Editor: Bánh Tai Heo
Sau khi kết thúc ghi hình ở đài truyền hình Chanh Ngu, có một video được đăng lên web từ người xem nào đó trực tiếp ở trường quay, ngay lập tức thu hút đông đảo quần chúng ăn dưa, đưa Tư Dao đẩy lên bảng hot search.
Cuộc đời lận đận bỏ học từ cấp 3, hoàn cảnh chông gai lận đận, chỉ số thông minh vượt trội, tay không tấc sắc nắm đầu rắn độc, Tư Dao tựa như đoá hoa lạ kỳ nở rộ trong giới giải trí.
Hình tượng thần tiên muội muội tan biến, bây giờ chỉ còn sự khí phách của Dao đại thần.
Tư Dao ngồi xổm ở Tinh Thế đánh bài với Lê Tinh, không có chút tự giác của một người đang nằm trên hot search.
Mạc Thanh Thần đem usb giao cho Phong Thần, cử chỉ lạnh nhạt cẩn thận "Tôi đều xem qua rồi, cậu tính xử trí như thế nào đây?"
Phong Thần cầm usb, tay gõ gõ mặt bàn, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh, không như Mạc Thanh Thần nghĩ cậu ta sẽ nổi trận lôi đình.
"Muốn đánh rớt thứ ngu xuẩn này rất đơn giản, cho dù chúng ta không có chứng cứ." Phong Thần đem usb ném vào trong ngăn kéo "Tôi chính là muốn vừa xử lý chuyện này, vừa lợi dụng cô ta để Tư Dao được lợi."
"Cậu đã sớm muốn chỉnh cô ta rồi nhỉ." Mạc Thanh Thần suy đoán ý tứ của Phong Thần ý tứ.
"Cảnh Dư là người mà Phong Thần tôi mang, vậy mà cô ta dám thiếu chút nữa làm mù mắt cậu ấy." Phong Thần cắn miếng donut, mắt loé lên tia ngoan độc.
Mạc Thanh Thần khóe miệng run rẩy, chậm rãi đem cái bánh donut cứu ra "Làm gì nghiêm trọng đến thế."
"Nhạc Cảnh Dư là ảnh đế, dựa vào mặt để kiếm cơm, dựa vào mắt để diễn xuất, lỡ có chuyện gì xảy ra lập tức sẽ rớt đài." Phong Thần liếc Mạc Thanh Thần, mặt không cảm xúc nheo mắt trông vô cùng bố.
"Tư Dao là người tôi muốn dốc sức nâng đỡ thành ảnh hậu, con rắn đen kia lỡ mà có độc thì sao?"
"Vụ ở vũng bùn tôi có thể không truy cứu, nhưng còn vụ chèo thuyền ở sông thì sao?" Phong Thần hùng hổ doạ người.
"Chúng ta đều biết Cảnh Dư sợ nước, nếu Tư Dao không cứu kịp, cậu ta chắc đã chết rồi."
Mạc Thanh Thần trầm mặc, đây đúng là sự thật.
"Vậy cậu tính toán thế nào?"
"Sự ghen tị như một con thú dữ vậy, nó có thể cắn nuốt lý trí, hố đào quá sâu rồi, muốn nhảy ra thì không dễ đâu." Phong Thần uống xong ly sữa lắc, đứng dậy chỉnh lại quần áo.
"Tôi đã biết." Mạc Thanh Thần xoa mi tâm thở dài, người thông minh luôn có cách giải quyết riêng của họ.
"Tôi mới vừa nhận được thông báo, giám đốc tập đoàn Thịnh Hoa sắp tới rồi, cậu muốn cùng tôi đi đón không?" Phong Thần thắt cà vạt xoay người hỏi.
Mạc Thanh Thần cúi đầu nhìn quần áo coi như cũng sạch sẽ lịch sự, không có từ chối mà gật đầu "Được."
Lê Tinh đánh bài thua thê thảm, bị phạt đi mua kem giúp Tư Dao, Tư Dao trong khi chờ đợi nhận được một cuộc gọi thần bí, đứng nhìn người trước mắt nửa ngày mới nhớ được là Kiều Quân.
Kiều Quân mặc sơ mi trắng, trên túi áo cài kính râm, vui cười chào hỏi Tư Dao.
Tư Dao xoay người tính bỏ đi, lại bị Kiều Quân dí theo ngăn lại "Đừng chạy nhanh vậy a, tôi có mang bánh kem matcha đó."
Tư Dao nhìn bánh kem liếm liếm miệng, cuối cùng mới miễn cưỡng nhìn Kiều Quân.
Kiều Quân dựa tường, chống đầu nhìn Tư Dao "Nghe nói cô lúc ghi hình ở đài truyền hình Chanh Ngu bị khi dễ hả?"
"Làm gì có, tôi rất được hoan nghênh." Tư Dao phản bác Kiều Quân nói.
"Con rắn kia tuy không có độc, nhưng nếu bị cắn cũng không ổn đâu, cô thế nhưng ngốc tới mức dám bắt nó." Kiều Quân gõ gõ đầu Tư Dao, cầm bánh kem matcha đưa cho cô.
Tư Dao mặc kệ Kiều Quân thuyết giáo, đưa sát bánh kem vào ngửi ngửi, mắt híp lại thỏa mãn.
Kiều Quân nhìn Tư Dao yên lặng thở dài "Tên Diêm Vương kia như thế nào lại nhìn trúng cô vậy không biết."
Nhạy bén bắt được từ ngữ mấu chốt, tầm mắt Tư Dao rời khỏi bánh kem, nghi hoặc nhìn Kiều Quân "Anh biết lão Diêm?"
Kiều Quân liếc sảnh lễ tân trước mắt, đứng dậy túm Tư Dao bước vào thang máy "Lão Diêm?" Cái xưng hô này nghe hay ghê, nhưng Kiều Quân sợ bị đánh nên không dám gọi.
"Diêm Tử Ký, là lão công của tôi." Nói tới Diêm Tử Ký, Tư Dao mắt đều sáng như đèn pha.
"Minh tinh sợ nhất có tai tiếng, vậy mà cô cứ thế nói bậy không suy nghĩ, không sợ tiền đồ bị huỷ hả?" Kiều Quân xụ mặt cố ý hù dọa Tư Dao.
"Không có nói bậy a, đợi ghi hình chương trình xong tôi sẽ cùng lão Diêm lãnh giấy kết hôn." Tư Dao nghi hoặc, nàng không hiểu được việc kết hôn với lão Diêm với việc tiền đồ bị huỷ có gì liên quan.
Kiều Quân trợn tròn đôi mắt, run rẩy chỉ vào Tư Dao run giọng nói "Cậu ta đùa hả?" Cảm giác mình nói sai, Kiều Quân liền nhanh sửa lại "Cũng chưa báo cho người trong nhà, sao lại cùng cô kết hôn được?"
"Lão Diêm nói sau khi lãnh giấy chứng nhận hôn thú liền mang tôi về nhà."
"Đúng là hồ nháo, kết hôn sao có thể tuỳ tiện như vậy!" Kiều Quân không khống chế được cảm xúc, âm thanh bén nhọn, bước ra khỏi thang máy thì gặp được Phong Thần, Mạc Thanh Thần, còn có một nữ nhân mặc đồ tây vô cùng khí phách cùng với các lãnh đạo của Tinh Thế.
"Anh muốn chết à." Tư Dao khinh thường liếc Kiều Quân, những ai cản trở cô cùng lão Diêm kết hôn đều là người xấu.
"Đừng nghĩ sẽ doạ được tôi."
Tư Dao ôm bánh kem quyết đoán bỏ chạy, Kiều Quân nhìn đám người trước mắt đang vây xem, cảm giác sau cổ lành lạnh.
"Các người, nghe được tới đâu rồi."
"Câu cuối." Mạc Thanh Thần híp mắt cười nói.
"Đúng là cường bạo dân nữ."
Phong Thần tay đè đầu Kiều Quân, biểu tình dữ tợn nhìn anh ta "Cậu mà dám đụng đến vật đáng yêu của tôi, tôi liền đánh chết cậu."
Kiều Quân trước tiên là thở phào nhẹ nhõm, may mắn không ai nghe được việc Tư Dao với Diêm Tử Ký, sau đó liền sửng sốt, anh ta là đang phải gánh tội thay sao?
Lúc Tư Dao ăn xong bánh kem Lê Tinh cũng chưa trở về, Tào Nguyên Huy cũng mất tích không thấy, nhìn trời đã gần tới hoàng hôn, Tư Dao nhớ tới trong nhà mình còn mấy cây kem, liền lặng lẽ rời khỏi Tinh Thế, tự mình về nhà.
Giám đốc tập đoàn Thịnh Hoa nghe các ban lãnh đạo của Tinh Thế báo cáo xong, liền đưa ra kế hoạch, thả mọi người về lại văn phòng, Kiều Quân lặng lẽ lẻn vào, bẽn lẽn cười khen tặng "Chị à, chị thật khí phách."
