Sau khi Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Úc Lộ Thư gặp chuyện không may thì Vương Trạch Vinh phải tự mình phụ trách công tác của Ban Tổ chức cán bộ. Lúc này nghe được Bạch Kiến Sinh điều đến đảm nhiệm chức Trưởng Ban Tổ chức cán bộ thì lúc này tầm quan trọng của Ban Tổ chức cán bộ đối với Vương Trạch Vinh càng trở nên mạnh mẽ. Sau khi nghiên cứu một hồi, Vương Trạch Vinh nhận thấy trước khi Bạch Kiến Sinh đến có lẽ phải tăng cường thêm quyền lực của chính mình mới được.
Vương Trạch Vinh không hy vọng bộ phận Ban Tổ chức cán bộ mà hắn là Phó Bí thư chủ quản công tác lại không nắm được trong tay.
Chậm rãi bước đến văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Cổ Duy Thành.
Nhìn thấy Vương Trạch Vinh bước vào, Cổ Duy Thành vội đứng người dậy bắt lấy tay Vương Trạch Vinh.
Sau khi hai người ngồi xuống, Cổ Duy Thành lấy một điếu thuốc đưa cho Vương Trạch Vinh, trong chốc lát lập tức trong phòng có một màn sương trắng chậm rãi bay lên.
Cổ Duy Thành rõ ràng đã biết trước một số quyết định của Trung ương, hắn liền nói ngay với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, tỉnh Bắc Dương đang thiếu cán bộ, bây giờ trong công tác đã bắt đầu xuất hiện một ít bộ phận địa phương có vẻ muốn tách rời. Lần này Trung ương sẽ tiến hành một ít tăng cường đối với tỉnh Bắc Dương, công tác này cũng rất nhanh được thực hiện.
Nhìn thoáng qua Cổ Duy Thành, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đây là điều cần thiết. Bộ máy Tỉnh ủy Bắc Dương có thể được tăng mạnh thì việc khai triển các công tác tiếp theo chắc chắn sẽ tốt hơn.
Cổ Duy Thành khẽ mỉm cười nói:
- Từ lúc tôi đến tỉnh Bắc Dương đến nay, sự phối hợp trong công tác của chúng ta rất tốt, cũng cần phải tiếp tục duy trì tiếp.
Vương Trạch Vinh nghe lời nói của Cổ Duy Thành lập tức có ngay cảm giác rằng Cổ Duy Thành cũng có chút lo lắng với việc giữ các lực lượng trong tay trong bước tiếp theo ở tỉnh Bắc Dương, liền cười nói:
- Bí thư Cổ, cho dù tỉnh Bắc Dương này điều chỉnh như thế nào cũng đều phải kiên quyết đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy, cho dù điều gì đi nữa cũng không được dao động.
Đây là Vương Trạch Vinh thể hiện ra thái độ, xác minh cho Cổ Duy Thành thấy: Cho dù có biến hóa gì đi nữa thì Vương Trạch Vinh chắc chắn sẽ nghe theo Cổ Duy Thành.
Cười ha hả, Cổ Duy Thành rất phấn khởi, lời nói của Vương Trạch Vinh đã động chạm đến đáy lòng của hắn. Hắn biết rằng, chỉ cần có Vương Trạch Vinh ủng hộ thì bất kể tỉnh Bắc Dương phát sinh ra dạng biến hóa gì cũng đều không dao động được một Bí thư tỉnh ủy như hắn đối với việc nắm sự khống chế toàn tỉnh trong tay. Nhìn Vương Trạch Vinh, hắn nói:
- Trạch Vinh à, tôi cũng sẽ là người sắp lui xuống, làm hai năm nữa sẽ lui ra. Ý tưởng duy nhất của tôi chính là đem việc tái cơ cấu lại ngành nghề sản xuất của tỉnh Bắc Dương làm cho tốt. Thấy được tình cảnh của những người công nhân khốn khó, trong lòng tôi rất là bất an.
Khi Cổ Duy Thành nói những lời này thì Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra được đúng là hắn thật tâm vì các công nhân đang gặp khốn khó của tỉnh Bắc Dương mà muốn làm ra được một việc gì đó.
- Bí thư Cổ, chúng ta phải gắn kết lại thành một khối. Tôi cho rằng chỉ có hình thành một trung tâm trong tỉnh Bắc Dương, có Tỉnh ủy mạnh mẽ thì việc triển khai công tác tái cơ cấu lại các ngành nghề trong tỉnh Bắc Dương mới thực hiện tốt được.
