Quan Khí​

Sau khi nói chuyện với Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh coi như hiểu thêm về tình hình trên Bắc Kinh.

Thấy Vương Trạch Vinh ngồi đó suy nghĩ, Uông Kiều nói:

- Trạch Vinh, anh lo gì chứ? Bắc Dương không phải là của mình anh mà, anh nghĩ như vậy là không được rồi.

- Trạch Vinh, Tiểu Kiều nói đúng. Cháu bây giờ không phải cán bộ bình thường nữa, cháu đã là Phó bí thư Tỉnh ủy. Nếu như đến đâu mà cũng coi đó là phạm vi thế lực của mình thì không được. Cháu nhất định phải thay đổi quan niệm này, ánh mắt phải nhìn ra thật xa mới được.

Có hai người chỉ điểm làm Vương Trạch Vinh rất giật mình. Hai người đã nói đúng, hắn bây giờ đã coi Bắc Dương, đặc biệt là Xuân Dương là thuộc phạm vi thế lực của mình, có ý không để người khác xen vào. Bây giờ nghe hai người nó, Vương Trạch Vinh mới phát hiện tư tưởng mình có vấn đề.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Vương Trạch Vinh đã hiểu ra. Mình đúng là phải thay đổi thái độ một chút mới được.

Thấy Vương Trạch Vinh không còn cau mày nữa, Uông Phỉ vui vẻ nói:

- Trạch Vinh, đừng nghĩ nhiều như vậy. Dù sao việc này không phải việc xấu với anh. Tiểu Kiều chưa đến Xuân Dương bao giờ, anh phải đi cùng bọn em.

Thấy Uông Kiều cũng muốn như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Uông Nhật Thần.

Uông Nhật Thần cười nói:

- Ông không đi cùng đâu, mấy đứa đi chơi đi.

Uông Phỉ nhảy dựng lên khoác tay Vương Trạch Vinh đi ra ngoài. Uông Kiều cười nói:

- Nhìn em gấp như vậy kìa, em không phải mua quần áo cho Trạch Vinh đó chứ?

Uông Phỉ lúc này mới vội vàng kéo Vương Trạch Vinh vào nhà đổi bộ đồ khác.

Sau khi đổi quần áo, Uông Kiều nhìn nhìn rồi nói:

- Rất được, mặc vào đẹp trai hơn nhiều. Anh cứ thế này đi ra ngoài thì ai biết là Phó bí thư Tỉnh ủy.


Thấy Uông Kiều đã vui lên, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ.

Bây giờ là 8h tối, trên phố không ít người. Xe chạy đến khu phố đông người liền dừng lại, mọi người xuống xe và đi bộ. Rất thú vị chính là Uông Phỉ và Uông Kiều nắm hai bên tay Vương Trạch Vinh.

Không ngờ hai cô đều nắm tay mình, Vương Trạch Vinh hơi sợ. Chẳng qua nghĩ mình đã đổi bộ đồ khác trông như người dân bình thường, hắn cũng thả lỏng tâm trạng, vừa đi vừa nói chuyện với hai cô.

Việc đúng là trùng hợp, ngay khi Vương Trạch Vinh và hai cô đi dạo thì Điền Thải Hương bị đưa đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân lại dẫn con gái đi dạo phố và nhìn thấy.

Thấy Vương Trạch Vinh thân mật với hai cô gái, Điền Thải Hương trợn mắt há mồm. Ả không thể tin được mình lại thấy Vương Trạch Vinh dẫn gái đi dạo phố.

Sau khi xác nhận đó là Vương Trạch Vinh, Điền Thải Hương nghĩ đây có thể là việc có lợi với mình. Ả do dự một chút rồi rút điện thoại di động ra gọi cho Bạch Kiến Sinh.

- Kiến Sinh.

Điền Thải Hương vốn nghĩ không bao giờ qua lại với Bạch Kiến Sinh nữa, nhưng không biết sao nghĩ tới Bạch Kiến Sinh rất đẹp trai thì không thể bỏ.

Bạch Kiến Sinh nhận được điện của Điền Thải Hương thì y đang ngồi nhà xem Tv. Y vốn định nói vài câu và dập máy.

