Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp
Ngọc Lan nói xong rồi mới buông tay của Ngọc Lam còn cố tình hất em gái ra rồi cầm theo túi xách ngoe nguẩy cái mông đi ra tới cửa thì bị Ngọc Lam chạy theo đưa toàn bộ trái cây và bánh kẹo của cô ta đưa tới nói:
- Chị hãy đưa những thứ này đi bởi khi nãy mẹ dặn tôi không được nhận bất cứ thứ gì từ chị nếu như chị không cầm về tôi sẽ vứt hết chúng ra đường khi ấy chị đừng trách chúng tôi vô tình.
Ngọc Lan thấy em gái có vẻ cương quyết thì cũng hơi:" Rén " nên giằng lấy giỏ trái cây và bánh kẹo rồi đi thẳng không quay đầu lại nhưng miệng cô ta lại không ngừng lẩm bẩm chửi thề:" Đ **m* con Ngọc Lam đáng ghét mày cứ đợi đấy tao sẽ cho mày biết ai mới là vợ của Minh Lãm vì dù gì năm xưa người anh ta yêu là tao chứ không phải là mày đâu ở đấy mà lên mặt.
"
Sau khi tiễn vong được cô chị đi Ngọc Lam vẫn còn tức giận ngồi xuống ghế thở phì phì trách móc:
- Cái tên chồng kia,anh cứ liệu liệu cái thần hồn đấy ở trên giường thì vợ yêu này nọ vậy mà vừa thấy người yêu cũ quay về một cái là miệng như bị khâu lại không nói được lấy một lời bênh vợ, cũng may còn có mẹ yêu thương mình chứ nếu không mình sẽ bị ê chê trước Ngọc Lan thôi.
Minh Lãm! Anh cứ đợi đấy cho tôi đã vậy từ nay đừng có mà chạm vào tôi nữa và tôi sẽ nói mẹ cho anh ra ghế mà ngủ không thì nằm đất luôn nhá.
Lúc này,Minh Lãm đang đẩy mẹ qua bác Năm mà tai cứ thấy ngứa ngứa giống như ai đó đang chửi anh thật ra anh không muốn trốn khỏi cái cục diện khó xử kia để cho một mình vô vợ nhỏ ở lại giải quyết Ngọc Lan bởi dù gì cô ta cũng là người phụ nữ trước đây anh có tình cảm và muốn cưới làm vợ nhưng nghĩ lại anh cũng thấy mình ngày trước thật hồ đồ đúng là có mắt như mù để cô ta dẫn dụ hết lần này đến lần khác hiểu lầm cô vợ nhỏ khi hai gia đình gặp nhau.
Quả thật thời thanh niên mới lớn anh đúng là bị sắc đẹp và sự ngọt ngào của Ngọc Lan làm cho cách nhìn người bị giảm đi rất nhiều nên anh chỉ thấy Ngọc Lam là đứa trẻ hư không nghe lời người lớn lại hay gây sự với chị gái nhưng kể từ ngày anh quyết định sẽ chọn Ngọc Lam là vợ chính thức của mình thì trong mắt của anh chỉ thấy cô vợ nhỏ ngoan hiền hiếu thuận với mẹ của anh và đặc biệt rất chiều anh trong chuyện chăn gối.
Anh cũng biết mình đòi hỏi cô quá độ khiến cô mệt mỏi ngủ không đủ giấc mỗi khi anh được nghỉ phép nhưng sáng ngày hôm sau Ngọc Lam của anh vẫn dậy sớm nấu cơm nước và vệ sinh cá nhân cho mẹ anh sạch sẽ không một lời ca thán rồi tất cả việc lớn bé trong nhà cô đều chu toàn không thiếu việc gì.
Anh càng nghĩ càng thấy mình để cô lại đối phó với chị gái có vẻ hơi quá đáng thì phải nên nói với mẹ:
- Mẹ ơi! Khi nãy con không điều chỉnh tâm trạng tốt nên không muốn ở lại đối mặt với Ngọc Lan nhưng giờ con lại thấy lo cho vợ của con quá lỡ như cô ấy bị chị gái bắt nạt thì…thôi chúng ta về nhà xem vợ con thế nào.
Mẹ nhìn ra con trai biết lo lắng cho con dâu thì vui mừng ra mặt nhưng mẹ biết con dâu Ngọc Lam này của mẹ không dễ bị ức hiếp như khi còn nhỏ nên chấn an con trai nói:
- Con cứ yên tâm,mẹ tin Ngọc Lam đã xử lí xong cô chị gái chua ngoa kia rồi nên con cứ yên tâm bàn việc với bác Năm đi rồi về cũng được.
Khoảng một giờ sau Minh Lãm đẩy mẹ về nhà vào phòng khách không thấy Ngọc Lam đâu thì lại đi ra sau nhà chỉ thấy mỗi anhlính lái xe cho mình thì hỏi:
- Tú! cậu có nhìn thấy vợ tôi ở đâu không?
Cậu Tú đứng nghiêm trang trả lời:
- Dạ khi nãy chị ấy tiễn khách về xong thì lấy cái cuốc nói với em nếu anh về thì nhắn chị ấy ra vườn khoai.
Minh Lãm nghe cấp dưới trả lời xong liền đi ra vườn cách nhà không xa,ra tới nơi anh thấy cô vợ nhỏ đang hùng hổ cuốc đất lên đào khoai nhưng anh nhìn kĩ lại giống như cô đang trút giận hơn nên rón rén đi đến chỗ Ngọc Lam hắng giọng nói:
- E hèm, em đang đào khoai lang sao?Có cần anh giúp gì không?
Ngọc Lam ngẩng mặt lên nhìn anh lườm lườm vẫn tiếp tục cuốc đất hằn học nói:
- Luống khoai này bị hư nhiều nên tôi cuốc hết lên về nấu cho heo ăn mà kể cả người cũng thế nếu không hẳn hoi tôi cũng cuốc luôn chứ cứ để tôi nhìn thấy lưu luyến tình cũ ngứa mắt lắm, anh mau tránh ra có tôi cuốc vào anh thật đấy.
Minh Lãm biết khi nãy cư xử không dứt khoát của mình với Ngọc Lan đã khiến cho vợ yêu giận nên làm liều xông đến ôm chầm lấy Ngọc Lam nói:
- Em đang ghen sao? Anh xin lỗi vì sự việc khi nãy xảy ra bất ngờ nên anh phản ứng có hơi chậm nhưng anh đảm bảo anh không hư và khoai của anh cũng không hư …ngoan bỏ cái cuốc xuống rồi ngồi xuống đây anh nói rõ lòng của anh cho em nghe chứ em cuốc thế này mất sức thì sao tôi nay chúng ta tạo em bé được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...