- Trạch Vinh, tuổi cậu đang còn trẻ nhưng suy nghĩ rất hoàn hảo. Trong việc này tôi toàn lực ủng hộ công tác của cậu. Đối với các việc cần phải đấu tranh anh dũng thì cần cậu quan tâm thêm một chút mới được. Tuy nhiên, tôi cũng nói rõ rằng bất kể làm việc gì thì đều có tôi gánh vác tương ứng với trách nhiệm của mình.
Lời nói ra này rất nghiêm túc. Vương Trạch Vinh cũng có thể từ lời nói của Cổ Duy Thành nghe ra được rằng hắn cũng không phải là người trốn tránh trách nhiệm, mà đúng là muốn gánh vác các việc này. Nhìn thấy tình huống của Cổ Duy Thành như thế này, lần đầu tiên Vương Trạch Vinh phát hiện ở trong ánh mắt đục ngầu của Cổ Duy Thành có thêm một sự tâm huyết làm việc chân chính.
Thấy được ánh mắt này của Cổ Duy Thành, đối với các bước tiếp theo trong công tác của tỉnh Bắc Dương thì Vương Trạch Vinh cũng buông lỏng tâm trạng một ít. Chỉ cần Cổ Duy Thành có tâm tư này thì mình tiếp tục cùng phối hợp với hắn tiến hành triển khai công tác, việc tái cơ cấu lại các ngành nghề chắc chắn sẽ đi tới bước thành công.
- Trạch Vinh, cậu tới có phải là có chuyện gì hay không?
Hàn huyên một hồi rồi Cổ Duy Thành hỏi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Cổ, ngài xem công tác của Ban Tổ chức cán bộ từ lúc Úc Lộ Thư bị sự cố đến giờ đã đè nặng trên vai tôi. Tuy rằng cấp trên sẽ phái một Trưởng ban tới nhưng ý của tôi là muốn tăng cường thêm một chút mới được.
Cổ Duy Thành cũng là nhân vật đã thành tinh, vừa nghe lời nói của Vương Trạch Vinh, hắn hơi suy ngẫm lập tức hiểu ngay ra được nguyên nhân. Hắn mỉm cười nói:
- Trạch Vinh, cậu nói việc này đúng là cực kỳ quan trọng. Công việc tổ chức là công tác trọng yếu nhất của Tỉnh ủy, chúng ta quyết tâm không thể để xuất hiện vấn đề. Không biết cậu có suy nghĩ như thế nào?
Khi Cổ Duy Thành nói những lời này thì bên trong đầu hắn sớm đã tính toán đến tình huống Bạch Kiến Sinh đến. Đối với người thuộc Bạch hệ này thì Cổ Duy Thành cũng không nắm được chính xác tình hình của hắn. Một Trưởng ban như vậy được cử đến Bắc Dương, đối với một Bí thư Tỉnh ủy như hắn mà nói thì cũng không phải là một chuyện tốt. Lại suy nghĩ đến tình huống của Vương Trạch Vinh, Cổ Duy Thành than thầm một tiếng. Người khác không biết tình hình đích thực của Vương Trạch Vinh chứ riêng hắn thì rất rõ ràng. Vương Trạch Vinh ngoại trừ có Hạng hệ và Uông hệ ủng hộ ra thì số một cũng ủng hộ hắn. Người như vậy chắc chắn tiền đồ phát triển sẽ không bao giờ nhỏ. Bản thân mình là người đã sớm chuẩn bị lui ra, có thể đối xử tốt với người như thế này thì cũng xem như kết được một mối thiện duyên, sau này đối với việc mình lui ra cũng có lợi rất lớn. Vì thế, biết rõ Vương Trạch Vinh muốn xếp người của hắn vào Ban Tổ chức cán bộ nhưng Cổ Duy Thành cũng không có ý kiến gì.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Cổ Duy Thành, nghe được lời nói này của Cổ Duy Thành thì hắn cũng rất yên tâm. Lúc trước khi đến đây thì Vương Trạch Vinh cũng muốn hiểu qua thái độ của Cổ Duy Thành, lúc này xem ra quả nhiên cũng nhất trí với suy nghĩ của mình.
- Bí thư Cổ, tôi đề nghị đưa đồng chí Tiền Hồng điều chuyển sang làm Phó trưởng ban thường trựctổ chức. Đồng chí Tiền Hồng là đồng chí có năng lực rất mạnh, đồng chí ấy hoàn toàn có thể đảm nhiệm được công tác này.
Cổ Duy Thành nói:
- Đồng chí Tiền Hồng đúng là một lực chọn tốt. Sau khi đồng chí ấy tới Ban Tổ chức cán bộ thì Văn phòng của cậu làm thế nào bây giờ?
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Công tác chủ yếu của tôi cũng không thường xuyên ở trên này. Văn phòng tạm thời để đó, trước mắt bố trí một người nào đó tạm thời chủ trì đã, sau này khi yên ổn ở dưới kia thì lại bố trí thêm người cũng được.
Cổ Duy Thành nghe vậy cũng đồng ý, từ thái độ của Vương Trạch Vinh xem ra hắn cũng ủng hộ công tác của chính mình. Việc Vương Trạch Vinh bố trí Tiền Hồng tới Ban Tổ chức cán bộ chính là muốn làm mất quyền lực của Trưởng Ban Tổ chức cán bộ mới, loại chuyện này thì Cổ Duy Thành cũng muốn thuận nước đẩy thuyền.
Suy nghĩ việc này làm cũng tốt, trong lòng của Cổ Duy Thành đã tán thành liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Như vậy đi, chiều nay mời mọi người tới họp hội nghị Thường ủy, cậu sẽ nói ra vấn đề này, mọi người tham gia thảo luận để thực hiện việc này cho tốt.
Hút một hơi thuốc, Vương Trạch Vinh nhìn xuyên thấu qua làn khói trắng quan sát Cổ Duy Thành, trong lòng thầm nghĩ xem ra Cổ Duy Thành cũng không muốn Bạch Kiến Sinh tới Ban Tổ chức cán bộ.
Sau khi hai người bàn bạc xong công việc, Vương Trạch Vinh gọi Tiền Hồng lại.
Vương Trạch Vinh cũng không giấu diếm, trực tiếp nói với Tiền Hồng:
- Lão Tiền, là như thế này, đối với bộ máy của Tỉnh ủy Bắc Dương thì bước tiếp theo Trung ương sẽ tiến hành bổ sung. Đối với Ban Tổ chức cán bộ, Trung ương sẽ đưa người ngoài tỉnh tên là Bạch Kiến Sinh đến đảm nhiệm chức vụ Trưởng Ban. Tôi muốn đưa anh tới Ban Tổ chức cán bộ làm một thường vụ Phó Trưởng Ban, anh nghĩ như thế nào?
Tiền Hồng đã sớm nắm được rõ ràng nhiều mối quan hệ, nghe được Vương Trạch Vinh nói như vậy, thấy Trưởng ban mới họ Bạch lại liên tưởng tới một ít chuyện hai nhà Hạng Bạch tranh đấu với nhau ở Thủ đô, biết được ý tứ của Vương Trạch Vinh chính là an bày mình cắm ở bên trong Ban Tổ chức cán bộ, từ đó nắm Ban Tổ chức cán bộ trong tay. Việc này đối với mình chính là một sự kiện tốt, nếu mình thực hiện được tốt thì bước tiếp theo lập tức thăng lên thành Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, tiến nhập vào Tỉnh ủy. Đương nhiên, công tác hiện giờ bị xen kẹp như vậy chắc chắn là khó khăn sẽ rất lớn.
Tuy nhiên Tiền Hồng sớm đã quyết tâm đi theo Vương Trạch Vinh, cơ bản không có gì do dự liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi theo sự thu xếp của ngài. Bất kể ngài đem tôi đặt bất cứ bộ phận nào, tôi đều là một cái đinh cắm thật vững chắc vào chỗ ấy.
Nhìn bộ dáng của Tiền Hồng, Vương Trạch Vinh biết hắn đã hiểu được ý tứ của mình thì rất vừa lòng, gật gật đầu nói:
- Việc này trên cơ bản đã được định rồi. Chiều nay sau khi Hội nghị Thường ủy là có thể quyết định, công tác văn phòng thì anh an bài một chút, tuyển một đồng chí có năng lực mạnh để chủ trì công tác.
Tiền Hồng đương nhiên biết ý tứ đồng chí có năng lực mạnh để đảm nhiệm công tác theo như lời nói của Vương Trạch Vinh, làm công tác này đương nhiên phải có năng lực mạnh nhưng vấn đề mấu chốt chính là phải trung thành. Hắn nói với Vương Trạch Vinh:
- Trong văn phòng có đồng chí Khổng Chính Quốc cũng rất tốt, đến lúc đó tôi dẫn đồng chí này đến đây để ngài quan sát.
Vương Trạch Vinh gật gật đầu nói:
- Việc này không vội, trước tiên anh chuẩn bị một chút, phải nhanh chóng quen thuộc công tác.