- Kiến Sinh, em đang trên đường, thấy Vương Trạch Vinh kéo hai cô gái đi dạo phố.

- Cái gì?

Bạch Kiến Sinh ngồi bật dậy, vội vàng hỏi:

- Em xác định?

Điền Thải Hương nói:

- người khác em không nhận ra, hắn chẳng lẽ em không nhận ra?

- Em đi theo, anh lập tức sẽ tới.


Bạch Kiến Sinh vội vàng lấy máy quay và lái xe tới.

Bạch Kiến Sinh rất nhanh đã tới.

Điền Thải Hương đưa con gái lên xe Bạch Kiến Sinh rồi nói:

- Trong cửa hàng kia.

Một lúc sau mắt Bạch Kiến Sinh sáng lên, quả nhiên thấy Vương Trạch Vinh cùng hai cô gái rất đẹp từ cửa hàng đi ra. Chỉ thấy một cô đang vui vẻ khoác tay Vương Trạch Vinh, cô khác ôm bó hoa. Bạch Kiến Sinh vội vàng chụp hình lại.

Bạch Kiến Sinh chụp hết rồi định lắp thêm thẻ nhớ để chụp thì mới phát hiện mình không mang theo thẻ dự phòng.

Bạch Kiến Sinh có chút nuối tiếc, chẳng qua nghĩ tới mình chụp được cảnh cô ả kia thân thiết ôm Vương Trạch Vinh như vậy thì rất kích động.

Nhìn Vương Trạch Vinh tiếp tục đi dạo, Bạch Kiến Sinh không dám ở lại đây. Lái xe đưa Điền Thải Hương về nhà, sau đó nhẹ nhàng nói:

- Em làm rất tốt.

Nghe thấy Bạch Kiến Sinh khen mình, Điền Thải Hương thấy rất vui. Mẹ con Điền Thải Hương xuống, Bạch Kiến Sinh lái xe chạy về nhà. Tối hôm sau Bạch Kiến Sinh đã lên Bắc Kinh và đến nhà Hướng Hải Tiền.

Hai người có quan hệ thân thích, Hướng Hải Tiền là Ủy viên Quốc vụ viện nghe thấy Bạch Kiến Sinh có việc gấp cần nói với mình thì sớm chờ ở nhà. Hướng Hải Tiền gọi y vào thư phòng rồi nói:

- Nói đi, có chuyện gì?

Bạch Kiến Sinh móc một tập ảnh trong túi ra đưa cho Hướng Hải Tiền và nói:

- Hướng ca, anh xem em có gì?

Hướng Hải Tiền khó hiểu mở bức ảnh ra thì rất lo lắng. Người khác có thể không biết con dâu Bí thư Lâm, y đương nhiên biết.


Thấy Uông Kiều đang ôm bó hoa vui vẻ đứng cạnh Vương Trạch Vinh, Hướng Hải Tiền nghĩ đến tại sao Vương Trạch Vinh lại được Bí thư Lâm chú ý.

Nhìn Bạch Kiến Sinh, Hướng Hải Tiền xem mấy bức khác thì chỉ là đi dạo trên đường. Y hỏi:

- Biết người trong bức ảnh là ai không?

Bạch Kiến Sinh mặc dù là người Bạch gia nhưng trước đây không được chú trọng nên không biết chị em Uông gia. Nghe Hướng Hải Tiền hỏi, y lắc đầu nói:

- Dù ả là ai thì cũng nói rõ Vương Trạch Vinh có quan hệ không bình thường với một ả. Dùng thứ này thì em muốn xem thằng Vương Trạch Vinh sẽ như thế nào?

- Muốn chết thì chú tự đi làm.

Hướng Hải Tiền trầm giọng nói. Bạch Kiến Sinh giật mình hỏi:

- Hướng ca? Sao thế?

Hướng Hải Tiền chỉ vào Uông Kiều rồi nói:

- Biết ai đây không?

Bạch Kiến Sinh lắc đầu.

- Con dâu Tổng bí thư.

- Hả.

Bạch Kiến Sinh nhìn chằm chằm bức ảnh.

- Chú phải biết người phụ nữ này là con dâu Tổng bí thư, việc này chú dám lộ ra sao? Cho dù chú làm ngã Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm có tha cho chú không?

Bạch Kiến Sinh đổ mồ hôi, trong lòng thầm nghĩ cũng may mình tới nói chuyện với Hướng Hải Tiền trước. Nếu Tổng bí thư mà quyết tâm điều tra thì kiểu gì cũng tra ra mình. Đây là làm Lâm gia mất mặt, chết cũng không biết chết như thế nào.

Thấy Bạch Kiến Sinh sợ như vậy, Hướng Hải Tiền chỉ vào cô gái bên cạnh mà nói:

- Đây là cháu gái Uông Nhật Thần – Uông Phỉ. Chú có thể làm gì ả, nghe nói ả đã được Vương Trạch Vinh cứu mạng. Bọn họ có quan hệ như vậy thì sao?

- Hừ, con dâu Tổng bí thư thân mật với Vương Trạch Vinh như vậy thì nhất định có vấn đề.


Từ bức ảnh có thể thấy Uông Kiều và Uông Phỉ là chị em. Vương Trạch Vinh lại cứu mạng Uông Phỉ, bọn họ đi dạo cùng nhau thì sao?

- Mặc kệ, em phải cho người chỉnh ngã hắn.

Bạch Kiến Sinh tức giận nói.

Nhìn Bạch Kiến Sinh, Hướng Hải Tiền do dự một chút rồi nói:

- Bỏ đi, đừng làm, mấy thứ này chú lập tức xóa, đừng dùng tới nếu không thiệt mình trước.

Bạch Kiến Sinh gật đầu và cầm ảnh đi ra ngoài.

Ra ngoài Bạch Kiến Sinh không hề xóa ảnh, y thấy việc này làm tốt thì sẽ đánh ngã được Vương Trạch Vinh.

Bạch Kiến Sinh biết sự nguy hiểm của việc này. Y tìm một huyện nhỏ và lên mạng và đăng lên. Bên trên chỉ viết một câu:

- Mời xem sinh hoạt cá nhân của một Phó bí thư Tỉnh ủy.

Sau đó bức ảnh này được đăng ở khắp nơi, các diễn đàn nói đủ thứ, có người cho rằng đi dạo phố thì sao chứ, có người cho rằng một Phó bí thư Tỉnh ủy mang theo hai người phụ nữ thì có vấn đề lớn về tác phong.

Chẳng qua có một điều có thể khẳng định là từ bức ảnh không thấy Vương Trạch Vinh và hai cô gái vi phạm đạo đức gì cả. Việc này cũng truyền tới tai Tổng bí thư.

Tổng bí thư xem bức ảnh trên mạng và thầm nghĩ việc này Vương Trạch Vinh đúng là không chú ý. Ông không hề nghĩ Uông Kiều có vấn đề, từ bức ảnh có thể thấy Uông Kiều và Uông Phỉ chỉ đi dạo mà thôi. Nguyên nhân mà Uông Kiều cùng Uông Phỉ đến Xuân Dương thì Tổng bí thư biết. Nghĩ Uông Nhật Thần mới đến Xuân Dương thì đã có người tung bức ảnh này ra, Tổng bí thư rất tức giận. Ông nói với Trần Hoa Kỳ:

- Điều tra xem ai làm như vậy.

Trần Hoa Kỳ biết Tổng bí thư đang rất tức giận nên vội vàng nói:

- Việc này tôi đã bố trí. Bộ Công an rất chú ý và lập tổ chuyên án.

Tổng bí thư nói thêm:

- Nói cho Vương Trạch Vinh là chuyện trong nhà phải chú ý ảnh hưởng. Thôi, tôi tới Xuân Dương sẽ nói với cậu ta.

Trần Hoa Kỳ hiểu rõ ý của Tổng bí thư. Tổng bí thư chỉ là có cái nhìn với Vương Trạch Vinh về việc đưa người ra ngoài, trong lòng không để ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui