Quan Khí​

Vương Trạch Vinh đang ngồi thì điện thoại di động vang lên.

Hắn cầm lên thì thấy là Lưu Kiến – Hoa Khê gọi.

Vương Trạch Vinh vui vẻ, cầm máy lên nghe và cười nói:

- Lão Lưu, nghĩ như thế nào mà gọi cho tôi?

- Trạch Vinh, có một chuyện cần nói với anh.

Lưu Kiến do dự một chút.

Vương Trạch Vinh thấy thế liền có chút giật mình:

- Có chuyện gì?

Lưu Kiến gọi điện cũng không rõ mình quyết định đúng hay sai. Diệp Ny Na rảnh rỗi thường đến nhà Vương Trạch Vinh thăm hai ông bà, từ việc cô từ chối nói chuyện yêu đương thì y có thể nhìn ra Diệp Ny Na vẫn có tình cảm với Vương Trạch Vinh. Chẳng qua từ Vương Trạch Vinh lại thấy quan hệ hai người không quá thân mật. Hôm nay xảy ra chuyện thì phải xem ý của Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh không để ý thì mình không cần phải làm kẻ ác.

- Là như thế này, tối qua đồng chí Diệp Ny Na trên đường từ Khai Hà về vì cứu một cô bé gái nên bị một xe BMW đằng sau đâm vào. Cô gái được cứu nhưng đồng chí Diệp Ny Na vì không thể qua khỏi nên đã mất.

Lưu Kiến cố gắng nói một chút tình hình ra.

Lưu Kiến nói còn thêm một chút nhận thức của mình. Bởi vì việc này quan hệ tới lãnh đạo tỉnh, y biết quyết định cuối cùng thế nào cũng là rất khó.


Lời Lưu Kiến nói như quả bom nổ tung trong đầu Vương Trạch Vinh.

Không hề hỏi, không có tiếng kinh ngạc, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà không biết mình đang nghĩ gì.

- Trạch Vinh, anh không sao chứ?

Lưu Kiến ít nhiều biết chuyện giữa Diệp Ny Na và Vương Trạch Vinh. Thấy Diệp Ny Na thường đến nhà Vương Trạch Vinh giúp đỡ, y đoán Vương Trạch Vinh và Diệp Ny Na cũng có chút tình hình. Hôm nay sau khi nhận được tin, Lưu Kiến suy nghĩ một chút rồi gọi cho Vương Trạch Vinh. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh im lặng, Lưu Kiến thấy mình gọi đúng. Trong lòng Vương Trạch Vinh vẫn để ý tới Diệp Ny Na.

Biết ý của Vương Trạch Vinh, Lưu Kiến biết mình nên làm gì. Nghĩ tới lực lượng rất mạnh của Vương Trạch Vinh, y liền cười cười, việc này có thể làm lớn.

Vương Trạch Vinh khó khăn lắm mới tỉnh táo lại và nói:

- Tôi lập tức về Hoa Khê.

Trong nháy mắt này Vương Trạch Vinh không hề có suy nghĩ gì khác, tất cả những gì Diệp Ny Na đối với hắn đều hiện ra trước mặt.

Tình cảm của cô thì dù như thế nào cũng phải đưa cô đến cuối.

Vương Trạch Vinh vừa dập máy thì thấy mẹ hắn gọi tới. Bà khóc và nói:

- Trạch Vinh, Ny Na mất rồi.


Vương Trạch Vinh nghe vậy cũng rất đau lòng.

Diệp Ny Na chết, Vương Trạch Vinh hiểu tâm trạng bố mẹ hắn. Có lẽ người khác chết thì mẹ hắn sẽ không đau lòng như vậy. Nhưng Diệp Ny Na từ trước đến giờ vẫn luôn chăm sóc cho hai ông bà, việc này làm hai ông rất cảm động. Cô chết nên có thể tưởng tượng mẹ hắn đau lòng như thế nào.

Vương Trạch Vinh an ủi mẹ vài câu rồi ngồi đó không biết mình nghĩ như thế nào.

Vương Trạch Vinh gọi cho Sài Trí Văn và yêu cầu y đặt vé đi tỉnh Sơn Nam, Vương Trạch Vinh đóng cửa lại và nghĩ.

Sao Diệp Ny Na lại chết.

Vương Trạch Vinh thật sự khó có thể chấp nhận việc này.

Tối qua hai người còn nói chuyện, hắn hoàn toàn có thể nghe ra giọng vui mừng của Diệp Ny Na. Nghe được mình đồng ý nhận cô, Diệp Ny Na rất hưng phấn, nhưng tại sao vừa gọi điện xong thì đã xảy ra chuyện.

Vương Trạch Vinh đang đau lòng thì Hoa Khê lại rất náo nhiệt.

Diệp Ny Na chỉ là một Trưởng phòng ở ban Tuyên giáo, theo lý cô mặc dù chết thì khi Cục Công an điều tra người gây tai nạn là con của Phó chủ tịch tỉnh, sau đó liên tục có điện thoại gọi tới yêu cầu nhanh chóng dẹp yên việc này. Cho nên người xử lý việc này nghĩ làm cho có, không coi cái chết của Diệp Ny Na là việc lớn. Nếu không phải có Bí thư thị ủy Lưu Kiến quan tâm thì việc này rất nhanh đã xử lý xong.

Diệp Ny Na tuy đẹp nhưng việc này lại dính tới một Phó chủ tịch tỉnh có thể thành Thường vụ tỉnh ủy, rất nhiều người tự động ngậm miệng. Cứ được thì sao chứ, quan trọng bây giờ là đưa tên thiếu gia kia ra ngoài, càng có người cho rằng Diệp Ny Na có trách nhiệm. Vì thế có người động tay chân.