Diêm Linh để tập tài liệu xuống, mặt đen trừng mắt nhìn Kiều Quân "Diêm Kiều Quân, lăn lộn trong giới giải trí được hai năm, đều học được cường đoạt dân nữ rồi nhỉ."
"Chị à, này là hiểu lầm đó." Diêm Kiều Quân khóc không ra nước mắt, anh thật sự không nghĩ sự tình sẽ thành như vậy, nhưng anh ta lại không dám nói sự thật với Diêm Linh, lỡ như chiến tranh trong nhà bùng nổ, Diêm Tử Ký chắc chắn sẽ lột da anh ta.
"Cô gái kia là ai? Bộ dáng nhìn rất được." Diêm Linh tựa lưng vào ghế, bưng cà phê nhấp môi.
"Em cùng cô ấy thật sự không có gì cả." Kiều Quân nóng nảy nhấc tay thề.
"Chỉ là hiểu lầm thôi."
Diêm Linh hừ hừ, đem cà phê để lên trên bàn "Tháng sau là ngày mừng thọ của cha, nhớ về nhà đấy."
"Em biết rồi." Diêm Kiều Quân theo thói quen vâng lời chị gái, nhưng đột nhiên lại nhớ tới cái gì, biểu tình nháy mắt thay đổi thất thường.
Ngày mừng thọ tháng sau, Diêm Tử Ký cùng Tư Dao lãnh giấy chứng nhận kết hôn về nhà, hai việc này sao giống như có mùi đã được tính toán.
"Chị, em kiến nghị nên chuẩn bị thuốc trợ tim loại tốt nhất." Diêm Kiều Quân rất muốn nghĩ tất cả chỉ là mơ, nhưng anh ta không thể tự lừa mình dối người được.
Diêm Linh nghe vậy nhíu mày "Em lại gây ra chuyện gì rồi?"
"Lần này tuyệt đối không phải em đâu." Là cái tên đại ca mà lão cha tự hào nhất đó, Diêm Kiều Quân rớt nước mắt.
Di động để quên ở túc xá của Tinh Thế, trong túi lại không mang tiền, màn đêm dần dần buông xuống, Tư Dao gục đầu xuống lưu lạc ở trên đường, đường về nhà xa xa không thấy.
Sờ sờ cái bụng, Tư Dao thực cảm tạ cái bánh kem matcha của Kiều Quân, giúp cô hiện tại không đói lắm.
Nhìn ánh đèn ne-on nơi thành thị, Tư Dao nhớ tới những đêm trốn chạy ở Tinh Tế.
Tư Dao đá cục đá ven đường, đang định hướng lộ tuyến về nhà, đột nhiên nghe thấy có tiếng khóc truyền ra từ góc đường tối tăm.
Bởi vì đèn đường hỏng mất rồi, nên Tư Dao không thể nhìn thấy rõ, chỉ có thể chậm rãi tới gần.
Tới gần góc phố tối mù mịt, Tư Dao nhìn thấy một thanh niên đang say bí tỉ, đem người chắn trước cô gái mặc đồ học sinh, trong miệng thốt ra đầy từ tục tĩu.
Cô gái ôm cặp sách bị dọa khóc huhu, Tư Dao mắt sắc thoáng nhìn thấy một cậu trai đang núp sau thùng rác đằng xa, run rẩy gọi di động.
"Cứu tôi với." Nữ hài nhìn thấy Tư Dao, sợ hãi kêu to xin giúp đỡ.
Tư Dao lắc lắc cái đầu, chậm rì rì tới gần.
Tên say rượu bước chân lảo đảo, híp mắt nhìn Tư Dao "Đẹp, đẹp hơn con bé kia."
Tên say rượu loạng choạng duỗi tay tính bắt lấy Tư Dao, Tư Dao đưa tay ngăn lại, chỉ nghe tiếng răng rắc như có gì đó bị đứt gãy, cánh tay của tên say rượu bị Tư Dao bẻ ngoặt sang hướng khác.
Tên say rượu đau đớn kêu lên như heo bị thọc huyết, Tư Dao nhấc chân đá vào bụng hắn ta, nội tạng bị xáo trộn đau đến mức hắn ta nôn thốc nôn tháo, Tư Dao nhảy lên, xoau người nhấc chân đá một cái, đem tên say rượu đá bay vào cột đèn đường.
Tên say rượu người cuộn tròn lăn lộn trên đất, Tư Dao tiêu sái vỗ góc áo, cô gái ôm cánh tay hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Tư Dao, hiển nhiên là bị doạ đến choáng váng.
"Có sao không?" Tư Dao xoay người hỏi cô gái.
Cô gái sửng sốt, sau đó đột nhiên ôm lấy Tư Dao rồi khóc oà lên, Tư Dao cứng đờ, biểu tình ngây thơ kinh ngạc, hoàn toàn không hiểu tình huống này là như thế nào.
Tiếng còi xe cảnh sát truyền đến, cảnh sát đến gần nhìn đến tên say rượu thì ngẩn người, sau đó tầm mắt nhìn về phía Tư Dao "Là cô đánh hả?"
Tư Dao thản nhiên thừa nhận "Đúng vậy."
Cảnh sát đỡ trán, thiếu nữ gầy yếu đánh bay một thanh niên cường tráng, hình ảnh này quá là kinh dị a.
"Nếu như vậy, liền mời cô theo chúng tôi về đồn." Cảnh sát lấy còng tay ra.
"Được." Sảng khoái gật đầu.
Cảnh sát "......" Cô gái này đầu óc không có gì chứ?
' Tư Dao đêm khuya ẩu đả trên đường, bị cảnh sát hình sự bắt.
' Tin tức này như là virus, trong tích tắc liền lan tràn trên internet, đồn tới đồn lui, đem Tư Dao bôi đen hoàn toàn.
Phong Thần từ trong nhà chạy tới Tinh Thế, quăng điện thoại đá ngã đồ vật "Rốt cuộc sao lại thế này!"
"Hiện tại chúng ta cần đến cục cảnh sát tìm Tư Dao, phải biết rõ tình huống mới có thể nói tiếp được." Nhạc Cảnh Dư cùng Lê Tinh biết được tin tức, cũng chạy tới Tinh Thế.
"Ngày mai là ghi hình ở địa điểm thứ ba của 《 Theo chân Thần tượng 》 rồi, sự việc đêm nay phải giải quyết ngay lập tức." Mạc Thanh Thần nhíu mày nói.
"Nếu Tư Dao vắng mặt trong buổi ghi hình, lúc đó cho dù không có việc gì, thì nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch."
Phong Thần ngắt điện thoại, nhanh chóng mở máy tính xem tin tức, càng xem mặt pcàng đen "Trong bài chỉ có ảnh chụp Tư Dao bị đưa đến cục cảnh sát, không có lời giải thích nào mà cũng lừa được khối người."
"Gần đây Tinh Thế hình như rất có duyên với cục cảnh sát, đầu tiên là tôi, sau đó đến lượt Tư Dao." Lê Tinh nhếch miệng cười khổ.
"Nhạc Cảnh Dư, Lê Tinh, hai người ở lại Tinh Thế ứng phó phóng viên." Phong Thần xoay người ra ngoài.
"Mạc Thanh Thần, cậu với tôi đến cục cảnh sát."
"Đã biết."
Tại căn chứ của đội đặc chiến Liệp Báo, Diêm Tử Ký họp cùng các trung đội trưởng, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, Khương Ninh thở hổn hển nhìn Diêm Tử Ký.
Diêm Tử Ký mặt thâm trầm nhíu mày "Không thấy còn đang họp à, ra ngoài."
Khương Ninh cúi chào mọi người trong phòng hội nghị, sau đó do dự nhìn Diêm Tử Ký nói "Đội trưởng, Tào Nguyên Huy vừa mới gọi điện thoại tới."
Nghe được là điện thoại của Tào Nguyên Huy, tim Diêm Tử Ký tức khắc nhảy lên.
Tào Nguyên Huy gọi điện thoại tới, nguyên nhân chỉ có thể là Tư Dao, anh biết Tào Nguyên Huy tính cách trầm ổn, nếu không có việc quan trọng, cậu ta là sẽ không gọi điện thoại.
Khương Ninh do do dự dự muốn nói lại thôi, Diêm Tử Ký nhíu mày căng thẳng nói "Đừng lãng phí thời gian, nói thẳng đi."
"Vâng thưa đội trưởng!" Khương Ninh nhanh chóng đứng thẳng, sau đó trộm ngắm mắt Diêm Tử Ký, cănh cổ nói "Chị dâu bị cục cảnh sát đưa đi rồi."
"!!!"Mọi người.
Diêm Tử Ký tức khắc đứng lên, trừng mắt như là muốn ăn thịt người "Sao lại bị đưa đi!"
"Sự tình còn chưa có điều tra xong, nghe nói là chị đem cái một tên say rượu đánh đến nhập m viện."
Diêm Tử Ký "......" Đánh nhau? Này chính xác là chuyện Tư Dao có thể làm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...