Buổi sáng ngày hôm sau, khi mọi người thức dậy cũng là lúc Doãn Hân Nghiên, Doãn Vĩ Nghiêm và Doãn Thu Phương rời đi, hiển nhiên là sẽ có người đến đón họ rồi.
Ở trên xe hiện tại không chỉ có ba chị em nhà họ Doãn, mà còn có Chu Băng Thanh và một vài người bạn cùng lớp của Doãn Vĩ Nghiêm nữa kìa.
Trong đó cô nhận ra hai người rất quen mặt.
Một là tam tiểu thư nhà họ Uông - Uông Lục Chi, đây còn không phải là em chồng ở kiếp trước sao? Không chỉ vậy mà ở bên cạnh của Uông Lục Chi còn có một người nữ nhân khác, cô ấy là Lý Ngọc Hồi, là cấp dưới của Uông Mạc, cũng là người phụ nữ vẫn luôn âm thầm mến mộ Uông Mạc.
Theo như trí nhớ của Doãn Hân Nghiên thì cô ta cũng từng cảnh cáo cô vài lần, khi trực giác của nữ nhân cho rằng cô đang có ý định ngoại tình.
Nhưng rồi về sau đó Lý Ngọc Hồi và Uông Mạc có thành đôi hay không thì cô cũng không biết.
Lúc này Doãn Hân Nghiên bị Chu Băng Thanh kéo lại, cô ấy nhìn cô nói:
- Nghiên Nghiên à, cuối cùng cậu cũng đến rồi, vừa rồi bị một nhóm nam sinh nhìn chằm chằm khó chịu muốn chết.
Doãn Hân Nghiên cũng nhìn lại, một nhóm nam sinh á? Nhìn qua cũng chỉ có hai người nam sinh, một nữ sinh và một nữ quân nhân thôi mà? Cũng đâu có nhiều lắm đâu?
Nhưng rồi sau đó Doãn Hân Nghiên cũng mặc kệ trên xe này có ai, cô cũng chỉ mở laptop rồi lại tiếp tục miệt mài viết tiểu thuyết, Chu Băng Thanh biết rằng mình không nên làm phiền cô nên phải tự tìm niềm vui cho bản thân, chính là đi ngủ.
Còn lúc này ở hàng ghế cuối cùng thì hai người bạn thân của Doãn Vĩ Nghiêm đã đưa mắt nhìn cậu ấy, còn tỏ ra cực kỳ hâm mộ, nói:
- Vĩ Nghiêm, đó là chị gái của cậu thật sao? Chị ấy xinh đẹp thật đó, xinh như thiên sứ vậy.
Có lẽ không cần nói cũng biết hiện tại Doãn Vĩ Nghiêm đã kiêu căng hống hách thế nào, ở trên con xe này ngoại trừ cậu ấy ra thì chẳng có ai có chị gái cả.
Bọn họ vẫn luôn nói rằng cậu ấy nói khoác, còn bịa đặt về chị gái, nhưng bây giờ hãy mở to mắt mà xem đi, người con gái xinh đẹp đến nao lòng đó chính là chị gái của Doãn Vĩ Nghiêm đó!
Ban đầu Uông Lục Chi còn cho rằng Doãn Vĩ Nghiêm chỉ là bịa chuyện thôi, vì từ khi nhập học đến giờ họ chưa từng nhìn thấy chị gái của Doãn Vĩ Nghiêm.
Cơ mà sau khi gặp rồi thì lại khó lìa xa, Uông Lục Chi nhanh chóng rời khỏi ghế ngồi, định bụng là đến tìm Doãn Hân Nghiên để trò chuyện, nhưng Lý Ngọc Hồi lại lãnh đạm nói:
- Tiểu thư, Đô Đốc dặn dò cô không được gây sự.
- Tôi không có gây sự, tôi chỉ muốn đi kết bạn với chị gái kia thôi.
- Tiểu thư...
Còn chưa để Lý Ngọc Hồi nói hết thì Uông Lục Chi đã hất tay của cô ta ra, lại nói:
- Anh trai có thoát ế hay không là phải trông chờ vào cuộc nói chuyện này đó! Tôi cũng muốn có chị gái!
Nói xong Uông Lục Chi cũng tung tăng đến chỗ của Doãn Hân Nghiên, nhưng có vẻ vì cô quá tâm trung cho việc viết tiểu thuyết nên không phát hiện ra có người đang đứng ở bên cạnh mà đọc từng chữ cô gõ ra.
- "Đêm mộng tịnh tuyệt thương, điệp lang quan tiêu tuyết, phù hi mộng bái lai, tù thiên không diệt tài" (*).
Bài thơ này có ý nghĩa gì vậy chị?
Nghe thấy giọng nói lạ ở bên cạnh thì Doãn Hân Nghiên cũng giật mình mà ngước mắt nhìn, xuất hiện trước mắt cô chính là Uông Lục Chi đang mỉm cười với cô, thậm chí là còn cười rất tươi nữa chứ.
- Chào chị, em là Uông Lục Chi, là bạn cùng lớp với Doãn Vĩ Nghiêm, rất hân hạnh khi gặp được chị ạ.
- À...!Doãn Hân Nghiên, chị gái của Doãn Vĩ Nghiêm.
- Oa, chị đã đẹp mà tên cũng đẹp nữa.
Nhan sắc của chị có thể so sánh ngang với tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc đó.
Doãn Hân Nghiên nghe vậy cũng chỉ mỉm cười, sau đó cô lại nhìn về phía Lý Ngọc Hồi và nhận về chính là một ánh nhìn chết chóc của cô ta...!Thật sự mà nói thì cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Lý Ngọc Hồi vẫn ghét cô ngay lần gặp đầu tiên nhỉ?
- Em có chuyện gì sao?
- Em chỉ muốn làm quen với chị thôi ạ.
Chị Hân Nghiên, chúng ta kết bạn Yuchat nha?
Tuy Doãn Hân Nghiên không biết mục đích của cô gái bé nhỏ này là gì, nhưng cô vẫn vui vẻ kết bạn.
Sau đó thì Doãn Hân Nghiên và Uông Lục Chi cũng ngồi lại nói chuyện với nhau thêm một chút.
Mãi cho tới khi Uông Lục Chi biết rằng người con gái trước mặt mình chính là nữ tác giả chuyên viết tiểu thuyết với bút danh "Diên Tân" thì rất sốc, vốn dĩ cô ấy tưởng rằng người tác giả đó là nam, nhưng không ngờ lại là nữ.
- Chị đúng là thiên tài đó, tác phẩm "Quân Hôn Thiên Ý: Khắc Tình Vào Tim" mới ra mắt rất hay luôn, em bị mê nữ chính ấy, tuy rằng kiếp trước có hơi khốn nạn một chút, nhưng rất tuyệt, em rất thích!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...