Quân Hôn Siêu Ngọt Thật Thiên Kim Được Binh Vương Cao Lãnh Sủng Khóc


Dư Bối Bối cười nói: “Rảnh rỗi không có việc gì làm nên làm chút bánh giết thời gian.

”Mặt mũi Lý Hoa tràn đầy kinh hỉ: “Trời ơi, tay em khéo léo quá… Em nói xem… Sao bánh còn có thể làm ra hình hoa được?”Lý Hoa cẩn thận cầm cái bánh khoai lang tím kia, không ngừng quan sát trái phải.

Dư Bối Bối không trả lời bà việc cái bánh được làm kiểu nào, chỉ nói: “Chị dâu, chị nếm thử xem mùi vị thế nào, nếu chị thấy ngon thì sau này em sẽ làm thêm một chút mang tới cho chị.

”Cô vừa nói chuyện còn vừa lấy một cái bánh ra đưa cho Mao Mao, nhưng Mao Mao chỉ đứng bên cạnh Lý Hoa, không dám vươn tay ra nhận.

Cậu bé còn rất sợ người phụ nữ xinh đẹp tên Dư Bối Bối này.

Cuối cùng Lý Hoa phải mở miệng: Mao Mao, thím cho con đó, con mau nhận lấy đi!”Lúc này Mao Mao mới dám duỗi tay ra nhận lấy cái bánh khoai tím Dư Bối Bối đưa cho cậu bé.

Lý Hoa lại nói: “Mau cảm ơn thím đi.

”Mao Mao cúi đầu, cẩn thận đón nhận cái bánh khoai tím trong tay Dư Bối Bối rồi mới nhỏ giọng nói: “Cảm ơn thím ạ.


”Dư Bối Bối nhân cơ hội xoa xoa đầu cậu bé: “Đừng khách sáo, Mai Mao nếm thử xem, nếu thích ăn, thím sẽ thường xuyên làm cho Mao Mao ăn.

”Thường xuyên làm là không thể rồi, nhưng Dư Bối Bối vẫn nói như vậy, xuất phát từ áy náy vì những chuyện nguyên chủ đã từng làm với cậu bé.

Mao Mao còn chưa ăn cái bánh khoai tím trong tay, Lý Hoa đã ăn trước.

Lý Hoa mới cắn một miếng đã khen rung trời:“Ai u, Tiểu Dư, chị… sau này chị gọi em là em nha.

Em nói em… sao em có thể làm bánh ngọt ngon tới như vậy?”Lý Hoa cầm cái bánh khoai tím trong tay, vẻ mặt kinh hỉ: “Cái bánh này… cái bánh này cũng ngon quá đi!”“Vừa thơm vừa ngọt, còn mềm mại, ăn rất ngon, tuyệt vời.

”Lý Hoa vừa nói vừa cắn thêm hai miếng nữa, còn không quên khen Dư Bối Bối: “Tiểu Dư, tay nghề của em thật tốt quá đi.

”“Không hiểu vì sao Lục đoàn trưởng có thể có phúc tới vậy, lấy được một cô gái xinh đẹp như em làm vợ!”Đối với lời khen ngợi này, Dư Bối Bối chỉ ngượng ngùng cười cười, im lặng không nói.


Đúng là cô không biết nên nói gì mới phải.

Cô nên mượn cơ hội này mà khen ngợi Lục Tây Từ hai câu, hay nên bày ra vẻ mặt đau thương nói cho Lý Hoa biết, chị không cần nói mấy lời như vậy nữa, em với Lục Tây Từ sắp ly hôn rồi?Hình như… đều không cần thiết.

Cho nên tốt nhất là không nói gì.

Chừng hai ngày nữa, anh ruột của nguyên chủ tới, cô sẽ rời khỏi nơi này, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, sợ là đời này cô sẽ không bước vào đây nữa!Dư Bối Bối nghĩ thế, khóe miệng hàm chứa ý cười, còn hơi rũ mắt xuống.

Ngược lại Lý Hoa, khen ngợi xong lại mau chóng căn hết miếng bánh ngọt.

Lúc này bà mới nhớ tới Dư Bối Bối đến nhà mình làm khách, còn mang theo đồ ăn ngon như vậy, nhưng từ khi vào cửa tới lúc này, bà còn chưa rót cho người ta miếng nước nào đâu!Thế là bà tranh thủ đứng dậy nói: “Em gái, em ngồi đi, chị ra ngoài rót cho em miếng nước uống.

”Nghe vậy, Dư Bối Bối vội vàng nói: “Chị dâu, chị đừng lo, em không khát.

”Tuy Dư Bối Bối đã nói như vậy nhưng Lý Hoa vẫn không cho cô có cơ hội từ chối:“Không có gì, chỉ là miếng nước thôi mà, em ngồi một lát, chị đi chút rồi về ngay.

”Lý Hoa là người hấp tấp, miệng còn đang nói, chân đã bước nhanh ra khỏi cửa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận