Trong sảnh diễn ra sự kiện, mọi người bận rộn với vô số công việc được giao, kiểm tra rất kĩ càng không muốn xảy ra bất kì sai sót nào.
Cao Nhẫm cẩn thận chỉnh lại cavat một chút, ngắm nghía hồi lâu mới nhoẻn miệng cười.
"Hoàn hảo!"
"Uông Ngữ đâu?" Tư Dĩ Nam đảo mắt nhìn xung quanh.
Trợ lí Cao rút trong túi ra tập giấy tờ, chậm rãi đặt lên bàn, "Chị Uông chuẩn bị cho anh, hôm nay chị ấy có chút lạ."
Nhìn Uông Ngữ chuẩn bị kĩ càng cho anh, Tư Dĩ Nam cong môi cầm lấy.
"Lạ?"
"Phải đó, sáng sớm chị ấy đã có mặt ở đây quay cuồng đến gần trưa cũng không chịu ăn uống gì.
Anh xem trên bàn em mua cơm cho chị ấy, chỉ ừ chứ chưa động vào"
Tư Dĩ Nam nhíu mày có chút xót ruột, "Nhắc Uông Ngữ ăn cơm đi."
"Tuyệt đối không được, hôm nay mặt chị ấy đen như muốn phóng ra ám khí ấy."
Thấy Uông Ngữ đang bước dần về phía đây, Cao Nhẫm vội vàng tránh né vào nhà vệ sinh.
"Tư thiếu, tôi cần phải nhắc nhở cậu.
Bọn phóng viên ác ý khẳng định sẽ không buông tha cho cậu vào buổi họp báo quan trọng ngày hôm nay."
Cô đặt nhẹ trên bàn cốc nước ấm.
"Trong tờ giấy lúc nãy tôi nhờ trợ lí Cao đem cho anh, đọc sơ qua đề phòng trường hợp hỏi đến những câu khó nói."
Tư Dĩ Nam nhận lấy cốc nước, hớp một ngụm lớn, dòng nước ấm nhẹ nhàng trôi xuống cổ họng.
Đầu lưỡi cảm nhận được là nước mật ong thanh mát, anh khẽ cười nhẹ.
Xem ra Uông Ngữ rất tỉ mỉ, ca sĩ như anh rất cần nước ấm bảo vệ thanh quản.
"Uông Ngữ..."
"Gọi chị Uông."
Tư Dĩ Nam nheo mắt nhìn người phụ nữ lạnh nhạt trước mặt, đặt nhẹ cốc nước xuống.
"Tôi không quen"
"Gọi nhiều sẽ quen", Uông Ngữ không nhìn anh chỉ chú ý mở chiếc laptop trên bàn, "Trợ lí Cao, USB đâu?"
Cao Nhẫm vội vàng chạy đến, hai tay nâng chiếc USB đến, mặt cười hớn hở "Chị Uông, em theo lời chị dặn dò, tuyệt đối không rời USB nữa bước."
Ngón tay thon dài cắm USB vào laptop, nhưng không thể tìm thấy bài hát được chứa bên trong.
Nhìn màn hình không hiển thị, Cao Nhẫm sợ hãi run lên "Sao có thể như thế được, sáng sớm đến hiện tại em không có rời USB nữa bước."
Uông Ngữ trầm mặt ngước nhìn anh, Tư Dĩ Nam nhướn mày một chút, đặt chiếc USB khác lên bàn.
"Sớm biết sẽ có người muốn trộm USB, cô Uông cứ giữ đi, đây là chiếc dự phòng cuối cùng."
Uông Ngữ nhận lấy, mặt có chút nhíu mày đăm chiêu.
Cao Nhẫm sợ hãi quỳ thụp xuống sàn, "Em thật sự giữ rất kĩ bên mình, em không biết bị người khác tráo lúc nào nữa."
"Được rồi, đứng dậy đi, cậu ngốc nghếch như vậy tôi cũng không chờ mong gì."
Tư Dĩ Nam tặc lười cười cười.
Cao Nhẫm hai mắt rưng rưng nhìn Uông Ngữ, cô đành miễn cưỡng không tra cứu nữa.
Một cô gái trẻ tuổi chạy đến, cười rạng rỡ "Quản lí Uông, mọi người đã chuẩn bị tất cả rất kĩ càng, chính em cũng đã kiểm tra lại 2 lần."
Uông Ngữ đứng dậy cười gật đầu "Vất vả cho cô quá."
"Không vất vả, không vất vả."
Cô gái nhỏ chìa cuốn sổ nhỏ trước mặt Tư Dĩ Nam thẹn thùng đỏ mặt "Anh Tư Dĩ Nam, em muốn xin chữ kí."
Uông Ngữ cảm thấy không còn việc của mình nữa, đã nhanh chóng rời đi ngay sau đó.
Tư Dĩ Nam mỉm cười mê hoặc, không ngừng trêu chọc mấy câu "Tôi không quen kí vào giấy, vào tay thì thế nào."
Cô gái nhỏ gặp thần tượng nghe vậy mặt đã sớm đỏ bừng vì hạnh phúc, liên tục gật đầu.
Tư Dĩ Nam thành thục viết một câu "Đón xem mv ca nhạc nhé fan nhỏ!" và kí tên rất điệu nghệ.
"Cho em xin chụp thêm tấm ảnh nhé, có phiền đến thời gian của anh không?"
Trợ lí Cao nhận lấy điện thoại của cô gái "Để tôi giúp."
"Nào mọi người sắp đến giờ mở cuộc họp báo rồi, bên đó thế nào rồi?"
Cô gái nhỏ cười híp mắt cúi đầu cảm ơn, nhanh chóng chạy đến bắt tay vào công việc của mình.
Cuộc họp nhanh chóng đã được diễn ra, cửa chính đã mở, những phóng viên của tòa báo lớn và nghệ sĩ có danh tiếng trong giới giải trí mới có giấy mời.
Kiều Hỷ Hạ một thân váy đen huyền bí vừa bước đã thu hút đám phóng viên vay quanh.
Liên tục chụp ảnh không ngừng, đám phóng viên ồ ạt đưa ra câu hỏi, căn phòng hỗn loạn chẳng nghe thấy gì.
Uông Ngữ ngước mắt nhìn, cô không đoán cũng biết Kiều Hỷ Hạ căn bản chính là muốn chiếm độ hot của Tư Dĩ Nam nhờ vào cái danh ảnh hậu.
Uông Ngữ ghé thầm vào tai trợ lí Cao, "Cứ mặc kệ cô ta, bảo Tư Dĩ Nam đợi mọi người ổn định chỗ ngồi hẳn ra."
Rất nhanh sau đó, các nhân vật nổi tiếng cũng đã có mặt đầy đủ, bên ngoài có vô số fan bu kín.
Mặc dù chỉ thấy loáng thoáng từ xa, nhưng họ vẫn nhất quyết không đi.
Bên trong chỉ có 50 fan đã được Uông Ngữ hướng dẫn trước, không nháo nhào hay có bất kì sự mất trật tự nào.
Kiều Hỷ Hạ dường như nhìn ra mánh khóe này, fan ở đây đều được mua chuộc, nếu không chắc chắn sẽ nhào đến hỏi han "ảnh hậu" là cô rồi.
Tư Dĩ Nam nở nụ cười chuyên nghiệp, từ từ bước ra chào mọi người.
Ánh đèn flash vừa thấy anh, liên tục chớp đến sáng rực.
Fan phía dưới hô to tên anh trong sự hào hứng, Kiều Hỷ Hạ ghét bỏ lườm đám đần độn trước mặt.
Ảnh hậu lâu năm trong màn ảnh Trung Quốc ẩn mấy tháng nay lại xuất hiện ở nơi này, làm sao có thể bị tên ca sĩ mới nổi này lấn át như vậy chứ?
Đáng ghét! Nhưng không sao, vẫn còn trò hay cô chuẩn bị cho hắn ở phía sau.
Tư Dĩ Nam trên bục cúi chào mọi người, nâng mic lên cẩn trọng giới thiệu bản thân "Tôi là Tư Dĩ Nam."
Đám fan mới nghe mấy câu đã vô tay bốp bốp, Kiều Hỷ Hạ trừng mắt đánh giá, thật muốn xem Tư Dĩ Nam livestream trực tiếp bị mất mặt sẽ như thế nào?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...