Hội nghị Thường ủy được tổ chức họp vào buổi chiều. Trong hội nghị sau khi nghiên cứu mấy vấn đề về nhân sự, sau đó Vương Trạch Vinh nói:
- Xét thấy vấn đề khai triển công tác của Ban Tổ chức cán bộ, hiện tại cần thiết phải tiến hành tăng cường. Căn cứ vào kết quả khảo tra, tôi đề nghị đồng chí Tiền Hồng đảm nhiệm Phó trưởng ban thường trựcTổ chức cán bộ, việc này đề nghị mọi người cho ý kiến.
Có thể làm đến lãnh đạo cấp tỉnh thì mọi người cũng nhiều ít có luồng tin tức riêng của mình, tuy rằng còn không rõ ràng cụ thể lắm nội dung. Khi nhìn thấy Vương Trạch Vinh đem thân tín nhất của hắn cắm ở Ban Tổ chức cán bộ thì mọi người lập tức minh bạch. Xem ra người tới đảm nhiệm Trưởng Ban Tổ chức cán bộ và Vương Trạch Vinh này không hợp nhau lắm.
Mặc dù có suy nghĩ như vậy nhưng lúc này trong tỉnh Bắc Dương thì chỉ cần Cổ Duy Thành và Vương Trạch Vinh đạt được sự nhất trí thì trên cơ bản là ý kiến đó đã được quyết định. Vì thế ánh mắt của tất cả mọi người dù cố ý hay không cố ý cũng nhìn về phía Cổ Duy Thành.
Lúc này Cổ Duy Thành tháo kính mắt xuống nói:
- Một trong những trọng điểm công tác của Tỉnh ủy chính là công tác tổ chức. Hiện tại tỉnh Bắc Dương đã xảy ra nhiều sự tình như vậy thì vấn đề bồi dưỡng cán bộ bắt đầu nổi lên. Áp lực đè lên Ban Tổ chức cán bộ mạnh, số lượng công tác cũng lớn. Đồng chí Trạch Vinh đề nghị rất đúng lúc, tôi cho rằng việc này phải nhanh chóng tiến hành. Đồng chí Tiền Hồng là đồng chí trên mọi phương diện đều mạnh, tôi cho rằng cử đồng chí này tới Ban Tổ chức cán bộ là rất thỏa đáng.
Vừa thấy Cổ Duy Thành lại là người đầu tiên nhảy ra tỏ vẻ đồng ý, ai cũng nghĩ rằng trong thời điểm này không cần phải nói thêm gì, tất cả đều rất nhanh chóng giơ tay biểu quyết thông qua vấn đề bổ nhiệm Tiền Hồng trở thành Phó trưởng ban thường trựcTổ chức cán bộ.
Toàn bộ quá trình được thao tác rất nhanh.
Sở dĩ phải nhanh chóng tổ chức việc Tiền Hồng chuyển sang ở Ban Tổ chức cán bộ như vậy do ý tưởng chính trong lòng Vương Trạch Vinh chính là không muốn vì việc Bạch Kiến Sinh đến mà ảnh hưởng đến việc nắm trong tay Ban Tổ chức cán bộ.
Tuy rằng Tiền Hồng cũng chưa làm qua công tác tổ chức này, nhưng hắn cũng đã có tuổi, công tác như vậy bây giờ bắt đầu cũng không chậm. Hơn nữa, kinh nghiệm của hắn cực kỳ phong phú, rất nhiều chuyện cũng cần đích thân hắn thực hiện, sử dụng người tốt mới là điều trọng yếu nhất.
Sau khi hội nghị Tỉnh ủy thông qua việc bổ nhiệm Tiền Hồng, Vương Trạch Vinh lại gọi Tiền Hồng vào văn phòng của mình. Căn cứ vào sự quan sát tình hình quan khí, hắn liền có ý nói cho Tiền Hồng biết hiện tại trong Ban Tổ chức cán bộ phải dùng người nào, không dùng người nào.
Tuy rằng không rõ tại sao Vương Trạch Vinh lại nói về tình hình của những người này nhưng Tiền Hồng cực kỳ tin tưởng Vương Trạch Vinh. Quả nhiên sau khi tới Ban Tổ chức cán bộ, Tiền Hồng liền ấn định các tình huống theo như lời nói của Vương Trạch Vinh tiến hành thao tác, trong vòng hai ngày kết hợp với một Vương Trạch Vinh hùng mạnh đã tiến hành điều động nhiều người trong toàn bộ phạm vi tỉnh đến bổ sung vào Ban Tổ chức cán bộ rồi lại đem một số người nhìn thấy không sử dụng được điều ra khỏi Ban Tổ chức cán bộ.
Trong thời gian rất ngắn thông qua Vương Trạch Vinh và Tiền Hồng hoạt động, Ban Tổ chức cán bộ rất nhanh chóng được Tiền Hồng nắm trong tay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...