Lưu Kiến gọi điện cho Vương Trạch Vinh và hiểu thái độ của hắn. Y không ngờ Vương Trạch Vinh lại nói sẽ về Hoa Khê.


Gọi điện xong, Lưu Kiến mới biết đây là việc lớn.

Lưu Kiến lẩm bẩm một tiếng, chỉ cần Vương Trạch Vinh truy cứu việc này thì tỉnh Sơn Nam sẽ xảy ra chuyện.

- Thông báo họp Thường vụ thị ủy.

Lưu Kiến lớn tiếng nói với thư ký.

Diệp Ny Na là hoa khô của Thị ủy, cô đột nhiên chết làm Lãnh đạo thị ủy rất tiếc nuối. Sau khi hiểu rõ nguyên nhân thì không ai có ý kiến. Mặc dù trong đó cũng có một vài người nói về cái chết của Diệp Ny Na, nhưng rất nhanh biết mất. Một bên là nữ Trưởng phòng, một bên là Phó chủ tịch tỉnh sắp thành Thường vụ tỉnh ủy, nghiêng về bên nào thì ai chẳng biết.

Lưu Kiến ngồi đó nhìn các Thường vụ thị ủy mà nói:

- Tối qua đồng chí Diệp Ny Na vì cứu một cháu bé mà bị một lái xe say rượu đâm chết, đây là việc lớn. Tôi mời mọi người tới chủ yếu là nghiên cứu nên xử lý việc này ra sao.

Các thường vụ không ngờ Lưu Kiến triệu tập họp lại là nghiên cứu về cái chết của Diệp Ny Na. Không khí hội nghị trở nên kỳ lạ.

- Bí thư Lưu, việc này chẳng qua chỉ là ngoài ý muốn, còn cần có cơ quan công an xác nhận. Diệp Ny Na cứu người hay không thì cũng chưa có quyết định. Do Thường vụ thị ủy nghiên cứu thì có ổn không?

Thị trưởng Đan Phúc Lâm từ trước đến giờ vẫn đối đầu với Lưu Kiến, lần này bố của tên đâm xe là bạn học trên tỉnh của y. Người này sắp thành Thường vụ tỉnh ủy vì thế Đan Phúc Lâm biết nên xử lý như thế nào. Thấy Lưu Kiến triệu tập người nghiên cứu việc này, y lập tức phải phản đối.

Lưu Kiến ở Thị ủy mặc dù có thực lực mạnh một chút nhưng không chiếm tuyệt đối. Nghe Đan Phúc Lâm nói như vậy y thầm nói lần này có người dám chống đối ư, có trò hay để xem rồi.

- Thị trưởng Đan, đồng chí Diệp Ny Na dũng cảm cứu người là hành động đáng trân trọng. Tôi đưa ra mấy ý kiến. Thứ nhất thành lập ban tang lễ do tôi làm tổ trưởng. Thứ hai phải kịp thời làm tài liệu về chuyện của đồng chí Diệp Ny Na, báo cáo lên cấp trên xin bằng khen. Thứ ba cơ quan công an phải lập tức khống chế kẻ gây tai nạn, nhất định phải truy cứu trách nhiệm.

Diệp Ny Na chết mặc dù đã rõ ràng, Lưu Kiến đưa ra ba điểm thì mọi người mới biết lần này Lưu Kiến không ngờ dám có can đám bắt con của Phó chủ tịch tỉnh.


Đan Phúc Lâm nhìn Lưu Kiến và nói:

- Tôi kiên trì ý kiến của mình, việc này đợi cơ quan công an có quyết định rồi mới thảo luận.

Lưu Kiến nhìn thoáng qua nhân viên Hạng hệ ngồi đó không nói gì.

- Theo tôi biết đồng chí Vương Trạch Vinh sau khi nghe việc này liền quyết định về Hoa Khê tham gia tang lễ của đồng chí Diệp Ny Na.

Khi y nói ra, không khí hội nghị lập tức biến hoá. Mấy người Hạng hệ lập tức ủng hộ ý Lưu Kiến.

Đan Phúc Lâm giật mình, thấy mọi người ủng hộ Lưu Kiến, y rất lo lắng.

Sau khi hội nghị kết thúc, Lưu Kiến lập tức đến nhà Diệp Ny Na.

Diệp Ny Na có một căn hộ ở Hoa Khê, lúc này trong nhà cô có không ít người. Vợ chồng Vương Đại Hải cũng đã về tới.

Sau khi nhận được tin bố mẹ Diệp Ny Na cũng chạy tới ngay.

Diệp Minh thật không ngờ con gái mình lại xảy ra chuyện, y ngồi đó xem ảnh con mà rất buồn.

Chuyện về cơ bản đã rõ ràng. Khi xe vào thành phố không biết sao một em bé lao qua đường, Diệp Ny Na lái xe băng qua và xuống xe cứu người. Ngay khi Diệp Ny Na xuống xe thì một xe tải đã đẩy ngã cô bé xuống mặt đất, Diệp Ny Na kéo cô ra ven đường. Cô vừa cứu được cô bé kia thì một xe BMW chạy tới đâm vào Diệp Ny Na đang đứng ở ven đường.

Chuyện này theo tin tức thì lái xe là con của Phó chủ tịch tỉnh, một người như quan chức sáng nay đến bỏ 50 ngàn nói là bồi thường, sau đó uy hiếp Diệp Minh ngừng không nói việc này.

Nhìn 50 ngàn đặt ở đó, Diệp Minh thấy rất bất lực. Chuyện con gái của mình xem ra không thể giải quyết rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui