi sẽ mời anh uống café.
Ngồi trên máy bay, Bí thư Lâm nói:
- Thành công của chuyến viếng thăm nước Mỹ lần này rất rõ ràng. Công tác của Bộ Thương mại làm rất tốt.
Tâm trạng Bí thư Lâm đang khá tốt vì thành công về quan hệ thương mại của hai nước, Trung Quốc cũng được tuyên truyền rất nhiều. Vương Trạch Vinh nói:
- Chủ yếu do kết quả công tác nhiều năm của Bộ Thương mại.
Bí thư Lâm nói:
- Cần phải làm tốt công tác hơn nữa.
Vợ Bí thư Lâm nói:
- Đồng chí Trạch Vinh, lần này rất nguy hiểm. Bây giờ nhớ lại tôi cũng còn sợ. Nếu lúc ấy đồng chí không nghiêng đầu một chút thì không biết sẽ như thế nào.
Một người phụ nữ khác đi theo nói:
- Đến bây giờ tôi cũng hơi tin về đề tài truyền thông nước Mỹ thảo luận là Phó bộ trưởng Vương có năng lực đặc biệt.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lúc ấy không có gì, tôi chỉ nghiêng đầu một chút, nếu không chắc toi đi gặp Diêm Vương rồi.
Bí thư Lâm và Trần Hoa Kỳ nhìn Vương Trạch Vinh, bọn họ biết năng lực của Vương Trạch Vinh. Nếu không thì sao có thể vào Thập cục?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...